MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 21 trang, bài viết từ 451 đến 480 trên tổng số 604 bài trong đề mục
Tác giả Bài
HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Không hơn đồ nhà - 05.05.2008 18:45:47
0


Không hơn đồ nhà

Chưa đi chưa biết biển Đồ Sơn
Nếu đã đi rồi chẳng thấy hơn
Kém hẳn đồ nhà năm, bẩy bậc
Sida vướng phải... đứt dây đờn

Trên dưới to đùng nom khá nhẩy ?
Không tin nhìn ảnh nó đây nè
Công viên nghệ thuật toàn "vu mống"
Tiếp thị Đồ Sơn " của quý" khoe







Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Vòng tay rộng mở - 05.05.2008 18:49:19
0
Vòng tay rộng mở

Không hẹn trước mà đông vui đến vậy
Tình bạn bè blogs đắm lòng say
Tôi và Anh mới lần đầu gặp mặt
Mà sao như thân thiết đã lâu ngày ?

Có phải bởi bài thơ tôi vụng viết
Đã rung lên những cảm xúc Anh cần ?
Chưa thấy mặt nhưng lòng ta đã quyện
Chạm nhau rồi xoắn lại thế là thân

Lòng rộng mở năm châu thành bè bạn
Nối vòng tay trao gửi dại khờ... khôn
Niền đam mê sẽ trở thành bất tận
Nâng cánh ta bay lãng mạn tâm hồn

Phút chia tay anh nhìn em bịn rịn
Mắt giao nhau ẩn chứa vạn niềm tin
Rồi sẽ có ngày mai tình thắm lại
Yêu say nhau tím sẫm một màu sim

Hoahuyen
04.5.2008
 

Vòng tay rộng mở
Nhạc sĩ : Minh Thu + Vũ Đức Quân
Lời thơ : Hoahuyen
Trình bầy : Minh Thu



___________________________________________

Phóng sự ảnh - Lãng tử Cuội tán tỉnh "Hằng Nga"
( Vui tếu một chút thôi nha - Nếu Tuyết Nga không phản đối )
Đây cũng chính là những hình ảnh cuộc họp mặt lần thứ 2 giữa Hoahuyền với  
anh em Hội Bloger Hà Nội trưa ngày 02.5.2008 tại 18A Lê Hồng Phong Hanoi



Hay tin em chửa có chồng ?
Theo anh khỏi "phí" phòng không làm gì ?



Để em còn phải... nghĩ suy
OK nhanh quá cũng kỳ... eo ôi !



Đây là chén rượu giao bôi
Nâng ly cùng cạn mềm môi ngọt lừ



Xiêu xiêu em cũng xin... ừ
Cuội cười tít mắt như "trư" bát "giời"







Em cười xinh thế trời ơi!
Để anh sung sướng tơi bời... lia chia



Một chầu thoải mái rượu bia
Anh em chứng kiến sẻ chia vui mừng



Ngày mai nếu chán không ưng
Hoahuyen langtu nửa chừng... lăn quay



Bây giờ thì cứ phải say
Nâng ly cạn chén mặt mày tưng tưng
























HOA HUYỀN GẶP HÀ VĂN, HÀ LINH VÀ...

14h 24.4.08 Hoa Huyền "lãng tử đa tình" tới Hà Nội thì 17 giờ có cuộc gặp mặt Blogger HN. Ban lãnh đạo Hội HN tuy rất bận nhưng có mặt đủ cả tại quán bia Hiếu Béo gần Đàn Xã Tắc: Chủ tịch Nguyễn Trọng Tạo, 2 Phó chủ tịch Phan Chí Thắng và Hà Linh. Họa sĩ Ba Tỉnh, Tổng biên tập Nguyễn Thanh Cao và đặc biệt là người đẹp Hà Văn tuy đã bỏ ngỏ blog 8 tháng nay, vẫn đến kiến diện lãng tử Sài Gòn. Một lát sau có 4 bạn học cùng lớp phổ thông của HH nhập cuộc. Bia hơi HN là đặc sản mà các bạn phương Nam rất ưa thích, nhưng 2 chai rượu Tây vẫn sẵn sàng mở nắp...







Tại quán bia Hiếu Béo


Mời anh Hoa Huyền mở rượu


Phan Chí Thắng, Ba Tỉnh, Ng.Thanh Cao, Hoa Huyền


Hoa Huyền: Rất thích bia HN!


HH ga-lăng với người đẹp Hà Văn


Nâng ly cùng người đẹp


Bia rượu giao duyên


Người thứ 2 trái sang: Admin của blog Ba Tỉnh


Ảnh quá đẹp, tớ sẽ vẽ đẹp hơn!


Khi Hà Linh tới


Ba Phó chủ tịch sát cánh kề vai


Alo: Minh Nguyệt đang ở Malaixia, Tuyết Nga kẹt đường,
Vương Cường không nghe máy.


Ba Tỉnh, Hà Linh


Một hai ba: dzô!!!


Nụ cười của kẻ sắp chạy trốn


Nguyễn Trọng Tạo: Ảnh đẹp, mai post lên HNVC!


Hãy cùng vui nhé!




Vòng tay rộng mở
Nhạc sĩ : Minh Thu + Vũ Đức Quân
Lời thơ : Hoahuyen
Trình bầy : Minh Thu


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2008 17:16:38 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Hội Ngộ bạn bè xưa - 07.05.2008 03:22:08
0


Hội Ngộ bạn bè xưa
Cảm xúc khi gặp lại các bạn học thời phổ thông
Sau 34 năm ra trường - Hội ngộ trên quê hương

Thế mà đã ba tư(*) năm rồi đấy nhỉ ?
Bạn bè xưa ta lại quây quần
Tóc đốm bạc phai nhạt màu sương gió
Tay cầm tay ngấn lệ cứ trào dâng

Khóa bẩy tư xin một lần điểm lại
Ai công thành danh toại, chín mười phương ?
Ai vất vả con đường không thuận lợi ?
Ai lận đận gia đình, ai chưa có người thương ?

Xin chúc bạn sang giàu, phú qúy
Sống chân thành nghĩa nặng tình sâu
Công danh thành đạt như mong ước
Vẫn nhớ anh em, nối nhịp cầu

Chia với bạn lúc buồn vui hoạn nạn
Khi lên voi, xuống chó có sao đâu ?
Vẫn cứ sống với tâm hồn cao thượng
Nhất mực thủy chung với bạn bầu

Thế mới biết bể dâu ngàn cay đắng
Vạn ngọt ngào dâng tặng mỗi chúng ta
Đường quan lộ - công danh - tình - sự nghiệp
Có số hên - xui, mỗi cảnh - mỗi nhà

Hôm nay về chúng mình thăm chốn cũ
Nhớ một thời thơ ấu mái trường xưa
Nhớ Thầy Cô ai còn trên bục giảng ?
Bạn đứa nào thành đạt đức nào chưa ?

Nhãn lồng thơm ong say cành táo ngọt
Sen trắng đầm, lúa tốt trĩu vàng bông
Hoa phượng đỏ ép hè xưa còn - mất ?
Ôi thời gian kỷ niệm cũ còn không ?


(*) 34 năm kể từ ngày ra trường


Người cầm hoa là thầy giáo dạy văn năm xưa



Một tấm ảnh quý năm xưa









 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2008 03:24:06 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

Hoàng Hoa
  • Số bài : 293
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.06.2006
RE: Chỉ còn sương khói - 07.05.2008 03:38:44
0

Trích đoạn: HOA HUYỀN

Chỉ còn sương khói

Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Dòng thơ xưa cũng lịm theo tình
Khói sương mờ ảo đời như mộng
Bọt bèo, chớp loé... chuyện nhân sinh!
 

____________________________________

Lâu ngày quá không ghé thăm cố nhân! Chúc anh an lành và sức khoẻ!

Hoàng Hoa
Hoa cười trong nắng lung linh
Em cười cho nắng lung linh tháng ngày
Ta về gom nắng trong tay
Gom luôn cả những phút giây em cười

(HH)


HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
RE: Chỉ còn sương khói - 09.05.2008 08:04:28
0




Cảm ơn anh Hoàng Hoa, tôi rất tiếc vì diễn đàn trinhnu.net đã không còn chơi được nữa, đấy là một diễn đàn hay thật tiếc
 




Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

LanTím
  • Số bài : 507
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 12.06.2007
RE: Tự nhủ - 14.05.2008 21:19:56
0

Trích đoạn: HOA HUYỀN

TỰ NHỦ

Trong khoảng khắc gió giao mùa lành lạnh
Thu đang về trao liệng lá vàng rơi
Ở Saigon nhớ mùi hương hoa sữa
Phảng phất hoàng lan... đau đáu một thời



 
Hương hoa Sữa toả lan trong ký ức
Có nồng nàn thơm mãi khi mùa qua
Thu đã qua xa rồi đâu còn nữa

Một mùa Thu xao xác lá buồn rơi.

Thu đã qua Hoàng lan không ngập lối
Hỏi người xưa còn nhớ chút hương không
Mùa Đông qua tái lòng ai mong đợi
Gió mùa về bến cũ vắng cô liêu.

Trải mùa thương từng đêm thao thức
Nhớ mong người ve lại hát khúc sầu riêng
Nơi bến xa nơi nào ai còn  nhớ
Một chút chờ chút đợi
Những vần thơ....


Chào anh HOAHUYEN, đọc mấy câu thơ  hoài niệm của anh bỗng nhiên tôi lại thấy buồn, viết mấy vần ấy buồn quá, thôi là để thăm  vườn thơ của anh, đừng trách tôi nhé.

 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2008 23:06:36 bởi LanTím >

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Ghen trên... vnweblogs! - 19.05.2008 22:18:27
0

Nhân đọc bài "Ghen trên... blogs!

Ghen trên... vnweblogs!

Ghen trên weblogs cũng ghê hồn
Cú nhấp xỏ xiên thay cái hôn
Mạng ảo tung hoành tên nick giả ?
Đôi khi... dở thói rất du côn

Chẳng lẽ chỉ vì... ba, bốn lạng ?
Buông lời cay cú, miệng chua ngoa ?
Trắng đen thật giả như cơm bữa
Lẫn lộn nghi ngờ bạn với ta ?

Weblogs sân chơi người có học?
Ghen tuông văn hóa chút bạn ơi!
Xin đừng biến blogs thành ra... chợ
Hàng cá, hàng tôm rất... dở hơi!

Hoahuyen
19.5.2008
_______________________________


và ngẫm:

Biết mình yếu thế tớ co vòi
Chẳng dại lao đầu dễ chết toi
Mấy lạng... ơ hơ thành ngớ ngẩn
Vui đùa tí chút thế mà thôi!


Tuổi Trẻ Online - Thứ Bảy, 17/5
TT- - TT - Yêu đương trên blog? Xưa rồi! Thời sự tình cảm trên net của giới trẻ hiện nay là chuyện... ghen trên blog!

Blog đang trở thành "sân phơi" rộng rãi để nhiều người công khai ghen hoặc "ăn miếng trả miếng" lúc bị ghen!


Môđen ghen thời @!
Sao blog lại trở thành trợ thủ đắc lực cho những Hoạn Thư thời @? Vì không phải lúc nào chuyện "ba mặt một lời" cũng được thực hiện dễ dàng. Có người vì e ngại, vì không muốn đường đột quá; có người chỉ muốn trải nỗi lòng mình, hay vì chưa có bằng chứng cụ thể nên không thể mặt đối mặt, không tiện điện thoại hay gửi mail. Lúc này chỉ cần viết lên blog (và chắc mẩm những người liên quan thế nào cũng mò vào đọc!), vậy là ổn. Rồi ta cứ xem đối phương ứng xử thế nào mà… tính tiếp!
Không hề dùng từ ngữ thô tục hay chửi bới ầm ĩ kiểu hàng cá hàng tôm, những blogger dùng blog để ghen phần lớn là nữ, trẻ, có miệng lưỡi sắc sảo, lập luận ghê hồn!
"Viết ra cho đỡ bực". "Viết để có được sự đồng tình của người khác". "Để ai cùng hoàn cảnh với mình có thêm kinh nghiệm". "Thấy bạn bè xúm vào khuyên cũng dễ chịu phần nào!". Đó là vài lý do. Nhưng quan trọng hơn, phần lớn blogger tương lên blog chuyện ghen đều vì mục đích muốn đối phương biết được những suy nghĩ, bức xúc của mình, cả những điều sâu xa khó nói hết khi gặp mặt trực tiếp, để từ đó liệu mà xử sự.
Ghé vào những trang blog trên My Opera hay Yahoo 3600 thấy xuất hiện không ít entry (bài viết) mang thông điệp như thế. Với mỗi entry về ghen, số lượng comment (bình luận) để lại, số lượt người vào đọc bao giờ cũng ở mức cao ngất ngưởng. Người bổ sung thêm chuyện mình. Người bàn tán. Có người còn phân tích vấn đề không kém gì chuyên viên tâm lý. Điều thú vị là tuy ít có chàng dám viết đề tài này, nhưng họ lại rất khoái đọc và comment!
Hiếm thấy entry nào về ghen nhắc đến đối tượng theo kiểu day tận mặt, chỉ tận tên. Hầu hết là bóng gió xa gần, úp mở kiểu: "này em gái!", "em vẫn đọc blog chị để về gây sự với người đàn ông của em phải không?", "chị nghẹn đi, nhưng rồi kềm lại được. Em đừng tưởng chị không biết!". Phơn phớt thế thôi là đối tượng đủ hiểu ra vấn đề, và đủ để bà con xúm vào bênh vực, hoặc lên tiếng giùm mình qua những comment rồi.
Ngoài mục đích ghen, không ít người buộc phải nhờ đến blog vì bị… ghen oan! Như lời một cô gái trẻ: "…Năm lần bảy lượt, người yêu của một anh bạn cứ gọi điện, nhắn tin, lại còn dọa dẫm này nọ, bảo rằng vào đọc blog mình và biết rằng mình hay nhắc đến… anh ấy, rằng mình và anh ấy có chuyện này chuyện nọ (trong khi những entry mình viết thường chỉ gọi là "anh", và "anh" ấy chắc chắn không phải "anh"... của cô ta!). Giải thích lịch sự, nhịn hàng chục lần vẫn không dứt cảnh bị quấy rầy, mình buộc phải viết rõ lên blog thôi, để cô ta hiểu rằng mình sẵn sàng giấy trắng mực đen. Và cũng là để anh bạn kia hiểu những trò ghen tuông vớ vẩn mà cô ấy đang làm với mình, để về… nói chuyện lại với bạn gái. Mình không nhịn nữa!".
Vạch… blog cho người xem lưng!
Chuyện gì xảy ra khi những entry của người ghen hoặc người bị ghen được trưng lên blog? Hầu hết entry không nhắc đến tên nhân vật, nhưng người quen nào đọc cũng... hiểu! Tất nhiên, không ít trường hợp nhờ cách viết khéo léo, sâu sắc, không chỉ người thứ ba mà cả người ngoài đọc cũng phải giật mình.
Song không phải lúc nào ghen trên blog cũng để lại kết quả ngọt ngào như thế. Không hiếm lần từ những lời qua tiếng lại ban đầu, blog biến thành "chiến trường" khốc liệt, bao nhiêu chuyện hậu trường được lôi tuột ra cho mọi người cùng đọc. Và đương nhiên chịu... thương vong nhiều nhất không phải người thứ nhất, người thứ hai hay người thứ ba mà chính là tình cảm cùng quan hệ của toàn thể đương sự!
Nếu chỉ là chuyện ba người, còn có thể tìm cách nào đấy dàn xếp mọi việc. Nhưng một khi đã bắt gặp những dòng thế này trong blog của cô bạn thân: "Thôi đừng làm những trò ngốc nghếch ấy nữa em. Có giải quyết vấn đề gì đâu. Tốt nhất là về yêu thương anh ấy để được yêu thương lại, hoặc là bỏ xừ đi..." thì khó có người đàn ông nào có thể vui như xưa với bạn gái lẫn bạn thân của mình sau đó.
Lòng tự ái bị tổn thương, chuyện riêng tư bị đem ra đàm tiếu là điều rất dễ đẩy tình cảm đến... bước đường cùng. Ghen hay bị ghen trên blog không là điều quá xa lạ trong thời đại bùng nổ thông tin. Nhưng thể hiện điều đó như thế nào trên nhật ký điện tử của mình, nơi không phải chỉ ba người với nhau biết chuyện, thì cần lắm một sự khéo léo, tế nhị, lẫn... thông minh. Nếu không bạn sẽ trở thành người vạch... blog cho người khác xem tất tần tật lưng mình!
 
KIM NHƯỜNG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2008 19:57:01 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Xốc lại niềm tin - 21.05.2008 15:18:06
0

 
Xốc lại niềm tin
Nhân buổi học NQ 20,21,22 TW6  khóa X

Học nghị quyết trung ương non già buổi
Chẳng khác gì cưỡi ngựa ngắm xem hoa
Nghe tổng quát lắm ưu, nhiều khuyết điểm
Ranh giới giàu nghèo... khoảng cánh nhanh xa

GDP hàng năm tăng đáng kể
Gạo thứ nhì xuất khẩu lấy đô la...
Ăn, sài, diện còn hơn Anh, Nhật, Mỹ
Cả nước hội hè, nhậu  nhẹt xa hoa...

Trí tuệ tụt, niềm tin đang rơi rớt
Cậy chức quyền đánh mất cả lương tâm
Quan một số... hại dân, sâu mọt nước
Đạo đức suy đồi, trác táng tà dâm...

Tham nhũng nhiễu ngày càng tinh, xảo quyệt
Trắng thành đen đáng sợ đến khôn lường
Ghế nhà trường, quân, dân y... bất cập
Giá ngựa phi dìm chết mấy đồng lương!

Tôi day dứt hỏi: Tôi, Anh và Đảng ?
Suy nghĩ gì trong tình thế nay - mai ?
Nên xiết lại vòng tay người cộng sản
Xốc lại đội hình, hướng tới tương lai

Dân muốn Đảng - trung tâm đoàn kết
Soi dẫn đường, chỉ lối, dắt toàn dân
Mỗi Đảng viên nâng Tâm - Tầm - Chí - Đức
Vực dậy niềm tin, sống có nghĩa nhân.

Hoahuyen
21.5.2008 
(Coi đây là thu hoạch sau khi học NQTW6 Khóa X)





<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2008 16:57:25 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Ý thức con người với Môi trường sống - 02.06.2008 18:24:17

MỘT SỐ HÌNH ẢNH MÍT TING NHÂN NGÀY
MÔI TRƯỜNG THẾ GIỚI 5/6 ( 31.5.2008 )


Thế giới bây giờ lắm đổi thay
Màu xanh héo hắt đến từng giây
Nếu không tôn trọng môi trường sống
Chẳng khác chi đào lỗ... diệt thây



Cuộc Mitting diễn ra sáng ngày 31.5.2008 tại công viên 26.3






 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2008 18:29:13 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Hãy cứu lấy Môi trường ta đang sống - 04.06.2008 23:54:45
0
HÃY CỨU LẤY
Môi trường ta đang sống

Hưởng ứng lời kêu gọi nhân ngày
MÔI TRƯƠNG THẾ GIỚI 5/6

Hãy cứu lấy môi trường ta đang sống
Rác kinh người tràn ngập khắp nơi nơi
Ô nhiễm bẩn, hư hao nguồn nước sạch
Tầng ô zôn báo động : lủng lưng trời

Ai cũng biết rừng xanh khi tàn phá
Hủy hoại môi trường, mưa lũ triền miên
Vỏ trái đất nóng dần lên đáng sợ
Họa diệt vong... thế giới chẳng bình yên

Bao thảm cảnh con người đang gánh chịu
Mianma, Mỹ, Nhật, Thái, Anh, Hoa
Dân nước Việt mỗi năm vài ba trận
Giải đất Miền Trung tan cửa nát nhà...

Con mất cha, vợ mất chồng đau xót
Cả vạn người... động đất hóa thành ma

Xin được hỏi: lỗi này ai gánh chịu ?
Có một phần không nhỏ :
chính là ta !

Hãy cứu lấy môi trường ta đang sống
Bằng việc làm thiết thực khắp gần xa
Trồng cây xanh phủ đồi hoang, núi trọc
Nối vòng tay đoàn kết trẻ măng già...

Không xả rác khạc nôn nơi công cộng
Biết nâng niu nguồn nước sạch đầy vơi!
Có ý thức cùng nhau gieo mầm sống
Để mùa xuân xanh mãi hiến dâng đời...

...

Hãy cứu lấy môi trường ta đang sống
Cho hôm nay và cho cả mai sau
Vì trái đất bình yên xanh tươi đẹp
Nở ngàn hoa rực rỡ thắm muôn màu

Hoahuyen
4.6.2008



Trong buổu lễ mitting nhân ngày Môi trường thế giới




Hiểm họa cháy rừng






Và đây là những ước mong cho một thế giới xanh






Nguồn : http://vi.wikipedia.org/wiki/%C3%94_nhi%E1%BB%85m_m%C3%B4i_tr%C6%B0%E1%BB%9Dng
Các hình thức ô nhiễm và các chất ô nhiễm liên quan:

[sửa] Ô nhiễm môi trường đất Môi trường đất là nơi trú ngụ của con người và hầu hết các sinh vật cạn, là nền móng cho các công trình xây dựng dân dụng, công nghiệp và văn hóa của con người. Đất là một nguồn tài nguyên quý giá, con người sử dụng tài nguyên đất vào hoạt động sản xuất nông nghiệp để đảm bảo nguồn cung cấp lương thực thực phẩm cho con người. Nhưng với nhịp độ gia tăng dân số và tốc độ phát triển công nghiệp và hoạt động đô thị hoá như hiện nay thì diện tích đất canh tác ngày càng bị thu hẹp, chất lượng đất ngày càng bị suy thoái, diện tích đất bình quân đầu người. Riêng chỉ với ở Việt Nam, thực tế suy thoái tài nguyên đất là rất đáng lo ngại.

[sửa] Ô nhiễm môi trường nước Nước có thể bị phú dưỡng do ô nhiễm. Ô nhiễm nước là sự thay đổi theo chiều xấu đi các tính chất vật lý – hoá học – sinh học của nước, với sự xuất hiện các chất lạ ở thể lỏng, rắn làm cho nguồn nước trở nên độc hại với con người và sinh vật. Làm giảm độ đa dạng sinh vật trong nước. Xét về tốc độ lan truyền và quy mô ảnh hưởng thì ô nhiễm nước là vấn đề đáng lo ngại hơn ô nhiễm đất.
Nước bị ô nhiễm là do sự phủ dưỡng xảy ra chủ yếu ở các khu vực nước ngọt và các vùng ven biển, vùng biển khép kín. Do lượng muối khoáng và hàm lượng các chất hữu cơ quá dư thừa làm cho các quần thể sinh vật trong nước không thể đồng hoá được. Kết quả làm cho hàm lượng ôxy trong nước giảm đột ngột, các khí CO2, CH4, H2S tăng lên, tăng độ đục của nước, gây suy thoái thủy vực. Ở các đại dương thì nguyên nhân chính gây ô nhiễm đó là các sự cố tràn dầu.
Ô nhiễm nước có nguyên nhân từ các loại chất thải và nước thải công nghiệp được thải ra lưu vực các con sông mà chưa qua xử lí đúng mức; các loại phân bón hoá học và thuốc trừ sâu ngấm vào nguồn nước ngầm và nước ao hồ; nước thải sinh hoạt được thải ra từ các khu dân cư ven sông.

[sửa] Ô nhiễm khí quyển Ô nhiễm khí quyển Như vậy ô nhiễm không khí là kết quả của sự thải ra không khí các chất thải khí độc hại ở thể hơi, bụi, khí. Làm tăng đột biến các chất như CO2, NOX, SOX...
Hiện nay, ô nhiễm khí quyển là vấn đề thời sự nóng bỏng của cá thế giới chứ không phải riêng của một quốc gia nào. Môi trường khí quyển đang có nhiều biến đổi rõ rệt và có ảnh hưởng xấu đến con người và các sinh vật. Hàng năm con người khai thác và sử dụng hàng tỉ tấn than đá, dầu mỏ, khí đốt. Đồng thời cũng thải vào môi trường một khối lượng lớn các chất thải khác nhau, làm cho hàm lượng các loại khí độc hại tăng lên nhanh chóng. Hàng năm có:
Sự hoạt động của các ngọn núi lửa và các loài vi khuẩn sống trong không khí cũng là nguyên nhân gây ô nhiễm không khí. Theo ước tính thì lượng CO2 do núi lửa hoạt động phun ra cao gấp 40.000 lần so với lượng CO2 hiện có trong khí quyển.
Ô nhiễm môi trường khí quyển tạo nên sự ngột ngạt và "sương mù", gây nhiều bệnh cho con người. Nó còn tạo ra các cơn mưa acid làm huỷ diệt các khu rừng và các cánh đồng.
Điều đáng lo ngại nhất là con người thải vào không khí các loại khí độc như: CO2, NOX, CH4, CFC đã gây hiệu ứng nhà kính. Theo nghiên cứu thì chất khí quan trọng gây hiệu ứng nhà kính là CO2, nó đóng góp 50% vào việc gây hiệu ứng nhà kính, CH4 là 13%, ozon tầng đối lưu là 7%, nitơ 5%, CFC là 22%, hơi nước ở tầng bình lưu là 3%.
Nếu như chúng ta không ngăn chặn được hiện tượng hiệu ứng nhà kính thì trong vòng 30 năm tới mặt nước biển sẽ dâng lên từ 1,5 – 3,5 m (Stepplan Keckes). Có nhiều khả năng lượng CO2 sẽ tăng gấp đôi vào nửa đầu thế kỷ sau. Điều này sẽ thúc đẩy quá trình nóng lên của Trái Đất diễn ra nhanh chóng. Nhiẹt độ trung bình của Trái Đất sẽ tăng khoảng 3,60°C (G.I.Plass), và mỗi thập kỷ sẽ tăng 0,30°C.
Theo các tài liệu khí hậu quốc tế, trong vòng hơn 130 năm qua nhiệt độ Trái Đất tăng 0,40°C. Tại hội nghị khí hậu tại Châu Âu được tổ chức gần đây, các nhà khí hậu học trên thế giới đã đưa ra dự báo rằng đến năm 2050 nhiệt độ của Trái Đất sẽ tăng thêm 1,5 – 4,50°C nếu như con người không có biện pháp hữu hiệu để khắc phục hiện tượng hHiệu ứng nhà kính.
Một hậu quả nữa của ô nhiễm khí quyển là hiện tượng lỗ thủng tầng ozone. CFC là "kẻ phá hoại" chính của tầng ozon. Sau khi chịu tác động của khí CFC và một số loại chất độc hại khác thì tầng ozon sẽ bị mỏng dần rồi thủng, không còn làm tròn trách nhiệm của một tấm lá chắn bảo vệ mặt đất khỏi bức xạ UV-B, làm cho lượng bức xạ UV-B tăng lên, gây hậu quả xấu cho sức khoẻ của con người và các sinh vật sống trên mặt đất.

Ảnh hưởng

Đối với sức khỏe con người Không khí ô nhiễm có thể giết chết nhiều cơ thể sống trong đó có con người. Ô nhiễm ozone có thể gây bệnh đường hô hấp, bệnh tim mạch, viêm vùng họng, đau ngực, tức thở. Ô nhiễm nước gây ra xấp xỉ 14.000 cái chết mỗi ngày, chủ yếu do ăn uống bằng nước bẩn chưa được xử lý. Các chất hóa học và kim loại nặng nhiễm trong thức ăn nước uống có thể gây ung thư. Dầu tràn có thể gây ngứa rộp da. Ô nhiễm tiếng ồn gây điếc, cao huyết áp, trầm cảm, và bệnh mất ngủ.

Đối với hệ sinh thái
  • Sulfur dioxide và các ôxít nitơ có thể gây mưa axít làm giảm độ pH của đất.
  • Đất bị ô nhiễm có thể trở nên cằn cỗi, không thích hợp cho cây trồng. Điều này sẽ ảnh hưởng đến các cơ thể sống khác trong lưới thức ăn.
  • Khói lẫn sương làm giảm ánh sáng mặt trời mà thực vật nhận được để thực hiện quá trình quang hợp.
  • Các loài xâm lấn (invasive species) có thể cạnh tranh chiếm môi trường sống và làm nguy hại cho các loài địa phương, từ đó làm giảm đa dạng sinh học.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2008 18:18:09 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Duyên nhặt được - 08.06.2008 18:14:00
0



Duyên nhặt được

Em còn nhớ ngày xưa mình chung ngõ
Chỉ cách nhau qua một giậu mồng tơi
Học chung lớp, chung thày, cô, bè bạn
Biết bao nhiêu kỷ niệm khó phai mờ

Mỗi buổi sáng núp đằng sau khe cửa
Chờ em qua rón rén bước theo cùng
Kẻ đi trước người sau vài ba mét
Em hồn nhiên nào hay biết gì đâu?

Cũng chỉ tại em nhiều duyên... vung vãi
Hay vô tình để rớt lại sau lưng
Anh vội nhặt cất vào trong sâu kín
Giữ làm của riêng... đã mấy mươi năm

Ai biết được duyên mình đơn phương thế
Ngày tan trường em lên kiệu xe hoa
Anh đau đớn mơ bờ môi dịu ngọt
Mộng tỉnh rồi em là của người ta

Duyên giàu có cho vô cùng không hết
Kẻ trắng tay được một chút là nhiều
Duyên dư giả đánh rơi nào hay biết
Kẻ mơ màng đau xót đắng cay yêu

Mười năm học cả một thời son trẻ
Bao nhiêu duyên nhặt được vẫn bên mình
Chờ cơ hội trao lại người năm ấy
Để chỉ rồi đón một nụ cười xinh

Hoahuyen
8.6.2008


<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2008 18:20:05 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Tình anh người lính biển - 08.06.2008 18:21:33
0


Tình anh người lính biển


Ta vốn dĩ là con của biển cả
Quen phong ba, sóng gió giữa trùng khơi
Khi gặp em ngỡ nàng tiên giáng thế
Say mê em ngụp lặn giữa dòng đời

Xa vắng biển ta lang thang khắp chốn
Khóc rồi cười trăn trở một đời thơ
Sao em đến muộn màng tan cuối tiệc
Ly tràn đầy vơi quá nửa... sầu mơ

Thôi thì uống, nâng cùng ta dốc cạn
Còn bao nhiều cay đắng quý dâng mời
Em hãy nhận bằng tình yêu nồng cháy
Anh hiến dâng say đắm bạn tình ơi!

Thôi em ạ, đừng trách đời dâu bể
Ngày sẽ tàn và đêm cũng dần qua
Thà một phút lóe bừng lên rồi tắt
Vẫn còn hơn tắt lụi lửa lòng ta

Hoahuyen
8.6.2008




Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
RE: MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ - 09.06.2008 11:49:40
0

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
TẤM LÒNG CON - 17.06.2008 13:18:47
0


TẤM LÒNG CON
Cảm xúc khi
đọc bài của bạn Chung NY
CHA TÔI - THAY CHO LỜI CẢM ƠN


Khi tâm sự về người cha yêu kính
Cả một đời sống lận đận long đong
Cơm độn sắn, ngô, khoai ngày xưa ấy
Đã nuôi con khôn lớn thỏa lòng mong



Đã có lúc cha quẫn lên đòi chết
Nhà không tiền chữa chạy bệnh nan y
Khai tăng tuổi chị đi làm từ bé
Kiếm từng đồng cho mẹ có tiền chi

Một mảnh đạn còn nằm trong hộp sọ
Lần bom vùi đã cướp mất người cha
Khi sang cát cả nhà vui... mả kết
Bóng cha choàng âu yếm phủ đời con

Tám anh em nay đã thành gia thất
Đường công danh thành đạt chín mười phương
Nhờ cha Mẹ ăn ở giầu phúc đức
Lộc tràn về đầy ăm ắp nhớ thương

Nơi chín suối cha yên lòng ngơi nghỉ
Nén nhang thơm âm ỉ... trái tim hồng
Cha phù hộ độ trì cho gia tộc
Cả gia đình con cháu biết ơn ông

Hoahuyen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2008 13:21:54 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
NỖI LÒNG CHA MẸ - 09.07.2008 12:54:55
0
NỖI LÒNG CHA MẸ


Một lời xin được sẻ chia
Tấm lòng người làm cha mẹ
Làm con bao giờ cũng bé
Mới hay cái nợ đồng lần

Có khi con chỉ xước chân
Mẹ, cha đã lo cuống quýt
Lúc nhỏ lo ăn nhiều, ít
Lớn khôn gả vợ, cưới chồng

Mẹ ví như nguồn suối sông
Đời bảo Cha như núi thái
Con ơi! khắc ghi phải trái
Học ăn, học nói nên người

Hãy hiểu cho lòng cha, mẹ
Vì con dẫu có nhọc nhằn
Bán nhà... lo con ăn học
Sẵn lòng vượt mọi khó khăn

Con đang ở nơi đất khách
Tiêu pha từng cắc từng đồng
Mồ hôi chảy dài lưng mẹ...
Mong bằng "thạc sĩ" cha trông

Nuôi con ai tính kể công ?
Nhắc con đôi điều như thế
Ở đâu? chân trời góc bể
Biết nghe con sớm lên người

Hoahuyen
09.7.2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2008 13:26:25 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
GIỖ ÔNG NGOẠI - 09.07.2008 13:06:08
0


GIỖ ÔNG NGOẠI



Đã năm năm, về nơi miền cực lạc
Ông xa bà, xa các cháu, xa con
Hôm nay giỗ toàn gia về đông đủ
Bao bạn bè, đồng đội viếng thăm ông

Nén nhang thơm nhớ lại ngày gian khổ
Dám hy sinh, theo Đảng, Bác... vì dân
Suốt cả đời dốc toàn tâm cống hiến
Phút quy tiên trong màu áo Hải Quân

Chuẩn đô đốc kiệm cần trung liêm chính
Với anh em, đồng đội sống chân thành
Với vợ con thủy chung đầy trách nhiệm
Tấm gương trong tỏa mát rợp màu xanh

 
Nơi chín suối ông yên lòng ngơi nghỉ
Bà và con, cháu chắt nhớ ơn ông
Toàn gia tộc, anh chị em đồng đội
Vẫn thường xuyên tưởng nhớ nén hương lòng

Tuổi thanh xuân nơi chiến trường xung trận
Suốt cuộc đời binh nghiệp chốn xông pha 
Ngày đưa tiễn ông về nơi cực lạc
Khói nhang bay ngào ngạt 
ngát hương hoa

Hoahuyen
10.7.2008
















Một bài viết của Nhà báo Phan Hoàng về
Ông Ngoại của các cháu Hương Giang - Đào Ngọc Minh
( Trong Quansuvn.net)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2008 23:19:58 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Nét phác họa chân dung Anh LÂM TẺN CUÔI - 10.07.2008 18:38:20
0


Nét phác họa chân dung
Anh LÂM TẺN CUÔI

Nét phác họa chân dung lưu kỷ niệm
Một người anh minh mẫn mến yêu đời
Chân tay liệt nhưng "đầu" luôn khỏe mạnh
Xứng tài danh công tử(*) chốn ăn chơi!

Kinh doanh giỏi âm thầm yêu mãnh liệt
Đã thương ai có chết cũng không rời
Bầu máu nóng chảy hoài trong huyết quản
Có tâm hồn lãng mạn chẳng hề vơi

Sống chung thủy với anh em bè bạn
Có tấm lòng cao thượng sướng là chơi
Khá tế nhị trong đối nhân xử thế
Không ba hoa chau chuốt lúc buông lời

Gốc người hoa mấy đời trên đất Bạc
Ngoài năm mươi sự nghiệp cuộc đời anh
Lưu dấu ấn...
vượt lên trên số phận
Một nhà thơ, một d
oanh nghiệp tài danh

Kính tặng anh LÂM TẺN CUÔI
Hoahuyen
09.7.2008

(*) Công tử Bạc Liêu huyền thoại

Mời các bạn xem tiếp một bài cùng đề tài
ANH LÂM TẺN CUÔI




ANH LÂM TẺN CUÔI


Chân bại liệt từ khi còn rất nhỏ
Lâm Tẻn Cuôi có họ... người hoa

Kinh doanh giỏi,
khiếu thơ ca...
"Về miền hoa nắng" 
"Cuồng ca ngày về"

"Ngược chiều nỗi nhớ" đam mê
"Đêm trăng" "Cô giáo trường quê" ngỡ ngàng


"Lá đủng đỉnh"
"Mai vàng"
nắng rộ

"Đêm nghe bài dạ cổ" hoài lang
"Trái tim năm cũ" đa mang
"Chiều bâng khuâng" nhớ, đôi đàng chia ly

"Người về" "Thoáng mộng Trương Chi"
Bạc Liêu công tử ở đi dùng dằng



CUỘC ĐỜI ANH

Gốc gác người hoa, sống Bạc Liêu
Nụ cười giản dị chẳng hề kiêu
Chân tay bại liệt(*) hăng hoạt động
Trí óc thông minh hiểu biết nhiều
Rất giỏi kinh doanh bè bạn quý
Đa tài thi phú chị, em yêu
Tấm lòng cao thượng say từ thiện
Tuổi tác hoàng hôn chớm xế chiều

Hoahuyen thân kính tặng anh

(*) Anh bị bạo bệnh và liệt hai chân, một tay ngay từ khi còn rất nhỏ ( hiện nay anh thường xuyên phải ngồi xe lăn )

 




(Xem tiếp)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2008 23:21:19 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
NỢ DUYÊN - 14.07.2008 23:10:35
0
NỢ DUYÊN

Lênh đênh một kiếp bể dâu
Nợ duyên chỉ muốn bên nhau... cuối đời
Ân tình sau trước đầy vơi
Không gian xa cách rối bời ruột gan

Đớn đau lòng dạ nát tan
Hẩm duyên thiu phận trái ngang tơ vò
Thương em phận gái thân cò
Long đong lận đận âu lo một mình

Đã từng trải lắm nhục vinh
Biết bao cay đắng ân tình xót xa
Cuối đời mộng giấc mơ hoa
Kiếp sau ta mãi sẽ là của nhau

Hoahuyen
14.7.2008
____________________________________
Trái tim em
Nhạc : Hoàng Đình Quang
Lời thơ : Hoàng Thanh Trang
Hòa âm : NS Trịnh Ngọc Tân
Ca sĩ  thể hiện : Phương Đông






Một thời đã xa





<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2008 23:25:47 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Lời Bác dặn - 15.07.2008 19:45:37
0
 Tư tưởng chỉ đạo lớn nhất về biển đảo chính là lời dạy của Bác Hồ năm 1961 "Ngày trước, ta  chỉ có đêm và rừng. Ngày nay ta có ngày, có trời, có biển... bờ biển ta dài, tươi đẹp, ta phải biết giữ gìn lấy nó"[1].
Lời dạy của Bác đã khẳng định chủ quyền trọn vẹn của Tổ quốc ta bao gồm cả vùng đất, vùng trời, vùng biển; khẳng định vị trí chiến lược của biển nước ta cả về kinh tế lẫn an ninh quốc phòng và nhiệm vụ giữ biển là nhiệm vụ thiêng liêng của toàn dân tộc, được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác
.





[1] Lời Chủ tịch Hồ Chí Minh nói với cán bộ, chiến  sĩ  Hải Quân, ngày 15 tháng 3 năm 1961.
Hoahuyen xin chuyển ý tứ đó thành một bài thơ:

Lời Bác dặn

Ngày trước ta chỉ có rừng
Và đêm âm u tăm tối
Con đường quanh co lầy lội
Lầm than đói khổ rủi may

Ngày nay ta đã có ngày
Đất trời biển rộng bao la
Bờ biển ta dài tươi đẹp
Non sông gấm vóc tựa hoa

Bác dặn giữ gìn lấy nó
Bình yên bờ cõi sơn hà
Mỗi người con dân đất Việt
Khắc ghi lời của ông cha


" Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư."(*)


Đất này đổ xương, đổ máu
Của bao thế hệ... vua hùng
Bác cùng cháu con gìn giữ (**)
Một lòng đoàn kết thủy chung

Kết liên một chữ tâm đồng
Cùng nhau tạo đà, chuyển thế
Sánh ngang năm châu bốn bể
Trí tâm tần đức như người

Tôi anh con dân nước Việt
Tóc đen, máu đỏ, da vàng
Ông cha giao từng tấc đất
Đồng lòng gìn giữ giang san

Hoahuyen
14.7.2008




(*) Bài thơ bất hủ của Lý Thường Kiệt ( Vào năm 1077, hơn 30 vạn quân Tống do Quách Quỳ chỉ huy xâm lược Đại Việt (Việt Nam). Lý Thường Kiệt lập phòng tuyến tại sông Như Nguyệt (sông Cầu) để chặn địch. Quân của Quách Quỳ đánh đến sông Như Nguyệt thì bị chặn. Nhiều trận quyết chiến ác liệt đã xảy ra tại đây nhưng quân Tống không sao vượt được phòng tuyến Như Nguyệt, đành đóng trại chờ viện binh. Đang đêm, Lý Thường Kiệt cho người vào đền thờ Trương Hống, Trương Hát ở phía nam bờ sông Như Nguyệt, giả làm thần đọc vang bài thơ trên. Nhờ thế tinh thần binh sĩ lên rất cao. Lý Thường Kiệt liền cho quân vượt sông, tổ chức một trận quyết chiến, đánh thẳng vào trại giặc. Phần vì bất ngờ, phần vì sĩ khí quân Việt đang lên, quân Tống chống đỡ yếu ớt, số bị chết, bị thương đã hơn quá nửa. Lý Thường Kiệt liền cho người sang nghị hòa, mở đường cho quân Tống rút quân về nước, giành lại giang sơn, giữ vững bờ cõi Đại Việt.

Thiên thư mà bài thơ này nhắc đến chính là sách "Thượng thư" hay "Kinh thư" (là bản "Thượng thư" mà Khổng Tử đã san định). Trong "Thượng thư đại truyện" có kể về Việt Thường Thị giao hảo với nhà Chu, cống chim Trĩ.

Tiền nhân Việt Nam từ đó khẳng định Việt và Hoa là hai xứ khác nhau, hai đất nước khác nhau. Tuy nhiên bài thơ này chưa nêu bật được tinh thần quốc gia, mà chỉ mới xem Nam quốc sơn hà là của Nam đế. Nhưng bất luận thế nào thì bài thơ cũng được xem là bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của nước Việt Nam.

(**)Câu nói này là lời căn dặn của Bác với cán bộ, chiến sĩ Đại đoàn 308, đơn vị được giao nhiệm vụ tiếp quản thủ đô vào đầu tháng 10/1954. Nó là lời di huấn thiêng liêng, ngắn gọn, dễ hiểu, dễ thuộc, giản đơn nhưng lại là một chân lý của các thế hệ người Việt Nam.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2008 19:54:25 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Tự nhạo mình - 17.07.2008 18:16:28
0


TỰ NHẠO MÌNH
 
loa... loa... loa...

Xin bố cáo cùng bàn dân thiên hạ
Ai chưa tin thì cứ việc hoài nghi
Có một gã ngoài năm mươi tre trẻ
Xếp hàng "dê" bậc cụ nhất, không nhì

Hắn biệt danh có tên hoa lãng tử
Miệng ngọt ngào như mật mía đấy em ơi!
Dính phải lão lăn quay không kịp ngáp
Cứ ngu ngơ là chết chứ chẳng chơi !

Khá ghê gớm ba miền đều tán tỉnh
Khắp năm châu đưa đẩy giọng à ơi!
Ai bản lĩnh hắn co vòi... cưa cẩm
Ai cả tin xa ngã thế là... toi

Mới mấy tháng âm thầm gây bốn án
Xuống bạc Liêu ghẹo sáu đại tiểu thư
Ra Nha Trang suýt nữa bị ninh nhừ
Về xứ Vũng đòi râu ngô Tùng Bách

Trẻ lẫn già ai cho, không làm phách
Rất tự nhiên theo tiếng gọi con tim
Khốn khổ nỗi miệng mồm to tiếng thế
Trên huênh hoang nhưng dưới "cúm"... đành im

Vui thì có nhưng mà... vô tích sự
Chị em la lãng xẹt lão huyền hoa
Miệng méo xệch... cười tươi thôi đành vậy
Bốn phương trời xin lần nữa... loa... loa

loa... loa... loa...

Hoahuyen
14.7.2008


Chú Cuội mang nhóm máu "d"



Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
CHƯA KỊP ĐẶT TÊN - 21.07.2008 00:24:33
0
Nhân kỷ niệm 61 năm ngày TBLS (27.7.1947 - 27.7.2008) Sáng 19.7.2008 Hoahuyen cùng với đoàn cán bộ Hội CCBVN Quận I xuống thăm, tặng quà Đoàn an dưỡng thương binh nặng Long Hải ( hầu hết anh em ở đây đều phải di chuyển bằng xe lăn và phải có người chăm sóc riêng ). Hoahuyen xúc động vì đã được gặp lại những người đồng đội đã từng một thời sẵn sàng dám đổ máu hy sinh vì tổ quốc, nay tàn phế mất một phần cơ thể... nhiều đồng chí đã từng có những khó khăn trong cuộc sống, nghèo túng ( vì không còn khả năng lao động, tiền bạc lo cho chữa chạy vết thương, bệnh tật... ) di chứng chiến tranh... di chứng chất độc da cam đeo đẳng nhiều gia đình CCB, thương binh đến con cái của họ thật thương tâm, đau lòng... Hoahuyen viết bài thơ mà chưa biết lấy tựa đề là gì?:

 


Bài thơ
CHƯA KỊP ĐẶT TÊN

Mấy chục năm rồi hết chiến tranh
Vết thương còn đó khắp người anh
Mất phần cơ thể chân tay cụt
Mảnh đạn bên trong vẫn chửa lành


 
Qua cơn túng quẫn nghèo xơ xác
Chất độc da cam bám diết... hành
Di chứng một thời trong lửa đạn
Ngấm vào cơ thể các con anh

Ê a, ú ớ trên tay Mẹ
Tương lai tối mịt... tít mù xa...
Nối dõi tông đường con oặt ẹo
Nỗi đau xé ruột trái tim Cha
...

 
Thương binh đổ máu vì dân nước
Chính sách quan tâm cứu cả nhà
Đồng đội năm xưa chia nỗi khổ
Tạo cho cuộc sống... ổn dần ra

Biết bao gương sáng tàn không phế
Vượt khó vươn lên tạo thế đà
Hạnh phúc gia đình tươi trở lại
Tương lai hy vọng tiến còn xa

Hoahuyen

   



 (Xem tiếp)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2008 00:25:48 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
" Chậm một nửa" - Một tâm hồn đa cảm - 13.08.2008 22:31:18
0
Giới thiệu tập thơ
" Chậm một nửa" - Một tâm hồn đa cảm

Thơ là tiếng nói có số phận và tính cách riêng, người đọc tinh ý sẽ nhận ra ngay " Chậm một nửa" là một mảnh đời của nhà thơ Đinh Tiểu Lăng ( Quỳnh Hoa - mncd  - Hội viên hội văn học Nghệ thuật tỉnh KH - Hiện đang là Hiệu trưởng một trường tiểu học ). Tôi còn nhớ nhà thơ Nga  E.Evtusenco có một câu thơ khá ấn tượng "Có ai đâu nhạt nhẽo ở trên đời" bởi mỗi một người, mỗi một cuộc đời là một hạt muối, một lát gừng cay - Một bài thơ "thật" sẽ mang theo vị mặn của chất muối, vị cay của gừng, nếu không có nó thì dù có khéo léo cách gì người chơi trò nhào lặn ngôn ngữ cũng chỉ có được những bài thơ nhạt như nước lã mà thôi. Khi tôi đọc những câu thơ:

" Em không về nữa đâu
Chốn ấy con chim gì buồn lắm
Chốn ấy mọc toàn hoa trắng
Chốn ấy mùi hương quá quen

Một lần anh gọi tên em
Run run giữa trăng và gió
Nồng nàn mùi hương lá cỏ
Chốn ấy bỗng thành thiêng liêng
( Em không về nữa đâu - Tr.31)

Thì tôi đã nghe thấy tiếng thì thầm của người thơ, cảm thấy được vị mặn và cay trong từng con chữ " Em không về nữa đâu, chốn ấy hoa trắng, hương quen, nơi giữa trăng và gió... anh đã từng run run gọi tên em... và rồi tôi lại bất ngờ cảm thông sâu sắc với em khi đọc những vần thơ tình vật vã đớn đau trộn lẫn cả yêu thương, hạnh phúc, chán chường khi bị trồi sụt như người " no dồn đói góp", những cơn đau tình làm tan nát con tim nhậy cảm... nhưng không thể nhấn chìm hồn thơ luôn khát khao trỗi dậy. Chính từ trong tận cùng nỗi đau, sự suy sụp về thể xác... hồn thơ như đám cỏ non sau cơn mưa gió dập vùi, vẫn đủ sức bung lên mọc thẳng xanh rì. Hơn ai hết , Đinh Tiểu lăng là người biết tận dụng nỗi đau riêng để thốt lên thành những vần thơ réo rắt, bi ai, lảnh lót mà người đời dễ cảm thông, chấp nhận. Tôi không dám phân tích quá sâu hay bàn luận gì nhiều xung quanh tập thơ " Chậm một nửa" bởi tự biết mình chưa đủ "tầm" để mổ xẻ mọi khía cạnh trong từng bài thơ, nhưng tôi bất ngờ trước cách thể hiện của người thơ Đinh Tiểu Lăng ngay từ cái tên gọi của tập thơ " Chậm một nửa " đã  gợi lên một cái gì đó không bình thường, không suôn sẻ, tôi đã đọc bài thơ này trong tâm trạng của người say

" Nếu chậm nửa vòng quay
Trái đất ra sao nhỉ?
Nếu ta chậm nửa đời
Chắc chi thành thi sĩ ?
Còn chậm nửa nụ hôn
Bạn hãy tưởng tượng xem!
( Chậm một nửa - Tr.28 )

Và tôi hiểu ở đời này mấy ai trọn vẹn? Ai chẳng khát khao đi tìm cái nửa kia mình mong ước (người ốm yếu mong có sức khỏe, người đang nghèo mong giàu có.. còn người thơ thì lại khao khát được yêu thương và sẻ chia lòng mình thông qua ngôn ngữ 

Tôi đã đọc " Chậm một nửa" như một người mộng du, bài nọ nối tiếp bài kia không dứt và dần dần hiện khá rõ nét chân dung người thơ Quỳnh Hoa - Đinh Tiểu Lăng trẻ trung, thông minh, sắc sảo có tâm hồn lãng mạn biết yêu và dám yêu say đắm... chị khá suôn sẻ trên con đường "quan lộ" sớm trở thành một Hiệu trưởng cứng tay nghề... nhưng lại khá long đong lận đận trong tình duyên... là người có khả năng hóa thân vào từng mảnh đời bất hạnh chung quanh mình để phác họa nên bức tranh sinh động của cuộc đời trần tục... phải chăng đó cũng chính là duyên số của một con người khi dính vào nghiệp thơ ca?

" Người yêu ta có lẽ nhiều, ta biết
Những lá thư day dứt đến khôn cùng
Trong ký ức cuộc tình buồn rất thực
vẫn nhạt nhòa hư ảo của mây bay
...

Những ngày xanh hắt hưu buồn lặng lẽ
Chẳng cách gì tan biến được đời nhau

                      ( Mộng chiều - Tr.92 )
Tôi còn nhớ nhà văn Hoàng Đình Quang vẫn thường nói vui khi anh em gặp nhau: " Người ta chỉ có thể viết hay khi có tâm trạng... chỉ có những bài đáng nhớ khi người ta "ở đúng giai đoạn giao thời giữa hai kỳ đại hội..." và ngẫm thấy rằng anh thật có lý.
46 bài thơ diễn tả tâm tư, tình cảm, nỗi niềm tâm sự buồn vui lẫn lộn có cả xót xa, ngậm ngùi, giận hờn, cay đắng... là những lời thổ lộ từ trái tim đa cảm đến với những trái tim muốn sẻ chia nên nó dễ dàng đọng lại trong lòng người đọc. Tôi tin Đinh Tiểu Lăng ( Nguyễn Thị Quỳnh Hoa - mncd ) với nghị lực phi thường vượt qua mọi sóng gió và với tâm hồn rộng mở... chị đã đang và sẽ viết tiếp những vần thơ tươi rói để lại cho đời.


 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2008 22:49:52 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Chuyện về cái " Xu Chiêng" - 16.08.2008 08:16:47
0
KỶ NIỆM XƯA
Cũng lại chuyện về cái " Xu Chiêng"


Tháng 10.1980 học xong Sĩ quan Phòng không tôi ra trường được trên điều về làm đại đội phó một đại đội ra đa ( C.490 ) đảo Bạch Long Vĩ ( Đại đội trưởng là một anh người Thái Bình tên H ), phải nói ngay thời đó đảo Bạch Long Vĩ không có dân ( chỉ có hàng ngàn bộ đội nam thôi ) thành ra anh em thiếu thốn tình cảm dữ lắm, duy nhất chỉ có cái đài radio là nghe được giọng đất liền, cứ chiều chiều xong việc anh em cán bộ chiến sĩ... quây quần quanh chiếc đài bán dẫn say sưa lắng nghe tin tức... sáu tháng hoặc một năm họa hoằn lắm mới có đoàn văn công ra thăm, phục vụ đảo ( Chiến sĩ NVQS ra đảo 2 năm mới được về đất liền và ra quân luôn )

        Cuối năm 1981 nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập quân đội NDVN ( 22.12 ) chúng tôi được đón đoàn văn công Hải quân ra đảo ( và biết trong đoàn có nhiều chị em xinh đẹp ). Tin được thông báo trước 2 ngày cả đảo nhốn nháo hết cả lên, chỗ nào cũng thấy anh em tắm tắm, rửa rửa quần áo phơi la liệt, hỏi ra mới biết lâu nay ( do đảo ít nước ngọt, một phần vì lười, phần nữa là do anh em bảo "sạch sẽ diện với ai ?" nên hầu hết cứ phải 5, 7 ngày mới thay tắm một lần ) Hôm đó trung đoàn trưởng ra lệnh tháo khóan các bể dự trữ nước cho anh em tha hồ tắm rửa...
            Lại nói ngay lính ta đang sức trai trẻ ( độ tuổi 19, 20 bẻ gãy sừng voi...) 2 tối chuẩn bị đón đoàn hầu như không ngủ, chỗ nào cũng hò hát, đàn sáo ỏm tỏi để chuẩn bị các tiết mục giao lưu...
... 5 giờ chiều hôm ấy tàu cập cảng, ở cầu tàu đông ngẹt anh em bộ đội ra đón đoàn, vừa nhìn thấy chị em văn công cả đảo vang lên tiếng anh em hô " văn công" "văn công ".... " văn công " cứ như hô khẩu hiệu chào đón tổng thống hay chủ tịch nước ấy...
           Khi đoàn vào đến bờ tự nhiên hình thành rất nhiều tốp, mỗi tốp đến cả mấy chục anh em xúm lại gần như dìu từng cô văn công lên đảo... còn các anh văn công nam thì cứ tủm tỉm cười lẽo đẽo tự mình lên sau với đủ thứ đàn sáo và dụng cụ biểu diễn...
             Khoảng 8 giờ tối có lệnh đột xuất của Trung đoàn trưởng triệu tập gấp cán bộ chủ chốt các đơn vị trên toàn đảo ( Đại đội trưởng và Tôi có mặt trong số đó ) mọi người chưa kịp hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao thì trung đoàn trưởng nghiêm giọng:
- Các anh có biết chuyện gì không ? Mọi người còn đang ngơ ngác thì trung đoàn trưởng tiếp:
- Bộ đội các anh ghê gớm thật, văn công ra đảo xúm lại dìu người ta thì tốt rồi... nhưng dám lột hết cả suchieng người ta thì quá lắm... bây giờ tôi ra lệnh: "các anh về ngay kiểm tra xem anh nào dám làm trò đó? kỷ luật ! kỷ luật thật nặng cho tôi". Trung đoàn trưởng lại lệnh tiếp: Đội vệ binh thay nhau canh 24/24 trước khu nhà văn công ở, kể cả chỗ đi WC, cấm để bất cứ chuyện gì xẩy ra trong đêm nghe chưa ?


          ... Sau đó chúng tôi lục tục ra về triệu tập bộ đội kiểm tra tất tần tật, nhưng lạ thay chẳng tìm thấy gì cả... đang chưa biết sẽ phải báo cáo trung đoàn thế nào thì cậu liên lạc của tôi ấp úng:
- Dạ thưa ở dưới gối thủ trưởng có cái gì ấy thủ trưởng ạ - tôi chạy vội đến chỗ ngủ lật gối lên xem thì thấy... cái xuchieng... bên gường đại đội trưởng cũng có một cái...
         Sau khi tìm hiểu mới biết hóa ra anh em bộ đội nhà ta tinh lắm, khi thấy có vẻ không ổn ( vì trung đoàn tự nhiên triệu tập đột xuất cán bộ toàn trung đoàn nghe có vẻ bí hiểm... ) thế là anh em chơi ngay trò "ném đá giấu tay..."
          Khoảng 10 giờ đêm Đại đội trưởng và tôi lại lên nhà giao ban trung đoàn để báo cáo thì đã thấy trung đoàn trưởng và nhiều cán bộ các đơn vị bạn cũng có mặt ( cả các cô văn công nữa ) ai nấy cười khùng khục cùng chìa ra... xuchieng cũng tìm thấy ở dưới gối của mình... Đại diện một cô văn công má đỏ lựng lí nha lí nhí: "Thôi em xin các thủ trưởng đừng kỷ luật các anh bộ đội nữa, chúng em tình nguyện còn cái nào trong va ly thì sẽ đưa tất cả cho các anh đem về... nhưng các anh phải tế nhị treo ở chỗ nào đó khuất khuất và nếu có ai đó lấy cũng đừng có truy cứu trách nhiệm gì cả..."

Trung đoàn trưởng không nói năng gì rơm rớm nước mắt...
... Sáng hôm sau tất cả các áo xuchieng được treo ở chỗ khuất đều đã biến mất. Nhưng lạ kỳ thay đến hôm các chị trở vào đất liền thì tất cả lại còn nguyên vẹn gửi lên nhà trung đoàn trưởng để trả lại cho chị em... 

         ... Trong 6 ngày văn công ở đảo mọi việc diễn ra náo nhiệt tưng bừng, anh em giao lưu văn nghệ với văn công suốt ngày ở chỗ nào cũng hò hát (bất kể là ngày hay đêm, có sân khấu hay không ) giữa bộ đội và văn công lưu luyến lắm và không hề có chuyện gì xấu xẩy ra cả.

Tin thì tin không tin thì thôi
Hoahuyen
15.8.2008





 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2008 08:19:48 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
RE: MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ - 17.08.2008 19:52:36
0
Chuyên mục: Radio Tuổi Trẻ Online

Kỳ 141: ( Khúc Hát Thiên Thần )


Kỳ 142: ( Mưa Tháng 6 )


Kỳ 143: ( Cây Xương Rồng Nở Hoa )


Kỳ 144: ( Cây Bút Và Cuộc Đời )


Kỳ 145: ( Hạnh Phúc Của Tôi )


Kỳ 146: ( Tình Đầu Ơi Ta Nhớ )


Kỳ 147: ( Phi Nhung Va Nỗi Nhớ Quê Hương )


 
Kỳ 148: ( Mưa Tình Yêu )


 
Kỳ 149: ( Gửi Gió Lời Yêu ) «——— New


<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2008 20:00:18 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Xin em chớ nhầm - 21.08.2008 22:47:31
0
Xin em chớ nhầm

Anh chẳng phải là người lý tưởng
Khuyết hơn ưu, ngật ngưỡng khôn cùng

Coi trời như thể bằng vung
Sẵn sàng đối mặt với khùng hay điên
Một khi đã chán bình yên?
Vô tư em cứ việc nghiền nát anh?

Em hãy nhớ đành hanh đỏ mỏ
Chỉ là người chứng tỏ non gan
Với người bản lĩnh đa đoan
Đâu cần để ý sầu than ích gì ?

Nếu giận dỗi vì anh chểnh mảng
Đôi khi hơi đểnh đoảng... tây tầu

Để em u uất sầu đau
Hoa tàn héo hắt phai màu sắc hương
Thì em hãy "ghét"... thấu xương
Dần cho mấy cái chân giường... gãy đôi

Cứ "ghét" thế, rồi anh lại thế.
Bởi vì em chúa tể lòng anh

Chỉ nhìn ngấn lệ long lanh
Hồn bay phách lạc tan tành xác thân
Anh đâu rồ dại ngu đần
Lại không hưởng phước... trăng ngân ắp thuyền!!!

Hoahuyen


_________________________

Chỉ "iêu" mình anh thôi
Nhạc sĩ : Nguyễn Văn Duy
Lời thơ : Hoahuyen
Ca sĩ : Phương Vy
Hòa âm : Vĩnh Hà






<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2008 22:55:09 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Ngẫm ở đời - 31.08.2008 07:34:27
0
Ngẫm ở đời

Gio trát mặt
mặt càng xinh
Nhân tình
thế thái
nhục vinh
vơi đầy

Sự đời có dở, có hay
Có nhìn thấy lá... nho bay... mới là
Thật hư "trong ngọc trắng ngà"

Đời là thế đấy
nhạt nhòa 
phù du

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2008 22:39:50 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

HOA HUYỀN
  • Số bài : 964
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.05.2006
  • Nơi: Xứ nhãn lồng
Có giây phút ĐÓNG ĐINH VÀO SỐ PHẬN - 13.09.2008 21:12:14
0
592.

Có giây phút 
ĐÓNG ĐINH VÀO SỐ PHẬN

Có giây phút đóng đinh vào số phận
Cả cuộc đời sẽ mãi thuộc về nhau
Lửa yêu đương đã bùng lên thành ngọn
Phong ba ư? bất chấp khổ, buồn đau

Phương nhung nhớ chất chồng bao kỷ niệm
Hai con tim lạc gót giữa thiên đường
Hồn lãng mạn hòa vào nhau tan chảy
Cuống cuồng yêu lặn ngụp bể sầu thương

Sóng từng đợt trào dâng như thác đổ
Gió thét gào phủ kín miệng càn khôn
Phút giao thoa... đất - mặt trời nghiêng ngả
Điện thế cao chập mạch... mấy ngàn vôn?

Đã ngót nghét mười năm rời xa biển
Có ai ngờ sức lực vẫn còn xuân
Anh khám phá ra mình khi thử sóng
Ngoài năm mươi em bảo "cứ như thần" 

Hoahuyen
13.9.2008
 
[themMovie]http://i198.photobucket.com/flash/player.swf?file=http://vid198.photobucket.com/albums/aa184/hoahuyen4156/voi-mncd1.flv[/themMovie]

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2008 22:38:32 bởi HOA HUYỀN >

Thuở lọt lòng tên cha, mẹ đặt
Giấu huyền đi gọi tắt Đào Hoa
Tuổi mùi "dê nhỏ" là ta...

darkhero
  • Số bài : 132
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.12.2005
  • Nơi: The Hell
RE: Chuyện về cái " Xu Chiêng" - 14.09.2008 06:06:31
0

Trích đoạn: HOA HUYỀN

KỶ NIỆM XƯA
Cũng lại chuyện về cái " Xu Chiêng"


Tháng 10.1980 học xong Sĩ quan Phòng không tôi ra trường được trên điều về làm đại đội phó một đại đội ra đa ( C.490 ) đảo Bạch Long Vĩ ( Đại đội trưởng là một anh người Thái Bình tên H ), phải nói ngay thời đó đảo Bạch Long Vĩ không có dân ( chỉ có hàng ngàn bộ đội nam thôi ) thành ra anh em thiếu thốn tình cảm dữ lắm, duy nhất chỉ có cái đài radio là nghe được giọng đất liền, cứ chiều chiều xong việc anh em cán bộ chiến sĩ... quây quần quanh chiếc đài bán dẫn say sưa lắng nghe tin tức... sáu tháng hoặc một năm họa hoằn lắm mới có đoàn văn công ra thăm, phục vụ đảo ( Chiến sĩ NVQS ra đảo 2 năm mới được về đất liền và ra quân luôn )

       Cuối năm 1981 nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập quân đội NDVN ( 22.12 ) chúng tôi được đón đoàn văn công Hải quân ra đảo ( và biết trong đoàn có nhiều chị em xinh đẹp ). Tin được thông báo trước 2 ngày cả đảo nhốn nháo hết cả lên, chỗ nào cũng thấy anh em tắm tắm, rửa rửa quần áo phơi la liệt, hỏi ra mới biết lâu nay ( do đảo ít nước ngọt, một phần vì lười, phần nữa là do anh em bảo "sạch sẽ diện với ai ?" nên hầu hết cứ phải 5, 7 ngày mới thay tắm một lần ) Hôm đó trung đoàn trưởng ra lệnh tháo khóan các bể dự trữ nước cho anh em tha hồ tắm rửa...
           Lại nói ngay lính ta đang sức trai trẻ ( độ tuổi 19, 20 bẻ gãy sừng voi...) 2 tối chuẩn bị đón đoàn hầu như không ngủ, chỗ nào cũng hò hát, đàn sáo ỏm tỏi để chuẩn bị các tiết mục giao lưu...
... 5 giờ chiều hôm ấy tàu cập cảng, ở cầu tàu đông ngẹt anh em bộ đội ra đón đoàn, vừa nhìn thấy chị em văn công cả đảo vang lên tiếng anh em hô " văn công" "văn công ".... " văn công " cứ như hô khẩu hiệu chào đón tổng thống hay chủ tịch nước ấy...
          Khi đoàn vào đến bờ tự nhiên hình thành rất nhiều tốp, mỗi tốp đến cả mấy chục anh em xúm lại gần như dìu từng cô văn công lên đảo... còn các anh văn công nam thì cứ tủm tỉm cười lẽo đẽo tự mình lên sau với đủ thứ đàn sáo và dụng cụ biểu diễn...
            Khoảng 8 giờ tối có lệnh đột xuất của Trung đoàn trưởng triệu tập gấp cán bộ chủ chốt các đơn vị trên toàn đảo ( Đại đội trưởng và Tôi có mặt trong số đó ) mọi người chưa kịp hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao thì trung đoàn trưởng nghiêm giọng:
- Các anh có biết chuyện gì không ? Mọi người còn đang ngơ ngác thì trung đoàn trưởng tiếp:
- Bộ đội các anh ghê gớm thật, văn công ra đảo xúm lại dìu người ta thì tốt rồi... nhưng dám lột hết cả suchieng người ta thì quá lắm... bây giờ tôi ra lệnh: "các anh về ngay kiểm tra xem anh nào dám làm trò đó? kỷ luật ! kỷ luật thật nặng cho tôi". Trung đoàn trưởng lại lệnh tiếp: Đội vệ binh thay nhau canh 24/24 trước khu nhà văn công ở, kể cả chỗ đi WC, cấm để bất cứ chuyện gì xẩy ra trong đêm nghe chưa ?


          ... Sau đó chúng tôi lục tục ra về triệu tập bộ đội kiểm tra tất tần tật, nhưng lạ thay chẳng tìm thấy gì cả... đang chưa biết sẽ phải báo cáo trung đoàn thế nào thì cậu liên lạc của tôi ấp úng:
- Dạ thưa ở dưới gối thủ trưởng có cái gì ấy thủ trưởng ạ - tôi chạy vội đến chỗ ngủ lật gối lên xem thì thấy... cái xuchieng... bên gường đại đội trưởng cũng có một cái...
        Sau khi tìm hiểu mới biết hóa ra anh em bộ đội nhà ta tinh lắm, khi thấy có vẻ không ổn ( vì trung đoàn tự nhiên triệu tập đột xuất cán bộ toàn trung đoàn nghe có vẻ bí hiểm... ) thế là anh em chơi ngay trò "ném đá giấu tay..."
         Khoảng 10 giờ đêm Đại đội trưởng và tôi lại lên nhà giao ban trung đoàn để báo cáo thì đã thấy trung đoàn trưởng và nhiều cán bộ các đơn vị bạn cũng có mặt ( cả các cô văn công nữa ) ai nấy cười khùng khục cùng chìa ra... xuchieng cũng tìm thấy ở dưới gối của mình... Đại diện một cô văn công má đỏ lựng lí nha lí nhí: "Thôi em xin các thủ trưởng đừng kỷ luật các anh bộ đội nữa, chúng em tình nguyện còn cái nào trong va ly thì sẽ đưa tất cả cho các anh đem về... nhưng các anh phải tế nhị treo ở chỗ nào đó khuất khuất và nếu có ai đó lấy cũng đừng có truy cứu trách nhiệm gì cả..."

Trung đoàn trưởng không nói năng gì rơm rớm nước mắt...
... Sáng hôm sau tất cả các áo xuchieng được treo ở chỗ khuất đều đã biến mất. Nhưng lạ kỳ thay đến hôm các chị trở vào đất liền thì tất cả lại còn nguyên vẹn gửi lên nhà trung đoàn trưởng để trả lại cho chị em... 

        ... Trong 6 ngày văn công ở đảo mọi việc diễn ra náo nhiệt tưng bừng, anh em giao lưu văn nghệ với văn công suốt ngày ở chỗ nào cũng hò hát (bất kể là ngày hay đêm, có sân khấu hay không ) giữa bộ đội và văn công lưu luyến lắm và không hề có chuyện gì xấu xẩy ra cả.

Tin thì tin không tin thì thôi
Hoahuyen
15.8.2008




Anh ơi
Biết là chuyện xưa nhưng em vẫn thấy có điều thắc mắc, có gì không phải xin anh bỏ qua.
Tất cả x... đều mất hết. Vậy... 6 ngày ở đó thì mấy cô văn công không có... à?


Rõ khổ! sao mày lại tò mò thế không biết

Tắt thuốc đi, nỗi buồn sẽ tắt!
Bi kịch cuộc đời hành xác mấy câu thơ.

Cô Lữ Buồn
  • Số bài : 518
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.08.2008
  • Nơi: Xứ Sở Buồn
RE: Chuyện về cái " Xu Chiêng" - 14.09.2008 22:34:48
0

Anh ơi
Biết là chuyện xưa nhưng em vẫn thấy có điều thắc mắc, có gì không phải xin anh bỏ qua.
Tất cả x... đều mất hết. Vậy... 6 ngày ở đó thì mấy cô văn công không có... à?

 
 
 
anh Darkhero này cắc cớ ghê, sáu ngày đó mấy cô văn công đi tắm mà mặc lại đồ X....cũ    Thôi em xin các thủ trưởng đừng kỷ luật các anh bộ đội nữa, chúng em tình nguyện còn cái nào trong va ly thì sẽ đưa tất cả cho các anh đem về... nhưng các anh phải tế nhị treo ở chỗ nào đó khuất khuất và nếu có ai đó lấy cũng đừng có truy cứu trách nhiệm gì cả..." 
<<=== vì mất những cai' treo ở  chỗ khuất chứ đâu có mất cái ở trên người đang mặc  ) phải ko anh Hoa Huyền

Ta không là Nhà Thơ
Cũng Chẳng là Thi Sĩ
Vần Thơ chưa cạn ý
Chỉ buồn viết vu vơ


http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=389191 Thơ & Đời

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 21 trang, bài viết từ 451 đến 480 trên tổng số 604 bài trong đề mục