Thơ,Nàng và tôi.
Theo dấu thiên thu .
...Khi tôi chết thơ tình tôi ở lại
Hiến dâng đời một nửa bản tình ca
Thủa tình yêu thánh thiện nét kiêu sa
Một vương quốc chỉ mình em ngự trị !
Khi tôi chết ai sẽ là Tô Thị ?
...Ai Vọng - Phu.. .ai Thiếu Phụ Nam Sương ?
Linh hồn ta hoà trong ánh Thái Dương
Từng giọt nắng hồn thơ ta rực rỡ .
Khi tôi chết ngàn sao đêm tan vỡ
Từng mảnh tình sắc bén cắt tim ta
Trăm vết thương đâm rách nát thịt da
Không rướm máu ...nhưng trào tuôn thác đổ .
Khi tôi chết tình người cũng dang dở
Lời ứơc nguyền theo sáp nến chảy loang
Khói nhang thơm cay mắt ứơt của nàng
Ta cứ tưởng như nàng đang nhỏ lệ !
Khi tôi chết giáo đừơng đang hành lễ
Chúa trên cao từ thập gía ngoảnh đầu
Lời kinh cầu như án lệnh ngàn sau !
Tim hóa kiếp thành tử tù biệt xứ .
Khi tôi chết xin em yêu tha thứ
Vì kiếp này ta đã lỡ yêu em !
Thủa trinh nguyên tình ái thật êm đềm
Ta vắn số cô phòng em ở lại !
Khi tôi chết tình ta thành huyền thọai
Một lâu đài hoang phế giữa mùa Thu
Trong tình em , ta cam nhận ngục tù
Kẻ tội phạm khước từ xin ân xá !
Khi tôi chết tim người cũng hóa đá
Những ân tình xin gửi lại trần gian
Ta chỉ mang chút hơi ấm của nàng
Thay hơi thở thiên đàng ta một cõi .
Khi tôi chết để chuộc lại tội lỗi ,
Hóa thân thành sỏi đá dưới chân người
Cho dù em chỉ bước nhẹ lên thôi !
Sẽ tịnh hóa hồn tôi nơi cõi phúc .
Khi tôi chết không một tờ di chúc
Vi` thơ ta chỉ ca ngợi riêng em
Một tình yêu cô đọng giữa con tim
Có Nhật Nguyệt hai bên làm chứng giám.
Khi tôi chết sương mù trời tháng Tám
Chít khăn tang thay tóc đã ngả màu
Thành phố buồn thao thức suốt đên thâu..
Để đưa tiễn ta về nơi ..vĩnh cửu ...!!!
toanphong ntt.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 00:26:13 bởi toanphongntt >
Bên súôi mây ngàn . Đứng bên ngọn suối mây hồng
Nhìn sương mờ phủ giữa dòng thời gian
Ta tiều phu gã rừng hoang
Vục tay uống nứơc bên hàng lá rơi.!
Nhìn xa xa phía chân đồi
Thấy đôi cánh nhạn lưng trời bay cao
Trong ta có ngọn mưa rào
Theo chuông chùa vọng đổ vào trần gian.
Lang thang trên suối mây ngàn
Ta thân khất sỹ đạo tràng mừơi phương
Vọng duyên thế tục vô thường
Còn vương hệ lụy giữa đừơng gặp em!
Thân này huyễn mộng nhân duyên
Tình là vọng tưởng ưu phiền cho nhau
Em tiền thân của bể dâu
Là duyên oan trái là sầu thế nhân !
Ngủ yên trên suối mây tầng
Cốc xa một bóng tiểu đồng đi hoang
Câu kinh nở nụ Kim Cang
Tình xưa nhập thất trần gian vắng người.
Ta về bỏ lại cuộc chơi
Tịnh duyên kết hạt thay lời cầu kinh
Chân tâm pháp tánh chuyển mình
Sắc Không 6 cõi tan thành giọt sương !
Đi tìm ngọn suối vô thường
Giữa lòng nhân thế có đường mòn sâu
Tình người không trước không sau
Tửu đồ say ngất cạn bầu hoa nghiêm.
Bậc thềm bát nhã bước lên
Pháp thân viên giác ngả nghiêng ta ba`
Tình ta nở đóa pháp hoa
Duy ma , thủy sám...cũng là...Ty`- lô.
Tìm trong ngọn suối cam lồ
Thấy em tứ diệu đế chờ đợi anh
Ba - la - bát - nhã ....vô thanh
Dung nhan lục độ là tình em trao
Kinh hành trong cõi chiêm bao
Nhặt đôi hạt bụi bỏ vào hồng chung
Em tiền thân đóa phù dung
Ép trong tam tạng tận cùng chân tâm.
Ngủ quên trong suối quán âm
Hư không đọng lại nhất tâm môi ngừơi
Lăng nghiêm chỉ một nụ cười
Là em biết cả tình tôi trao nàng..!
Mưa hoa rơi khắp trần gian
Thoại đầu khai mở tim nàng là tôi
Mười phương thế giới. ..chia đôi...
Nửa trong hạt bụi...nửa ngồi đài Sen.
toanphong ntt.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 00:12:11 bởi toanphongntt >
Tiền thân .
Ta như sư tử đồng hoang,
Tay đầy móng vuốt bám vào đá xanh
Một đời ngang dọc tung hoành
Chim muông cầm thú vây quanh nể vì .
Ta như thác đổ trên gềnh
Trăm con nứơc lớn cũng đành xuôi theo
Ta gieo mình xuống dốc đèo
Dù thân tan nát cũng reo tiếng gầm !
Ta như ngàn tảng đá ngầm
Biển xanh sóng vỗ chẳng ngần ngại chi
Thủy chung chẳng thể chuyển di
Thuyền bè qua lại tránh vì thân ta !
Ta như bão tố phong ba !
Đến đi bất chợt không màng bản thân
Rủi may là chuyện thế nhân
Thành - trụ - hoại - diệt không cầm chân ta !
Ta như gió thoảng mưa sa
Lời thơ y' họa như là xiêm y
Khi em tuổi mới dậy thì...
Gió lay...mưa ứơt...từ khi gặp nàng !!!
Ta như tai nạn giữa đàng
Trứơc sau vận mệnh như ngàn sanh linh
Tử Sanh cũng chỉ một mình
Không may làm gã độc hành... mà thôi !
Ta như núi lửa trong đời
Tim mang địa chấn chuyển dời thạch nham
Địa cầu còn phải vỡ tan
Huống chi một chút danh phàm phù vân !
Ta như gió thoảng mùa xuân ,
Thổi về ấm áp trên từng thịt da
Để em nhan sắc mặn mà
Chút duyên dáng ấy... để ta thương thầm!
Ta như luạ mỏng mỹ nhân
Đừơng cong đậm nét ngực trần đam mê
Mặc tình những tiếng khen chê ,
Thân ta bao phủ bốn bề đại dương !
toanphong ntt.
Thơ ,Nàng và tôi.
Thơ là một kho tàng chưa khai thác
Tôi và em đã bí mật tìm vào
Tình thơ như một trái cấm ngọt ngào ...
Kho tàng ấy ta chia cùng nhân loại !
...Người thi sĩ là hoa thơm cỏ dại
Mang hương thơm lẫn cái đẹp vào đời
Mà riêng em là ong bướm trong tôi
Thơ tình mãi là mùa Xuân sẽ kết .
Không những thế tình thơ là nét đẹp
Như dung nhan kiều diễm chính của nàng
Cho dù anh phải bán cả trần gian ...
Thì tình ấy vẫn muôn vàn vô giá !
Thơ là em là ánh hồng trên má
Là môi ngoan là tất cả tình tôi
Là thẹn thùng là run rẩy khắp ngừơi...
Khi hai đứa chung đôi ! Ôi hạnh phúc !
Thơ mang những ẩn tình sâu trong tóc
Với cảm rung chấn động khắp thịt da
Là vui buồn thống khổ lẫn thiết tha
Cùng tất cả chan hoà trong nhịp sống !
Thơ gon cả vinh quang lẫn tủi nhục
Bao oan khiên bùng vỡ đến cuồng điên
Những hờn oan chôn kín nỗi niềm riêng
Cùng nghiệt ngã một kiếp người lận đận .!
Có lúc thơ là tình yêu sâu đậm
Mang thất tình thấu tận trái tim đen
tình quắt quay lan rộng đến cửa Thiền
Đánh động cả cõi linh thiêng vũ trụ !
Thơ là lời tỏ tình lẫn khuyến dụ
Vì thơ tình biến hoá phép muôn ngàn
mang thiên đường ,địa ngục lẫn trần gian !
Xếp chung lại trong tình thơ đối vận !
Trong thơ sẵn có bút nghiên giất mực
Em tiểu thơ áo trắng trước cổng trường
Là thày cô bạn hoc đẫm yêu thương
Bao hối hả ngày bãi trường sắp tới !
Khi mới lớn tình thơ thời con Gái
Những cảm rung ngần ngại mối tình đầu
Dấu trinh nguyên dưới mi mắt huyền nâu
Chàng khó đoán tình em đâu mà kiếm ?
Đôi cánh trắng thiên thần em huyền biến
Trái tim non hờ khép cánh cửa lòng
Em nép mình len giữa kẽ thinh không
Dùng thơ ngỏ chút tấm lòng con Gái !
Bước vào đời thơ mang nhiều oan trái
những hờn ghen chen lẫn nỗi đam mê
Bao yêu thương cùng nước mắt ê chề ...
Dù được mất thơ vẫn là lối thoát !
Thơ là một kho tàng chưa khai thác
Vẫn ẩn sâu trong lòng của muôn loài
Em và tôi hai kẻ trộm...quật khai !
Kho tàng ấy ta chia cùng nhân loại !
toanphong ntt.
Vọng thi nhân .
Thi nhân ...cũng một con tim !
Yêu thương hỷ nộ đắm chìm như ai !
Khác nhau ở chốn thi hoài !
Lấy tình kết tự vắn dài theo thơ !...
Thi nhân áo vải giày thô
Không màng danh tướng cơ đồ thế nhân
Tầm tri kỷ,mộng ly trần
Trong không nghi thức ngoại không giả hình
Thi nhân thâu gọn chữ Tình
Là men thi vị tự mình đắm say
Đam mê lời gió ý mây
Chan hoà mộng thực bỏ đầy túi thơ
Thi nhân minh hoạ giấc mơ
Vựơt trên siêu thực mượn thơ tỏ bày
Cho dù tay vẫn trắng tay
Đắng cay,hỷ lạc đong đầy trái tim
Thi nhân theo dấu đường chim
Tìm vầng trăng cũ đã chìm đáy sông
Nửa hồn xưa lạc dương trần
Nửa bơ vơ tận thi cung tình đời
Thi nhân vọng kỷ nhân hồi
Cuồng si là gã bạn đời bấy lâu
Hợp cầm thi mục giải sầu
Tương hoà tri kỷ hảo cầu nhân sinh
toanphong ntt. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 15:50:05 bởi Huyền Băng >
Lãng quên .
Mai không ai hỏi đến thơ anh nữa
Anh sẽ buồn như một gã cùng nô
Thân một mình lại sống kiếp giang hồ
Thơ hóa kiếp thành đôi giày rách nát !!!
Bước ra đời không một câu ứng đáp
Thấy mặt người như mặt đất bợn nhơ
Anh lang thang như một gã côn đồ
Đầy ngạo mạng khoanh tay nhìn thách thức !
Riêng em vẫn ngủ vùi trong tâm thức
Khi đêm về dù giá buốt hơn xưa
Vì người đi không trở lại bao gìơ
Có chăng nữa ...thoáng trong mơ ẩn hiện !
Tim hoá kíêp sanh về cung Nguyệt điện
Chiếu xuống trần bàng bạc ánh tang thương !
Tình chia xa đổ nát cả thiên đường ...
Chuông chùa vắng...theo tà dương tuyệt cốc .
toanphong ntt.
Thoại Đầu !
Em là công a'n thoại đầu
Để anh nội quán tìm chân tâm mình
Vô minh bích diện hữu tình
Sân si tọa cụ một mình tự tham.
Mỗi khi tiếng mõ nhịp vang
Sở - tri - chứơng sẽ vỡ tan Thức hành
thấy em đứng ở biên thành
Cõi trời Đâu - Suất bên cành bảo liên .
Khi anh vừa mới ngủ quên
A - Lạ i - Da thức hóa thành báo thân
Tiếng chuông thức tỉnh ngòai sân
Nhục thân đại hóa trở thành nhật quang .
Thoại đầu cứ kết lại tan
Bóng em cứ hiện lại tàn theo hương
Ngờ đâu em vốn vô thừơng
Lục trần chuyển thế cúng dường pháp thân !
Chuông chùa không đánh mà ngân ,
Sắc , không tự tánh cũng ngần ấy thôi .!!!
toanphong ntt.
Có một ngày...!
Có một ngày ta nhìn ta ngao ngán
Tóc bạc phai theo năm tháng thời gian
Sống cô đơn như một gã ngang tàng
Chưa tìm được nẻo về đang khắc khoải !
Có một ngày ta mơ làm Nguyễn Trãi
Đổi thi tài trang trải nợ non sông
Nhưng trong lòng vẫn thiếu một bóng hồng ...
Nợ tang bồng chưa phải là tất cả.
Có một ngày trái tim tan tác rã
Tình tiền tài danh lợi như giọt sương
Anh chỉ là gã thất thểu cùng đường ...
Chút thân phận rêu xanh đầy bụi bám .
Có một ngày biết đời là cõi tạm
Anh nằm trong sáu tấm ván lạnh căm
Em chỉ nhìn và chợt hiểu ra rằng ...
Yêu dẫu có trăm năm ...cũng vĩnh biệt .
Có một ngày tình mang nhiều hối tiếc
Kỷ niệm đầy dấu binh lửa đau thương
Cho dù tình không khí giới giáo gươm ...
Nhưng thương tích đầy tình trường nghiệt ngã .
Có một ngày thấy đời nhiều chắp vá
Những dấu yêu biến dạng với bạc tiền
Công lý và tiền bạc cũng kết duyên
Lương tâm giống kẻ cuồng điên háo sát .
Có một ngày hương tình đã phai nhạt
Tuy thiết tha khao khát vẫn còn nhiều
Trái tim ta đã yểu mệnh vì yêu
Tình người cũng trong chợ chiều bán rẻ .
Rồi một ngày tim lại rung khe khẽ
Vì tình em đã lặng lẽ bước vào
không buộc ràng và chẳng có ước giao
Nhưng cô đọng bao ngọt ngào tuyệt diệu
Có một ngày tay chống cằm tìm hiểu
Yêu làm chi ! tự chuốc khổ vì yêu !
Có mấy ai ngăn được ánh nắng chiều ...
Tôi sẽ khỏi vì yêu mà tơi tả !
Có một ngày nỗi buồn hơn xứ lạ
Không gia đình không cả một quê hương
Sống tha hương cho hết kiếp vô thường ...
Dù vẫn thiếu tình yêu thương đồng loại ....
toanphong ntt.
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 15:53:54 bởi Huyền Băng >
Có một ngày...!(Part 2)
...Có một ngày ...quỳ hai tay chắp lại
Chẳng nguyện cầu ... mà van lạy chính mình
Xin con tim thôi hệ luỵ nhân sinh
Bao vây khốn điêu linh đời quá đủ !
Có một ngày ...tấn phong tình yêu cũ
Thủa lòng người chưa đủ những điêu ngoa
Yêu cứ yêu !... ngày qua mặc ngày qua ...
Vì tay trắng đương nhiên là ...chiến bại.
