Cuối chân trời...
Gọi... Về nha anh !
Xem đôi tay mòn nỗi nhớ
Bờ môi khô . Trái tim loạn nhịp thở
Chờ Người về _ Em vắt máu đợi trông
Về đi anh !
Khi tóc vẫn còn xanh
Mắt còn nồng dù quầng thâm đêm trắng
Những khát khao . Những yêu thương quằn quặn
Nghèn nghẹn tuông _ Ta da diết nhớ thầm...
Về nghen anh !
Em sẽ ngoan hơn trước
Thôi ngại ngùng _ Thôi nữa những đêm say
Về đi anh ! Em dành cả vòng tay...
Vọng... Đứng trước biển...
Dáng anh mờ hư ảo
Trong mắt em xa xôi
Ôi ! Nỗi nhớ lại đâm chồi...
Gió thổi sóng xô nghiêng
Bọt trườn lên hôn cát
Em hôn anh - khẽ khàng
Nhẹ... rất nhẹ... lên môi...
Ở hai bờ đất nước
Vọng tiếng em thì thầm
Nhờ biển gửi... xa xăm...
Trăm ngàn lần thương nhớ...
Về đi anh !
Lời yêu thôi bỡ ngỡ
Dỗ dành...
Em gặm nhánh tương tư
Trễ hẹn mùa xuân Anh lỗi hẹn tháng ba
Cánh diều chiều nặng gió
Em mình ên thì thầm cùng hoa cỏ
Gió khẽ đùa khiến ngọn cỏ lung lay
Giấu nước mắt vùi cánh chim bay
Tìm hơi ấm giữa bốn bề hư ảo
Mệt mỏi chưa ?
Mà lệch đường chiều - nghiêng mái ngói...
Anh lỗi hẹn tháng tư
Hoa mướp trổ vàng sáng rực cả góc sân
Nắng tháng tư cúi xuống thật gần
Nhón chân hái cái tiếng cười rũ rượi
Giấu đâu rồi ? Này hỡi nắng tháng tư ?!
Tháng tư về - nghèn nghẹn nỗi đau
Biển thét gào gọi anh từ sâu thẳm
Nắng - Gió - Tấu khúc nhạc chuyển xuân sang hạ
Trễ hẹn rồi - Nắng gió cũng hanh hao
Nếu bất chợt trời trở gió lao xao
Cơn mưa đầu hạ vô tình rơi kẽ lá
Thật không may - Em - chiếc lá lỡ đường
Quá giang cơn gió tìm người thương
Tháng tư - mưa ướt cả mảnh trời ....
Trễ hẹn tháng năm Anh lỗi hẹn tháng năm
Me ưỡm ờ thay lá
Phượng vươn mình đậu quả
Hoa rực rỡ giữa trời
Anh lỗi hẹn biển khơi
Sóng ầm ầm thét gọi
Gió trùng trùng len lỏi
Đá lớp lớp chia đôi .
Thôi ! Lại lỗi hẹn rồi !
Ta bẻ lá kết chăn
Dạ khúc đêm tĩnh lặng
Trái dầu nhỏ xoay xoay
Tháng năm buồn trở giấc....
Wow! Chị Thúy Ái làm thơ hay quá chừng chừng nè! HN xin vào đây hằng ngày học làm thơ nha!
Hương Ngàn
Ui... HN làm TA ngượng quá...
Thơ Khi nổi trận lôi đình vu vơ
Tôi bẻ gãy câu thơ của mình
Như người ta bẻ khúc củi
Rồi vứt vào xó bếp
Câu thơ chúi nhũi ho sặc sụa bởi tro tàn .
Khi tâm hồn mang mang sầu thiên cổ
Tôi lại vụng về chắp vá từng con chữ bằng giọt lệ ngàn năm
Dòng sông thơ nghiêng ngả ngủ chẳng nằm
Cứ đổ dốc về một miền xa ngái
Hư không....
Lỗi tại mùa Chia tay nhau....
Em đổ lỗi cho mùa Xuân
Tại nắng xuân hồng quá
Làn môi đỏ ngất ngây
... làm anh say !
Chia tay nhau...
Em bảo tại mùa Hạ
Biển xanh trong vờn trên tóc
Mơn trớn bên người
... Em ghen ! chẳng chịu được !
Chia tay nhau...
Em ăn vạ mùa Thu
Tại chiếc lá rơi chầm chậm
Để anh cứ nhìn đắm mắt
... Nên thôi !
Chia tay nhau...
Em đổ thừa cho Đông
Rét run người mà tay anh chẳng ấm
Cái lạnh len vào hồn
Em... !
Giao mùa Em tập viết khúc giao mùa
Bằng vài chữ cái đang lạnh run
Chúng chẳng đứng yên...
... nên chui vào chăn đòi lời tình tự
...đòi môi hôn...
Em tập viết khúc giao mùa
Bằng gió đông bằng mây bay lãng đãng
Gió dỗi hờn vì lời quá khô khan
Mây dừng lại rồi che môi khúc khích
Ý thơ nghiêng !
Em tập viết khúc giao mùa
Vào giờ thứ 25 - giờ em đấy !
Giờ 24 ngọ nguậy
Chừng như muốn làm rơi cả chiếc đồng hồ !
Em đang viết khúc giao mùa...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: