Một chút Tiếng Lòng!
Trích đoạn: cô lẻ
NTT
CL cũng mượn nhà Nguyễn Hoàng ghẹo Tina chút chút. NH đừng đuổi CL nghen !
@tina : Thơ Tina hay thiệt áh. CL ráng họa mà đọc thấy tức cười ghê. CL tập mần thơ nên ngô nghê dzị đó. Tina chơi cùng CL mí hồi để CL học Tina nghen !
CÔ LẺ ơi! Cứ tự nhiên như ở nhà mình nhé. Nguyễn Hoàng mong những bông hoa thơ của CÔ LẺ nở rộ trong vườn mình đấy..... Khi nào CÒ bay mỏi cánh xin ghé về đậu đây nhé! Đất vườn Nguyễn Hoàng rất lành....
Ta về
Ta về giam hãm vầng trăng
Để tình ta giống trăng rằm mà thôi
Ta về ngăn gió mưa rơi
Để mây em mãi trên trời của ta…
Ta về quây hết cửa nhà
Cho gió em khỏi đi ra tìm người
Ta về ngăn cả nụ cười
Để đôi môi ấy chỉ tươi với mình…
Ta về tát cạn biển xanh
Để thuyền em khỏi lênh đênh bến người
Ta múc hết nước giếng khơi
Không cho em xõa tóc soi bên đường…
Ta về cấm hết phố phường
Để em khỏi ngó ra đường nhìn ai
Ta về giấu hết ban mai
Để hoa em khỏi sớm phai sắc hồng…
Ta đem thả hết đèn lồng
Để em ngắm cảnh hoa đăng thôi mà
Ta ngồi ước em với ta
Như đinh đóng cột như xà buộc dây….
Nguyễn Hoàng
Repost
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2006 18:22:24 bởi Nguyễn Hoàng >
Thăm Phố
Sáng ra đi thăm phố
Có người đang mong chờ!
Người đi
Không hẹn trước
Người ngồi
Ngơ ngẩn thơ....
Phố cũ ngày hoang vắng
Chờ ai
Ai vẫn chờ...
Bâng khuâng
Lòng khắc khoải
Nhớ!
Một người trong mơ...!
ĐH r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2006 01:25:19 bởi diên vỹ >
Có khi nào
Có khi nào
Bước chân về con đường thuở trước
Em có nghe
Tim nhắc nhở ngày…
… Lời yêu đương hẹn thề vàng cả đất
Tím cả trời
Cũng ở con đường này thôi…
Có bao giờ em nghe tiêng mưa rơi
Từng giọt cút côi
Rả rích buông lời tạ từ trên mái ngói
Thấy chơi vơi nhức nhối mối tình đầu…
Những ngày ta tưởng đã cho nhau
Những lời nói tưởng dời non lấp bể
Những phút tưởng xa nhau thôi, không thể
Tưởng tình yêu mãi mãi đến bạc đầu…
Đừng trách chi em tim ai chẳng đau
Và lòng anh cũng chẳng là gỗ đá
Niềm đau thương từng đêm vật vã
Khi đôi mình cách xa….
Đừng trách chi em nếu tình có nhạt nhòa
Ta hãy nhớ về nhau những gì tốt nhất
Và quên đi những gì vỡ nát
Và lại mong như ta đã từng mong…
Mặt trời vẫn hồng, trăng vẫn sáng, suối vẫn trong
Biển vẫn còn chát mặn
Nếu cảm thấy có khi lòng trống vắng
Là tình ta-cơn địa chấn chực tuôn trào….
Nguyễn Hoàng Repost
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2006 01:27:15 bởi diên vỹ >
Kẻ Lạ…
Khi không còn yêu nhau em bỗng hóa người dưng
Qua lối cũ chẳng thèm nhìn nơi hò hẹn
Gặp mặt nhau lạnh lùng như phim ảnh
Em lướt qua đường không một chút ưu tư…
Biết không em tim anh biến thành tro
Hồn thành đá và thân thành tượng gỗ
Có lẽ nào không còn gì để nhớ
Không còn gì lưu luyến nữa hay sao!?
Anh đứng lặng câm nghe kỷ niệm tuôn trào
Nghe tiếng nói cười nhớ nụ hôn ánh mắt
Hoàng hôn chiều nơi xưa ta gặp mặt
Cỏ cây còn tức tưởi bước chân quen…
Hãy quen đi những ngày sống không em
Cố quên hết những gì là quá khứ
Để khi gặp lại em thêm lần nữa
Anh sẽ thản nhiên như kẻ lạ hoàn toàn….
Nguyễn Hoàng Repost
Ta về
Ta về giam hãm vầng trăng
Để tình ta giống trăng rằm mà thôi
Ta về ngăn gió mưa rơi
Để mây em mãi trên trời của ta…
Ta về quây hết cửa nhà
Cho gió em khỏi đi ra tìm người
Ta về ngăn cả nụ cười
Để đôi môi ấy chỉ tươi với mình…
Ta về tát cạn biển xanh
Để thuyền em khỏi lênh đênh bến người
Ta múc hết nước giếng khơi
Không cho em xõa tóc soi bên đường…
Ta về cấm hết phố phường
Để em khỏi ngó ra đường nhìn ai
Ta về giấu hết ban mai
Để hoa em khỏi sớm phai sắc hồng…
Ta đem thả hết đèn lồng
Để em ngắm cảnh hoa đăng thôi mà
Ta ngồi ước em với ta
Như đinh đóng cột như xà buộc dây….
Nguyễn Hoàng
Em về Em về ngắm phố vu vơ
Để người ko phải đọc thơ " cho người "
Em về nuốt lệ nhoẻn cười
Để người đi với 1 người bớt đau
Em về ko khóc nữa đâu
Để cho câu hát người sau bớt buồn
Em về thề chẳng vấn vương
Để người ko trách ko hờn nhỏ nhen
Em về em vẫn là em
Chỉ xin người chút lãng quên cho lòng
(lãng quên là để mặc lòng
đừng thương nhớ quá cho sông vơi đầy )
Em về xin chút dại ngây
Để xuân nhé cứ hây hây má hồng
Em về người nhé đứng trông
Cho hồn khuất nẻo hãy hồng duyên kia
Em về.......thôi nhé đam mê
Gửi cho người cả lời thề năm xưa NTT
Thấy NH mần thơ lục bát hay quá , CL ké xíu
Trích đoạn: Đuyên Hồng
Thăm Phố
Sáng ra đi thăm phố
Có người đang mong chờ!
Người đi
Không hẹn trước
Người ngồi
Ngơ ngẩn thơ....
Phố cũ ngày hoang vắng
Chờ ai
Ai vẫn chờ...
Bâng khuâng
Lòng khắc khoải
Nhớ!
Một người trong mơ...!
ĐH
r
Chào chú NH và chú ĐH, chúc hai chú vui vẽ, trẻ khoẻ
Cây si ngoài phố
-Trường Phi Bảo-
Chiều ngóng ra ngoài phố
Sau cái vẫy tay chào
Người về
Mang nổi nhớ
Người ở
Buồn bơ vơ
Phố soi đèn hắt hiu
Trăng khuyết nét yêu kiều
Ai chờ
Ai ai đợi
Bóng ngã dài liêu xiêu
Sáng nay phố em ra
Thấy cây si đầu ngỏ
Si chờ
ai..ai đó!
Mà tim vui hát ca.
10-6-2006
Gọi Thu
Mùa thu tới lá vàng rơi vời vợi
Em mang Thu đến thỏa mong chờ…
Con đường lẻ xưa một mình ta bước
Nay rộn ràng chung nhịp đập vần thơ…
Rồi nắng dịu và hanh hao mừng gọi
Thu ơi thu ta gói nỗi niềm xưa
Bao mơ ước một thời như tan vỡ
Bỗng ùa về trong chiều nắng vàng tơ!
Lời thơ ấy cho ta lòng êm dịu
Âu yếm này em băng bó niềm đau
Mãi đến giờ anh ngỡ ngàng mới thấy
Mối tình vàng chính là mối tình sau …
Cám ơn em cơn gió lạ giữa hè
Bếp lửa ấm khi mùa đông rét mướt
Làn mây hồng trên bầu trời xanh biếc
Cho lòng anh tha thiết gọi mùa thu…
Nguyễn Hoàng
Repost
Tia n ắng
Mặt trời
Tia nắng
Đầu tiên
Tinh nghịch
Nhảy nhót
Trên bàn
Thích
Làm thơ…
Mặt trời
Nheo mắt
Cười
Khờ!
Tia nắng
Đi mất...
Còn
Mặt trời
Một mình
Mang
Hạ về
Với đất!
ĐH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2006 08:39:37 bởi Đuyên Hồng >
Trăng già
Nhìn trăng già
Ngỡ trăng non
Cánh liềm mắc võng
Dáng còn thơ ngây…
Trăng xa
Hao khuyết trăng gầy
Để thương để nhớ
Cho mây vật vờ…
Tình câm
Vẫn đẹp như mơ
Sao trăng sáng thế
Chẳng mờ đâu trăng…
Trăng đừng tưởng
Biển là vàng
Đấy là ánh của
Trăng mang xuống mà…
Bãi san hô
Ánh trăng sa
Tưởng là biển cạn
Nên nhòa lệ đau…
Nông sâu
Biển biết mình sâu
Thương yêu nhớ nhé
Đừng rầu
Hỡi trăng…
Nguyễn Hoàng Repost
Trưa hè…
Cây im
Gió ngủ trưa rồi
Cút côi gà mẹ
Tìm mồi siêng năng…
Con gà trống
Chạy lăng xăng
Kiếm vài hạt thóc
Cưa nàng gà tơ…
Bóng cây
Giọt nắng giăng tơ
Lưa thưa dâm bụt
Đỏ bờ dậu tươi…
Cá thèm bong bóng
Đớp hơi
Cô em gánh nước
Giếng khơi
Buông gàu
Ngoài vườn
Xanh thắm lá trầu
Sân sau rụng trắng
Hoa cau đầu mùa…
Nguyễn Hoàng Repost
Gặp lại ánh trăng xưa
Anh gặp lại rồi ánh trăng nhà em
Không phải mọc từ đồi trước cửa
Ánh trăng hôm nay vẫn đầy nhung nhớ
Xao động lòng anh gợi phút u buồn…
Trăng lên rồi xé nát hoàng hôn
Lơ lửng một vùng nhẹ nhàng hỏi nhỏ
Ở nơi xa rằng anh có nhớ
Mảnh trăng ngày nào hai đứa bên nhau…
Có gì đẹp hơn mối tình đầu
Lúc nửa lúc đầy như vầng trăng hao khuyết
Trăng thuở ấy giá mà anh giữ được
Mảnh trăng rằm tinh khiết tuổi thần tiên..
Anh đã qua rồi, xa những đêm
Nhà em trăng mọc từ trước mặt
Quầng đỏ bên đồi…
Em bảo trăng buồn nên trăng hay khóc
Thương nhớ trọn đêm mới lặn xuống sau nhà…
Vầng trăng hôm nay còn nhớ người xa
Nên đứng thức mà suốt đêm không ngủ…!?
Hay trăng nhớ những miền quê muôn ngả
Những lứa đôi hẹn hò những giọt nước mắt chia ly…
Nguyễn Hoàng
TIẾC
Thu rồi tiếc nuối những thu qua
Tiếc quá đi thôi, tuổi học trò
Tiếc buổi trao lời không biết hứa
Tiếc ngày hò hẹn chẳng dám qua...
Tiếc bài thơ ngỏ trên trang vở
Tiếc cánh phượng nồng giấu giỏ xe
Chao ôi là tiếc, ôi là tiếc…
Những buổi tan trường ngập tiếng ve!
ĐH
Phải chăng
Cầm bằng cho mất - đừng mong
Chuyện tình gửi gió - Gió không trở về
Cầm bằng gìn giữ câu thề
Ở đâu Trăng cũng tứ bề đó thôi
Cầm bằng giữ lại giữa môi
Nụ hoa nào nở đơn côi sẽ buồn
Cầm bằng sông thiếu cội nguồn
Thuyền không bến đậu - bờ luôn thất tình
Cầm bằng ở giữa đời mình
Tìm nhau không thấy - vô tình trăng suông
Cầm bằng ngòai chốn vô thường
Có tình ai đó cùng đường với ta
Cầm bằng dù có chung nhà
Không tình thì cũng vẫn là người dưng r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2006 19:06:27 bởi Huyền Băng >
Em là Thi Sĩ mộng mơ…
Thơ em tình mộng tình mơ
Đọc thơ ấy ai thẫn thờ đợi mong
Thơ em như bầu trời trong
Nghe thơ xong cũng ngóng trông cho mình…
Thơ em hờ hững đa tình
Thoảng như hơi gió bồng bềnh như mây…
Thơ em trăm đắm ngàn say
Để bao kẻ khổ trông ngày chờ đêm…
Thơ em vầng trăng dịu êm
Sông xanh uốn lượn vàng trên cánh đồng
Thơ em chín nhớ mười thương
Thơ em gạn đục khơi trong tình người…
Thơ ơi thơ, đừng đùa chơi
Để con cá hỡm biển khơi cắn mồi
Ai oán thay một tiếng cười
Để ai mang dạ chết lời thơ riêng…
Nàng thơ ơi, chớ đa tình
Hại cho bươm bướm vườn xanh lượn lờ
Thơ tô hồng, thơ xóa mờ
Ông Tơ bà Nguyệt tình vờ gieo buông…
Thơ ơi! Nhớ nói rằng không
Để con bướm khỏi nhọc lòng tương tư
Em là thi sĩ mộng mơ
Cho đời cả khối tình hờ trái ngang…
Nguyễn Hoàng
Repost
Nhầm
Cầm vàng đem tặng người đời
Biết ai kẻ nhặt người chơi mà buồn…
Mang đàn ra gảy đầu nguồn
Bá Nha tri kỷ ai còn mà mong…
Mang Trăng đem rải đồi hoang
Trơ trơ sỏi đá ai màng ánh ngân…
Mang cánh hoa nhài trắng ngần
Cắm nhầm chỗ ấy… mỏi chân đứng chờ…
Mang đôi đũa lệch ra so
Chiếc cao chiếc thấp mà thò mâm son…
Đưa nước mà dội lá môn
Bao nhiêu nước đủ cho hồn ướt đây…
Mang thơ đãi kẻ ngủ ngày
Mang tình ra chợ để bày bán rao…
Ta mang cả triệu ước ao
Đổ vào bãi cát hạt nào chờ ta….
Nguyễn Hoàng
P/s:
Ng H chỉ họa lại thơ thôi, không có ý miệt thị ai đâu, xin mọi người thông cảm!
Đa tạ trước!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: