MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 41 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 604 bài trong đề mục
HOA HUYỀN 15.09.2008 22:44:06 (permalink)
0

Trích đoạn: darkhero

Anh ơi
Biết là chuyện xưa nhưng em vẫn thấy có điều thắc mắc, có gì không phải xin anh bỏ qua.
Tất cả x... đều mất hết. Vậy... 6 ngày ở đó thì mấy cô văn công không có... à?


Rõ khổ! sao mày lại tò mò thế không biết


 
 
 
Ừ, 6 ngày không có thì có sao đâu, không có càng thóang mát thôi mà
HOA HUYỀN 17.09.2008 00:33:40 (permalink)
0
594.

Tu con
để được sống như người

Nghĩ đời lắm lúc không bằng mộng ?
Tiếc mộng bao nhiêu lại ngán đời.
Thử hỏi trần gian ai vượt mộng ?
Chim bằng sải cánh quẫy muôn nơi

Cát bụi trở về nơi cát bụi
Tu con để được sống như
người
Công danh, sự nghiệp, tình yêu vẹn
Nhắm mắt xuôi tay nhoẻn miệng cười

Hoahuyen

<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2008 00:34:58 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 22.09.2008 23:15:27 (permalink)
0
595.

Phút thăng hoa cảm xúc

Đếm từng phút mong chờ khao khát
Đợi từng giây cháy bỏng ruột gan
Khi em đến vỡ òa tung lồng ngực
Nốt nhạc lòng ríu rít tiếng ca hoan

Sau cánh cửa thiên đàng... hơn hẳn mộng
Rực sắc màu rộn rã tiếng chim ca
Hương thơm ngát lòng lâng lâng cảm xúc
Chốn bồng lai lộng lẫy nắng chan hòa

Gió rạo rực vuốt ve sườn núi mỏng
Mưa nồng nàn mơn trớn dốc chon von
Khe suối nhỏ nước dềnh lên trào mép
Cỏ nõn nà mê mẩn gót chân son

Tim rung động mắt nhòe hoa đẫm lệ
Vòng tay run xiết chặt nét cong giòn
Phút thăng hoa hai tâm hồn bấn loạn
Lý trí người nhường chỗ bản năng con

19.9.2008


<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2008 23:16:38 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 22.09.2008 23:21:53 (permalink)
0
Xin được trân trọng giới thiệu với các bạn gần xa bài hát "Khao Khát" do nhạc sĩ Ngô Tuấn ( Công tử Bạc Liêu ) phổ thơ hoahuyen, nghe chảy nước mắt, đứt từng khúc ruột... ra mắt bạn bè. Hoahuyen xin được chân thành cảm ơn Nhạc sĩ Ngô Tuấn thật nhiều. 

KHAO KHÁT


Thơ Đào Ngọc Hòa
Nhạc Ngô Tuấn
Ca sỹ Hồng Anh
Hòa âm Vĩnh Hà







Nguyên tác bài thơ
Khao khát
 
Nhắm mắt lại sẽ thấy anh bên cạnh
Đang nhìn em đắm đuối nói lời yêu
Anh chỉ sợ, em sẽ mất cả chiều
Trang giáo án ngày mai thầm ghen tỵ
 
Em đã muốn một điều không phi lý
Khi tình yêu ủ kỹ chín nồng nàn
Anh cũng muốn nói lời lẽ chứa chan
Giá giờ này anh có em bên cạnh ?
 
Trời hôm nay giữa mùa đông giá lạnh
Và hai ta dẫu xa cách ngàn trùng
Anh sẽ sưởi bằng tình yêu cháy bỏng
Đốt say lòng bằng những nỗi nhớ mong.
 
Bao kỷ niệm của ngày xưa thơ ấu
Dẫu xa sôi vẫn thương nhớ đong đầy
Ta nhận thấy một tình yêu rất thật
Tháng năm dài mê đắm phải lòng nhau

Hoahuyen
 
** *
 
Nhìn những mùa Thu đi
Khánh Ly và TCS song ca tại Quán Văn, 1966-1967
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2008 00:12:03 bởi HOA HUYỀN >
HOA HUYỀN 24.09.2008 07:10:27 (permalink)
0
596.

Biết khổ mà sao vẫn cứ yêu ?

Năm canh thao thức
nhớ mùi em
Mùi của yêu đương
giục giã... thèm

Cuống quýt
từng cơn
say chếnh choáng
Xác thân rời rã
nát nhàu đêm...

Ơn trời
tạ đất
se duyên phận
Xui khiến
ta mình...
nếm khổ đau
Thể xác tâm hồn rung một điệu
Quên đi tất cả
chỉ vì nhau

Trần gian cõi tạm đầy ngang trái
Biết khổ mà sao vẫn cứ yêu ?
Hạnh phúc đằng sau bao khổ nhục
Thiên đường chờ đón những ai... liều!!!???

