MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ
Tim không mắt
Ai dám bảo yêu là có tội ?
Ta căm thù giả dối lừa nhau
Biết rằng ngang trái đớn đau
Con tim không mắt đập nhàu trăm năm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 11:31:09 bởi HOA HUYỀN >
Đúng thế không ?
Giữa biển người đời lại đục trong
Sông sâu dò dễ, khó đo lòng ?
Tin mù quáng quá, lời ngon ngọt
Rước khổ vào thân, đúng thế không ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 11:29:39 bởi HOA HUYỀN >
Nỗi cô đơn
Một mình trống vắng cô đơn
Em thèm nũng nịu dỗi hờn lắm không ?
Bên này, bên ấy mênh mông
Thương thay thân phận má hồng đang xuân
Vì sao em vẫn ngại ngần ?
Để ai đau khổ âm thầm nhớ thương
Tình trong như đã vấn vương
Vì sao không thể chung đường ta đi ?
2005
Tinh nghịch
Vô tình để nụ cười rơi
Em tinh nghịch khéo nhả lời khen, chê
Nồng nàn ánh mắt chân quê
Phập phồng khe áo chết mê mẫn lòng
Tuy không rực rỡ nét cong
Nhưng duyên quyến rũ ẩn trong tâm hồn
Rộn ràng ngực trống lăm thôn
Bất ngờ vay trộm nụ hôn ngọt ngào
Em đòi phải trả khát khao
Anh run sợ lạc lối vào vườn mơ.
Sài gòn thu 2004
KHÚC CA NGÂN
Tay nâng niu… xin giữ gìn tình bạn
Gieo dịu hiền gặt hái vạn lòng nhân
Từ sâu thẳm nhiều lời đâu cần nói
Tâm thức gảy đàn
Vang mãi
Khúc ca ngân…
Tháng 5.2002
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 19:04:52 bởi HOA HUYỀN >
CHẲNG LẼ
Nhắn mãi không có hồi âm?
Chẳng lẽ địa chỉ đã nhầm vào ai?
Hay là vì chẳng bằng vai
Nên em sợ phí một vài phút giây?
Tháng 5.2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 19:04:12 bởi HOA HUYỀN >
CỚ CHI
Tình muôn vạn nẻo người ơi!
Cớ chi khốn khổ… rối bời mộng mơ
Đa tình vướng phải nàng thơ
Vào ra lẩn thẩn bơ phờ con tim
Tháng 5.2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 19:03:33 bởi HOA HUYỀN >
HỌP MẶT TRUYỀN THỐNG
NGỪƠI LÍNH HẢI QUÂN
Mỗi năm đến hẹn một lần
Anh em "lính biển" quây quần bên nhau
Người về trước, Kẻ hưu sau
Hoa dâm bạc trắng pha màu thời gian
Hoàn dân từ giã đời quan
Tự hào một thuở gian nan chiến trường
Tuổi xuân trận mạc phong sương
Trọn đời cống hiến coi thường hiểm nguy
Biển xa sóng vỗ… thầm thì
Ngợi ca người lính tiếc gì máu, xương
Một thời kỳ tích con đường
Đi vào huyền thọai quê hương tôn thờ
Đặc công thủy chiến, thần cơ
Dìm tàu Mỹ - Ngụy, chôn bờ biển đông
Tàu ta dũng mãnh tấn công
Đuổi tàu Mađốc, ai không tự hào ?
Cảnh cáo lời sắc như dao
"Biển ta đâu phải cái ao nhà mày ? "
GiônXơn ngậm đắng nuốt cay
Điên cuồng phong toả, bom cày, đạn rơi
Hải quân rà phá nhiều nơi
Tàu vẫn vào bến, ra khơi như thường
Cảng sông, cảng biển thông thương
Tầu, thuyền tấp nập trên đường vào ra
Nghĩa vụ giúp bạn…vì ta
Thoát họa diệt chủng lệ nhòa rưng rưng
Đã từng quấn lá ngủ rừng
Đã từng quấn gió lưng chừng đảo xa
Hân hoan khúc khải hoàn cách
Đất nước thống nhất nhà nhà yên vui
Bao nhiêu xương, máu chôn vùi
Nhang lòng xin thắp ngậm ngùi tiếc thương
Để khi về với đời thường
Bản chất người lính tấm gương vẫn ngời
Sống vui, sống khoẻ, thảnh thơi
Góp công, góp sức xây đời nở hoa
Đêm đêm thủ thỉ tuổi giàø
Tôi còn khỏe chán, mong bà ngủ ngon
Ân cần khuyên bảo cháu con
Vì dân, vì nước vẹn tròn HIẾU - TRUNG
Vang danh lính biển Anh hùng
Liệt oanh thời trẻ thủy chung lúc già.
Tháng 4.2003
Nhân dịp kỷ niệm ngày họp mặt
truyền thống Hải Quân
Ngày 04. 5. 2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 19:00:08 bởi HOA HUYỀN >
ANH CHẲNG MUỐN
Anh chẳng muốn soi mình
Lọc lừa gương nhân thế
Chỉ xin làm giọt lệ
Trong khóe mắt em xinh
Đôi ba lời tự sự
Bầy tỏ tấm chân tình
Lòng trong sáng lung linh
Giữa cuộc đời đen bạc
Tháng 5.2003
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 18:58:54 bởi HOA HUYỀN >
DẠI KHỜ
Dại khờ yêu…ngược về trong hoang tưởng?
Vết sầu đau hằn sâu mãi trong hồn
Anh chếnh choáng chút men tình si dại
Em xa rồi lòng lạnh trắng đêm đêm.
Tháng 5.2003
Ấn tượng
Langbiang
Mây vờn đỉnh núi trắng như bông
Gió lạnh thông reo lẫn tiếng cồng
Lóng lánh sông vàng, sông giát bạc
Mờ xa huyền ảo khói nhà rông.
Thả hồn phiêu lãng giữa mêng mông
Tà áo tung bay, má ửng hồng
Sơn nữ đa tình - tiên cõi tục
Thẫn thờ du khách thoả lòng mong.
Tháng 3/2003
Nhân chuyến viếng thăm
Thành phố hoa ĐàLạt
XIN HÃY TRẢ
Lang thang
Đi tìm một nửa
Nửa anh tìm
Em dấu tận đẩu đâu?
Xin hãy trả
Mái đầu anh đã bạc
Nhanh lên em
Thời gian chẳng
Chờ đâu.
Tháng 3.2003
ANH SỢ CHÍNH ANH
Gặp em anh sợ chính anh
Chìm trong đáy mắt long lanh môi cười
Anh sợ cái miệng xinh tươi.
Dìm anh chết dưới chuỗi cười giòn tan.
Anh sợ lòng anh nát tan.
Vì vướng sợi tóc vương ngang vô tình.
Anh sợ, sợ hãi lòng mình.
Tơ vương nặng gánh đa tình với em
Tháng 11.2001
Trích đoạn: HOA HUYỀN
Ấn tượng
Langbiang
Mây vờn đỉnh núi trắng như bông
Gió lạnh thông reo lẫn tiếng cồng
Lóng lánh sông vàng, sông giát bạc
Mờ xa huyền ảo khói nhà rông.
Thả hồn phiêu lãng giữa mêng mông
Tà áo tung bay, má ửng hồng
Sơn nữ đa tình - tiên cõi tục
Thẫn thờ du khách thoả lòng mong.
Tháng 3/2003
Kính tặng
Nhân chuyến viếng thăm
Thành phố hoa ĐàLạt
_________________________________________________________
SƠN NỮ ĐA TÌNH
Mây giăng trắng trời, giăng trắng núi
Sơn nữ hoà mình với cõi tiên
Bộ cánh ngất ngư, lao theo gió
Còn lại hai toà, sẵn thiên nhiên.
Dừng chân, du khách lẳng lơ nhìn
Hai cái năm mươi, giờ mới thoả
Cõi người, hơn hẳn mấy cõi tiên. Xin hoạ lại đôi dòng, cảnh đẹp quá. Cám ơn Hoa Huyền nha.
Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm chùm thơ MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ luôn mong chờ được thả hồn giao lưu cùng với bạn
TÌNH HOA LƯU LY
Lưu ly dệt tím khoảng trời
Cánh hoa mềm mại rạng ngời sắc xuân
Hương thơm tỏa ngát xa gần
Trào dâng cảm xúc bước chân thẫn thờ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 19:20:54 bởi HOA HUYỀN >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: