MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ
HỎI ?
Hỏi:
Có được mấy ai?
Không bao giờ vấp ngã
Ngậm ngùi trong đắng cay
Hỏi:
Có được mấy ai?
Đứng lên từ vấp ngã
Thành đạt không rủi may?
Và
Liệu được mấy ai?
Hiểu nhục để mà nhẫn
Trên đường đời xưa nay
HH.
SÓT XA
Bài thơ tuy ngắn mà hay
Từng lời đau đớn mà day dứt lòng
Thương người đêm nhớ ngày mong
Thương mình lẻ bóng long đong xế chiều
Sót xa bạc phận… cô liêu
Đường tình đôi ngả người yêu xa vời
Dẫu em ở tận cuối trời
Tâm hồn rộng mở nhớ người phương xa
Hữu duyên thiên lý lòng ta
Nửa vòng trái đất quê nhà thầm mong
[image][/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 12:43:19 bởi HOA HUYỀN >
NỖI NIỀM
Tự nhiên nhớ…
Lạ kỳ chưa?
Bao nhiêu kỷ niệm
Vẫn chưa phai mờ
Thay lời
bằng những
Vần thơ
Nỗi niềm bầy tỏ
Ngẩn ngơ cõi lòng
NGẠI CHI?
Đã dám cưa sừng….
chơi với nghé
Ngại chi áo giấy…
đú cùng ma?
Khi cần mượn áo cà sa
Nghiêm trang đạo mạo mới là người khôn.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 20:16:13 bởi HOA HUYỀN >
MỪNG XUÂN
GIÁP THÂN
Tiễn Qúy Mùi lòng ta vui, phấn khởi
Đón"Tề thiên Đại thánh"xuống trần gian
Giúp Việt Nam trên đà đang phát triển
Thức tỉnh "Rồng" vào thế bắt đầu bay.
Ta mừng năm cũ đổi thay
Quê hương từng phút, từng ngày ấm, no
Mùa màng gạo chất đầy kho
Tưng bừng lễ hội câu hò ngân vang
Một năm thắng lợi huy hoàng
Sea games vô địch cúp vàng hả hê
Mừng năm mới "Đại Thánh" về
Tiếp nối truyền thống chàng"Dê"Qúy Mùi
Đoàn kết, chia sẻ ngọt bùi
Phép thần tạo lập niềm vui từng giờ
Giáp Thân viết tiếp vần thơ
Rồng thiêng cất cánh bất ngờ bay cao.
Ta tin tưởng ngày mai càng xán lạn
Sánh ngang hàng bè bạn khắp năm châu
Không chỉ no, đủ ấm… phải sang, giầu.
Xứng tầm vóc bốn ngàn năm lịch sử.
Thu HÀ NỘI
Phố cổ rêu phong vàng lá rụng
Tiết trời se lạnh gió heo may
Hoàng lan phảng phất hương bay
Nồng thơm hoa sữa vương đầy áo em.
Thu SÀI GÒN
Nắng thất thường, chiều mưa nũng nịu
Dỗi hờn đôi chút để làm duyên
Lá me bay rắc… đầy hiên
Đêm thu thành phố dịu hiền ánh trăng.
Xin đừng chết vì kiêu
Đừng vội trách
sao thu vàng lá rụng
Đêm đông dài
giá lạnh,
buốt lòng ta…?
Đừng vội trách
cơn mưa chiều cuối hạ
Cánh phượng hồng
buồn bã phút chia xa
Hết hy vọng
ta lại càng hy vọng
Khi nói rằng:
đang“gét”nghĩa là yêu
Lời giận dữ còn hơn lời mật ngọt.
Chết vì yêu, xin đừng chết vì kiêu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 12:48:18 bởi HOA HUYỀN >
XUÂN VỀ
Huệ, cúc, mai, đào… khoe sắc thắm
Muôn hoa nở rộ nở đón chào xuân
Bên nồi bánh tét quây quần
"Qúy Mùi" vui đón "Giáp Thân" đang về
SAY LÒNG
“ Chiếc lá thu phai “ đầy kỷ niệm
Say lòng những kẻ mến tài hoa
Mê hồn bản nhạc tình ca
Thầm ghen nhạc sỹ đào hoa đa tình
Cát bụi trở về nơi cát bụi
Tuổi tên còn mãi với thời gian
Lưu danh thiên cổ tài năng Trịnh
Nốt nhạc tình Anh mãi chứa chan.
Kỷ niệm đêm nhạc“ Chiếc lá thu phai “
Của NS Trịnh Công Sơn tại Bình Qưới Thanh Đa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2006 17:51:36 bởi HOA HUYỀN >
Liều mạng
Ta dám mơ những điều không có thực
Yêu Hằng Nga, gây sự với nàng thơ
Thích tìm kiếm nhọc nhằn trên trang viết
Tiếng tăm nhiều, lắm mối tối… bơ vơ
OAN UỔNG
Oan uổng quá lắm trời ơi!
Người ta kết tội : tôi ”hơi" đa tình
Năn nỉ xin được thanh minh
Bỏ “hơi” mới đúng là mình thế thôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 13:26:50 bởi HOA HUYỀN >
BUỒN VUI
Thời tiết có lúc nắng, mưa
Sớm mai thối đất, giữa trưa vỡ đầu
Đời người chìm nổi bể dâu
Lên voi, xuống chó biết đâu khôn lường
Buồn vui lẫn lộn ghét, thương
Âu là cái số lẽ thường mà thôi
Em còn nhớ?
Em còn nhớ mấy lần mưa?
Lang thang ướt áo khô chưa muốn về
Mưa không ướt nổi câu thề
Lòng ta ấm giữa tứ bề mưa giăng
VÌ SAO ?
Biết rõ mình chưa hề có lỗi
Sao lòng day dứt mãi không thôi
Cà phê đắng ngắt đầu môi
Chiều nay "Hànội và Tôi” thẫn thờ.
SUY NGẪM
Kỷ niệm vui trôi vào dĩ vãng
Buồn vương vấn mãi với thời gian
“Thị Màu” thảm thiết kêu oan
Chân tu “Thị Kính” nát tan cõi lòng
“ Lửa thử vàng gian nam thử sức"
Trong cơn hoạn nạn rõ lòng nhân
Lúc vui xúm xít ai cần?
Một chân lý sống ngấm dần vào tim
COI CHỪNG
Một chút tò mò xin hỏi nhỏ
Đêm qua khó ngủ… có ngon không?
Thấy ai trong giấc mơ hồng
Coi chừng em nhé kẻo chồng hờn ghen
HỒI XUÂN
Với thiên nhiên hoa vẫn nở bốn mùa
Với tình yêu suốt cuộc đời mới mẻ
Tuổi hồi xuân tâm hồn ta tươi trẻ
Vẫn còn yêu… mãnh liệt đến không ngờ
Xuân
Trong gió lang thang nhẹ bước chân
Lòng ta phơi phới đón chào xuân
Bâng khuâng nhẹ bước bên thềm cũ
Thơ thẩn chiều nay nhớ cố nhân
Tạm gác chuyện đời ôm ấp xuân
Say xuân cạn chén một đôi vần
Rượu thơm trà ấm, tình tri kỷ
Mở rộng vòng tay đón bạn thân
Cay nghiệt
Tạo hoá vô tình cay nghiệt thế?
Ngậm ngùi thui thủi chốn trần ai
Hồng nhan… số phận đùa dai
Năm canh vò võ đêm dài sót sa.
CÔ ĐƠN
Chớm rét đầu đông mưa thấm lạnh
Gió lùa khe cửa rít từng cơn
Một mình thấm nỗi cô đơn
Năm canh biết dỗi ghen hờn với ai?
SINH NHẬT
Thời gian lặng lẽ cứ dần trôi
Sinh nhật… trời ơi! lại đến rồi
Đón tết xuân về thêm tuổi mới.
Vui buồn lẫn lộn… nở đầy môi.
Vui ta muốn uống thật lòng say
Ngó xuống, nhìn lên được thế này
Cũng đã nhiều “may” hơn vạn kẻ
Còn gì hơn thế ? thế nên say
Buồn ta mượn chén giải sầu say
Để được quên đi những tháng ngày
Lận đận công danh, tình, sự nghiệp
Buồn ta mượn chén để mà say
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: