Một chút Tiếng Lòng!
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Tình khúc mùa thu 
   
   
  Nhớ về nhau mọi nơi mọi lúc 
  Nàng nghe chăng một khúc tình thu 
  Trong như nắng, lắng như mù	 
  Đêm mơ tưởng gặp ngày chờ xem tin 
   
  Nàng đẹp tựa mùa thu tinh khiết 
  Nhớ thương nàng da diết gọi tên 
  Hát lên một khúc nhạc quen 
  Đê mê cơn mộng lãng quên cuộc đời 
   
  Nhìn trước mặt thu rơi vời vợi 
  Nghe bên song may thổi vi vu 
  Thoảng trong tiếng gió lời ru 
  Mênh mông sông núi hồn thu ngập tràn 
   
  Trăng sáng lắm trăng nằm non biếc 
  Lá như mưa chiếc chiếc rụng rơi 
  Nàng ơi ta nhớ một người 
  Ta mang nỗi nhớ thả trời mùa thu…
      Repost 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Vu vơ thu      Em biết không 
  Thêm một loài hoa rụng 
  Hạ đã chào 
  Thu ghé lại bên song.. 
   
  Bên anh giờ 
  Mây trắng cứ tung tăng 
  Gió phiêu đãng 
  Trời xanh lan vàng tím 
   
  Anh vẫn qua 
  Con đường mưa ngọt lịm 
  Suối vẫn mòn mỏi 
  Chạy xung quanh 
  Áo anh ướt 
  Từng giọt sầu qua gió 
  Nên biết rằng 
  Thu đã tới thật nhanh! 
   
  Mùa thu cũ 
  Tím bên hè phố nhỏ 
  Nét tình xưa 
  Về theo gió lang thang 
  Lối chờ ấy 
  Vì em không sang nữa 
  Nên tường hoang 
  Loang lổ mảng úa vàng… 
   
  Gấp thuyền giấy 
  Thả dòng quen một thưở 
  Chở vần thơ 
  Thu nhớ nét tình hồng 
  Xin gió đừng nổi lòng thành con sóng 
  Dìm ngập tình 
  Không một chốn 
  Lông bông… 
   
  Em có nghe 
  Gió về 
  Hoa rơi rụng 
  Cong môi ai 
  Nỗi nhung nhớ một thời 
  Em có biết 
  Trong lòng mình  
  Gió ngẫm 
  Từng nỗi buồn 
  Nên heo hút 
  Chơi vơi…      Nguyễn Hoàng      
R 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2006 05:33:01 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Cảm thu II 
   
  Hôm nay có phải là thu 
  Mà sao nỗi nhớ bâng qươ chợt về 
  Gió vờn từng ngọn lạnh ghê 
  Mây hoang lũ lượt sơn khê úa vàng 
   
  Nắng tàn trên chốn quan san 
  Bụi hồng cuốn vó một dàn ngựa phi 
  Chiều sang khói phủ bốn bề 
  Tầng không thảng thốt thiên di tìm nhà… 
   
  Heo may nghi ngút trời xa 
  Không gian trầm lắng la đà lá rơi 
  Ráng vàng mây tím xa xôi 
  Bao la non nước bời bời hư không… 
   
  Chinh nhân mỏi gối dặm trường 
  Nhớ người thiếu phụ ngắm gương đợi chồng 
  Thu đông lạnh lẽo buồng không 
  Nào đâu hơi ấm từ lòng tay anh…
      r 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 02:06:00 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 Không đề      Em thoáng như là giấc mơ 
  Để lòng anh bao bỡ ngỡ 
  Em như một vần thơ ngỏ 
  Đậu xuống câu thơ bất ngờ… 
   
  Kiêu sa em tựa đóa hoa 
  Bao gã trai tơ mù lòa 
  Em lướt qua đường chật lối 
  Phố đông tức tối nhìn ra… 
   
  Anh biết đời mình rạn vỡ 
  Ngu ngơ mắc nợ cuộc tình 
  Tuổi thơ đã không còn nữa 
  Vui buồn khấp khởi lênh bênh… 
   
  Mùa thu về gieo nhung nhớ 
  Đông sang khắc khoải đợi chờ 
  Xuân ơi nụ yêu hãy nở 
  Sao mà em vẫn làm ngơ… 
   
  Mùa hè trôi qua rất vội  
  Đốt lòng anh cháy thành thơ 
  Có một khoảng trời nhức nhối 
  Xanh màu hy vọng mộng mơ… 
   
  Có một khoảng trời chờ đợi 
  Cho mây em thoáng một lần 
  Rồi một ngày thu bão nổi 
  Gió mưa tan tác xoay vần… 
   
  Em như là con mắt bão 
  Cuộn vào thương nhớ của anh 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THÁNG 9 SANG      Tháng 9 đến rồi em có mong 
  Pháo nổ xe hoa với rượu nồng 
  Trời xa thắm lại, lòng thư thái 
  Đượm nét thu tình trong mắt ai… 
   
  Tháng 8 đã qua. Ồ! Có lẽ 
  Thu chưa chín tới, nắng còn trong 
  Bưởi chưa ngọt lắm, na chưa rụng 
  Hương ít hồ sen, lúa chưa vàng… 
   
  Tiễn tháng 8 đi, anh lại mong 
  Em sang cho kịp lễ tơ hồng 
  Trời như cũng nói lời thương ấy 
  Gửi gió may sang gõ cô phòng… 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 21:58:04 bởi Nguyễn Hoàng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trăng 
   
  Thượng tuần ai đã rủ trăng 
  Trốn đi một nửa để rằm chia đôi 
  Lưỡi liềm em cắt ngang trời 
  Nửa kia nhơn nhả lặn chơi dưới hồ… 
   
  Hạ tuần anh mắc võng ru 
  Trong vườn trăng ngủ la đà ngọn cây 
  Nhớ thương một nửa hao gầy 
  Thuyền trăng lơ lửng buồm say ánh vàng… 
   
  Vén đêm trăng mọc giữa rằm 
  Trăng tròn chi thế để nằm không yên 
  Rồi trăng thức trọn một đêm 
  Rồi trăng mời mọc anh lên thăm Hằng 
   
  Say sưa anh ngủ với trăng 
  Mênh mông trăng kết mộng vàng cùng anh….
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 16:37:13 bởi Nguyễn Hoàng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Nàng Thơ            Em yêu mùa hạ chín  
  Anh thương mùa thu trong  
  Em buồn chiều đông tím  
  Anh mơ ngày xuân sang  
     
  Những giấc mơ khe khẽ  
  Ta dệt chung mộng vàng  
  Những niềm vui be bé  
  Anh viết vần thơ hoang  
     
  Vần thơ em mây biếc  
  Lời thơ anh trời cao  
  Lòng em yêu da diết  
  Tình anh mưa ngọt ngào  
     
  Những vần thơ thổn thức  
  Những vần thơ ước mong  
  Cháy lòng em rạo rực  
  Thắm tình mình mênh mông 
     
  Thơ ơi em là thơ  
  Thuyền anh chở đầy mơ  
  Em là cánh buồm gió  
  Đẩy thuyền anh tới bờ…       r 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2006 22:26:55 bởi diên vỹ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA          Cành Phượng ngày xưa lá đã dầy  
  Ngôi trường cũ ấy… Mấy lần xây!  
  Bạn bè thuở nhỏ ai còn mất?  
  Ngơ ngác nhìn Trời, ước chữ May!  
   
  Ôi mái trường xưa thuở học trò  
  Những chiều bên cửa ngắm tóc mưa  
  Những hôm tan học chờ ai bước  
  Những tối kề vai rạng bóng dừa.  
   
  Cây Bàng trằn trọc với tháng năm  
  Nhớ người yêu cũ, vết ai xăm  
  Bàng ơi! Có chút gì thương nhớ  
  Xin gửi phương xa, gửi trăng rằm…              Chén Đời           
  Dốc hêt mình say chén rượu đời  
  Bạn vui ta thú chẳng mình tôi  
  Chén vơi chén cạn đầy sung sướng  
  Ly hết ly tràn đỡ cút côi  
  Trăm sự bỏ qua khà miệng thốt  
  Ngàn đau quên hết mở môi cười  
  Thế gian tri kỷ cùng nâng chén  
  Vui quá Ngọc Hoàng cũng muốn chơi           Repost 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Mưa Lá            Rừng xưa mưa lá  
  Vàng lối em qua  
  Nay mùa thay lá  
  Rừng trông người về  
     
  Rừng xưa mưa lá  
  Em chưa lấy chồng  
  Đông sang vội vã  
  Lá vèo tầng không  
     
  Đường xưa mưa lá  
  Lối xưa mộng vàng  
  Trải lòng anh đợi  
  Em còn có sang  
     
  Rừng xưa trụi lá  
  Anh vò võ mong  
  Đông về buốt giá  
  Tuyết rơi giữa lòng… 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2006 19:05:26 bởi Đuyên Hồng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MỘT LẦN  
     
     
  Nhớ ai mà ngẩn ngơ người  
  Mà ngây ngất dạ mà chơi vơi lòng  
  Thương ai đêm đợi ngày mong  
  Thương ai đêm thức ngày hong thơ chờ  
     
  Biết chăng người có mộng mơ  
  Biết người có đợi có chờ ta không? 
  Lòng ta thương gió nhớ trăng  
  Lòng người có tiếc trăng chăng hỡi người  
     
  Vui, xin vui trọn cuộc chơi  
  Buồn,  đừng  buồn cả một lời chia tay  
  Người sang giấc mộng lắt lay  
  Người đi ác mộng đọa đày thân tôi…  
     
  Mộng xin đừng bạc tựa vôi  
  Tình xin hãy đượm cho tôi nhớ nàng  
  Một lần em bước sang thăm  
  Một lần khô héo tim câm đợi chờ...  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2006 00:51:16 bởi Nguyễn Hoàng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tiếng 
  Cười 
  Em 
   
   
   
  Chiều buông 
  Một 
  Vệt nắng dài 
  Em buông  
  Cả một  
  Chuỗi cười trong veo 
   
  Chiều trôi 
  Mây dật dờ theo 
  Em cười 
  Leo lẻo 
  Thông reo 
  Đáp lời 
   
  Trời xa 
  Bóng trắng chơi vơi 
  Cò bay 
  Hay 
  Bóng 
  Nụ cười của em 
   
  Chiều xanh 
  Mây chảy êm đềm 
  Tiếng thu 
  Hòa tiếng cười em 
  Kín trời…
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Tiêu diêu     
   
   
  Trốn đời mới tựa cửa chùa  
  Sân si còn nặng hơn thua tu gì  
  Sao không sống kiếp người đi  
  Rong chơi khuya sớm tới về vô tư  
   
  Bạn hiền đánh chén ngất ngư  
  Vui thành câu chữ buồn thơ trải lòng  
  Thênh thang áo gió túi trăng  
  Mây mưa cũng kết bạn vàng với ta  
   
  Lúc cười nói khi hoan ca  
  Say sưa ngủ giữa sơn hà nước non…
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Về thôi         Thôi về đi anh ơi 
  Đêm thu đã khuya rồi 
  Thôi về đi anh nhá 
  Ngắm chi làn sao rơi.. 
   
  Đêm tràn môi khe khẽ 
  Lòng dâng lời đê mê 
  Về đi anh anh nhé 
  Kẻo em không thiết về...! 
   
  Về thôi mẹ thầy đợi 
  Đêm khuya đóng cửa rồi 
  Về đi... không em nói 
  Mình chờ bình minh thôi…. 
   
  Về đi thôi, về đi 
  Có còn chi mà đợi 
  Về đi anh anh hỡi 
  Nói một lời… về thôi… 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2006 11:12:10 bởi Nguyễn Hoàng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Hương Tóc       
  Mái tóc em anh  
  Có dài thêm nữa 
  Có thơm mùi bưởi 
  Tươi mùi hương nhu… 
   
  (Xa em dăm thu 
  Em giờ xuống phố 
  Mắt thâm tóc ngố 
  Quên bồ kết xưa…!) 
   
  …Nhớ ngày giữa trưa 
  Em ngồi hong tóc 
  Mắt anh chết đuối  
  Trong suối tóc thơm… 
   
  Hương hoa của vườn 
  Hương thơm của đất 
  Em còn có cất 
  Trên vầng tóc mây… 
   
  Mai ai xuống phố 
  Gửi em giỏ đầy 
  Hương bòng hương sả 
  Thơm tình anh đây… 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Ngọc       
  Thứ bảy hôm nay Ngọc nơi nao 
  Để con tim nhỏ bỗng cồn cào 
  Nhìn trang Web cũ sao trống vắng 
  Cho tứ thơ buồn chợt nôn nao 
   
  Thứ bảy Ngọc ơi anh lại sầu 
  Anh thương anh nhớ chẳng vì đâu 
  Đớn đau lệ nhỏ nhìn câu chữ 
  Em tận nơi đâu biết không nào 
   
  Thứ bảy máu hồng đổ về tim 
  Trang thơ của Ngọc vẫn im lìm 
  Ngọc ơi có biết rằng anh đợi 
  Anh chờ nick ấy nẫu cả tim…! 
   
  Thứ bảy chơ vơ thứ  bảy chờ 
  Người Thơ chắc đã mộng say sưa 
  Có còn biết đến trên trang Web 
  Một kẻ vu vơ đợi mộng thừa… 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: