Thơ,Nàng và tôi.
Buồn ơi !
Buồn nghiêng bóng cả chiều hôm
Để cô đơn thấm nỗi buồn thi nhân
Buồn như lữ khách phong trần
Đến đi lòng chẳng bận tâm tình người
Buồn như mặt ván nứt đôi
Khô khan sơ xác tình người đổi thay
Buồn lây lất cánh cỏ may
Bên đường lạc lõng từ ngày xa nhau
Buồn phai áo cũ bạc màu
Con tim đổi chủ nỗi sầu đổi tên
Buồn mưa phố cúp đèn đêm
Đèn dầu le lói bên rèm nhà ai
Buồn ngân theo điệu Nam Ai
Câu hò như tiếng thở dài oan thương
Buồn lữ khách biệt ly hương
Vết thương ngàn dặm vẫn thường quặn đau
Tap r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2006 12:00:25 bởi Huyền Băng >
Chào Toanphong,
Như đã hướng dẫn, cuối bài thơ Toanphong hãy ký tên bằng chữ Toanphong, như lần đầu bạn đến, để khi đưa vào thư viện tên tác giả được thống nhất.
Trường hợp bạn muốn thay đổi bút danh của mình (tên tác giả), bạn hãy thông báo cho BĐH và ký tên dưới bài thơ (một cách chính xác). BĐH sẽ sửa giùm bạn trên những bài thơ đã đem vào trước.
Chúc bạn vui với trang thơ thư quán,
Thân mến,
HB
Buồn ơi! (Part 2.)
...Buồn hơn tóc rối ướt sương
Tình hờ cố giữ trăm đường rối thêm
Buồn như chiếc bóng bên thềm
Đèn đường hiu hắt hẻm đêm vắng người
Buồn trông hoá Sứ rụng rơi
Trắng sân ký ức một đời mất nhau
Buồn theo sợi tóc đổi màu
Vẫn dài theo suốt niềm đau cuối đời
Buồn cho Tằm gửi thân tôi
Nhả tơ sinh mệnh che Ngài xác thân
Buồn theo khung cửi xoay vần
Em con thoi tự trói thân tơ mình
Buồn rong rêu bám lục bình
Nổi trôi theo những con kinh cạn nguồn
Buồn Kỷ nữ lúc chiều hôm
Giã từ sân khấu tiếc buồn ca nhi
ToAnPhong
Buồn ơi (Part 3)
Buồn nhăn da trán xếp nhàu
Khi con tim đã ngập sâu dao đời
Buồn như dòng nước cuốn trôi
Đời anh đầy ắp rác người đổ lên
Buồn cao Thiên mụ chuông đêm
Hoà trong tiếng Quốc vọng niềm cố đô
Buồn người tráng sỹ họ Tô
Trái tim nát với cơ đồ nhiễu nhương
Buồn núi Ngự cách sông Hương
Để cho xứ Huế tang thương Tràng Tiền
Buồn cho hai chữ nhân duyên
Người đi kẻ ở cửu tuyền-nhân gian
Buồn cho ta ...cũng như nàng
Mượn cung oán khúc dở dang tỏ bày
Buồn bỗng dưng đến không hay
Như xuân nắng ấm bỗng đầy bão giông
ToAnPhong
Buồn ...(Part 4)
Buồn cho trẻ ...đã bạc đầu
Vì đời bương bả thiếu câu chân tình
Buồn cho ta vẫn một mình
Như ánh đom đóm trong thinh không người
Buồn ơi sao vẫn mỉn cười
Dù môi khô nứt máu tươi ứa trào
Buồn hôm nay khác hôm nao
Chưa tái sinh vẫn ngọt ngào tuổi thơ
Buồn ôm một giấc mộng hờ
Chờ em gá nghĩa thi thơ tương phùng
Buồn rơi thác đổ không ngừng
Giọt buồn tung toé đến từng cỏ cây
Buồn dài từ đó đến đây
Dang tay ôm cả tháng ngày lãng du
Buồn như giấy trắng tình thư
Tự mình nghệch ngoạc vẫn dư ...nỗi buồn
ToAnPhong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2006 12:01:27 bởi toanphongntt >
Phong Trần
...Phong trần mà lòng chẳng luỵ trần
Vẫn cười vẫn khóc ...chẳng quan tâm
Tâm vô sở trụ phi tăng giảm ...
Thiên hạ cùng ta kết nguyệt luân
Phong trần không vị tóc hoa râm
Thủ xả cũng không chẳng vị thân
Chẳng ngại lục căn thế sự huyễn
Phong trần thị hoá bổn thanh trần
ToanPhong
Hững hờ (Part 2)
Ta vẫn ngỡ dẫu tình không còn trẻ
Vẫn chưa già để hờ hững cuộc đời !
không trẻ lòng mong mỏi những cuộc vui ...
Nên vẫn mãi ngận ngùi ...chuyện tình cũ !
Những vu vơ trong nỗi lòng thiếu nữ
Mang bóng hình của quá khứ dấu yêu
Nhưng con tim đã ngả bóng về chiều
Nên thơ nhuộm màu cô liêu đơn độc !
Những niềm vui chỉ đến trong thoáng chốc
Mà nỗi buồn theo giăng mắc thời gian,
Trái tim nàng ...không còn của chính nàng
Như rừng thẳm vẫn hoang sơ muôn thủa
Tim vẫn nhớ nhưng không hề nần nợ...
Cho dù tình thôi trăn trỏ bấy lâu ...
Nhưng con tim đã thành gã phu tàu ...
Đầy trống vắng khi con tàu ...lâm nạn !!!
ToAnPhong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2006 21:51:16 bởi toanphongntt >
Tự tình .
Bơ vơ lạc mất chính mình
Vì mang một mối huyễn tình đa đoan
Mong manh như tấm khăn tang
Cuốn theo bao lá Thu vàng trong tôi.
Thấy ta môi nứt máu tươi
Mới hay tim héo hắt lời yêu thương
Mượn mưa tưới dẫm tình trường
Chỉ thêm ngập lụt đau thương riêng mình
Ta ngồi đau nhức thần kinh
Ung thư huyết quản hoại sinh tình đời
Thịt da nhăn nhúm rã rời
Không bằng nỗi thất vọng người mất nhau
Thấy ta bóng ngả về sau
Dù thân đứng trứơc vực sầu khôn nguôi
Thấy em hối hả bên đời
Quay lưng không một nụ cười điếu tang
Lac loài như thú đồng hoang
Rừng khô dĩ vãng cháy tàn sau lưng
Không còn một chốn dung thân
Tình người hời hợt ... đáng mừng cho tôi
Mừng cho ta sắp lìa đời
Vần còn thoi thóp tìm nơi quay về
Tình không còn đủ đam mê
Thiên thu nương náu bốn bề huyệt sầu
Thơ tình biết gửi về đâu
Nỗi lòng chắc phải nát nhàu ngàn năm
Tình người như áng phù vân ...
Lòng ta như gió âm thâm bay theo.
ToAnPhong r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2006 22:25:56 bởi Huyền Băng >
Thân-Phận
Không tự hào nhưng không hề khuất phục
Là con dân Việt tộc mấy ngàn năm
Cha-anh tôi xương máu đắp non sông
Thế hệ tôi tử vong trong binh biến
Như bao người tự do từng tham chiến
Đem thân mình quyết bảo vệ nước nhà
Mang thịt da xương máu bọc quốc gia
Nhưng nhận diện rõ giữa thù và bạn
Thân xác này từng làm bia bom đạn
Máu từng hoà trên mảnh đất quê hương
Chủ thuyết này chính nghĩa nọ ...tầm thường
Ta chỉ sống đúng nghĩa người phải sống
Cho dù đời miệng mồm như rắn độc
Vẫn lợi danh vẫn lừa lọc lẫn nhau
Chuyện dã nhân đội lốt tự phong hầu
Dù trẻ nhỏ cũng biết đâu sự thật
Ta sống nốt kiếp quân thần thất vận
Nuốt nhục vinh vào thấu tận tim gan
Lịch sử sau sẽ biện hộ rõ ràng
Mộng ước cuối được phục hồi danh dự
Bao nhiêu năm kiếp lưu đày biệt xứ
Kiếm đã treo trên vách gỗ tâm hồn
Cung trùng dây tên thất lạc bốn phương
Đành quy ẩn theo tủi hờn thân phận
ToAnPhong r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2006 15:58:30 bởi Huyền Băng >
Có gì đâu để nói...
Sương mai mờ nhạt lối
Một tia nắng trên đồi
Em xinh trong áo mới
Choáng ngợp cả hồn tôi
Chốn đây xuân chưa tới
Nắng còn quá lẻ loi
Ngọc Lan hương tóc gội
Làm lạc bước chân ai
Em chỉ thoáng môi cười
Trong lòng ta mở hội
Hoa bay đầy phố núi
Mây xuống thấp hơn đồi
Hoa bay đầy phố núi ...
Vương trên mắt môi người
Ta hờn ghen không nói
Vì ánh mắt mọi người
Mây xuống thấp hơn đồi
Vì lời yêu chưa nói
Chỉ biết nhìn nhau thôi
...Có gì đâu để nói
ToAnPhong
Tự hỏi ??? ....Hỏi sao Thu chẳng tiếc lá rơi
Để nắng phai mau với tuổi trời
Mặc tóc đổi màu đời lận đận
xót xa nhân thế bỏ rơi tôi...
Hỏi sao người vội bỏ cuộc chơi
Hờn ghen yêu ghét ...bấy nhiêu lời
Dẫu có trăm năm huyễn duyên tận
Trăng tròn khuyết vận ...áng mây trôi ...
ToAnPhong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2006 23:18:13 bởi toanphongntt >
Ngày tháng cũ .
...ngày tháng đó ! ta từng màng mối hận ! Một gia đình , một Tổ Quốc ly tan ! Một trần gian sụp đổ đến hoang tàn ! Ta trách nhiêm một phần trong sự thể !!! Rồi cuộc đời kéo theo ngàn dâu bể , Ta chỉ là con chốt -thí cuộc chơi ! ...Dù da vàng dù máu đỏ tình người ! Đời miệt thị rẻ khinh ! Tên tội phạm ! Tuy thân ta từng mang nhiều vết đạn ! Không đau bằng kiếp nạn Tháng Tư Đen ! Một gia đình ! Một Tổ Quốc buồn thêm ! Dân tôi sống lưu đày khắp thế giới ! Ai dã tâm ? Ai mị dân lừa dối ? Ai vinh thân ? ai ngục tối cực hình ? Chỉ biết rằng dân tôi sống điêu linh ! Dân tôi sống lưu đày trên đất Mẹ !!! Còn những ai đang tâm làm nô lệ ? Chính nghĩa này ! chủ thuyết nọ ...trá hình ! Điều rõ ràng ,dân tôi chịu nhục hình .. Bao xương máu ! tương tàn tình huynh đệ ! Vết thương kia ,làm sức người kiệt quệ ! Theo thời gian những tưởng đã phai mờ ! Tháng tư đen ! Bức tử những giấc mơ! Ta trách nhiệm một phần trong sự thể !!! ToAnPhong
Chào Toanphong nha, lâu ghê mới ghé về thăm vntq hà...Giáng sinh chắc là vui hén...Chúc TAP mùa Giáng sinh bình an và năm mới vạn phúc nha!
Hỏi sao người vội bỏ cuộc chơi
Hờn ghen yêu ghét ...bấy nhiêu lời
Dẫu có trăm năm huyễn duyên tận
Trăng tròn khuyết vận ...áng mây trôi ...
ToAnPhong
Hỏi sao người vội bỏ cuộc chơi?! "Hỏi người sao vội bỏ cuộc chơi?! Ví như mỏi mệt quá nhiều rồi Nhạc sầu reo rắc chi cung cảm Để áng thơ tình ta đánh rơi! "Hỏi người sao vội bỏ cuộc chơi" Sóng tràn thành đổ lá hoa trôi Giận hờn yêu ghét..đâu nghĩa lý Thì chắc là sợ thế gian thôi! "Hỏi người sao vội bỏ cuộc chơi?!" Mình ta thu dọn tiệc tàn rồi Gío sương hai ngã đời phong kín Từng áng thơ tình....ta...đánh rơi! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/4357977F521B451C81B6D04411CE34E0.jpg[/image]
Chân thành cám ơn lời chúc lành của Huyền Băng . Tap bị trở ngai kỹ thuật của computer gears nên không vào góp thơ trong VNTQ gần đây được đó thôi;
MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR to you all Vẫn mây vẫn gió vẫn nổi trôi
Lãng đãng tịnh am tận cuối đồi
Nhìn về phố thị ôi ngao ngán
Ngao ngán cho ta ...có thế thôi Lặng lẽ nhìn Thu Đông thay đổi
Trách mình lỡ nặng nợ duyên đời
Mượn thơ gá nghĩa an tâm động
Có đôi chim mộng vỗ cánh đôi Nhân sinh vốn khéo tạo cuộc chơi
Kẻ đến người đi tiếp nối người
Nhân duyên chiêu cảm thanh âm vọng
Nhặt tiếng hồ cầm bẻ làm đôi...
Giọt Mưa
Giọt mưa rơi những giọt buồn Giọt lăn trên má lệ tuôn cho đời Giọt mưa rớt giữa môi cười Mờ phai son nhạt một thời yêu em Giọt mưa trên tóc lãng quên long lanh kỷ niệm êm đềm xa xưa Tình anh theo những giọt mưa Mong manh bong bóng nước vừa gặp em ! Vỡ tan rồi lại hiện lên Nối nhau đầy khắp mặt thềm lòng anh Anh như chú bé chạy quanh Hứng bong bóng nước để dành giữ lâu ! Yêu người cứ ngỡ ngàn sau Quanh đi quẩn lại tóc màu mờ sương Giọt mưa in bóng phố phường Bon chen một thủa nhiễu nhương tình đời Tìm em sáu nẻo luân hồi Mới hay giọt nước giữa trời là em Giọt mưa rơi lúc nửa đêm Tình anh bóng tối dưới đèn phố xưa Lưa thưa nhân ảnh màn mưa Bóng mình té đổ thấm vừa cơn say Giọt mưa rơi ở trên tay ... Mà sao ướt đẫm tim này ...bấy lâu ! ToAnPhong
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: