MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ
VẤN VƯƠNG
"…Giữa dòng người xa lạ
một ngày lạc mất nhau…"
Giờ này em ở nơi đâu?
Bắc Nam xa cách hai đầu nhớ thương.
Lẽ nào không thể chung đường ?
Để ta cứ phải vấn vương u sầu ?
Sẵn lòng làm kiếp ngựa trâu
Dìu em đi đến bạc đầu trăm năm.
[image][/image]
[image][/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 12:17:26 bởi HOA HUYỀN >
SỢ VỢ
Các bạn bảo Đào Hoa sợ vợ ?
Chẳng sai đâu món nợ đeo hoài
May chưa sợ vợ nhà ai
Vợ mình mình sợ mấy ai chê cười
Ra đường miệng vẫn cười tươi
Đong đưa liên tỉnh khối người còn mê
Tuổi mùi sư phụ loài "dê"
Khi đi giả "nghé" khi về giả "nai"
Ta đâu có dám khoe tài
Chỉ khoe sự thật sợ oai xã nhà
Lọt lòng tên đã Đào Hoa
Tiếng chưa có miếng vì Hoà hiền ngoan.
CHÂN DUNG CẬN CẢNH
Hội đủ cả vừa lùn lại lé
Khá to con béo khỏe hơn người
Tuổi vừa ngót nghét năm mươi
Tài hoa khéo léo miệng cười có duyên
Đa tình khắp cả ba miền
Cũng hay có máu khùng, điên khù khờ
Dở hơi lẩn thẩn mê thơ
Với người tri kỷ thẫn thờ là say
Ai ơi nhớ lấy câu này:
Đã chơi với bạn dở, hay tới cùng
Có tình có nghĩa thủy chung
Trước sau như một anh hùng thuyền quyên.
ĐIỆN THOẠI
Nhấc điện thoại nghe từng hơi thở
Tiếng người yêu tít ở phương xa
Chỉ vì nhung nhớ người ta
Muốn nghe giọng nói như là ngay bên
Ngọt ngào hai tiếng anh em
Niềm thương, nỗi nhớ êm đềm trao nhau
YÊU (2)
Yêu nhiều, yêu lắm em ơi !
Yêu luôn tất cả những lời vu vơ
Yêu chưa từng thấy bao giờ
Cuồng điên dại dột khù khờ cứ yêu
Ngày đêm sáng tối trưa chiều
NỖI CÔ ĐƠN
Một mình trống vắng cô đơn
Em thèm nũng nịu dỗi hờn lắm không ?
Bên này, bên ấy mênh mông
Thương thay thân phận má hồng đang xuân
Vì sao em vẫn ngại ngần ?
Để em đau khổ âm thầm nhớ thương
Tình trong như đã vấn vương
Vì sao không thể chung đường ta đi ?
Em còn e ấp điều chi ?
Năm canh não nuột còn gì đời em ?
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2006 19:29:57 bởi BĂNG NGUYỆT >
RỐI LÒNG
Anh cứ đợi chờ tin em nhắn
Kìm vu vơ sợ cắn vành môi
Thời gian thì chẳng ngừng trôi
Ngập ngừng xem lại những lời trao qua
Nông, sâu khóe mắt nhạt nhòa
Hay la ta thử lòng ta rã rời
Thế mới biết hai người khốn khổ
Quá si tình trọn chỗ da mang
Nếm mùi chua chát trái ngang
Gánh luôn cả nỗi bẽ bàng vào thân
Ta đâu phải thánh hay thần ?
Cũng người yêu gét phàm trần như ai.
VÔ TÌNH
Ô cửa sổ vầng trăng nửa mảnh
Giấc chiêm bao đỏng đảnh đêm hè
Yếm đào nửa kín, nửa khoe
Vô tình không muốn ai dè vẫn run
Thắp ngọn lửa tình hun hạnh phúc
Đợi mùa sau bạn chúc mừng ta
Cái đêm nửa mảnh trăng tà
Chỉ vì giải yếm đào hoa tan đời.
ƯỚC MƠ
Không gian đang ngập tràn thơ
Ta mơ có bạn bây giờ ở đây
Cùng nhau tay nắm cầm tay
Nuốt từng câu chữ đắm say ý, lời
Để ta đi nốt cuộc đời
Có em có cả một trời thơ yêu.
BÀN TAY
Bàn tay nắm lấy bàn tay
Hình như hơi ấm lâu ngày gặp nhau
Chia tay xiết chặt bàn tay
Ô hay lạ thế bàn tay ai buồn
Xin đừng để lệ trào tuôn
Hữu duyên thiên lý khơi nguồn tình yêu.
http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/20201/878B160B999A41CD820063C72F56C348.jpg
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2006 10:12:07 bởi HOA HUYỀN >
DUYÊN
Đã là duyên phận do trời
Trước sau cũng khó mà rời xa nhau
Biết đời sẽ rất khổ đau
Không phải như áo qua cầu gió bay
Nếu như chưa phải kiếp này
Hẹn em kiếp khác giải bầy trăng sao
R http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/20201/C9881C6075374491A6C7F87B10FC6528.jpg
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2006 19:34:08 bởi BĂNG NGUYỆT >
"TẾU" VỚI P*H
H nói nhỏ : Cho H ở giữa.
Ra ngay đi mấy bữa thôi mà
Hai bên hai chị Hằng Nga
Một đêm tan nát hai bà dám không?
Em thưa hai chị P*H
Cả hai em cũng sẵn lòng đa đoan
Đã từng rũ áo từ quan
Nếu cần em lại vào quan em nằm.
http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/20201/B37F3F9C26AB4518A82CAC62179CB853.jpg
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2006 10:04:44 bởi HOA HUYỀN >
TRĂNG THẸN
Em ơi vì sao lỗi hẹn?
Chị Hằng mấy lượt cười anh?
Trăng khuya một mình trơ trẽn
Vì sao em nỡ vô tình?
Đêm nay em không lỗi hẹn
Chị Hằng tủm tỉm cười anh
Trăng khuya ngập ngừng e thẹn
Vì em đã chẳng vô tình.
HH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2006 18:51:46 bởi HOA HUYỀN >
CẢM XÚC KHÔNG TÊN
Hay thơ trăng mới xuống trần
Thơ hòa với rượu đôi vần mời trăng
Lỡ làng nỗi hẹn trăm năm
Thôi thì uống cả vầng trăng cho tròn
Ngày xưa ngắm ánh trăng non
Nửa đau mình nhận, mỏi mòn ta mang
Ngắm trăng, trăng vỡ, tình tan
Hương phai phấn nhạt lửa tàn hồn tê
Say nghiêng quên cả lối về
Bọt bèo tan biến ê chề ánh trăng
Say cho gió lộng mưa giăng
Say cho bến cách sông ngăn một thời
Long lanh vời vợi người ơi!
Trăng hòa với rượu đầy vơi chưa chừa
Men nồng rối rắm tình xưa
Thôi thì uống cạn cho vừa lòng nhau
Ngất ngây say ánh trăng sầu
Tình sau ta ở, tình đầu người quên?
Uống cho hết nợ vơi duyên
Lịm trong vô vọng nhớ, quên lờ mờ...
Say cho bay bổng hồn thơ
Say cho câu chữ ngẩn ngơ ý lời
Mai sau cuối đất cùng trời
Trăng ơi! người ngắm rã rời vì trăng !
HH. : Bài thơ đưa vào TV :
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2006 19:19:02 bởi Viet duong nhan >
Phượng buồn
Phượng qua em bỏ ngỏ tuổi mười sáu
Mắt trong veo chếnh choáng áo học trò
Tháng tư thức vô tình bên gốc phượng
Rắc đỏ trời bập bùng thắp trong em
Nắng thêm cao hòa mây trắng tinh khôi
Em ngơ ngác theo nắng về lối cũ
Phượng bâng khuâng thì thầm trong tiếng gió
Đã xa rồi đâu thuở cháy mắt nhau
Từ biệt anh nơi tháng năm lãng đãng
Phố mong manh em dấu sau nụ cười
Tự khi nào ôm ghita em hát
Về bài ca nói điều chưa đặt tên
Em đi qua khúc xưa thời thiếu nữ
Mưa dịu mình dang dở mầu chia ly
Tháng tư thức vô tình bên gốc phượng
Hạ đứng buồn ... xe quốc chở phượng đi ...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: