Thuong De oi xin nguoi hay cho mot tinh yeu di nguoi !!!
Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 33 bài trong đề mục
ChangTraiLangMan 10.07.2003 08:08:24 (permalink)
Thượng đế ơi! con cầu xin người đấy, người đùng bắt chúng con xa nhau nữa con không nhớ rõ kiếp trước con đã làm gì, để bây giờ người bắt con phải xa người mà con yêu mến nhất. Người đã cho con gặp lại cô ấy, rồi lại lại bắt chúng con phải xa nhau mỗi người một phương, mà hướng về nơi xa lơ xa lắc nơi người mến yêu đang ở người biết không? con yêu người ấy lắm lắm, phải chăng người đang ghen với con lên bắt chúng con phải như vây. Người biết không người như vậy là người ác lắm đó bắt hai người yêu nhau mà phải cách xa nhau thì còn gì nghiệt ngã hơn vậy không ? Thà người biến con thành một kẻ si ngốc hay như thế nào xoá đi hết trong con những gì con biết về người ấy thì con thấy dễ chịu hơn nhiều đó, chứ như thế này mãi con chẳng dám chắc đâu, ngày mai có thể con sẽ làm một cái gì nữa để rồi nếu kiếp sau nếu có được làm người thì cũng sẽ chẳng còn có hình phạt nào xứng đáng để người dành cho con nữa đâu ? Thượng đế ơi người biết không chưa bao giờ con cảm thấy hạnh phúc như bây giờ và cả khổ đau cũng vậy! Người đã cho chúng con gặp lại nhau sau một kiếp luôn hồi để rồi lại như vậy ư ? Không thì người nói đi người bắt con phải làm gì bầy giờ để người cho chúng con được ở bên nhau . Biển đời mênh mông rộng lớn là thế vậy mà ở hai nơi cách nhau tới nửa vòng trái đất những gì còn xót lại của khi xưa đã khiến cho con tìm được người ấy , Với những gì người ấy dành cho con chẳng nhẽ không khiến người động lòng tí nào mà ban cho chúng con một tình yêu như bao người khác được ư ? Bây giờ nhìn người ta tay trong tay đi bên nhau được nhìn ánh mắt nụ cười của nhau mà sao con thấy hạnh phúc quá, rồi quay lại nghĩ đến mình và người ấy mà lòng thấy xót xa quá người ơi!!! Người đã ban cho loài người chúng con tình yêu để biết yêu thương như bông hoa làm đẹp cho cánh đồng hoang dại để rồi người lại tàn nhẫn đặt bàn chân của mình lên bông hoa đó sao ? Chắc người không tàn nhẫn đến thế đâu nhỉ ? vậy thì đến bao giờ người mới thôi không thử thách và để cho chúng con bên nhau đây ? Trái tim con đến nổ tung mất thôi mỗi một ngày đi qua con càng thấy yêu người ta nhiều hơn và không thể thiếu được nữa Những gì mà con dành cho người ta cũng chẳng được là bao chẳng có gì đáng kể cả ngoài những lời nói những thứ mà con muốn dành cho cô ấy nhiều lắm lắm và con muốn mãi mãi được ở bên người ta. Người hãy cho chũng con gặp nhau và được ở bên nhau đi con xin người đấy thượng đế ơi!!! hãy cho con nhìn lại đi khuôn mặt và tình yêu của một kiếp người con đã phải xa nhau con xin người đấy thương đế ơi !!! Hãy cho chũng con được ở bên nhau người nhé rồi khi về với cát bụi con nguyện sẽ theo người làm thân sâu bọ vấn vương hầu hạ bên người Haỹ cho chúng con được ở bên nhau được quan tâm chăm sóc cho nhau được mỗi ngày khi mở mắt ra là thấy ngay hình bóng mà mình yêu thương nhất Thượng đế ơi người luôn mang hạnh phúc cho nhân gian mà phải vậy không ? Vậy thì người hãy cho chúng con một tình yêu đi người
#1
    pham 10.07.2003 08:21:53 (permalink)
    Thượng đế sẽ thấu hiểu được lời cầu xin của bạn
    #2
      ChangTraiLangMan 11.07.2003 15:23:06 (permalink)
      Hạnh phucs là thế nào đây?
      Vậy đó nới không yêu em nữa không muốn gặp em, không nói chuyện nữa, vì biết rằng em vẫn yêu và đang yêu người lắm lắm vậy mà sao vẫn không thể yên tĩnh được nữa chẳng lẽ mình đang ghen với cái điều mình không có cái điều mà mình chưa từng có đó ư ? sao lại vậy chứ cũng biết rằng con tim có lý lẽ riêng của nó ý chí không thể điều khiển đưcợ nữa vậy sao ta vẫn thấy lòng mình đau đớn đến vậy chứ ? em ơi em có hiểu được cho lòng anh không vậy hả em anh không thể và không bao giờ có em được nữa cho dù em có nói yêu tôi tôi cũng chẳng thể nào tin được vậy sao lòng lại còn đau đớn và buồn với cả những nuối tiếc không đâu thế chứ Tình yêu là gì chứ hạnh phúc là thế nào chứ anh chỉ tháy đau đớn và đắng cay mà thôi khi cứ tưởng mình đã cầm chắc và nắm thật chặt hạnh phúc trong tay vậy mà bỗng chốc cái hạnh phúc ngọt ngào yêu mến ấy bỗng tan biến đi sao không tan biến đi như từng có mà còn hiện hữu quay trở lại hành hạ tôi chứ tôi đã làm gì tôi là người như thế nào đây nhỉ mà sao tôi lại phải chịu nhiều đắng cay đến vậy chứ hạnh phúc uh tôi không biết giữ đã hai lần có nó trong tay một lần còn qua nhỏ và chưa biết mà cung không phải do minh khi không bảo vệ đưcợ nó thì chẳng nới làm đó là chuyện của ngày xưa xa lắm rồi tôi cũng chẳng tiếc và buồn gì về cái ngày đó nữa cả Nhưng bây giờ đó khi biết và ý thức được thì hạnh phúc lại không thể có để mà gìn giữ nữa toàn những chuyện nói ra không ai tin làm sao đây ? Muốn thay đổi mình cũng không làm được ngay cả người mình yêu mến và quan tâm nhất cũng hkhông thể có được bên mình Mà người ta thì cứ như đám mây vậy cứ lững lờ thôi trêu ghẹo hết người này đến người kia cả mình nó cũng không tha bảo rằng mình ại mình ngốc cũng đúng không có sai nhưng tại sao bao nhiêu người dó nó không chọn ai mà lại nhằm vào mình mà hạ cánh xuống chứ chắc là mình là một kể tầm thường hay sao đó lên cái gì cũng chọn mình mà thử nhiệm cả ai cũng chọn mình để trêu ghẹo bất hạnh và những nỗi buồn cũng vậy nó cũng không tha mình đã tự lòng dặn lòng hãy coi như trên đời tất cả đều là không mà cũng không làm nổi nói ghét rồi lại đi yêu, yêu điên cuồng si ngốc cái thứ mà mình ghét thế mới tệ bạc chứ .Chẳng lẽ là do mình ghét nói lên nó mới đới sử tệ bạc với mình vậy uh ? Cũng không phải vì ngày trước mình cũng đâu có thế chứ mà nó vẫn chọn mình đó thôi Thế thì tại cái gì chứ nhỉ ?
      -Chịu không thể hiểu nổi nữa , Như bây giờ đó còn có thể nói thế nhưng có lr\ẽ dùng hai từ duyên phận thì đúng hơn mà tại sao lạ vậy nhỉ tất cả những ai mình yêu quý muốn dành cho tát cả đèu không thể bên mình chứ bình thường không có ai động đến thé mà cú nhằm lúc mình quan tâm hay để ý dến thì người ta lại nhào vô cướp và nhăm nhe lấy đi của mình làm cho mình thấy mình giống như một kẻ thám hiểm khai đường mở lối cho người ta vậy Muốn lạnh lùng và tàn nhẫn nhưng rồi lại không thể làm được Lại là mình , để rồi lại buồn lại đau khổ bảo ra đi nhưng rồi lại không ra đi nổi Bảo rằng không yêu mà vẫn yếu mềm vẫn dại dột vẫn tin vần không thèm hiều thèm vẫn mặc kệ để bây giờ lại thấy hối hận lại thấy tiếc nhưng vẫn khongmuoons thay dổi nữa vì đã quá quen rồi chắc có thêm 10 hay 100 lần nữa vẫn thôi chẳng còn cảm xúc nữa rồi giống như người không còn trái tim như tảng đá vô tri vô giác vậy Mình cũng không thể và không đủ nhẫn tâm để làm và trả lại cho cuộc đời những gì nó đã ban tặng cho mình nữa Đành chịu thế này thôi vậy nhìn người mình thương mến hạnh phúc mà đáng cay không thể và khongmuoons dành lại cho mình nữa nhưng lại xót xa và ghen tức những cảm xúc đồi lập trong một bản thể .Thôi ta mặc kệ đời vậy hãy tiếp tục làm một đứa trẻ to xác nhiều tuổi vậy mặc kệ tất cả mọi thứ không quan tâm nữa không suy nghĩ không làm gì nữa cả : hahhhahahahahahahahah


      Trong muôn vàn tiếng nói thân thương kia
      Có lời nào cuộc đời dành cho tôi
      Và ngàn ngày đang chầm chậm đi qua
      Ngày nào đây tôi được đời ái ân
      Và khi chiều thôi không còn hạ nắng nữa
      Tôi muốn lắm có một người thân bên mình
      #3
        BĂNG NGUYỆT 25.10.2003 03:13:01 (permalink)

        Cành hoa cúc dưới trời thu buồn bã Hoa thẹn mình chẳng bằng những ả hồng nhung Ánh trăng thu toả sáng ngàn trùng Cúc chỉ biết dấu mình vào đêm vắng Ngưới ta ơi dưới trời thu tỉnh lặng Ngước nhìn về dĩ vãng dấu yêu xưa Thuở cùng ai chung bước dưới trời mưa Vai sát vai giữa đời thường rất thật Ôi thuở ấy thật là chơn chất Wa' ngây thơ giữa đời thường tất bật Người bây giờ đã hoà mình vào đất Cúc hỏi mình được- mất có =nhau?
        #4
          ChangTraiLangMan 29.06.2005 08:50:23 (permalink)
          + - = 0


          - Trong cuộc đời đôi khi thêm bớt , cái này bỏ đi cái kia thêm vào , cho hờ hững, cho dịu êm rồi cho cả cháy bỏng . Tự viết cho mình một khúc biệt ly . Đem tặng người , để người tặng lại ; cho riêng ta một chút hững hờ . Bản tình ca viết lên rồi không người họa lại . Cô đơn buồn đem đi dao bán chẳng ai mua , chán quá rồi cho không chẳng ai lấy , rồi bực mình bật lên ngọn lửa đỏ Đem đốt đi tất cả hững hờ . Thật trớ trêu vì khi đó lại có người nhảy vào lửa cháy giữ lại cho mình cái điều không cần có đó nữa



          #5
            Actanhang 29.06.2005 21:37:28 (permalink)
            Thượng đế sẽ giúp được gì trong chuyện Tình Cảm này nhỉ?
            Một câu chuyện tình sẽ có kết thúc ra sao tùy thuộc rất nhiều vào bản thân của những người trong cuộc.
            Cái cách mà họ nhìn vấn đề theo chiều hướng tích cực hay là tiêu cực thì nó sẽ đi theo diễn biến như thế thôi.
            Hãy nhìn vào cái đã qua, sẽ cảm nhận được và rút ra được vì sao lại thất bại và đã rút ra được những gì qua chuyện đó.
            Nhiều khi chúng ta cứ cố đi tìm những hạnh phúc của mình ở những nơi xa xôi, mông lung...mà không biết rằng nó đang ở rất gần, gần lắm đối với mỗi chúng ta.
            Hãy nghe tiếng nói của con tim, bạn sẽ có những đáp án thật lý thú.

            #6
              Ct.Ly 30.06.2005 22:40:26 (permalink)
              #7
                Easyman 01.07.2005 02:52:00 (permalink)
                Làm gì có thượng đế mà cầu xin !
                #8
                  fly1tome 01.07.2005 08:23:49 (permalink)

                  Tình yêu... tình yêu
                  Tình đến rồi đi trong vội vã,
                  Tình đến rồi, cho ta nỗi đợi chờ
                  Tình thầm lặng, hay tình vẩy chết
                  Tình ơi, sao ta lại vướng lấy nợ oan tình

                  Tình chưa đến , tình chưa đi , tình không vội vã
                  Tình dịu dàng , tình êm ái , tình đợi người xa...
                  #9
                    BĂNG NGUYỆT 04.07.2005 12:37:17 (permalink)


                    Trích đoạn: Easyman

                    Làm gì có thượng đế mà cầu xin !


                    Hì đúng há
                    #10
                      BĂNG NGUYỆT 04.07.2005 12:44:11 (permalink)


                      Trích đoạn: ChangTraiLangMan

                      + - = 0


                      - Trong cuộc đời đôi khi thêm bớt , cái này bỏ đi cái kia thêm vào , cho hờ hững, cho dịu êm rồi cho cả cháy bỏng . Tự viết cho mình một khúc biệt ly . Đem tặng người , để người tặng lại ; cho riêng ta một chút hững hờ . Bản tình ca viết lên rồi không người họa lại . Cô đơn buồn đem đi dao bán chẳng ai mua , chán quá rồi cho không chẳng ai lấy , rồi bực mình bật lên ngọn lửa đỏ Đem đốt đi tất cả hững hờ . Thật trớ trêu vì khi đó lại có người nhảy vào lửa cháy giữ lại cho mình cái điều không cần có đó nữa


                      Ai mà khờ khạo đi nhảy vào lửa thế nhỉ U ah...thế mới gọi là đời..hồi trước U vẫn nói cái cần thì ko có cái có thì ko cần.....thế đấy mà..đừng buồn nữa há (mà U có buồn gì đâu buồn lây thôi hén)vẫn còn bạn bè còn lang thang suốt cả ngày thì cũng vui rồi còn gì....đùa thôi...lang thang tìm cái để viết còn hơn chỉ cu rú ở nhà đúng hong...cố mà đi một về 3 như tui vẫn nói hén...
                      #11
                        ChangTraiLangMan 21.07.2005 02:27:34 (permalink)
                        - Mưa gầy quá, héo hon xơ xác quá, chiều nay nghe gió lạnh thoảng qua về, hương mưa nhàn nhạt cuốn hồn về xa. Hơn 20 năm thơ dại theo ai đâu rồi? Lá vàng rụng mãi về xa, mà sao người ấy mải mê nơi nào? Giờ đây cô quạnh bụi mưa xuống đường, thẩn thơ chẳng biết sao giờ, đành lòng ngoảnh mặt làm ngơ, đêm về ai ngỡ thẫn thờ tỉnh mê, bao nuối tiếc, bao đam mê, cho người hết cả nên giờ vu vơ. Nơi xa vời thân quen hay xa lạ, chiều nay về giữa ngày xưa bây giờ. Trời ơi nhớ quá mưa tan trong hồn. "lang thang nhặt nhạnh chút tình, gặp ngay mình đứng một mình bơ vơ". Rồi xem chiều lạ ngày xưa kéo về, để rồi tiếc nuối với mưa vỡ òa, bụi mờ giăng kín nhân gian, làm sao gom hết nhỡ nhàng cho nhau. Giờ đây chỉ biết xót thương một mình, giờ đây chỉ biết cuối chiều mưa ơi sao lại xác xơ mưa gầy.???
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2005 03:19:11 bởi ChangTraiLangMan >
                        #12
                          hellomy9 21.07.2005 03:54:53 (permalink)
                          Than ôi! chỉ một chữ tình cũng khiến người đời điên đảo...
                          Thượng đế không ở trên trời cao mà ở tại lòng người, và tình yêu cần sự lãng mạn nhưng cũng cần phải thực tế nữa. Mơ tưởng về một tình yêu hoàn hảo thì hỡi ơi đau thương cũng cận kề trong tiếng nấc.
                          #13
                            BĂNG NGUYỆT 26.07.2005 21:55:09 (permalink)
                            Mưa cuốn đi những hạt bụi và đem lại sự mát mẻ cho trời đất..., hỏi mưa gầy hay bờ vai em mỏng..ko đủ chịu đựng hết những cơn mưa rớt wa đời...tuổi thơ đi wa đổi cho mình những kinh nghiệm đường đời vững chắc....sáng suốt thì ko vấp té nữa còn như khờ khạo thì...đó là qui luật trần gian...mà mắt thường chúng ta chỉ có thể nhìn thấy bằng giác wan và nhìn nhận tầm thường...may mắn thì sẽ trúng và đen đủi thì.....Cảm ơn U với Đoản khúc mưa nhẹ nhàng, ngày và đêm có những thú vị riêng của nó , người thì ghét ban đêm với vẻ tẻ lạnh, âm u và chỉ thích ban ngày vì có ông mặt trời ấm áp , người thì chê ban ngày nóng chỉ thích ban đêm với dịu mát của gió và có khi có ánh sáng vầng trăng huyền huyền ảo ảo...đó là cảm nhận của từng con người đúng ko U...và chúng ta..tùy theo chúng ta đang ở trong hoàn cảnh nào mà có những cảm nhận , vui thích khác nhau...Với tôi...mưa về có khi lãng mạn lắm có khi lại cảm thấy ghét vì nó làm cho mình buồn...đơn giản vậy thôi....!!

                            #14
                              camkhue 31.08.2005 17:13:10 (permalink)

                              Lâu lắm kô online VN.Thuquan. Hôm nay vào thấy nhiều điều mới mẻ. TV đông hơn , nhiều bài viết hay hơn.CK cũng muốn mượn topic này để gửi những lời yêu thương tới người ở phương trời xa.Mong được vui vẻ.
                              Anh ! Cơn áp thấp nhiệt đới đã kéo tới một màn mưa trắng. Mưa , Anh có hiểu kô? Bao kỷ niệm buồn vui lại ùa về trong Em.Phải chăng kô vì trận mưa chiều ấy chúng mình đã kô xa nhau. Một chút ích kỷ trong Em đã làm nhạt nhòa đi điều tốt đẹp mà từ lâu Em & Anh dày công vun đắp.
                              Em biết lỗi nhưng hiểu ra đã muộn mất rồi.Mọi điều Anh đều tha thứ cho Em , chỉ còn...ôi lý do mãi cũng chỉ là lý do , phải kô Anh? Em đau khổ , Em nguyền rủa chính Em?Em bạc phước hay Anh quá đỗi vô tình? Để giờ đây trong ngày mưa nặng nề u ám...Em nhớ Anh !
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 33 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9