Một chút Tiếng Lòng!
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              CŨNG LÀ              Không như một cơn mưa hạn  
   Đợi hoài có buổi ghé chơi  
   Không giống con sông con suối  
   Chảy rồi cũng tới biển khơi…  
      
   Nhớ em chỉ là để nhớ  
   Vui buồn con chữ ngẩn ngơ  
   Xa em muôn vàn cách trở  
   Gặp nhau: chẳng hẹn chẳng chờ!  
      
   Thương em lời thơ sẻ nửa  
   Buồn vui trong thoáng mộng mơ  
   Miên mang trăm ngàn nỗi khổ  
   Dây hồng ai buộc chỉ tơ…  
      
   Cũng là thoáng như ngọn gió  
   Vô tình thổi xác rừng cây  
   Cũng là một lần trăng tỏ  
   Lung linh đau bóng nguyệt gầy… 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MƯỜI NĂM TÁI NGỘ             Mười năm cách biệt em có nhớ  
     Tháng sáu mười hai* kỷ niệm đầu  
     Những phút xao lòng trang giấy vỡ  
     Nên ngàn giai điệu nhớ thương nhau  
        
     Mười năm cách biệt như mộng mị  
     Ai biết tim ai lắm nỗi sầu  
     Sầu dẫu có tên buồn vô chủ  
     Mười năm đằng đẵng nặng thơ đau  
        
     Mười năm là thế em có nhớ  
     Ai bước trời xa kẻ chân cầu  
     Suối vắng mây hoang rừng hoa nở  
     Em về đỏ thắm phượng trên cao  
        
     Mười năm cháy bút lòng ta thét  
     Một khúc tuôn trào nỗi biệt ly  
     Người hỡi biết không lòng ta rét  
  Mười năm dõi bước bóng người đi…  
        
     *Mười hai tháng sáu, thơ Vũ Hoàng Chương 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2007 21:54:06 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHẮN NGƯỜI 
      
    Bên người giấc mộng thuyền quyên 
    Tỉnh say xin chớ ưu phiền mà chi 
    Cùng nhau nâng chén lưu ly 
    Vui đời Hồ Điệp bén thề Liêu Trai 
      
    Mộng huyền cánh bướm ngang trời 
    Thơ ta ngộ chữ thả lời tình say 
    Xin người ghé bước về đây 
    Trồng hoa vẽ cảnh tối ngày mua vui 
      
    Lúc chén tạc, khi ngậm ngùi 
    Đắng cay chia chữ ngọt bùi sẻ thi 
    Nghe lòng ta nhé! Người về 
    Núi non tím mắt sơn khê thắm lời  
      
    Trăng vàng ta dắt trăng chơi 
    Người sang ta thả một trời hoa mơ 
    Cùng ta kết mộng duyên hờ 
    Người ơi! Về nhé kẻo thơ ta sầu… 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              PHẢI LÒNG 
  
  
      Bỗng nhiên đang nắng trời mưa 
  
  
Trắng phau cái nắng lưa thưa mưa hồng 
  
  
Trời xa ai bắc cầu vồng 
  
 Lung linh như nắng phải lòng cơn mưa
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2007 09:50:10 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               TRONG CHÙA           Khói thơ thoảng 
    Mùi trầm lãng đãng 
    Chiều phiêu diêu 
    Tiếng mõ lạnh lùng gieo… 
      
    Em khấn gì mắt nhắm vai xuôi 
    Nét thành kính trong ngôn từ im lặng 
    Tiếng thì thầm từ lòng 
    Tiếng râm lâm bất tận… 
    Khói hương phủ đám bụi trần 
    Đức Phật từ bi nhìn từ cõi xa xăm  
    Những tượng thần mắt tròn xoe dọa nạt 
    Em xin tình duyên 
    Em cầu hạnh phúc 
    Phật ngự trên tòa sen cười rũ mắt 
    Hạnh phúc tự tâm mình em quên mất rồi sao… 
      
    Anh đứng sau 
    Lòng những khát khao 
    Chỉ mong em một lần ngoái lại 
    Hạnh phúc sau lưng mà sao em xa mãi… 
      
    Sư buông 
    Chuỗi hạt dây chùng 
    Nắng nhạt chiều lưng khóe mắt 
    Ông Phật cười Di Lặc 
    Khúc khắc mắt nheo… 
      
    Khói hương 
    Quyện vào sáng tối 
    Em mê mải cầu xin 
    Biết không 
    Sau lưng em 
    Có một gã khùng 
    Im lìm hóa tượng…  
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2007 19:07:27 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐỢI THƠ…            Là câu, là chữ là tình ảo       Ta đã trao nhau những đêm nồng       Những tối chong đèn mơ mộng hão       Tình hờ như gió đụng bên song               Ta nhặt duyên thơ trang giấy mỏng     Mang lòng bạc tóc đến trăm năm       Người ơi có nhớ tình duyên mộng       Một thuở thoảng thơ bóng trăng rằm               Người thật nhớ nhung chăng người hỡi        Để ta mong mỏi một câu chào       Thức trắng chờ người bao đêm vợi       Đợi chút tâm tình nét bút trao               Sao người xa mãi đi biền biệt       Nức nở hồn ta những khát khao       Nỗi lòng đắm đuối bao tha thiết       Vắng người ai kẻ biết cho nhau               Sao không về lại dòng thơ ấy       Những phút vu vơ mộng ngọt ngào       Gác bút người ơi ta say mãi       Những lời người gởi với trăng sao… 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐÊM NHỚ                  Đêm chưa ngủ nghe canh dài lằng lặng       
Ở phía em đêm vắng có màu gì       
Màu thương nhớ có lẽ là màu tím       
Hay dịu dàng bàng bạc của màu trăng       
        
Đêm khuya mát lòng mơn man ngọn gió       
Nỗi nhớ nhung dìu dịu tỏa lâng lâng       
Bờ bên em có nghe con sóng vỗ       
Cả tâm tình anh gửi gió đưa sang       
        
Đêm huyền diệu lung linh ngàn tinh tú       
Ngôi sao nào tình tự giữa trời cao       
Ôi những mối tình thiên thu bất hủ       
Hay lòng em mượn thương nhớ gởi trao       
        
Đêm nay muộn hừng đông cơn mơ vội       
Em hiện về trong tiếng gọi bình minh       
Anh bối rối nụ hôn nồng nông nổi       
Đêm tàn rồi trong tiếc nuối chông vênh… 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2007 20:10:42 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHIỀU       Chiều tím trên ngọn gió       Nhớ em buồn vô bờ       Một lờì chưa kịp ngỏ       Lạc giữa đời bơ vơ..               Người xa từ hôm trước       Mong manh niềm mong chờ       Hơn một lần mộng ước       Mắt tìm nhau ngẩn ngơ!               Bóng người mờ sương khói       Đường xa cách ngàn mây       Trăn trở lời  thơ gọi       Chiều tàn! Người có hay?               Người ơi! Chừ cách biệt       Nhớ nhung giờ mắt cay       Người chốn xa biền biệt       Ta mỏi lòng đợi ai…               Chiều tím mờ giọt nắng       Thẫn thờ làn mây hoang       Ta viết muôn lời nhớ       Trong bóng hoàng hôn loang… 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2007 20:18:37 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Đuyên Hồng 
   
  CHIỀU  
  Chiều tím trên ngọn gió  
  Nhớ em buồn vô bờ  
  Một lờì chưa kịp ngỏ  
  Lạc giữa đời bơ vơ..  
     
  Người xa từ hôm trước  
  Mong manh niềm mong chờ  
  Hơn một lần mộng ước  
  Mắt tìm nhau ngẩn ngơ!  
     
  Bóng người mờ sương khói  
  Đường xa cách ngàn mây  
  Trăn trở lời  thơ gọi  
  Chiều tàn! Người có hay?  
     
  Người ơi! Chừ cách biệt  
  Nhớ nhung giờ mắt cay  
  Người chốn xa biền biệt  
  Ta mỏi lòng đợi ai…  
     
  Chiều tím mờ giọt nắng  
  Thẫn thờ làn mây hoang  
  Ta viết muôn lời nhớ  
  Trong bóng hoàng hôn loang… 
   
    
  Những  bài  thơ  anh  viết. 
  Bây  giờ  sầu  thương  thôi. 
  Đam  mê  chừ  giẫy  chết. 
  Một  mảnh  tình  đơn  côi. 
    
  Vòng  tay  đầy  nhung  nhớ. 
  Mang  thương  tích  vào  đời. 
  Độc  hành  nâng  gót  nhỏ. 
  Nghe  trái  sầu  rụng  rơi. 
    
  Ưu  tư  nhòa  nước  mắt. 
  Nhớ  con  phố  ngày  xưa. 
  Dấu  chân  mờ  kỷ  niệm. 
  Cúi  đầu  thôi  đón  đưa. 
    
  Trở  về  trong  cô  độc. 
  Bờ  vai  nghiêng  tủi  sầu. 
  Hồn  thơ  đang  bỏ  ngỏ. 
  Mây  Thu  buồn...trôi  mau... 
    
  Hồng Sang  
    
    
   
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NGỌC LAN     Ngọc Lan sao mà thơm thế     Trắng trong như tuổi xuân thì     Những hôm chung đường lặng lẽ     Hoa thơm rải bước  mình đi           Ngày xưa hoa cài mái tóc     Yêu nhau anh vốn vụng về     Tặng hoa thay lời nguyện ước     Ngọc Lan dìu dịu đê mê           Mỗi đêm sang nhà em học     Hương hoa ướp mái tóc thề   Trao em nụ hoa trắng muốt   Bao năm đẹp mộng xuân thì...           Vườn hoa ngọc lan năm trước     Anh đi ước một lần về     Ngắm bóng em ngồi hong tóc     Hoa vườn thơm đẫm trăng khuay         Đâu cây ngọc lan năm cũ     Anh về phố xá thênh thang     Vườn em con đường mới mở   Chỗ nào xưa gốc ngọc lan?           Ðâu rồi bóng người thuở nọ     Hoa cài trằng mướt vành tai   Lời xưa... những đêm trăng tỏ     Góc vườn hương Ngọc Lan bay..           Em đi biết còn có nhớ     Những mùa hoa Ngọc Lan thơm      Anh về gió hờn bước  nhỏ     Tiếc tình vườn  Ngọc Lan ươm       
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2007 10:39:49 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NGÀY GIAO MÙA      Mùa đông xưa em gửi nắng cho anh 
  Thế mà nay thu đã về trước cửa 
  Hà Nội- Sài Thành hai đầu nỗi nhớ 
  Đã bao mùa lệ ngấn mắt long lanh 
   
  Thu về rồi em có nhớ đến anh 
  Con đường nhỏ đẫm mùi hoa sữa 
  Bước chân mòn trong công viên một thưở 
  Những lá vàng rắc nỗi nhớ mênh mang 
   
  Mùa thu nay em có kịp về ngang 
  Hay lại sợ lòng ai thêm nặng nữa 
  Hay để ngọn heo may buồn vơ cớ 
  Nhởn nhơ bay cho tím lá bàng xanh 
   
  Rụng vào ngay một nỗi nhớ dịu êm 
  Ngày giao mùa câu thơ chào mùa hạ 
  Ngày giao mùa đưa em về xứ lạ 
  Nên nỗi buồn túa cả trái tim anh 
   
  Thêm một lần thu đến thật nhanh 
  Chẳng kịp tiếc nụ hôn nồng như lửa 
  Ta yêu Thu hay vui buồn vơ cớ 
  Để trời chiều loang gió nắng hao hanh… 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2007 06:30:08 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THANH BẦN           Thanh bần chẳng bận chút lo toan  
     Dậy sớm bình minh dạo khắp làng  
     Bước ngắn bóng dài trên sương cỏ  
     Đói lòng vui thú rổ khoai lang…  
        
     Thanh bần không vướng chốn giàu sang  
     Mua chức bán danh chẳng ngó ngàng  
     Sáng chè, trưa thuốc chiều bia rượu  
     Vui thú ai bằng tiểu Lưu Linh  
        
     Thanh bần nhàn nhã chốn non xanh  
     Hồn thả trời mây dạo thác gềnh  
     Đùa với bốn mùa vui cây cối  
     Tiếng cười trẻ mãi tuổi thanh xuân  
        
     Thanh bần thơ túi rượu bầu say  
     Bạn hữu vào ra thật sum vầy  
     Khí mát trời xanh đêm trăng tỏ  
     Nhiều tiền đâu dễ được như đây  
        
     Thanh bần giữ mãi nét thanh cao  
     Một khúc thi ca thả bút trào  
     Buồn với mây chiều vui thiên giới  
     Màn trời, chiếu đất, đuốc trăng sao... 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
PHẢI LÒNG  
   
   
   
   
  Bỗng nhiên đang nắng trời mưa  
   
  Trắng phau cái nắng lưa thưa mưa hồng  
   
  Trời xa ai bắc cầu vồng  
   
  Lung linh như nắng phải lòng cơn mưa 
   
   
  < Sửa đổi bởi: Đuyên Hồng -- 18.7.2007 9:50:10 > 
       
       BUỒN NGÂU.           Bỗng rưng thương giữa chiều mưa   Sầu theo mưa nhỏ phút vừa nhớ mong   Mây dăng bảy sắc cầu vồng   Nắng rơi lại thắm như không buồn sầu.       Vô tình nắng tới ngày Ngâu   Để cho Ô Thước quên cầu Chức Ngưu   Nhạt màu ngọn gió liu xiu   Rung rinh kẽ lá buồn hiu hắt chiều...           MINH TUẤN        chúc DUYÊN HỒNG VUI NHÉ                
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐỢI ANH VỀ         Em ơi đợi anh sang   Đợi ngày anh về nhé   Đừng buồn trông mây hoang   Đừng buồn nhìn trăng lẻ       Hãy chờ anh em nhé   Khi lòng đã trao nhau   Mặc tim mình nhỏ lệ   Mặc mắt nhoà giọt châu       Chờ anh qua mùa ngâu   Chờ anh qua mùa gặt   Cách ngăn dù xa tắp   Đã có thơ bắc cầu       Đợi anh về em nhé   Dù đông dài lê thê   Dù đêm buồn quạnh quẽ   Dù xuân về đê mê…       Em ơi đợi chờ anh   Tình nào đẹp như tranh   Tình nào xanh như lá   Đợi anh về yên ả   Đêm nồng nụ hôn trinh   Đợi anh về, biển cả   Ta làm con sóng dềnh   Đợi anh về em nhá   Ta tan vào hư không…        r    
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2007 21:44:38 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MAI EM ĐI RỒI           Mai em đi rồi     Bùi ngùi quên nói     Niềm vui xa vời vợi mắt buồn           Mai em đi biết có tím hoàng hôn     Thương nhớ cũ giấu im trong mộng mị      Mai em đi rồi đêm có về thầm thỉ     Mai em đi rồi gió có bớt đơn côi…           Mai em đi rồi ai đếm hạt mưa rơi     Ai khóc trăng bởi đêm mưa đến muộn     Ai thẫn thờ khi chiều hoàng hôn xuống     Ai kiếm sao trời trong ánh mắt nai…      
  Mai em đi rồi nỗi nhớ khắc tên ai     Niềm mong đợi kiếm hoài từng giấc ngủ     Mai em đi rồi bao điều chưa kịp ngỏ     Chen nhau về vụn vỡ những cơn mơ…           Mai em đi rồi hụt hẫng. Bâng quơ     Trang thơ dở nhớ sao từng nét bút     Bao yêu thương viết rồi chưa kể hết     Mọi câu từ đều hun hút bóng em…             
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2007 17:08:47 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  2 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: