Ánh Trăng
THĂM LẠI QUÂN VƯƠNG
Tìm đến bệ rồng thăm Quân Vương
Vui khoẻ không người, nhớ cố hương
Câu thơ lưu lại bao ngày trước
Còn nhớ hay quên mỗi dặm trường? 15.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
THĂM LẠI QUÂN VƯƠNG
Tìm đến bệ rồng thăm Quân Vương
Vui khoẻ không người, nhớ cố hương
Câu thơ lưu lại bao ngày trước
Còn nhớ hay quên mỗi dặm trường?
15.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGHÊNH ĐÓN
Sa giá Người đi có lạc đường
Ơn trên chiếu cố tới tệ vương
Ngàn thu sử chép tình Nghiêu Thuấn
Một chút lòng Huynh, đệ khắc sương!
Đông Hưng
Trích đoạn: donghung
NGHÊNH ĐÓN
Sa giá Người đi có lạc đường
Ơn trên chiếu cố tới tệ vương
Ngàn thu sử chép tình Nghiêu Thuấn
Một chút lòng Huynh, đệ khắc sương!
Đông Hưng
XIN NGƯỜI *
Xin Người cứ an ngự bệ Rồng
Ngoài trời gió lạnh với sương đông
Dặm dài mưa nắng Thần xin đến
Dâng trọn nghĩa tình với non sông. 20.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
XIN NGƯỜI *
Xin Người cứ an ngự bệ Rồng
Ngoài trời gió lạnh với sương đông
Dặm dài mưa nắng Thần xin đến
Dâng trọn nghĩa tình với non sông.
20.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
CHỜ
Ước một ngày mây giáp mặt rồng
Ước hoa thấy nắng buổi chiều đông
Quân Vương Người hỡi khi nào đến
Qua gốc đa Thần đợi bến sông...
Đông Hưng
Trích đoạn: donghung
CHỜ
Ước một ngày mây giáp mặt rồng
Ước hoa thấy nắng buổi chiều đông
Quân Vương Người hỡi khi nào đến
Qua gốc đa Thần đợi bến sông...
Đông Hưng
MAI MỐT
Mai mốt tôi qua bến sông này
Biết người có đợi tay trong tay
Tình như mây thắm che nắng hạ
Hay gió mưa về kéo mây bay? 22.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
NGÀY MAI
Dúng dắng rồi anh cũng hẹn ngày
Ưỡm ờ như gió hứa cùng mây
Mai đến trong đầu bao tưởng tượng
Mai - Hỏi có không cõi thực này!
Đông Hưng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.10.2006 22:58:16 bởi donghung >
Trích đoạn: donghung
NGÀY MAI
Dúng dắng rồi anh cũng hẹn ngày
Ưỡm ờ như gió hứa cùng mây
Mai đến trong đầu bao tưởng tượng
Mai - Hỏi có không cõi thực này!
Đông Hưng
TẠ LỖI QUÂN VƯƠNG
Thần đành đắc tội với Quân Vương
Chưa thể đến ngay, lỡ độ đường
Biển cả non cao đâu lường trước
Để Người ngóng đợi nắng cùng sương. 23.10.06
VANNH
* Xin lỗi bạn cho chen đôi dòng
TẠ LỖI QUÂN VƯƠNG
Thần đành đắc tội với Quân Vương
Chưa thể đến ngay, lỡ độ đường
Biển cả non cao đâu lường trước
Để Người ngóng đợi nắng cùng sương.
23.10.06
VANNH
* Xin lỗi bạn cho chen đôi dòng
*Ôi VANNH thật khách sáo, mời người tự nhiên ạ!
THÀ
Thà bỏ ngai vàng vứt đế vương
Thà như hành khất được chung đường
Trăm năm mấy độ mà lo trước
Mấy lúc đời người hóa bụi sương.
Đông Hưng
ĐÔI LỜI
Nhủ khuyên người bỏ ngai vàng
Một mai còn có chung đàng bên nhau
Hay là kẻ trước người sau
Để rồi ôm trọn nỗi đau một đời.
Khi xa hoan hỷ đón mời
Gần bên chỉ thấy tơi bời lòng nhau
Tình đâu như thể vàng thau
Ngàn năm mưa nắng một màu không phai.
Nói ra chua xót lòng ai
Bởi chưng lỡ hẹn trúc mai đôi đàng
Cầm bắng ân nghĩa ngìn vàng
Cách chia đôi ngả muôn vàn nhớ thương.
Nay người xa mấy quan trường
Ngàn trùng ngoảnh lại cố hương hẹn về
Dẫu chưa ước nguyện giao thề
Cũng nghe sâu nặng tình quê gọi mời.
Gửi trong thăm thẳm mây trời
Trộn trong nắng gió những lời nhớ thương
Yên lòng người nhé quân vương
Đất tròn để đến cung đường gặp nhau.
Rồi đây hoa lá thắm màu
Giang sơn một dải hết sầu luỵ ai. 25.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
* Thần dân mạo muội đôi dòng tâu Vương
TÔI XIN
Nếu như người bỏ ngai vàng
Tôi xin một phút đăng quang bệ rồng
Lòng mơ thoả chí tang bồng
Như mơ được kết tơ hồng cùng ai. 30.10.06
VANNH
TÔI XIN
Nếu như người bỏ ngai vàng
Tôi xin một phút đăng quang bệ rồng
Lòng mơ thoả chí tang bồng
Như mơ được kết tơ hồng cùng ai.
30.10.06
VANNH
KHÚC PHÙ SAI
Xin người chớ mộng giấc Phù Sai
Lưỡng Quốc hai vai dìm phận gái
A Phòng cháy trụi thành hoang dại
Vướng nợ tình nhà lỡ phụ ai.
Kim Giang
Trích đoạn: KimGiang
KHÚC PHÙ SAI
Xin người chớ mộng giấc Phù Sai
Lưỡng Quốc hai vai dìm phận gái
A Phòng cháy trụi thành hoang dại
Vướng nợ tình nhà lỡ phụ ai.
Kim Giang
VẪN BIẾT
Vẫn biết mưu cơ, sự chẳng thành
Anh hùng không hám lợi cầu danh
Chỉ mong nghiệp lớn đền non nước
Mà chí tài trai muốn tung hoành. 31.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
ĐÔI LỜI
Nhủ khuyên người bỏ ngai vàng
Một mai còn có chung đàng bên nhau
Hay là kẻ trước người sau
Để rồi ôm trọn nỗi đau một đời.
Khi xa hoan hỷ đón mời
Gần bên chỉ thấy tơi bời lòng nhau
Tình đâu như thể vàng thau
Ngàn năm mưa nắng một màu không phai.
Nói ra chua xót lòng ai
Bởi chưng lỡ hẹn trúc mai đôi đàng
Cầm bắng ân nghĩa ngìn vàng
Cách chia đôi ngả muôn vàn nhớ thương.
Nay người xa mấy quan trường
Ngàn trùng ngoảnh lại cố hương hẹn về
Dẫu chưa ước nguyện giao thề
Cũng nghe sâu nặng tình quê gọi mời.
Gửi trong thăm thẳm mây trời
Trộn trong nắng gió những lời nhớ thương
Yên lòng người nhé quân vương
Đất tròn để đến cung đường gặp nhau.
Rồi đây hoa lá thắm màu
Giang sơn một dải hết sầu luỵ ai.
25.10.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
* Thần dân mạo muội đôi dòng tâu Vương
NGÀN LỜI
Quân vương ra chiếu chỉ mời
Thần dân chớ có đôi lời đơn sai
Có Thần Trẫm sẽ rời ngai
Vi hành ngõ trúc tường mai thế nào
Không màng tới chuyện thấp cao
Nào ai lại nỡ ngăn rào ai đây.
Ước gì Trẫm hóa thành cây
Thần hóa thành gió đêm ngày hát ru.
Ngàn lời xin gửi mùa thu
*Đùa trộm chị Yến tý tẹo bà con nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2006 18:19:08 bởi donghung >
Trích đoạn: donghung
NGÀN LỜI
Quân vương ra chiếu chỉ mời
Thần dân chớ có đôi lời đơn sai
Có Thần Trẫm sẽ rời ngai
Vi hành ngõ trúc tường mai thế nào
Không màng tới chuyện thấp cao
Nào ai lại nỡ ngăn rào ai đây.
Ước gì Trẫm hóa thành cây
Thần hóa thành gió đêm ngày hát ru.
Ngàn lời xin gửi mùa thu
*Đùa trộm chị Yến tý tẹo bà con nha
VUA CÓ THƯƠNG TÌNH
Tấu lạy Quân vương thần dân nhận chiếu
Trước là trung quân sau là hiếu nghĩa
Lòng ước muốn muốn vẹn tròn
Trên - dưới - trước - sau.
Hạnh phúc ngọt ngào, hạnh phúc có niềm đau
Như có nước, mà nhà không thể thiếu
Đạo vua tôi một lòng tuân chiếu
Nghĩa tào khang không lỡ dứt vợ hiền.
Theo lệnh vua dẫu đi khắp trăm miền
Lấp biển dời non vẫn nặng lòng thương nhớ
Ước nhịp đập con tim cho hai dòng hơi thở
Một dâng vua, một dành vợ đêm ngày.
Nay vua đòi thần dân có mặt ngay
Mà lòng dạ vợ yêu còn giữ lại
Kẻ bầy tôi như đi trong hoang dại
Bước theo vua mà lòng dạ tơi bời.
Vua có biết chăng
Người ấy đã vì thần dân đi cuối đất cùng trời
Dẫu ngày nắng đêm mưa dấn mình trong bể khổ
Từng ngậm đắng nuốt cay xây dựng một cơ đồ.
Vua có thương tình kẻ mình Sở, lòng Ngô. 10.11.06
ĐÒAN VĂN NGHIÊU
VUA CÓ THƯƠNG TÌNH
.....
Hạnh phúc ngọt ngào, hạnh phúc có niềm đau
Như có nước, mà nhà không thể thiếu
Đạo vua tôi một lòng tuân chiếu
Nghĩa tào khang không lỡ dứt vợ hiền.
Theo lệnh vua dẫu đi khắp trăm miền
Lấp biển dời non vẫn nặng lòng thương nhớ
Ước nhịp đập con tim cho hai dòng hơi thở
Một dâng vua, một dành vợ đêm ngày.
Nay vua đòi thần dân có mặt ngay
Mà lòng dạ vợ yêu còn giữ lại
Kẻ bầy tôi như đi trong hoang dại
Bước theo vua mà lòng dạ tơi bời.
Vua có biết chăng
Người ấy đã vì thần dân đi cuối đất cùng trời
Dẫu ngày nắng đêm mưa dấn mình trong bể khổ
Từng ngậm đắng nuốt cay xây dựng một cơ đồ.
Vua có thương tình kẻ mình Sở, lòng Ngô.
10.11.06
ĐÒAN VĂN NGHIÊU
VUA BAN
Nể tình Người sắt son chung thủy
Càng thêm yêu thêm quý
Thần ơi!
Ta vì Thần phải chấp nhận thôi
Lòng muốn vua tôi đảo hàng ngôi thứ...
Ngươi với Nàng đã là duyên chồng vợ
Lẽ nào ta nỡ
Dành về mình dẽ thúy chia uyên
Phong cho nàng Danh hiệu gái thuyền quyên
Lộc - Trọn vẹn trái tim người yêu dấu.
Làm đế vương nàng ơi có hiểu
Có ngai vàng..., thiếu vắng tình yêu
Thua kẻ lang thang bị gậy sớm chiều
Đêm gió lạnh quấn cùng nhau manh chiếu.
Khen nhà ngươi thuộc hàng trung hiếu
Nợ nước non chẳng dám nói liều
Thần dân mến
Ta nợ nhiều rồi đó
Đã rất thấu lời ngươi phân tỏ
Việc quân dù dang dở
- Ban cho người về với vợ con.
Nhớ từ nay bổn phận phải lo tròn
Đền nợ vợ đã hao mòn xuân sắc.
***Hi hi giỡn huynh chút chút đừng giận !
ĐH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: