biết đâu...!      người sẽ hoá thiêu thân .... 
  bay vào ngọn lửa tình không một giây do dự ? 
  ừ....thì ...ta ngại gì không trao chút nhớ 
  cho mùa thương nở giữa hư vô    
  ta tìm người ở những vần thơ 
  câu hờn giận, câu nhớ mong vơ vẩn 
  đôi khi hồn ta hờn giận 
  thơ tặng mà ..sao không nhắc cái tên ?    
  những chiều buồn nhìn mây tím mông mênh 
  ta chợt muốn hoá thân làm cánh gió 
  có thể một lần theo bước chân người qua ngỏ 
  cũng chỉ để mình ...như được có nhau ...    
  biết rằng thơ ...chỉ là chữ chuốt trao 
  tìm câu vận ...cho hợp vần, hợp ý 
  nhưng có thể ...ừ biết đâu trong trí 
  có một giây rất thật ...thì sao ....!      
jan. 18, 2008 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2008 11:01:02 bởi diên vỹ >