Những Lời Thề Xưa !
22).Viễn Ảnh !
Có phải là mơ, giữa cõi trần
Mà sao dạ cứ mãi bâng khuâng
Chăn mơ chưa đắp mà nghe ấm
Gối mộng chẳng ôm, lại thấy gần
Chén rượu ân tình say lảo đảo
Chung trà cạn nghĩa khiến lâng lâng
Hay là viễn ảnh liêu trai cũ
Lại trở về đây, nghịch thế nhân ....?!
----
Viễn ảnh đêm về chợt nhớ
Cho sầu lắng đọng thành thơ
Bao nhiêu ước vọng khao khát
Thoáng nhẹ qua hồn giấc mơ
---
Ai đem nhung nhớ đến
Người mang nồng ấm đi
Ta về vương vấn mãi
Đêm trường khẻ gọi tên ....!
HDT 11:46am 03/23/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 00:20:42 bởi HonDuTu >
23).Chiếc Áo Tình Em II !
Chiếc áo thâm tình, của bạn vàng
Trao anh đã mấy độ xuân sang
Còn mang nồng thắm hương còn đọng
Đang mặc ấm êm, sắc chẳng tàn
Gọi vợ anh trao tình với thiếp
Kêu chồng em gởi nghĩa cùng chàng
Trăm năm chẳng nhạt câu thề hẹn
Vẹn giữ sắc son, chữ đá vàng ...........!
Hồn Du Tử 12:59am 08/14/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 00:21:03 bởi HonDuTu >
Tình Gió Mây !
Anh là một áng mây bay
Nổi trôi cái kiếp đọa đày trần gian
Không màng chi những bẽ bàng
Đời như giọt nước hợp tan gọp thành
Chôn đời giữa cõi Trời xanh
Trái sầu nghe nặng để thành giọt mưa
Như là dư lệ ngày xưa
Của em chợt đổ cho vừa niềm đau
Em là cơn gió lạ nào
Bên tay thủ thỉ thì thào lời ru
Cho anh say khướt mịt mù
KHông hay mình đã bị thu hồn rồi
Gió liền khẽ hỏi chung đôi
Gió đưa mây đến núi đồi yêu thương
Cho tình mây gió ngát hương
Cho đêm trầm lặng bước đường bên nhau
Mây buồn mấy thuở lao đao
Nghe lời gió gọi lạc vào bến mơ
Ân tình thật đẹp như thơ
Cho mây chìm đắm bến bờ tương tư
Mây cùng làn gió từ từ
Bay đi khắp nẽo thực hư cõi trần
Bên nhau nồng ấm tình nhân
Gió ru mây ngủ lâng lâng mộng tình
Bây chừ mây đứng lặng thinh
Gió đi đâu mất bỏ mình mây đây
Gió ơi ! Gió hỡi ,Gió nầy
Sao đành bỏ lại bóng mây một mình
Mây sầu nhuốm lệ lung linh
Thành mưa nhỏ xuống thình lình nữa đêm
Trần gian thấm lệ mây mềm
Bao là vị ngọt nỗi niềm nhớ thương
Gió đi mãi mãi ngàn phương
Thân mây héo úa vấn vương bóng hình
Mây giờ chợt biến vô hình
Còn chăng dòng lệ khóc tình gió mây !
HDT 7:53pm 10/10/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2006 20:45:48 bởi HonDuTu >
Tự Cầu Nguyện Cho Ta !
Chuông ngân giữa bóng đêm tàn
Cửa thiền một bóng, địa đàng một bên
Xa xa kinh Phật vang rền
Lụy trần vội rửa xóa tên trong đời
Nam mô hỉ xả một lời
Ta bà một cõi ta dời gót đi
Nam mô hỉ xả từ bi
Phật Trời phù hộ đày chi tội đồ
Thân ta như chiếc lá khô
Như xương rửa mục đáy mồ nhân gian
Đâu là âm cảnh , thiên đàng
Đời hai lối rẽ ngở ngàng hồn ta
Nam mô hỉ xả ta bà
Cứu nhân độ thế di đà độ tâm
Thân nầy gởi trả nghìn năm
Trả đời cát bụi cõi trầm luân vay
Chuông ngân đưa tiễn hồn bay
Trả đời cõi tạm thương vay đã nhiều
Câu kinh Phật độ hồn siêu
Ta như vệt khói trong chiều nhẹ bay ...!
HDT 4:19am 09/25/2005
PS: Trả đời cho bóng bạn tình
Ru ta giấc ngủ tuyệt tình trăm năm!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2006 01:05:09 bởi HonDuTu >
24).Nhớ Người II !
Hoàng Thiên khéo đặt chuyện tình yêu,
Thị hiếu nhân gian lại lắm điều ?
Hương cũ tan nhòa trong quạnh vắng,
Nhan xưa khói nhạt cảnh cô liêu .
Thương đây chuốt mộng sầu đơn lẻ,
Yêu đó ôm mơ tủi quạnh hiu.
Trọn kiếp nợ duyên ai vẹn nghĩa,
Đời người hỏi có mấy lần yêu ?...!
HDT Jan 31 2005, 08:13 PM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 11:30:41 bởi HonDuTu >
Em Khóc Chiều Nay !
Em khóc chiều nay bao lệ đổ
Anh còn xa quá dỗ về sao ?
Xin em đừng giận đi nào
Lau khô dòng lệ nghẹn ngào nhớ thương
---
Một đóa hoa hồng vương dấu lệ
Anh trao em nhé để em vui
Đừng hờn mắt ngọc ngậm ngùi
Cho anh tê tái buồn ui là buồn
---
Em khóc dòng châu tuôn lã chả
Anh say men đắng đã bao ngày
Ôm sầu oằn oại tim ai
Xin em tha thứ lần nầy nhé em
---
Hôn lén môi em , rèm mi ướt
Giận hờn nủng nịu được anh yêu
Anh xin làm gió buổi chiều
Hôn lên tóc rối đượm nhiều ưu tư
---
Đừng khóc nghe em , thư đã tỏ
Má hồng em đang đỏ thẹn thùng
Lén hôn môi mộng ngại ngùng
Mình ơi! Trọn kiếp thủy chung với nàng ...!
HDT 4:45pm 09/16/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 01:20:01 bởi HonDuTu >
25).Còn Lại Gì?
Lời kinh văng vẳng giữa đêm sương
Chan chứa vào lòng những đoạn trường
Ngỏ phật ai đi, tìm cực lạc
Đường trần ta bước, kiếm đau thương
Trăm năm mộng ấy như làn gió
Vạn kiếp mơ này, tợ giọt sương
Còn lại gì đây ân nghĩa đó?
Có chăng cũng chỉ những thê lương...!
HDT 12:12:am 10/03/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 00:22:23 bởi HonDuTu >
26).Đêm Buồn !
Đêm buồn giá lạnh buốt tim gan
Ngọn gió thu phong cuốn lá vàng
Cuốn mãi hồn đau phiêu lãng mãi
Trôi hoài dạ nhói, bước lang thang
Phong trần lỡ mượn, đâu tiên cảnh
Cát bụi trót vay, đây địa đàng
Em giết hồn anh êm dịu quá
Cho sầu năm tháng vẫn vương mang ..!
HDT 12:28am 10/22/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 00:22:44 bởi HonDuTu >
27).Đêm Sầu I!
Đêm sầu lặng lẽ, gió ru hờ
Buốt lạnh tim anh, những ước mơ
Chén rượu giao bôi còn ngóng đợi
Ly trà phối hiệp, đang mong chờ
Xe hoa một chuyến hòa cung nhạc
Pháo cưới nên đôi, đẹp ý thơ
Chỉ có chiêm bao, hay ảo ảnh
Cho lòng tê tái, nhạt hồn thơ ...!
1:36am 10/20/2005
Hồn Du Tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 00:23:12 bởi HonDuTu >
28).Tìm Bóng Tri Âm !
Đêm nầy nữa, đã mấy đêm rồi?
Vắng bóng tri âm, rượu lạt môi
Ngắm bóng trăng nghiêng ngang đỉnh núi
Xem hình sao ngã, dưới chân đồi
Khi say chẳng nhớ mình đơn độc
Lúc tỉnh không quên, ta lẻ loi
Thức trọn canh buồn tìm kiếm mãi
Người tình thuở đó, bạn lòng tôi..!
HDT 11:43pm 05/26/2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 00:23:36 bởi HonDuTu >
Em Kẻ Đi Tìm Mộng !
Em kẻ đi tìm mộng
Khoe mình trong nắng hồng
Lả lơi theo gió lộng
Suối tóc quyện hoài mong
--
Cho bao chàng xúc động
Ngây ngất dáng tiên bồng
Ôm mộng qua thông điệp
Làm quen với má hồng
--
Từng bước em đi về
Có muôn vạn người mê
Gót hài em diễm lệ
Gây sóng tình đam mê
---
Em quên mất ước thề
Bỏ cả tiếng phu thê
Rải mộng em khắp chốn
Nên quên cả lối về
---
Nơi xưa anh mỏi mòn
Đứng đợi sầu bằng non
Em đã quên ước hẹn
Gợi buồn dế nỉ non
---
Khóc tình mình đã chết
Lạc mất cả đời nhau
Trong đêm trường đã mệt
Tiếng gọi em nghẹn ngào
---
Em giờ xa biệt mãi
Bỏ lại một mình ai ?
Chìm đắm trong oằn oại
Nỗi sầu của đắng cay
---
Tình mình giờ còn lại
Nỗi nhớ một thời qua
Em kẻ đi tìm mộng
Anh người ôm xót xa ........!
HDT 954am 03/24/2005
29).Miệng Lưỡi Nhân Gian !
Miệng lưỡi trần gian độc quá nàng
Trêu chi một kẻ thả hồn hoang
Trò đời chẳng muốn dừng chân ngó,
Dâu bể không màng lẹ bước ngang
Khéo khéo người đùa nghe thán thán
Hay hay kẻ giởn thấy oan oan
Thôi đành im tiếng từ đây mãi
Sẽ khỏi sầu tư chuyện bẽ bàng..!
HDT 6:31pm 09/04/2004
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 00:24:02 bởi HonDuTu >
Người ơi !
Đêm này cạn chén mình ta
Tình xưa giờ đã như là giấc mơ
Cho sầu len nhẹ vào thơ
Cho ta nỗi nhớ dại khờ tiếng yêu
Men say đã đượm thật nhiều
Lời tình ủy mị giấc liêu trai nào
Đêm nay cạn chén rượu đào
Mà nghe mằn mặn len vào bờ môi
Người ơi ! có hiểu cho tôi
Ân tình vẫn thắm trên môi vị nồng
Tình giờ đã hoá hư không
Men say chuốt mãi trong lòng nỗi đau
Hương trầm ngỏ phật nhiệm màu
Một làn khói trắng khác nào hồn ta
Thoát thai cái nợ phong ba
Trả đời những nỗi xót xa quá nhiều...!
HDT 3:30pm 11/20/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2006 09:57:52 bởi HonDuTu >
30).Hoài Vọng !
Nầy hỡi em yêu có biết không?
Thương yêu ấp ủ ở trong lòng
Mắt nai ngơ ngác chiều thu đợi
Mi lệ nhạt nhòa lúc giá đông
Có phải duyên nhau xin giữ lại
Hay là chẳng nợ để quên mong
Tim côi lịm chết tình hoài vọng
Em tiễn tình anh dưới pháo hồng!
HDT 9:18am 01/06/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2006 00:24:24 bởi HonDuTu >
Lá Thư Gửi Em lần cuối !
Yêu thương, Em sống cho chính em, không phải em sống cho thiên hạ, thiên hạ có thể dèm pha tìm đủ cách để ly gián đó là chuyện thường tình em bảo anh đi hỏi người ta, anh không đi hỏi ai cả vì anh sống cho em và anh mà thôi, anh không sống trong dư luận, những người sống trong dư luận là những người không sống thật với lòng mình và với người, em cứ mãi để dư luận đè nén em, dư luận sai khiến em, vì dư luận là 1 bề mặt xã hội của sự gian dối, đôi khi trắng họ có thể nói thành đen và ngược lại, thì tại sao mình phải sống theo dư luận, nếu nói 1 con người sống có đầy đủ nhân phẩm đức độ là sống phải thật với lòng mình với người, dám làm và dám nhận những việc mình làm thì đó mới là người có phong cách sống đầu đội trời chân đạp đất, ngẩn mặt nhìn đời không thấy thẹn, còn sống trong dư luận dèm pha, thì chỉ chuốt cho mình cái khổ tâm và biến mình thành kẻ phản bội lúc nào không hay, phản bội lấy chính bản thân mình. Em có biết em đã trở thành con thiêu thân cho dư luận xô đẫy không? biết bao nhiêu người đã bị sự xô đẫy của dư luận mà trở thành những người vong tình và bội nghĩa, tại sao em lại lao đầu vào con đường dư luận dèm pha, vì dư luận là những lời nói xuôi theo 1 chiều của họ và họ cũng không nuôi mình, và dư luận đôi khi là loại vũ khí mà người ta dùng để giết hại nhau để họ chiếm cho được 1 mục đích duy nhất của họ mà thôi, tại sao phải để dư luận làm mình trở thành 1 món đồ vật cho dư luận, chỉ có những kẻ yếu hèn nhu nhược và không có cá tính nhân phẩm và đức độ thì mới sống theo dư luận đàm tiếu, Anh hy vọng sau khi em đọc xong hàng chữ này em hãy bình tâm lại và sống cho chính em và chính những lời thề của đôi ta, anh đã bất chấp dư luận dèm pha em và cho anh những lời cay độc về em, nhưng anh coi đó là sự vu khống của dư luận nếu không do chính miệng em nói ra, khi nào anh bắt được tận mắt do chính em nói ra thì đó mới là sự thật của lòng em, tại sao em không nghĩ điều đó mà em lại ghép tội anh và vu cáo anh 1 cách vô lý, Ghi lại lời 1 người nói đó chính cái đức tính của người đó trung thực chứ không phai là sự chà đạp, vì người dám nói dám nhận mới là người sống cho chính bản thân họ, còn để cho dư luận xô đẫy chiều nào theo chiều đó, thì chưa hẳn đã là người sống thật trong cuộc đời ô trọc này đó em, nên đã không biết bao chuyện đáng tiếc và đau thương đã xảy ra vì những lời dèm pha của dư luận. Mong rằng em hiểu được ý anh nói nghe yêu thương, và sau lời nói này anh sẽ ra đi để em được vui vì anh biết em chỉ dự vào những lời dư luận mà em không dám đối đầu với chính em và chính trái tim em. Nên sự hy sinh của anh đã thành vô nghĩa và anh chấp nhận sự nguyền rủa củA em nếu em thích, anh không trách em đâu.
Tàn tro một cuộc tình buồn
Còn chăng sót lại một luồng sóng yêu
Anh về sống kiếp cô liêu
Để em sống giữa lắm điều dèm pha
Em giờ giết chết tình ta
Chôn vào đáy mộ phong ba của đời
Nhân sinh dư luận lắm lời
Nhưng em nào biết nữa vời thực hư
Vạn niên còn mãi thặng dư
Của lời dư luận mỹ từ điêu ngoa
Mai này anh có ra ma
Nén hương tình cũng cho ta ấm lòng !
HDT 11:42pm 05/26/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2006 11:45:28 bởi HonDuTu >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: