Thơ,Nàng và tôi.
Chiêu cảm !
Từ khi nắng khuất bên đồi
Chợ phiên tan tác quán rời rạc không
Quanh đi quẩn lại ...tự thân
Đời không gánh nặng mà lòng trĩu vai !
Tình trần như giọt sương mai
Long lanh nhưng sớm lạc loài nhoà tan
Kiếm cung anh đã bẻ ngang
Sách đèn rồi cũng lỡ làng duyên may!
Chút tình khuất tận chân mây
Mây vương vực nhớ gió gầy ngàn năm
Chút duyên tơ tóc lỡ lầm !
Dù sao ta vẫn tri ân cùng người
Không hoa bướm chẳng lả lơi
Không Bướm, Hoa sẽ tiếc đời phù sinh !
Cho dù nhân thế hảo tình ...
Chỉ là vọng động tưong sinh cảnh trần
toanphong ntt.
Lục bát quê cho em
Tháng tư trời rộng và cao
Hoa xoan đã rụng đầy vào ngõ qua
Em xinh mớ bẩy mớ ba
Môi cười... mắt liếc như ta vợ chồng
Trăng suông đêm hội làng trong
Võng điều anh ước sang sông cùng nàng
Cầu vồng anh trải đằng đông
Qua cầu em nhớ đừng buông chỉ hồng
Miếng trầu cánh phượng cay nồng
Ăn vào mới biết say nồng mắt anh
Giao duyên đêm hội sân đình
Tìm em đội nón ba tầm nơi đâu
Câu ca vẫn vọng bên cầu
Để xoan rụng mãi tím đầu gió đưa
Vịn sông anh bước qua cầu
Chòng chành nỗi nhớ ... gieo câu thơ buồn .
Trích đoạn: Conangdongdanh
Lục bát quê cho em
Tháng tư trời rộng và cao
Hoa xoan đã rụng đầy vào ngõ qua
................................
.................................
Vịn sông anh bước qua cầu
Chòng chành nỗi nhớ ... gieo câu thơ buồn .
Tình anh...
Tình anh chìm đáy sông Tương
Mong nàng cứu vớt nỗi buồn đắm say
Qua cầu anh lỡ không may
Trượt chân chết đuối từ ngày gặp em
Tình anh bùn lấm bao phen
Vì dòng sông cạn trắng đem cuộc đời
Lấm lem học cách làm người
Thắng thua vẫn ngửa mặt cười ngất ngây
Tình anh vẫn bị lưu đày
Khổ sai vì những trả vay nợ đời
Nợ tình cả vốn lẫn lời
Chắc là phá sản... chưa nguôi ẩn tình
Tình anh nhập thất một mình
Ẩn cư sơn dã mặc tình thế nhân
Dửng dưng như gã...tâm thần
Thiết tha nhưng chẳng quan tâm chuyện đời
toanphongntt
Cõi tạm.
Ngao du giấc mộng sông hồ
Trần gian cõi tạm bao giờ mới quen !
Tình cờ anh lại gặp em
Mới hay nợ một chữ Duyên vần còn !
Môi hồng vốn chẳng vì son
Anh hùng không luận sống còn thác sinh
Giai nhân thường nặng chữ tình
Nam nhi khó tránh hư danh buộc ràng
Kim tiền không hẳn là sang
Hàn cư lắm kẻ là hàng cao nhân
Sỹ tử mặc áo phong trần
Mựon Trăng vẽ bóng tỏ phân khó ngờ !
Thôi ta về vá túi thơ
Mượn tài mệnh thuyết Tố Như lạm bàn
nhìn Trăng thi sỹ họ Hàn
Đau thương nhân ngã nhuộm vàng nguyệt luân
Nhìn quanh thế sự xoay vần
Một trò huyễn thuật có-không nhất thời !
Dù sao khó thoát phận người
Thiếu đau thương chắc cuộc đời buồn tênh !!!
ToanPhong ntt.
Sao...?!
...Sao mưa ...không rớt lưng chừng ...?
Để Trăng xẻ bóng ...để đừng tiếc thương !
Người đi cũng lắm tai ương
Trách chi kẻ ở lệ vương vấn sầu !
Sao ngàn xưa đến ngàn sau
Tình thường khổ luy ! sao sầu lệ rơi ?
Sao người lại nhớ đến người ?
Chắc tình quay quắt đôi nơi không chừng ?!
Sao tình duyên hợp lại mừng ?
Duyên tan lại khóc ? duyên không lại buồn ?
Ta cột đèn đứng bên đường ,
Sao người qua lại vẫn thường vô tâm ?
Sao Thơ kết phải đúng vần ?
Sao thương người chẳng bận tâm đến mình
Chắc là tình chẳng hợp tình
Trách ai sao nỡ trách mình ...tại sao???
toanphong ntt.
Sao...?!(Part 2)
...Sao tình mới chớm ...ngọt ngào ?
Để lâu thành đắng !...làm sao bây giờ ???
Sao tình chẳng giống như Thơ ?
Kết âm ý chẳng bất ngờ đổi thay !
Sao Giận lời nói đắng cay ?
Lòng vui sao cứ suốt ngày thấy vui.
Khen sai vẫn được lòng người ...
Cho dù chê đúng ... vẫn lời ..."khó nghe" ?
Buồn vui tự chủ khó bề !
Sao yêu như gã nhà quê ...mắc lừa !
Sao người duyên dáng dễ ưa ?
Vô duyên sao lại có thừa ...người chê ???
Sao hỏi những chuyện ngô nghê ?
Như người ngớ ngẩn vô nghề rỗi công !
Sao không thi phú ...nhớ mong ...
Yêu thương vớ vẩn theo cùng ...người ta ...!!!
toanphongntt
Hoang tưởng.
...Có nhiều lúc cố tìm nơi nương náo
Tự hỏi mình...ai thấu tận lòng nhau
Đời là một bi khúc vạn âm sầu
Đâu trách được tình sâu nào không hận
Mà tình người là thủ-cầm lận đận
Bảy nốt thôi ! mà vạn thể thiên hình
Bảy nốt nhạc thay dâu bể thất tình
Bảy ẩn tình điêu linh trong sáu cõi
Ta với người vận may tuy kém cõi
Nên đổ thừa cho định mệnh rủi ro
Để con tim nguội lạnh theo tàn tro
Chờ hong ấm tình hững hờ tắt lịm
Trái tim lạnh đã đổi màu chết tím
Như đá xanh phong kín mật thất đời
Tình hoá thân thành môi mỉm nụ cười
Đầy trắc ẩn khắp lòng tôi từ đó !
Ta là gã hành khất mù tìm ngõ
Đang quờ quạng đi khất thực lang thang
Khi cùng đường nghe nhân thế bẽ bàng
Thương cho kiếp trần gian đầy hoang tưởng
toanphongntt.
Kẹo ngọt .(Part 1.)
Gói trong vỏ bọc yêu thương
Em là kẹo ngọt Không đường chờ ta
Anh như chú bé dăm ..ba..
Tuổi ngồi làm nũng mong qùa là...em !
Thực lòng không chỉ vì thèm
Chỉ vì vị ngọt giọng em nói cười
Chưa ăn nước miếng ...chảy rồi
Làm sao cưỡng lại. ... lòng tôi nhớ nàng !!!
Em là kẹo ngọt trần gian
Sẵn trong vị giác khi nàng gặp ta
Anh tên hảo ngọt.. . .bôn ba ...
Chát môi đắng miệng nếm đà đã quen !
Đâu ngờ hương vị tình duyên
Một ngày em đã lén truyền trao anh
Lục căn cửu khiếu tan nhanh
Mới hay kẹo ngọt biến thành yêu thương !
Em là kẹo ngọt không đường !
lăn trên đầu lưỡi anh thường đùa vui
Răng anh chỉ cắn nhẹ thôi
Là em tan biến tuyệt vời trong anh .
Tan trong huyết quản taọ thành
Những cơn địa chấn hoành hành thịt da
Từ đó em ở trong ta
Bốn mùa Nhật Nguyệt đậm đà yêu thương .
toanphong ntt.
Kẹo Ngọt . (Part 2. )
Ứơc gì thức giấc bên người
Để anh nằm nướng đùa vui với nàng
Kẹo ngọt không gói không ràng
Điểm tâm bằng kẹo bàng hoàng vì say !
Say vì kẹo ngọt trong tay
mân mê bỏ miệng...em rầy...không cho !
"-...Điểm tâm bằng kẹo không no ...
...Sáng mà say kẹo ngủ khò nữa thôi .."
Biết rằng em sẽ chiều tôi
Nhanh tay bỏ miệng...ngọt ôi diụ dàng !
Kẹo lăn trên lưỡi...mật tràn
Tôi không dại dột vội vàng nuốt ngay ...
Cảm giác không mựơn không vay
Chảy trong huyết quản căng đầy đam mê
Biết em chẳng nỡ trách chê
Yêu em tôi mới... vụng về...hay ăn !
Tôi ăn em lại thỏa lòng
Vì trong kẹo ngọt có công em làm
Biết rằng kẹo ngọt của nàng
Để dành cho gã..diụ dàng...la` tôi.
Ngờ đâu em đã dụ tôi
"Thuốc " bằng kẹo ngọt không thèm nói ra
Tưởng rằng ăn chỉ qua loa
Kẹo còn trong miệng đã gà gạ....thêm !
Anh thành tên nghiện triền miên
Thiếu em anh chỉ nằm ghiền...bỏ ăn
Mới hay kẹo ngọt ...trăm năm...
SAY,GHIỀN,THƯƠNG ,NHỚ...đã nằm trong tim !!!
toanphong ntt.
Mất dấu.
...Trâu mất dấu Tửu Đồ ngơ ngác
Vẫn ngả dài chân gác miệng tu !
Thức Hành chếnh choáng thực hư
A-LạI-Da (thức) đã khứơc từ Mạt-Na (thức) .
Giữa chợ đời tìm ra Trâu Trắng
Vọng hay chân đằm thắm như nhau
Cô em bán rươụ trên lầu
Chuốc say Tửu Lão .... cạn bầu Hoa Nghiêm...!!!
toanphongntt
Tình Trần !
Cũng đành như cánh Diều rơi
Trong chiều lộng gió biết về nơi đâu
Lòng người như những vực sâu
Tình anh trót lỡ gieo sầu thác oan !
Tìm em ngàn dặm quan san
Tả tơi thân xác như tàn lá khô
Ấm lòng đốt lá tìm thơ ,
Tình cờ nhặt được câu hò của em !
Hò ơi !..tình cũ đổi tên !
Thuyền ai sông nước đắm chìm nơi nao ?...
Tình em thay gót giày cao
Cho vừa tầm với trăng sao cùng người !
Lang thang trong đám chợ đời
Tình anh ế ẩm gọi mời khách qua !
Ơn em thí thực tình ta
Kiếp sau xin hoạ chan hoà thi thơ ...
*toanphong ntt. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2006 03:08:41 bởi Huyền Băng >
Thị phi ...!
...Ngồi không vận khí xuống Đan Điền
Hoả hầu khai bạch hổ thăng thiên
Dư hơi ...trung tiện ...nghe thiên hạ
Khẩu khai thần khí tán ...vọng duyên
Bế huyệt kim đài vang tiếng động
Huyễn danh tự ngã ...tạo não phiền
Ô hay !... thanh xú đều tương cận
Mũi mọc gần tai ...dễ hoá điên !!!
toanphong .ntt
Hững hờ
Lơi nhẹ vòng tay yêu đã lâu
Trăng màu viễn xứ trắng mái đầu
Bao năm lưu lạc ...thuyền không bến
Mới biết rằng ta đã mất nhau !
Kẻ đi se sắt nỗi niềm đau
Xa nhau hơn nửa quả địa cầu
Cố xoay ký ức hình bóng cũ
Tình xưa ai còn đợi ta đâu !
Nơi đây cũng sông núi trời mây
Rượu tu chai cạn vẫn mồi ngày
Nhung lụa ngựa xe chen chật cả ...
Lòng người cũng có thể mượn vay !
Ngửa mặt nhìn lên thẹn với trời
Cúi đầu nhìn đất đẹp hơn tôi
Biển mặn ngấm dần quanh trái đất
Đời sao vẫn nhạt quá đi thôi !
toanphong ntt.
Tình - Bùôn !!!
Nhện đâu giăng được nỗi buồn
Tơ đâu trói được tâm hồn của nhau
Tình yêu như sơị chỉ màu
Bạc phai ngày tháng ngàn sau tiếc thầm
Tình yêu như khối đá ngầm
Thuyền tình ai đoán được tầm nứơc trôi
Bẽ bàng duyên kiếp đã rồi ...
Chìm sâu đáy nước trách ai bây gìơ !
Tình yêu như một bài thơ
Khi thương từ ý thật là đồng âm
Lúc phai nhạt đến âm thầm ...
Mấy ai đoán được kết âm thế nào !
Tình yêu như trái trên cao
Tưởng rằng chín ngọt khi vừa haí xong
Lòng vui chưa được bao lăm ...
Đắng cay chua chát giận lòng cả tin !
Tình yêu như những cánh chim
Nhịp đều cánh vỗ như tìm đến nhau
Phong ba baõ tố ngờ đâu ...
Lạc đàn lẻ bạn kêu gào thất thanh .
Tình yêu như lá trên cành
Che chung bóng mát em anh cuộc đời
Thu về lá đổi vàng rơi
Trơ thân anh đứng một đời hư hao
Tình yêu như cơn mưa rào
Tưởng mình tắm mát ngọt ngào mưa Xuân
Nào ngờ tình vốn phù vân ...
Trước mưa sau bão ...cũng ngần ấy thôi !
Tình yêu như những cuộc vui
Khi vừa hạnh ngộ cùng ngừơi hân hoan
Cuộc vui nào cũng chóng tàn
Chia tay hờ hững bẽ bàng hư không !
Tình yêu như những đoá Hồng
Khi yêu hương sắc trong lòng vui thay
Lúc tình héo hắt chân mây ...
Gai kia đâm nát tim đầy máu rơi !
toanphong ntt.Jan.2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2006 10:39:59 bởi toanphongntt >
Tình trần (Part 2)
Từ khi nắng tắt bên đồi
Chợ phiên tan tác quán rời rạc không
Quanh đi quẩn lại thế nhân
Đời không gánh nặng mà lòng trĩu vai
Tình trần như giọt sương mai
Long lanh nhưng sớm lạc loài nhoà tan
Kiếm cung anh đã bẻ ngang
Sách đèn rồi cũng lỡ làng duyên may
Chút tình khuất tận chân mây
Mây vương vực nhớ gió gầy ngàn năm
Cho dù tình đã lỡ lầm
Vẫn còn chất ngất tri ân tình ngươi
Không hoa bướm chẳng lả lơi
Vắng Bướm hoa sẽ tiếc đời phù sinh
Chu dù nhân thế hảo tình ...
Chỉ là giả hợp ảo sinh nhất thời
toanphongntt
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: