Cuối chân trời...
Trăng Đêm nay trăng đẹp lắm
Anh có nhìn thấy không
Hồ như sao đang tắm
Sáng cả một dòng sông
Nơi anh sương ngập lối
Giăng hết cả đường về
Nên trăng bì bõm lội
Chưa lên được - Tội ghê !
Lẽ thường đêm vẫn rét
Khuy áo cài lại chưa
Kẻo tim em lại nghẹn
Lo trắng cả đêm thừa.
Nhờ vả.... Em gửi Đông cho mùa Xuân
Nhếch môi chẳng chịu nhận
Bởi Đông lạnh quá - hoa đóng băng
Tội lắm !
Em gửi Đông cho mùa Hạ
Hạ bẽn lẽn cười
Nồng nàn thế Đông tan mất thì sao
Tiếc lắm !
Em gửi Đông cho mùa Thu
Thu ngúng nguẫy
Lá không rơi sao viết được thư tình
Nhớ lắm !
Thôi thì thế này vậy
Đông vẫn giữ lại mùa - rất Đông
Để em biết đôi môi anh ấm áp
Yêu hơn ....
Từ Tâm!
(TT - HH)
Sáng - trưa - chiều - tối
mặt trời mọc,
mặt trời lại lặn!
Xuân - Hạ - Thu - Đông
bốn mùa rải bước ... chuyện bình thường!
Đời lữ khách
hồn yêu thương chân thật
Chân thật yêu thương
nào có ngại phong sương?
Người hãy đón
- đưa tình về nguồn cội
Khoác tay nhau
Và môi nở nụ cười
Cho cây đời sẽ mãi mãi
Xanh tươi
Sau bão tố, gian nan
rồi cỏ hoa sẽ rộ
Sau mệt nhoài
mồ hôi đổ
… ngọt cơm canh
Yêu thương nhau
rồi đời sẽ an lành
Gieo – xin mãi cứ!
Gặt về …
niềm vui hay gì đi nữa!
Cũng Thanh thản lòng
bởi dâng - hiến
Từ Tâm!
(Mấy dòng thơ cũ)
Đúng là một cây bút mượt mà!!
Chào người mới và thơ hay!
Trầm Thi - HH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2006 17:39:01 bởi Trầm Thi >
Ở trọ Ta ở trọ mùa xuân
Thềm hoa không biết ngủ
Ta ở trọ mùa hè
Khét cháy cả lời ru .
Ta ở trọ mùa thu
Tiếng chân lá bước chậm
Ta ở trọ mùa đông
Cây khô đóng băng cười .
Cho ta xin ở trọ
Trong mắt người một lần
Ta sẽ là ngọn gió
Ru giấc ngủ lâng lâng .
Cho ta xin ở trọ
Trên môi người mật ngọt
Ta sẽ là con sóng
Vỗ mềm ướt khi đông .
Cho ta xin ở trọ
Trái tim người đã lạnh
Ta sẽ làm ngọn lửa
Đốt cháy những mong manh .
Cho ta xin ở trọ...
Cảm ơn TT nhé ! Mình chỉ là hạt cát giữa biển mà thôi. Rất vui được làm quen với bạn !
Vờ ... ! Đừng hỏi em
Anh hãy tìm hỏi lá
Mùa thu về xác lá rụng đầy sân
Đừng hỏi em
Anh hãy tìm hỏi nắng
Nắng hanh vàng đốt cháy ngọn đông lân
Đừng hỏi em
Anh hãy tìm hỏi gió
Gió đưa ngang che mắt biếc nhu mì
Đừng hỏi em
Em chẳng biết gì đâu
Em chỉ biết trong những ngày vắng nhau
Thấy nhớ...
Một người !
Đừng hỏi em
Em chẳng hiểu gì đâu
Em chỉ hiểu đơn giản thôi một điều
Em không thể...
Thiếu anh !
Hẹn Ta hẹn biển lâu rồi
Từ hơn nghìn năm trước
Biển vẫn nguyên sóng vỗ
Ta vạn kiếp luân hồi
Thuyền giữa biển ngừng trôi
Trầm mình nghe kể chuyện
Giấc mơ đêm xao xuyến
Bồi hồi _ sóng vỗ xa...
Những con đường ta qua
Rừng tràm vang tiếng gọi
Cát nép nghiêng cả đồi
Đất nung đỏ màu môi
Về với biển cùng tôi
Bụi đường trên vai áo
Ngàn lá đổ thều thào
Từ từ ! Chờ ta với !
Ta hẹn biển lâu rồi
Từ hơn nghìn năm trước...
Ừ ! Thì... Ừ ! Thì nỗi nhớ hôm qua
Hôm kia
Hôm nọ
Cứ hoà vào nhau...
Nhớ nào là trước ?
Là sau ?
Nhớ nào lớn ?
Nhớ nào cao hơn nào ?
Nhớ cồn cào
Nhớ lao xao...
Ừ ! Thì chẳng gặp mặt nhau
Mỗi giây
Mỗi phút
Biết bao là buồn ...
Ừ ! Thì nỗi nhớ hình vuông
Tứ phương biết mặt nên chuồn được đâu !!!
Ừ ! Thì nỗi nhớ rất sâu
Chìm trong đáy mắt một màu thanh thanh... 10.05.06
Hỏi...? Em đâu phải là rơm
Anh cũng không là lửa
Lời yêu chưa thưa thốt
Sao đốt cháy lòng nhau ?
Em khô cằn nỗi đau
Vết xưa giờ phai dấu
Anh hằn thêm khoảng lặng
Chấm phẩy cả đời sau
Tóc sâu thêm một sợi
Nhói tim em vạn lần
Ta là gì trong nhau
Mà hồn da diết thế .... 04.04.06
Bốn mùa và Ta Em không còn dỗi nữa
Mùa đã ngoan lắm rồi
Xuân bây giờ nhợt nhạt
Nắng cũng bớt hồng môi
Hạ đang thay áo mới
Rạo rực những trò vui
Em bây giờ già cỗi
Nếp yêu vẫn ngủ vùi
Thu đi qua lặng lẽ
Cần mẫn góp mùa rơi
Anh bây giờ xa lạ
Em thả nhớ lên trời
Đông lục lọi ký ức
Cố tìm lửa hồi sinh
Em mang hồn ngọn nến
Tự sưởi ấm lòng mình...
Biển thơ Tôi ngu ngơ một mình
Hụp lặn trong biển thơ
Những con chữ vật vờ
Đang tập bơi kiểu ếch !
Những vần thơ ngốc nghếch
Tập đứng nước bơi nghiêng
Tôi bật cười rũ rượi
Thơ nằm ngửa giận hờn .
Những lời thơ van lơn
Đang chơi trò nhảy sóng
Hỏi bí quyết bạc đầu
Vỗ thế nào để ngã...
Vài dòng chữ kiêu sa
Dạo một mình trên cát
Hằn dấu chân bàng bạc
Biển lẻn lên hôn thầm...
Với anh Với em - anh là nắng ấm
Giọt rơi trên đôi vai tròn
Với em - anh là trái cấm
Địa đàng in dấu chân son
Với em - anh là cổ thụ
Dịu dàng bóng nép đùa vui
Với em - anh là tinh tú
Đêm về ngắm ánh sao trời
Với em - anh là ngọn gió
Dịu dàng giấc ngủ ru em
Với em - anh là hoa cỏ
Nâng niu những giọt sương mềm
Với em - anh là tất cả
Nồng nàn môi mắt yêu thương
Với em - anh khung trời lạ
Cho em mái ấm thiên đường
Say ! Gió thổi hai chiều
Cánh chuồn phiêu diêu
Hạt bụi bao nhiêu ?
Mà nhiều quá thể !!!
Nắng tà ngô nghê
Núp ở sau vườn
Bật cười khanh khách
Giả giọng người thương .
Con đường vấn vương
Ôi ! Bao nhiêu ngõ ?
Đếm từng nhành cọ
Rẽ khúc vô thường...
Ta say ngất ngưỡng
Bước thấp bước cao
Đâu trước ? Đâu sau?
Chốn nao nẻo về ....
Chào weocom ThuyAi đến vui với vườn thơ vntq nha, chúc vui và thơ đều tay....thơ TA hay lắm á...
Những vần thơ ngốc nghếch
Tập đứng nước bơi nghiêng
Tôi bật cười rũ rượi
Thơ nằm ngửa giận hờn .
Nào biết sao là thơ
Tập tành ta xếp chữ
Đây mấy vần ngu ngơ
Quên nỗi đau cô lữ
Nào biết sao là thơ
Ta miệt mài thắt mở
Mấy gút tơ rối bời
Thương bến sông bồi lỡ
Cánh thuyền ta chơi vơi
Giận hờn thi lạc vị
Biết đâu là bến mơ
Tạ tình người tri kỉ
Quên kiếp người bơ vơ
Những viên kẹo Anh gửi vào miền Nam
Những cái kẹo đủ màu
Nào vàng xanh tím đỏ
Đẹp ! Mới thích làm sao !
Này là cái màu xanh
Hương táo thơm lanh lảnh
Này là cái màu vàng
Vị xoài ngọt thanh thanh
Tim tím mùi nho quả
Ngòn ngọt tận cùng trôi
Màu đỏ dâu trên đồi
Làn môi thêm sắc thắm
Xưa mỗi lần anh ngắm
Bé ! Chia anh với nào
Dẩu môi cười nắc nẻ
Hết rồi ! biết làm sao!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: