Huế trong thơ chàng
Ngọc Bích 21.05.2006 17:22:35 (permalink)
0
Huế Trong Thơ Chàng

Hôm qua lại đọc thơ anh
Thấy niềm thương nhớ vẫn xanh hận thù
Huế trong anh chẳng hề lu
Dù cho mấy chục mùa thu qua rồi
Anh còn nhớ Huế khôn nguôi
Càng thương Huế đã dưới trời lầm than
Trải qua bao đôĩ thau vàng
Ta cùng yêu Huế, yêu chàng như nhau


Ngọc Bích
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2006 18:05:41 bởi Ngọc Bích >
#1
    Ngọc Bích 07.06.2006 08:22:15 (permalink)
    0
    Thương nhớ về quê một sớm mai


    Một buổi mai trời thật dễ thương
    Khi mà nắng nhẹ thoáng mù sương
    Bóng quê như thực và hư ảo
    Như lắng trong lòng một chút hương

    Em thấy lòng mình thơm với nắng
    Dịu dàng tưởng đến một vần thơ
    Đường về quê cũ xa xôi lắm
    Em vẫn ngùi trông vẫn ước mơ

    Quê ở lòng em đẹp lạ lùng:
    Hàng cau thẳng tắp,mái chùa cong
    Nương dâu, bãi sắn xanh màu nhớ
    Ai biết lòng em cũng núi sông

    Tưởng tượng em về thăm bến nước
    Ngó nghiêng cành liễu rủ sau hè
    Gặp người xa cách bao năm trước
    Xí xóa cho nhau chuyện lỗi thề

    Nhớ buổi mai hồng trong áo mới
    Tung tăng em dạo khắp đường quê
    Vang vang guốc mộc reo lời sỏi
    Tuổi ngọc ngà xưa thoáng hiện về

    Ngọc Bích



    r

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 08:25:07 bởi diên vỹ >
    #2
      Ngọc Bích 07.06.2006 09:07:55 (permalink)
      0
      Lòng ta là những nhánh sông


      Ta như những nhánh sông đầy
      Chảy về quê cũ qua ngày tháng xưa
      Qua mùa giông bão nắng mưa
      Bao nhiêu lá rụng bao mùa đông sang

      Giờ đây nhìn dãy hoa vàng
      Nở quanh ta cũng bẽ bàng mùa xuân
      Ta còn lại những người thân
      Còn nhiều xa cách, phong trần, nổi trôi

      Xuân này từ một khung trời
      Gửi về tâm sự mảnh đời tha hương
      Vàng son gì chốn viễn phương
      Biết cho chăng , hỡi cố hương tiêu điều?

      Vẫn nghe lá đổ muôn chiều
      Nghe dòng sông nhánh thương yêu chân trời
      Chảy xuôi về tận một nơi
      Bao nhiêu nước bấy nhiêu lời than van :

      Xin đừng gây cảnh điêu tàn
      Xin đùng bão lụt ngút ngàn thương đau
      Xin người người thương lẫn nhau
      Xin cho quê cũ được giầu mạnh hơn

      Nước sông thôi chảy oán hờn
      Lòng viễn xứ vẫn không xờn chẳng phai
      Sông Hồng, sông Hương, Dồng Nai
      Nguồn yêu thương mãi chảy dài trong tim

      Để mùa xuân được bình yên
      Để quê hương được triền miên Thanh Bình

      Ngoc Bich




      r
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 08:28:16 bởi diên vỹ >
      #3
        Ngọc Bích 07.06.2006 14:17:39 (permalink)
        0
        Ao ước từng đêm mãi có nhau

        Xin hãy yêu nhau bởi chúng mình
        Tuổi đời theo gió cuốn qua nhanh
        Thời gian còn được bao lâu nữa
        Mà chẳng thương nhau hết cuộc tình

        Ao ước từng đêm mãi có nhau
        Kề vai, tựa má, chụm đôi đầu
        Kẻo rồi mai nếu mình xa cách
        Thì chẳng sao còn có được nhau

        Anh ơi ! xích lại chút cho gần
        Quỳnh nở ngoài hiên bát ngát xuân
        Em rót mời anh ly rượu ngọt
        Kìa trăng ! vầng sáng rụng ngoài sân



        r


        Ngọc Bích
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 08:30:36 bởi diên vỹ >
        #4
          Ngọc Bích 09.06.2006 08:12:35 (permalink)
          0
          Em gửi về anh một đóa hồng

          Em gửi về anh một đóa hồng
          Hỏi anh: “Bên đó nhớ em không ?”
          Hôn anh, hoa gửi bao giờ dến
          Em biết rằng anh rất đợi trông

          Em gửi anh ngàn nỗi nhớ nhung
          Ý thư sao nói được cho lòng
          Có xa xôi mấy mà ngăn cách
          Chỉ một giờ bay, một quãng không

          Anh ạ ! chiều nay nóng lạ lùng
          Hương bay niềm nhớ khắp không trung
          Vòng tay cùng với lời âu yếm
          Quỳnh cũng đầy hương tỏa ngập phòng

          Biết anh sẽ đến... em mong
          Biết niềm yêu dấu ... theo cùng cánh hoa


          Ngọc Bích





          r
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 08:33:00 bởi diên vỹ >
          #5
            Ngọc Bích 10.06.2006 15:19:32 (permalink)
            0
            Xin cho mãi được đọc thơ của chàng



            Lợi danh gác ở bên ngoài
            Mừng thầm đến cuối cuộc đời có nhau
            Rồi em tóc cũng phai màu
            Quê hương và những dòng sầu trong thơ

            Vẫn chưa và chẳng bao giờ
            Xóa mờ hình ảnh tôn thờ trong em
            Rồi lòng lại thấy thương thêm
            Anh và dòng chữ êm đềm thân thương

            Sẽ thơm suốt quãng đời hương
            Sẽ vương vấn mái tóc sương trắng mờ
            Rồi em cũng chỉ dám mơ
            Chỉ xin mãi được đọc thơ của chàng

            Ngọc Bích
            #6
              Ngọc Bích 10.06.2006 15:25:50 (permalink)
              0
              Tóc em là rượu

              Ơi em ! sợi tóc buông dài
              Tung bay trong gió huong cài lên môi
              Bềnh bồng tóc thả mây trôi
              Tóc em là rượu,anh đời lên men

              Ngạt ngào trong tóc huong quen
              Thơm men ngây ngất hương em ngát lừng
              Xin em, em nhé ! em đừng
              Giấu hương trong đó không chừng anh say!

              Anh bây giờ: Gió heo may!
              Sáng thương, chiều nhớ , đêm cay đắng lòng
              Anh bây giờ: Nắng mùa đông
              Em ơi ! anh biết anh không còn gì

              Bên nhau ta hãy vui đi
              Chút hương, chút gió anh thì thầm : Em!

              Ngọc Bích
              #7
                Ngọc Bích 10.06.2006 15:50:08 (permalink)
                0
                Em gửi về anh một đóa hông
                Hỏi anh :" Bên đó nhớ em không? "


                Đã nhận từ em một đóa hồng
                Và bao nhung nhớ đến khôn cùng
                Anh yêu ,yêu nhất là đôi mắt
                Và đóa môi hồng em biết không?

                Người yêu em qua thơ buồn của em
                Hương đồng quê

                #8
                  Ngọc Bích 10.06.2006 16:02:58 (permalink)
                  0
                  Bây giờ mới yêu


                  Chiều nay xem lễ nhà thờ
                  Quì xin xưng tội : Bây giờ mới yêu
                  Hình như nắng bỗng vàng reo
                  Sân nhà thờ cũng trải nhiều sắc hoa

                  Cha mỉm cười rất hiền hòa
                  Bao ngườI rước lễ thật là thân thương
                  Tim tôi rộn rã rung chuông
                  Nhìn môi ai thắm nụ hương dạt dào

                  Ước gì tôi hóa thành sao
                  Một ngôi sao lẻ,lặn vào bóng đêm
                  Để người yêu ngước mắt tìm
                  Ngôi sao sáng mãi trong tim một người

                  Đến đêm thiên chúa ra đời
                  Người người thắp sáng sao trời trong đêm
                  Để người yêu tôi giữ gìn
                  Tôi sao Bản mệnh trong tim ai rồi

                  Tôi quì xin chúa ba ngôi
                  Thương cho một kẻ muộn rồi mới yêu
                  Lễ tan trời đã xế chiều
                  Trên đường về vắng, tôi nhiều ước mơ


                  Ngọc Bích
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9