Man mác ca dao
Thèm nghe một khúc ca dao
Giữa buổi trưa nồng khét nắng
Từ anh gửi tôi dấu lặng
Buổi trưa bỗng hóa ngọt ngào
Thèm nghe hơi ấm bàn tay
Giữa cơn mưa rào lẩn khuất
Từ anh chấm tôi dấu mực
Cơn mưa bỗng hóa nồng nàn
Thèm nghe đôi tiếng tình tang
Giữa đêm trăng tàn gút mắc
Từ đôi mắt nhung rất thật
Tự tôi , tôi biết ăn năn
Thèm nghe man mác tình trần
Vần thơ em, anh trong đó
Từ đôi cánh chuồn rất nhỏ
Trời mưa, trời nắng riêng mang