Có một ngày ...mới hay mình lỡ dại
Những vụng về trẻ dại tuổi hai mươi
Aó thư sinh chưa dám nói yêu người
Đành lãng phí cả một thời trai trẻ !
Có một ngày tuổi đời ba mươi lẻ
Vẫn loanh quanh bên giấc mộng giang hồ
Tài đã không,cơm bữa đói bữa no ...
Tung hoành chỉ là chuyến đò không bến .
Có một ngày ...chợt đi qua thiền viện
Thấy hoa rơi mang nhân ảnh kiếp người
Khói hương trầm quyện mờ cả tình tôi
Để dâng hiến nhục thân tôi thạch hoá.
Có một ngày ...mưa rơi trước hàn xá
Em qua đường vội vã trú hiên ngoài
Bờ dậu thưa đã đổ ...dấu chân ai
Còn in đậm gót hài em lạc lối.
Có một ngày ...đợi hoài mà không tới
Cũng như ta cùng lối vẫn lạc nhau
Tình đã không mà tóc đã bạc màu
Đâu ai biết ngày sau ...ra sao nhỉ ???
toanphong ntt.
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 15:54:58 bởi Huyền Băng >
Tôi vẫn sống ...!
Tôi vẫn sống ...tuy bị đời bạc đãi
Không than van không khờ dại suy tôn
Dù tình đời là bạo chúa điên cuồng
Tim tôi vẫn chan hoà dòng nhiệt huyết .
Tôi vẫn sống ...dù tình người thất tiết
Vẫn ung dung như tai điếc mắt mù
Miệng đã câm chỉ cảm nhận thực hư
Qua nhịp đập từ trái tim chân thật.
Tôi vẫn sống ...theo tháng năm ẩn dật
Tự giam mình trong mật thất lãng duyên
Ôi hưong trầm quyện với khói rừng thiêng
Không lưu dấu thoáng hương thiền bàng bạc .
Tôi vẫn sống ...bơ vơ như trẻ lạc
Mắt nhìn quanh ngơ ngác tìm người thân
Trái tim côi gào thét biết bao lần
Chỉ nghe được thinh âm mình vọng lại .
Tôi vẫn sống ...như một loài cỏ dại
Bị lãng quên dù nhân loại quanh tôi
Bốn mùa sang vẫn tha thiết tình người
Cùng vạn vật chia đôi vầng nhật nguyệt
Tôi vẫn sống âm thầm không hối tiếc
Chuyện trần gian ...xin trả lại trần gian
Nếu tình yêu là trái cấm địa đàng ...
Gã gác gian ... anh là chàng trộm đạo !
Tôi vẫn sống ...gã quê mùa khờ khạo !
Tin tình yêu do tạo hoá an bày
Tôi và nàng đều là kẻ không may
Nên ta vẫn trắng tay ... vì định mệnh .
Tôi vẫn sống ...dù tim mang trọng bệnh
Vần tiêu hoang từng hơi thở sắp tàn
Cố viết đôi dòng thơ nhạt điếu tang ...
Cho nhân loại những ai đang thù hận .
toanphong ntt. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 15:56:12 bởi Huyền Băng >
Học GHEN .
Cái ghen của các loại đàn
Ghen người cầm thủ chưa hoàn mỹ âm
Âm thanh vốn sằn tư cầm
Vụng về kẻ đánh lạc âm vì người
Cái ghen cờ đánh nước hồi
Cờ cao thế bí người chơi khó lường
Cao nhường nước tấn đối phương
Ăn thua phong độ khiêm nhường đồng giao
Cái ghen của đấng thi hào
Trách thơ mình chẳng thanh tao bằng người
Đâu cần lắm chữ nhiều lời
Mới là quân tử thi tài cao thâm
Cái ghen khắc hoạ nghệ nhân
Yêu từng đừơng nét thủ công tuyệt vời
Màu sắc tô thắm thay lời
Mang chân thiện mỹ cho người hữu tâm
Cái ghen của Mỗ lão bần
Không hay quan giá tao nhân thi đàn
Cho nên thi mệnh gian nan
Chính-Tà xin miễn lạm bàn quan tâm...
toanphong ntt
01 June, 2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2006 09:09:30 bởi toanphongntt >
Hồn - Trăng !
Cho dù ta vẫn xa nhau ngàn dặm
Chuyện tình xưa như trăng lặn đêm đông
Anh gã mù mò mẫm giữa hồng trần
Thật tội nghiệp ! Kẻ tật nguyền lắm chứ !
...Em mãi mãi không thể là quá khứ
Vì trăng mờ đã khuất bóng liễu xanh
Vì thiên thu đã bức tử lòng anh
Trong cõi chết , ba thời không ý niêm !
Thật nay mắn ! hay là điều màu nhiệm
Cung Nguyệt đài vẫn sáng tỏ về đêm
Anh nương hồn theo ánh sáng trăng êm
Tìm em khắp nẻo oan khiên trần thế !
Dẫu ngày mai hồn anh chưa nhập thể
Cũng cam lòng mượn xác của vần thơ
Để tình em thôi héo hắt đợi chờ
Hồn anh nhập vào thơ em từ đó ...!
toanphong ntt.
Che - Dấu !
Tuy khôn lớn,...chuyện tình ba mươi tuổi ! !
Mà vẫn nghe như thể lần đầu yêu
Đi bên ngừơi sao ngần ngại rất nhiều
Sợ ánh mắt mọi ngừơi đang nhòm ngó.
Việc công sở bỏ bừa ! Vẫn còn đó ...
Dối Mẹ hiền..."con bận quá đi thôi" !
Dành thời gian tất cả để cho ngừơi
Khi gặp mặt ..."Anh ơi ; Em bận lắm !".
Trong quán nứơc những buổi trưa trời nắng
Ngừơi cùng ta tìm bóng mát bên nhau
Khói thuốc ngừơi cuốn suy nghĩ ta đâu
Làm quên mất những điều ta muốn nói .
Môi khô nóng vì mắt ngừơi thầm hỏi
Chuyện tình yêu câm nín của hai ngừơi ?
Mặt nóng ran ...tóc vài lọm trên môi
Răng cắn khẽ..."...Ôi , sao mà run quá !!!".
Chiều nhạt nắng lòng không hề nôn nả
.."Sao thời gian trôi mau quá ta ơi ! "
Những phút giây êm ái ở bên ngừơi
Chỉ xót lại những lời chàng vừa nói !
Chiều về trễ đi lối sau tránh Mẹ
Đóng cửa phòng thay quần áo thật mau
Nhảy lên giừơng chùm mền kín cả đầu
Mà vẫn thấy trong lòng nhiều chỗ hở ? !
Bữa cơm tối chọn chỗ ngồi bên cửa
Mắt trông ra tránh ánh mắt Mẹ nhìn
Mà sao nghe nhịp đập mạnh con tim
":...Mẹ không biết ! Yên tâm đi đừng sợ !!! "
Thế mới biết yêu là nhiều sơ hở
Hở con tim ngừơi mới lén bứơc vào
Bốn bên lòng thay cửa kiếng hôm nao !!!
Khắp vũ trụ thấy tình tôi tất cả !!!
toanphong ntt
Tôi vẫn..
Tôi vẫn sống giữa cõi đời đen bạc,
Tôi vẫn cười trước giả trá nhân gian.
Tôi vẫn say trong điệu hát, tiếng đàn
Tôi vẫn mộng một ngày mai tươi đẹp...
HB
Chào bạn toanphong đến với diễn đàn thơ của vnthuquan, chúc bạn vui với trang thơ cũng như các đề mục khác của quán thư.
HB
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 16:09:20 bởi Huyền Băng >
Tôi vẫn sông lê la như đôi dép
Tuy đứt quai và nét đẹp không còn
Hai gót mòn nghiêng hẳn cả nước non
Trong tư thế lom khom...tôi vẫn bước
Rất trân trọng khi được HB ghé thăm và những lời chúc lành thân ái !tp có cái cảm giác như lời chúc của HB vậy đó !
Trân trọng
tp ntt.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: