Trích đoạn: donghung
VUA BAN
Nể tình Người sắt son chung thủy
Càng thêm yêu thêm quý
Thần ơi!
Ta vì Thần phải chấp nhận thôi
Lòng muốn vua tôi đảo hàng ngôi thứ...
Ngươi với Nàng đã là duyên chồng vợ
Lẽ nào ta nỡ
Dành về mình dẽ thúy chia uyên
Phong cho nàng Danh hiệu gái thuyền quyên
Lộc - Trọn vẹn trái tim người yêu dấu.
Làm đế vương nàng ơi có hiểu
Có ngai vàng..., thiếu vắng tình yêu
Thua kẻ lang thang bị gậy sớm chiều
Đêm gió lạnh quấn cùng nhau manh chiếu.
Khen nhà ngươi thuộc hàng trung hiếu
Nợ nước non chẳng dám nói liều
Thần dân mến
Ta nợ nhiều rồi đó
Đã rất thấu lời ngươi phân tỏ
Việc quân dù dang dở
- Ban cho người về với vợ con.
Nhớ từ nay bổn phận phải lo tròn
Đền nợ vợ đã hao mòn xuân sắc.
***Hi hi giỡn huynh chút chút đừng giận !
ĐH
ĐONGHUNG mến!
Chị YẾN rất vui và thích bài thơ ĐH họa vừa hay vừa sâu sắc.
Xem ra chị Y nghiện thơ của ĐH rồi.
Chúc ĐH vui và thơ nhiều.
YẾN NGHIÊU.
Bài Xướng : Mời Họa
Tự Trọng
Không biết tuổi bao gọi bác người
Hay là như thế để mà chơi
Lão ông nhòm đến đành thưa gọi
Thầy trẻ nhóng rồi cũng dạ ơi
Anh nhí lom xom khoanh cúi mặt
Nhi đồng chúi mũi miệng im lời
Thở dài , ơi hỡi đời nhân thế
Có biết kính người sẽ được vui
Đông Hòa
29.11.06
Họa:
CƯỜI NHƯ KHÓC
Tự trói con tim ác với người
Gông vàng níu cổ dám đùa chơi
Làm sao trả nợ mà cam hứa
Tiếng phải đeo đời cũng ỉm ơi
Non nước ngàn sau đành cách mặt
Phút giây "Vĩnh biệt" nuốt ngang lời
Thế nhân ơi hỡi cười như khóc
Trời đất cao dày đắp giả vui.
Đông Hưng
ĐONGHUNG mến!
Chị YẾN rất vui và thích bài thơ ĐH họa vừa hay vừa sâu sắc.
Xem ra chị YẾN nghiện thơ của ĐH rồi.
Chúc ĐH vui và thơ nhiều.
YẾN NGHIÊU.
Cảm ơn anh chị đã dành cho Đông Hưng lời động viên khích lệ. Mà sao chị YẾN để Anh NGIEU than buồn dữ vậy? Đông giá nào đâu đến riêng mình Hay là anh để chị giận anh Tường vôi lạnh lắm nghiêng quay mặt Cái gối mọc gai chẳng thấu tình. Ah ĐH đoán mò , có sai anh chị bỏ quá nha. ĐH
Trích đoạn: donghung
Cảm ơn anh chị đã dành cho Đông Hưng lời động viên khích lệ. Mà sao chị YẾN để Anh NGIEU than buồn dữ vậy?
Đông giá nào đâu đến riêng mình
Hay là anh để chị giận anh
Tường vôi lạnh lắm nghiêng quay mặt
Cái gối mọc gai chẳng thấu tình.
Ah ĐH đoán mò , có sai anh chị bỏ quá nha.
ĐH
VỀ VỚI HÀ NỘI
Từ cửa biển ngược theo miền tả ngạn
Cõng muối trên lưng, khoác nắng gío trên mình
Mang hương vị lúa thơm quê năm tấn Thái bình
Theo sông Hồng tôi tìm đến nơi có em - Hà nội.
Để lại phía sau lớp sóng triều bão nổi
Vầng trăng quê từng vít ngọn tre làng
Con sông đào vắng khách chuyến đò ngang
Hoa muống biển phất phơ ngàn nỗi nhớ.
Dừa chao đảo nhìn bước tôi hăm hở
Rặng phi lao tấu khúc nhạc vi vu
Xin mẹ hiền những câu hát ru
Làm hành trang lên Kinh kỳ đô hội.
Ơi Thăng long - Đông đô - Hà nội!
Đất ngàn năm văn hiến - đất Anh hùng
Theo nhịp quân hành tôi nguyện chí kiên trung
Cùng đồng đội giữ cho bốn mùa hoa thắm.
Mang sức trai đã luyện qua mưa nắng
Chí anh hùng bao thế hệ gửi trao
Chốn Kinh thành dương cờ Tổ quốc bay cao
Để Hà nội Anh hùng - Hà nội hoà bình mãi thắm tình bè bạn.
Như hôm nay em cất cao tiếng hát
Gái tràng an thanh lịch chốn hoa đào
Tổ quốc ơi! Biết mấy tự hào
Hà nội đó! Ngời sáng hồn sông núi.
Hà nội trong tim ta, không để vương cát bụi
Yêu Hà thành như tôi mãi yêu em
Yêu phố cổ rêu phong son sắt một niềm tin
Tôi xin gác để Hà nội mãi bình yên dang rộng vòng tay đón bạn. 30.11.06
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
r
*ĐONGHUNG mến! Không có gì buồn đâu, chỉ là thơ thôi. Mà cũng không có chuyện gai trong gối đâu, vì đã lâu bọn mình không dùng loại gối nào cả mà chỉ dùng tay gối đầu cho nhau thôi. Hoạ khi N vắng nhà thì đã có sẵn thơ để cho Y gối rồi.
Cảm ơn sự quan tâm của em.