Nửa Đời Tái Tê
Mùa đông gió buốt tái tê!
Cõi lòng hiu hắt, não nề thương thân
Tuổi đời hơn bốn mươi năm
Mộng là gió thoảng mưa giăng lưng đèo...
 
Giở trang lưu bút ngây ngô
Theo dòng ký ức tình thơ muộn màng
Bạn bè - giấy bút vô tâm!
Quê hương thoáng nhớ âm thầm trơ vơ...
 
Cuộc đời chẳng đẹp như mơ
Tình yêu chẳng giống bài thơ ngọt ngào
Kiếp người có được là bao?
Sầu chôn nửa kiếp! Hư hao tháng ngày...
 
Nhập hòa thân thể theo mây
Lãng quên cuộc sống, hồn bay cuối trời
Huyền Minh   
   
       
  HỐT NHIÊN 
     
  Cuộc đời sao tựa cơn mê 
    Hốt nhiên tỉnh giấc bốn bề hư vô 
    Ngày nào mới khóc oa oa 
    Mà nay mây trắng đã nhòa tóc son… 
      
    Phận người mỏng mảnh cỏn con 
    Ngập trong bể ái gió vần mưa sa 
    Nhìn lên vũ trụ ngân hà 
    Thiên thu! Chỉ một chớp lòa bóng đêm… 
      
    Bởi lòng muốn đỏ, nên đen 
    Bởi người muốn có nên quên đường về 
    Ghét yêu dây buộc tứ bề 
    Luân hồi gốc rễ ai kia thầu nào? 
      
    Hốt nhiên tỉnh giấc chiêm bao 
    Theo làn mây trắng bay vào hư vô 
     
   
  October 6, 2009 
    Đuyên Hồng 
     
   
   
   
    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2009 07:55:23 bởi Đuyên Hồng >