Trần gian cõi tạm sống bao nhiêu ?
Dẫu núi non cao... tuổi xế chiều
Hạnh phúc, thiên đàng hay địa ngục
Nằm trong tay kẻ biết mình yêu

Hoahuyen




(Xem tiếp)
HOA HUYỀN 29.09.2008 21:11:02 (permalink)
0
599.
 
Bọn đàn ông ngu ngốc!?

"Em cứ hẹn nhưng anh đừng đến nhé!"(*)
Để từng giây em khắc khoải mong chờ
Sẽ chỉ đẹp khi tình còn trong mộng
Say lâng lâng bay bổng dậy hồn thơ

Em đã bảo anh ơi! đừng đến nhé 
Sợ lòng em bối rối đến khôn cùng
Trong thì đã nhưng ngoài còn e thẹn 
Ở bên nhau loạn nhịp trái tim rung

"Em đã hẹn nhưng anh đừng đến nhé"
Bọn đàn ông ngu ngốc khác chi... lừa
Con gái nói rằng "không" là có đó
Từ ngàn đời vẫn thế hiểu hay chưa ?

Hoahuyen
29.9.2008
(*) Một câu thơ của Hồ Dzếnh

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/20201/EB63612DBEED492CADFDAAB84D7F7B6A.jpg[/image]


Có những phút yếu lòng
nước mắt chảy vào trong
người đàn ông cũng cần một bờ vai để khóc  

Giấu đằng sau vẻ hào hoa tung hoành ngang dọc
là nỗi cô đơn ở giữa chốn đông người  

Cát Đằng đủ sắc màu tươi  
Ngẩn ngơ chứng kiến khóc cười bên em
  




<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2008 21:53:06 bởi HOA HUYỀN >
Attached Image(s)
HOA HUYỀN 16.10.2008 00:14:02 (permalink)
0
600.
Không đề

Có khoảng cách
đo bằng nỗi nhớ
Gần chắc chi
tình nghĩa đã nặng sâu?
Tờ hôn thú
hóa thành dây xiềng xích
Tay gối đầu
tim, óc để đâu đâu!

Đời dâu bể
oan tình thường ngang trái
Lắm người khoe
có thể rất sang giàu
Nhưng hiếm thấy
mấy người khoe... chung thủy
Vẫn đang tìm
một nửa Á, Phi, Âu!???

Bắt gặp em
ngỡ mình say ảo mộng
Yêu cuống cuồng
lặn ngụp bể sầu thương
Khi hồn xác
hòa vào nhau làm một
Chốn trần gian
ta cứ ngỡ thiên đường

Hoahuyen
11.10.2008


 
 
hoahuyen4156.62441@uploads.photobucket.com
HOA HUYỀN 25.10.2008 01:07:53 (permalink)
0
601.
Trường xưa

LƯU KỶ NIỆM


Lạc gót "Trường xưa"
bỗng thấy mình trẻ lại
Tuổi hồn nhiên trong trắng
Thuở xanh đầu...

Nghe nức nở
tiếng ve sầu  giục giã
Đỏ sân trường
lưu luyến phút chia xa

Tà áo trắng
nụ cười duyên bẽn lẽn
Nét cong giòn mơn mởn dậy hồn ta

Ai cũng có
một thời son trẻ
Vụng về yêu
khao khát đợi, mong chờ

Mối tình đầu
trong trắng đếm ngu ngơ
Dòng lưu bút còn thơm mùi sữa mẹ

Gửi tấm lòng về thăm nơi chốn cũ
Nhớ một thời thơ ấu mái trường xưa
Nhớ Thày Cô ai còn trên bục giảng ?
Bạn đứa nào thành đạt đứa nào chưa ?

Nhãn lồng thơm, ong say cành táo ngọt
Sen trắng đầm, lúa tốt trĩu vàng bông
Hoa phượng đỏ ép hè xưa còn - mất ?
Ôi! Thời gain kỷ niệm cũ còn không ?


Xin kính tặng "Trường Xưa" lưu kỷ niệm
Đã cho tôi sống lại tuổi mơ hồng
Ai chẳng có một thời thơ vụng dại ?
Để bây giờ day dứt nhớ mênh mông!

Hoahuyen
24.10.2008


(*) Chữ in nghiêng màu tím là bài thơ "Hoài Nhớ" Hoahuyen đã viết từ lâu rồi






 



  phuong hong 2
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2008 07:07:28 bởi HOA HUYỀN >
#488
    HOA HUYỀN 28.10.2008 23:27:31 (permalink)
    0






    Sưu tầm giới thiệu
    Blog và những "bàn nhậu thông tin"

    [link=http://ca.cand.com.vn/News/huuuoc/index.html][/link]
    Blog đã không còn mới với công dân mạng. Nhưng blog ngày càng lộ rõ sự hai mặt của nó, khi đang tạo ra những làn sóng tin đồn không kiểm chứng. Nhiều người nổi tiếng đã và đang là "món nhậu" của giới blogger mà chính họ không hề hay biết. Và trên những màn hình phẳng, con người dường như đã nhìn nhau với ánh mắt khắc nghiệt hơn...

                                                                                                                                            Duy Văn

                  Mới đây, trên blog của một nhà văn nổi tiếng có đăng tải loạt bài viết về chân dung các nhà văn mà ông gọi là "Hồi ức về bạn văn". "Bạn văn" hiện lên trong mắt ông khá hóm hỉnh, nhưng cũng không kém phần bê tha, thậm chí có vấn đề về mặt nhân cách. Loạt bài viết đó ngay lập tức nhận được sự hào hứng của cư dân mạng. Và rất nhiều bình luận diễn ra sau đó theo chiều hướng tiêu cực.


    Điểm lớn nhất của loạt bài này là đã "hạ bệ" những "thần tượng" trong làng văn mà báo chí đã dựng lên từ lâu. Các nhà văn, nhà thơ vốn xuất hiện trong thời kỳ mà cả dân tộc yêu quý thi ca, cái tên nhà thơ, nghệ sỹ là một thứ uy tín vững chắc trước mọi đám đông.


    Hơn thế, họ đã quen được mọi người ưu ái với những ánh nhìn đẹp đẽ. Nay, chỉ qua một bài viết, những con người, không ít người trong số ấy từng là quan chức văn nghệ, bộc lộ cả sự dốt nát, hủ lậu và đầy rẫy những ham hố tầm thường. Thậm chí, trong cách hành xử của những người này còn tỏ ra là những người dễ dàng làm những chuyện không ai dám nghĩ tới trong đời sống.


    Chẳng hạn như chuyện một nhà thơ sẵn sàng đi ngủ với gái trong khi được phân công đi... chống lũ. Hay nhân vật này cũng sẵn sàng tụt quần để gãi ghẻ trong cuộc họp. Vì là quan chức nên ông bổ nhiệm cho con vào những vị trí quan trọng trong một cơ quan tỉnh như chánh văn phòng (bởi vì con không biết làm gì) hay trưởng đoàn nghệ thuật (vì không biết đánh đàn)...
    Nếu như những gì trong đó là sự thật, thì có vẻ như việc bổ nhiệm quan chức cũng dễ dàng như viết blog và người ta muốn làm gì cũng được. Sự thật hay không, đó là điều không thể kiểm chứng. Và sự thật được nhìn theo thiên kiến của một người thích hài hước mọi việc, có thể sẽ bị hiểu lầm.


    Nhà văn có giải thích với bạn đọc rằng, đó là chuyện ông hư cấu viết cho bạn bè đọc chơi cho vui. Nhưng nó có ảnh hưởng tới những người được nhắc đến, hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp. Và đã có những đổ vỡ thực sự trong những quan hệ cá nhân, quan hệ trong gia đình và đồng nghiệp của nhân vật. Thông thường, rất dễ để viết về một điều gì đó bên cạnh mình.


    Nhưng viết một cách chính xác thì không đơn giản. Và viết qua những giai thoại, qua những lời kể thì còn dễ gây hiểu lầm hơn rất nhiều... Khi bài viết của nhà văn tung lên blog, ngay lập tức đã có phản hồi của những nhân vật được nhắc tên.


    Trong đó có người đã tuyên bố, nếu nhà văn không gỡ xuống và có đính chính, ông ta sẽ đưa ra tòa kiện nhà văn vì sự xuyên tạc và bịa đặt. Nhân vật hoàn toàn có thể kiện nhà văn. Nhưng những người từng gọi nhau là "bạn văn" để rồi dẫn nhau ra tòa vì những lời "gãi ghẻ" trên blog?
    Vậy thì cả người viết và người được viết sẽ đối mặt thế nào với dư luận và với những bạn đọc đã yêu mến cả hai người trong nhiều năm? Một nữ nhà văn tâm sự, chị đọc xong những bài viết ấy, cảm giác đầu tiên là chua xót. Dường như khi gọi tên những hiện tượng nào đó trong đời sống, người ta dễ dàng gán nó thành bản chất của con người.


    Và rồi dựng chân dung người khác bằng một hình ảnh không được trong sáng, khiến mọi điều tốt đẹp về nhân vật đã bị lu mờ. Và chị sợ đọc những điều như thế. Nó làm cho suy nghĩ tốt đẹp của chị về nhân vật bị tác động và khiến chị rơi vào tình trạng mất niềm tin. Dẫu có là sự thật thì cũng cần được diễn đạt theo một cách khác. "Lời nói đọi máu", đó là sự thật mà những người viết ai cũng nằm lòng.


    Blog đang trở thành những "nồi lẩu" thông tin và những người ngồi nhậu vô cùng ưa thích những thông tin giật gân, đụng chạm đến đời riêng của người khác. Và nó đã phát huy tác dụng khi có những kẻ mang tà tâm đến với blog. Có rất nhiều thông tin không được kiểm chứng, hoặc được bóp méo theo ý muốn của người viết. Blog sẽ trở thành một vòi bạch tuộc khát máu nếu chủ nhân của nó có ý đồ đen tối trong việc hạ nhục một ai đó.


    Chẳng hạn như việc tại một tòa soạn báo tại TP HCM, các thành viên chia bè phái và ấm ức quá lâu trong việc điều hành tờ báo. Nhưng không ai dám công khai góp ý với lãnh đạo. Cũng không ai dám nói thẳng về thực trạng ấy.


    Dường như sự nặng nề trong các cuộc họp đã khiến người ta mất nhuệ khí. Và blog phát huy tác dụng. Nó trở thành kênh thông tin để tất cả mọi người trong tòa soạn tìm hiểu về cái gọi là "bí mật" của bộ máy lãnh đạo. Tuy nhiên cái "bí mật" ấy chỉ có một phần nhỏ là sự thật. Số còn lại là những hiện tượng được nhìn theo con mắt tiêu cực. Và từ sự suy diễn chủ quan của người viết, nó trở thành bản chất của vấn đề...


    Hay mới đây, trên một trang blog khác của nhóm phóng viên một tờ báo dành cho giới trẻ, có phanh phui những hiện tượng tiêu cực trong nội bộ tòa soạn. Trong đó có nói đến sự... thiếu hụt kiến thức của một phó tổng biên tập khi đi châu Âu, viết bài về "châu Âu du ký" nhưng không có nổi một bức ảnh minh họa, phải ghi là "ảnh sưu tầm từ Internet"...


    Mặt tích cực của những phê phán đó, có thể có. Nhưng những nhân viên đó quên mất một điều rằng, đây là cơ hội rất tốt để những tờ báo có cạnh tranh cao với tờ báo của họ biết được tình hình nội bộ của mình, từ đó ra những "đòn" chí mạng. Điều đáng nói là, lẽ ra họ nên thẳng thắn trao đổi và đưa ra những giải pháp tốt thì họ lại làm công việc ngược lại, ẩn mình bằng những nick ảo để nói lén lút những bức xúc của mình.


    Và thói quen "đánh lén" trong đời sống đã được dịp phát huy tác dụng tối đa trên những trang web ảo. Trên blog, chỉ việc gõ lên những gì mình thích và thỏa mãn với việc người khác sẽ "dính đòn", họ đang dùng một việc làm thiếu minh bạch để phanh phui những việc thiếu minh bạch khác. Về cơ bản, họ làm không vì mục đích cứu giúp ai đó mà chỉ để thỏa mãn những tư thù của mình mà thôi.


    Blog cũng dành cho những người thiếu tự tin. Trong một công ty, khi thấy đồng nghiệp vượt lên, tạo được uy tín và được sự tín nhiệm của lãnh đạo, ngay lập tức những nhân viên thiếu năng lực sẽ trút tức giận và lòng đố kị lên blog. Thực chất điều này là dễ hiểu và nó thường xuyên xuất hiện trong suy nghĩ của rất nhiều người trong đời sống công sở.


    Thậm chí từ xa xưa, những điều đó đã được ghi đầy trong những trang nhật ký đau khổ. Nhưng việc viết blog để tìm những đồng minh và xoa dịu nỗi đau thua cuộc của mình thì lại là việc khác. Sẵn sàng dựng chuyện để thóa mạ người khác lại là điều khác nữa. Khi ấy, nó lại thuộc về nhân cách của người viết.


    Chỉ vì lòng đố kị và sự thua kém mà sẵn sàng đạp bỏ tất cả, phủ nhận mọi thành quả của người khác và sẵn sàng dựng lên những câu chuyện không có thật làm tổn hại người khác. Đó là thực tế đã và đang diễn ra. Đáng tiếc thay, nó đang ngày càng nhiều lên.


    Blog bẩn hay sạch, chính xác hay nhảm nhí hoàn toàn phụ thuộc vào người dùng nó. Nhưng blog ở Việt Nam đang giống như một số đám đông, có một vài kẻ luôn thích làm thủ lĩnh ảo, hô hào mọi phong trào.


    Nhìn những blogger ngây thơ bị hiệu ứng của tâm lý đám đông tác động đã sẵn sàng vào cuộc trong những chuyện biểu tình, lên án, đòi hỏi... mà bất chấp pháp luật, với niềm tin ngây thơ rằng, người khác làm vậy thì mình cũng làm được mà quên mất rằng, chính những kẻ to mồm nhất trên blog sẽ là những kẻ im lặng và đứng trong góc tối nhất của cuộc biểu tình.


    Và khi có một biến động, ngay lập tức "bang chủ" ấy sẽ biến mất. Và đám đông bơ vơ ấy sẽ phải trả giá vì niềm tin ngây thơ của mình.


    Blog, suy cho cùng, hãy để nó là phương tiện chia sẻ thông tin dành cho những người nghiêm túc. Đừng biến nó thành phương tiện tuyên truyền cho một ý đồ không trong sáng...
    Nguồn: CAND  <phongdiep.net
    #489
      HOA HUYỀN 28.10.2008 23:30:40 (permalink)
      0
      602.
      Một tấm lòng son
      Tặng em gái Hà My

       
      Chiều nay về... anh không tiễn Hà My (*)
      Thầm ngưỡng mộ một tấm lòng nhân ái
      Vượt đường xa... nắng, mưa em không ngại
      Chia tình thương san sẻ với dân nghèo

      Một miếng đói, còn hơn no... đãi yến
      Gói mì tôm đúng lúc nhớ muôn đời
      Đồng bạc lẻ cứu người qua cơn nạn
      Khác chi xây cửu tháp ngói màu tươi

      Anh cảm phục đôi vai gầy, bé nhỏ
      Tấn lòng son rộng mở... đẹp, ngoan, hiền
      Trong khối óc con tim người  khốn khổ
      Phật là em... giáng thế khác gì tiên ?

      ...

      Những mảnh đời bất hạnh ngóng chờ em
      Như nắng hạn đợi cơn mưa khao khát
      Nơi em đến tỏa tình thương ngào ngạt
      Nối nhịp cầu chia sẻ vạn niềm vui

      Người có của, có công làm việc nghĩa
      Đem lá lành... đùm lá rách dịu xoa
      Việc tuy nhỏ nhưng hồn em rộng lớn
      Tấm lòng nhân thơm thảo tỏa lan xa

      Chia tay nhé hẹn ngày mai gặp lại
      "Cơm chiên giòn" tuy số phận... hồng nhan
      Nhưng tỏa sáng một tấm lòng cao thượng
      Sống cho đời... cứu giúp kẻ lầm than

      Hoahuyen
      28.10.2008

      (*) Hoahuyen + Mỹ Anh + Hạnguyen + Hoacat ăn cơm trưa vời Hà My đến gần 14 giờ thì Hoahuyen về có cuộc họp chiều đến 17 giờ mới xong không thể nào tiễn hà My ra bến xe được mong "em gái" Hà My hiểu cho anh nha

      [@more@]

      May tam hinh ghi lai trua nay (28.10.2008) tai VP Hoahuyen va quan hoi Nha Bao Thanh Pho Ho Chi Minh



      Mọi người ơi! Em đi làm việc thiện


      Tai VP Hoahuyen












      hoahuyen:
      28 October 2008, 17:13


      Gửi em "gái" Hà My

      Sao em quá vội phải về ngay?
      Chẳng lẽ em tôi(*) chạy tháo giầy ?
      Sợ hãi saigon mưa nặng hạt ?
      Một mình buồn bã vội vàng quay?

      Hẹn nhé ngày mai ta gặp lại
      Chân trời góc bể có duyên may
      Anh em tình nghĩa còn lưu mãi
      Kỷ niệm bên nhau mấy phút giây



      (*) Hà My nhận Hoahuyen là anh và xưng là "em gái" đã từ lâu
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2008 20:07:59 bởi HOA HUYỀN >
      #490
        HOA HUYỀN 11.11.2008 17:42:46 (permalink)
        0
        Ấn tượng Langbiang

        Mây vờn đỉnh núi trắng như bông
        Gió lạnh thông reo lẫn tiếng cồng
        Lóng lánh sông vàng, sông giát bạc
        Mờ xa huyền ảo khói nhà rông.

        Thả hồn phiêu lãng giữa mêng mông
        Tà áo tung bay, má ửng hồng
        Sơn nữ đa tình - tiên cõi tục
        Thẫn thờ du khách thoả lòng mong.


        Nhân chuyến viếng thăm
        Thành phố hoa ĐàLạt



        Thác Đamri

        Download [/link] [link=http://www.scribd.com/word/download_preview/7878861?secret_password=1k68flnngn4bnxtrqpfh]DOC

        một số hình ảnh về Đà lạt




















        #491
          HOA HUYỀN 18.11.2008 15:40:33 (permalink)
          0




          Ai chẳng có một thời
           
          Ai chẳng có một thời son trẻ dại
          Tuổi ngây thơ trong trắng rất hồn nhiên
          Khao khát đợi tiếng ve ran vào hạ
          Truyền tay nhau lưu bút ngát mùi hương

          Ai cũng có một thời non trẻ dại
          Giấu trong tim một cánh phượng tươi hồng
          Theo năm tháng nhạt nhòa hoa vẫn đỏ
          Cháy trong lòng bao nỗi nhớ mênh mông

          Hè năm ấy em còn nhớ hay không?
          Theo tiếng gọi lên đường anh ra trận
          Đêm chia tay khăn mùi xoa vương vấn
          Ngồi xa nhau chưa dám... nụ hôn hờ

          Mấy mươi năm vẫn chỉ gặp trong mơ
          Tình tuy đã nhưng duyên mình không phận
          Xót hồng nhan đời long đong lận đận
          Vẫn chia xa ngong ngóng đợi mong chờ

          Ai chẳng có một thời son trẻ dại ?
          Rất hồn nhiên trong trắng thuở ngây thơ
          Có tình yêu non nớt đến dại khờ
          Lưu giữa mãi trong tim thành kỷ niệm.

          Hoahuyen 
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2008 11:17:19 bởi HOA HUYỀN >
          #492
            HOA HUYỀN 20.11.2008 11:07:28 (permalink)
            0
             
            [/link]


            607.

            Anh Chúc Mừng em
            NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO
                             Tặng em X,Y,Z...
            Và các
            Thày Cô giáo nhân ngày 20.11

            Với truyền thống ngàn năm văn hiến
            "Tôn sư trọng đạo"... sớm lên người
            Dẫu rằng nửa câu hay chữ
            Đã là Thày đấy em, ơi!

            Ở trường Cô thay Cha Mẹ
            Dầy công dìu dắt yêu thương
            Lớn lên thành người hữu ích
            Dựng xây đất nước quê hương

            Công cha như hòn núi thái (*)
            Nghĩa mẹ tựa nước trong nguồn
            Tâm hồn Thày Cô rèn rũa
            Trí, tâm nhân cách vào khuôn

            Cầu kiều muốn sang thì bắc (**)
            Muốn con hay chữ yêu Thày
            Vẻ vang công thành doanh toại
            Xin đừng quên kẻ trồng cây

            Anh chúc mừng em... Cô giáo
            Góp công chăm sóc trồng người
            Một nghề đời luôn trân trọng
            Nhất, nhì... cao quý em ơi!

            Hoahuyen
            10.11.2008
            (*) Công cha như núi thái s
            ơn
            Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
            (**)Câu cadao: Muốn sang thì bắc cầu kiều
                             Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy





            VỀ CÁCH HIỂU MỘT CÂU CA DAO

            Muốn sang thì bắc cầu kiều
            Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy
            Có nhiều cách hiểu khác nhau về câu ca dao này, lâu nay, cách hiểu thông thường nhất là: Muốn (đi) sang thì bắc cầu kiều/ Muốn con hay chữ (giỏi) thì yêu (quý trọng) lấy thầy. Nếu như ở câu thứ hai ý được thể hiện tương đối rõ ràng và hầu như chỉ có một cách hiểu thì ở câu thứ nhất, mọi chuyện có vẻ rắc rối hơn. Muốn đi sang (sông) thì phải bắc cầu, điều đó có lí, nhưng tại sao lại là cầu kiều? Có người giải thích đây là từ ghép của một yếu tố thuần Việt (cầu) với một yếu tố Hán (kiều). Đúng là trong tiếng Hán có một chữ kiều với nghĩa là cái cầu thật, nhưng giải thích như thế xem ra vẫn chưa thật ổn bởi trong tiếng Việt, cách ghép từ kiểu này không phải là hiện tượng phổ biến. Chúng tôi xin nêu một cách hiểu khác để các bạn tham khảo.
            Trước hết về chữ kiều, trong tiếng Việt cổ có một từ kiều dùng để chỉ cái yên ngựa. Ca dao còn nhiều câu ghi lại từ kiều với nghĩa là cái yên ngựa:                    
                            * Sông sâu ngựa lội ngập kiều
            Dẫu anh có phụ còn nhiều nơi thương
                * Ngựa ô anh thắng kiều vàng
            Anh tra khớp bạc đón nàng về dinh
            Còn trong tiếng Hán, cành cây cao và cong cũng được gọi là kiều.
            Như vậy, cầu kiều là loại cầu hình cong như cái yên ngựa. Người ta coi đây là một loại cầu đẹp và sang trọng bởi trước đây chỉ có các nhà quyền quý, giàu sang mới có hồ sen trong vườn, giữa hồ có lầu ngồi hóng mát, ngâm thơ. Để đi ra lầu, họ thường xây một chiếc cầu cong như hình cái yên ngựa. Cây cầu ấy gọi là cầu kiều, việc tồn tại của cầu kiều trong vườn nhà như là một biểu tượng, một minh chứng về sự giàu sang, quyền quý với những thú vui tao nhã. Và như thế, câu này phải được hiểu theo nghĩa: Muốn được coi là sang (trọng) thì hãy bắc cầu kiều, còn muốn con giỏi giang, tiến tới thì phải biết quý trọng người thầy. Cũng cần phải nói thêm là ở câu ca dao này, lượng thông tin chủ yếu tập trung ở câu thứ hai, vì thế nên nếu câu thứ nhất có được hiểu chưa chính xác thì cũng không làm sai lệch nội dung của toàn bài.
             Trên thực tế, câu ca như một minh chứng về truyền thống tôn sư trọng đạo, một truyền thống đẹp, đã có từ rất lâu đời của dân tộc ta.
            Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam (20/11), xin gửi các bạn một số câu thành ngữ, tục ngữ nói về người thầy và đạo học:
            - Tiên học lễ, hậu học văn
            - Không thầy đố mày làm nên
            - Học thầy chẳng tầy học bạn
            - Thuộc sách văn hay, mau tay tốt chữ
            - Một kho vàng không bằng một nang chữ
            - Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học
            - Ăn vóc, học hay
            - Ông bảy mươi học ông bảy mốt
            - Dốt đến đâu, học lâu cũng biết
            - Người không học như ngọc không mài
            - Muốn lành nghề, chớ nề học hỏi




            Lịch sử ngày nhà giáo Việt Nam 20.11
            Ngày nhà giáo Việt Nam (hay ngày lễ Hiến chương nhà giáo Việt Nam) là một ngày kỷ niệm được tổ chức hằng năm vào ngày 20 tháng 11 tại Việt Nam. Đây là ngày lễ hội của ngành giáo dục và là ngày tôn sư trọng đạo nhằm mục đích tôn vinh những người đưa đò.
            [link=http://images.google.com.vn/imgres?imgurl=http://www.dhdlvanlang.edu.vn/News/Images/Bientap/2007/11/1537/Thiephoa_Khoangoaingu.JPG&imgrefurl=http://www.dhdlvanlang.edu.vn/news/tintucsukien.aspx%3Fid%3D1537&usg=__rFLhJc3kpjPn0uY2feUg6syWs54=&h=336&w=448&sz=19&hl=vi&start=139&tbnid=RvW6_H3UPWq9tM:&tbnh=95&tbnw=127&prev=/images%3Fq%3Dch%25C3%25BAc%2Bm%25E1%25BB%25ABng%2B20.11%26start%3D120%26gbv%3D2%26ndsp%3D20%26hl%3Dvi%26sa%3DN]

            Tháng 7-1946 có một tổ chức Quốc tế các nhà giáo tiến bộ được thành lập ở Paris (thủ đô nước Pháp) đã lấy tên là F.I.S.E (Fédertion International Syndicale des Enseignants - Liên hiệp quốc tế các công đoàn giáo dục).

            Nǎm 1949 tại hội nghị Vacsxava (Varsovie- thủ đô Ba Lan) tổ chức FISE xâu dựng một bản "Hiến chương các nhà giáo" gồm 15 chương với nội dung chủ yếu là đấu tranh chống nền giáo dục tư sản, phong kiến, xây dựng nền giáo dục tiến bộ" bảo vệ những quyền lợi vật chất và tinh thần chính đáng của nghề dạy học và nhà giáo, đề cao trách nhiệm và vị trí của nghề dạy học và nhà giáo.

            Trong những nǎm kháng hiến chống thực dân Pháp xâm lược, công đoàn giáo dục Việt Nam đã quan hệ với FISE để tranh thủ các diễn đàn quốc tế tố cáo âm mưu tội ác của bọn đế quốc xâm lược đối với nhân dân ta cũng như đối với giáo viên và học sinh đồng thời giới thiệu những thành tích của nền giáo dục cách mạng, tranh thủ sự đồng tình ủng hộ của giáo giới trên toàn thế giới đối với cuộc kháng chiến chính nghĩa của nhân dân ta.



            Sau khi thành lập một thời gian ngắn (thành lập ngày 22-7-1951) Công đoàn giáo dục Việt Nam đã được kết nạp làm thành viên của FISE và được mời dự hội nghị của FISE ở Vienne (thủ đô nước áo) mùa xuân nǎm 1953. Đoàn Việt Nam do Thứ trưởng Bộ giáo dục Nguyễn Khánh Toàn làm trưởng đoàn.

            Từ 26 đến 30-8-1957 tại thủ đô Vacxava, hội nghị FISE có 57 nước dự. Công đoàn giáo dục Việt Nam có tham gia quyết định lấy ngày 20-11-1958 ngày "Quốc tế hiến chương các nhà giáo" lần đầu tiên được tổ chức trên toàn miền Bắc nước ta. Những nǎm sau đó còn được tổ chức ở các vùng giải phóng ở miền Nam. Hàng nǎm vào dịp kỷ niệm 20-11 cơ quan tiểu ban giáo dục thường xuất bản, phát hành một số tập san đặc biệt để cổ vũ tinh thần đấu tranh của giáo giới trong vùng tạm chiếm, động viên tinh thần chụi đựng gian khổ của anh chị em, giáo viên kháng chiến.

            Sau ngày đất nước được thống nhất, giáo giới Việt Nam đoàn kết nhất trí xây dựng nền giáo dục theo đường lối của Đảng Cộng sản Việt Nam, theo định hướng xã hội chủ nghĩa. ý nghĩa của quốc tế hiến chương các nhà giáo đã hoàn thành sứ mạng lịch sử với giáo giới Việt Nam. Song ngày 20-11 đã trở thành truyền thống với mọi nội dung của giáo giới Việt Nam và của nhân dân Việt Nam.

            Chính vì thế theo đề nghị của ngành giáo dục ngày 28-9-1982 Hội đồng bộ trưởng (nay thuộc chính phủ) đã ban hành quyết định số 167-HĐBT về ngày nhà giáo Việt Nam. Nội dung quyết định có những điều khoản sau:
            Trích dẫn:





            Điều 1: Từ nay hàng nǎm sẽ lấy ngày 20-11 là ngày nhà giáo Việt Nam

            Điều 2: Để ngày 20-11 có ý nghĩa thiết thực hàng nǎm từ tháng 10 các cấp chính quyền và toàn thể cần họp để xem xét tình hình công tác và hoạt động của đội ngũ giáo viên ở địa phương mình, kiểm điểm những việc đã làm và đề ra những việc cấp tiếp tục làm nhằm động viên đội ngũ giáo viên phát huy truyền thống tốt đẹp của giáo giới Việt Nam, rèn luyện phẩm chất và nǎng lực, làm gương sáng cho học sinh noi theo. Về phía giáo viên, cần có những hoạt động phong phú nhằm nâng cao nhận thức về vinh dự và trách nhiệm của người giáo viên trong xã hội nước ta ngày nay, từ đó mà ra sức phấn đấu làm tốt nhiệm vụ cao cả của mình.

            Điều 3: Việc tổ chức ngày 20-11 hàng nǎm do Uỷ ban Nhân dân và Hội đồng các cấp chủ trì, có sự phối hợp các ngành giáo dục và các đoàn thể nhân dân. Các cấp các ngành cần phân công cán bộ lãnh đạo đi thǎm hỏi giáo viên, tổ chức các cuộc gặp mặt thân mật với giáo viên, nhân dịp này có thể tổ chức khen thưởng các giáo viên có thành tích.

            Việc tổ chức này nhà giáo Việt Nam cần được tiến hành trọng thể và thiết thực, tránh hình thức phô trương gây phiền hà cho học sinh và cha mẹ học sinh.

            Điều 4: Trong ngày 20-11 các trường có thể sắp xếp lại việc học tập và giảng dạy để giáo viên được nghỉ và tham gia các sinh hoạt của trường và địa phương.

            Tóm lại: Ngày quốc tế hiến chương các nhà giáo là một hoạt động quốc tế của công đoàn giáo dục Việt Nam.  Ngày nhà giáo Việt Nam là ngày của toàn dân do nhà nước ban hành vǎn bản quy phạm pháp luật quy định , chủ trì tổ chức kỷ niệm là chính quyền và hội đồng giáo dục các cấp. Chúng ta cần phải tuyên truyền cho mọi người hiểu đúng ý nghĩa ngày nhà giáo Việt Nam và tổ chức thực hiện tốt.
            #493
              HOA HUYỀN 03.12.2008 23:39:06 (permalink)
              0
              609.

              NGẪM Ở ĐỜI

              Có khoảng trống
              không dễ lấp đầy

              Có nỗi nhớ
              quay quắt đâu đây
              nỏ khi mô vơi cạn

              Có giới hạn
              tưởng như rất mong manh
              nhưng lại chắc hơn thành
              chẳng thể vượt qua...

              Đó là giới hạn lòng ta
              Có tên KIÊU HÃNH viết hoa trong đời

              Biết cho, biết nhận người ơi!
              Vô tư cho hết... nhận lời nhiều hơn

              Khư khư toan tính thiệt hơn
              Sẽ vơi cho đến sạch chơn nghĩa tình

              Hoahuyen
              03.12.2008
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 23:40:34 bởi HOA HUYỀN >
              #494
                HOA HUYỀN 03.12.2008 23:45:50 (permalink)
                0



                608.

                Giả vờ thôi anh nhé!
                 
                Em sẽ làm như vô tình
                ngồi ngay sát cạnh anh như thế nhé?
                Anh cứ vờ ôm em
                ( nhớ là nghiến răng ôm thật chặt )
                làm như người ta sợ mất - được không ?

                Em sẽ vờ vô tình lặng im
                để chờ anh hoảng hốt "Em đâu?"
                Rồi giả vờ đau
                tụt lại sau... khập khiễng
                Anh cứ giả vờ đi, chầm chậm thôi đấy nhé!

                Chờ em vờ nghiêm túc
                rụt rè anh đề nghị :" cõng em nghe?"
                Em vờ ngúng ngẩy ứ thèm
                Nhưng anh vờ đừng nghe mà cứ cõng
                Vờ như thật ấy... nghe anh?
                ...

                Vờ thật nhé!
                như là mình đã yêu nhau từ rất lâu rồi anh nhé!
                Mặc cho cái nhói đau trong tim em là rất thật

                Hãy vờ nói nhỏ "Anh yêu em!"
                Để em được giả vờ có người yêu, yêu lắm

                Nụ hôn vờ xin cứ đặt vào môi
                cho hơi thở khiến lòng em xao xuyến
                Cái xiết tay giả vờ
                nhưng anh ơi! phải mạnh.

                Tất cả chỉ vờ thôi
                giả vờ thôi anh nhé!
                vì lòng em đã vờ tuyên thệ "chẳng tin ai là thật"

                Nói thì thế mà nước mắt cứ rơi... sao lạ thế?
                nhưng là do con gì bay vào mắt đó thôi

                Tất cả... giả vờ thôi!?
                chỉ có con tim cứ loạn lên... loạn lên là thật
                yêu anh!

                Hoahuyen
                21.11.2008

                Giả vờ thôi anh nhe !









                Giả vờ đụng khẽ tay anh. Nhưng anh phải giữ tay em lại, thật lòng đấy nhé.
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2008 23:46:54 bởi HOA HUYỀN >
                #495
                  Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 41 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 604 bài trong đề mục
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9