CẢM ƠN
saochoihelen 30.05.2006 23:51:26 (permalink)
Cảm ơn cuộc đời cho em dám yêu anh
Nồng nàn và liều lĩnh
Ngay cả khi chưa biết đích đến là đâu

Cảm ơn cuộc đời đã đưa ta đến bên nhau
Không tính trước mọi điều
Không ào ạt vũ bão
Nhưng cũng không thảnh thơi phút giây nào

Cảm ơn cuộc đời em có trái tim
Để choáng ngợp trước anh
Như bờ cát choáng ngợp trước mênh mang của bể
Triệu triệu năm qua song mãi vỗ về

Nhưng ngày mai
sẽ còn lại gì sau chót những đam mê
Hay anh rồi cũng ra đi như chưa bao giờ đến
Đừng đổ thừa cho bức tường định kiến
Lửa lòng nào chẳng đến lúc nguôi phai!

Thì thôi
Em đành phải cám ơn cuộc đời
Dù tình yêu không lối thoát
Dù hạnh phúc bất ngờ trở mặt
Nâng mình lên trên cao

Nhưng anh ơi
Bất chấp những gì chờ đợi phía sau
Em sẵn sàng phiêu lưu
Sẵn sàng trả giá
Sẵng sàng cảm ơn người cho em biết khổ đau.
#1
    saochoihelen 30.05.2006 23:53:06 (permalink)
    NHỮNG ĐIỀU EM MUỐN

    Muốn nói một điều gì đó với anh
    Mà bóng đêm dày quá
    Em sợ mình không nhìn được tất cả
    Những buồn vui trong mắt anh sâu !

    Muốn nói nhiều điều muốn nói từ lâu
    Trời chợt nổi cơn giông tố
    Em lại sợ sự vô tình của gió
    Lời nói đầu môi gió sẽ cuốn xa vời...

    Muốn hét lên vì nỗi nhớ anh ơi
    Giữa trùng điệp khổ đau có tình yêu tồn tại
    Em thấy sợ tiếng lòng mình dội lại
    Vách đá vô tri nào hiểu tiếng con người !

    Muốn được một lần, chỉ ước một lần thôi
    Được ngã vào ngực anh, ngủ vùi trong thanh thản
    Sợ đôi vai thêm một lần nặng gánh
    Đành ngủ vùi nghìn khao khát riêng em.

    #2
      saochoihelen 30.05.2006 23:54:55 (permalink)
      VÌ EM CẦN THẤY ANH YÊU ĐỜI
      Em hát bản tình ca này cho anh
      Vang vọng giữa núi đồi
      Chỉ tiếng lá rơi xào xạc đáp lại
      Tiếng hát buồn bay mãi
      Vút tận trời cao
      Những đám mây bất chợt giật mình
      Tan đi
      Rất vội

      Em viết bài thơ này cho anh
      Bài thơ có dòng sông trôi
      Giữa hai bờ cỏ dại
      Có chú dế một đêm hè quên gáy
      Nên không gian thinh lặng đến bồn chồn
      Có những ngày không được nghe anh nói
      Em lang thang
      Nghe gió
      Ngỡ anh cười

      Em khóc giọt nước mắt này cho anh
      Giọt này nỗi nhớ
      Giọt này niềm vui
      Giọt này đau khổ
      Và lại khóc cho giọt nước mắt bất hạnh
      Đến lúc vỡ tan cũng chẳng thấy mặt người

      Em giấu hết nỗi niềm đa cảm
      Thật sâu trong trái tim mình
      Chỉ xin yêu anh và dành cho anh những ngôn từ cháy bỏng
      Em đem đốt những bài thơ
      Lau khô nước mắt
      Và hát
      “Vì tôi cần thấy anh yêu đời”
      Vì em cần thấy anh cười
      Nên xin anh đừng trách
      Những đau buồn không thể nói cùng anh.

      #3
        saochoihelen 30.05.2006 23:55:43 (permalink)
        NHỮNG GÌ KHÔNG THỂ NÓI CÙNG ANH
        Cho em được một lần khóc trên vai anh
        khi nghĩ về người ấy
        Quá khứ khiến em giật mình
        nhìn lại
        Anh không là người đến sau
        Nhưng người xưa… ngày xưa… có thể…
        Vì những nỗi đau
        đau đến tận giờ !

        Ngựa hoang về tới bến sông bình yên
        vết thù trên lưng vẫn còn nguyên vẹn
        Em
        Mang nguyên vẹn nỗi đau đầu đời
        đến với trái tim anh
        độ lượng…
        Có lúc chợt thèm được như ngựa hoang
        mơ giấc mơ quên miền quá khứ
        Thèm được như ngựa hoang
        phá tung mọi buộc ràng, định kiến
        Thèm được như ngựa hoang
        Như ngựa hoang…

        Cứ mải lao mình vào cuộc kiếm tìm hạnh phúc
        giờ em mới nhận ra
        mọi điều không đơn giản
        Và anh ơi
        Nếu đến một ngày
        chồn chân
        mệt mỏi
        Em gục xuống giữa cánh đồng nghiệt ngã
        Anh có vực em dậy
        cho em được một lần nữa khóc trên vai anh ?

        #4
          saochoihelen 30.05.2006 23:56:26 (permalink)
          NHỚEm trở về quán cũ thân quen
          Tìm đến chỗ ngồi kỷ niệm
          Vết café loang lổ mặt bàn…

          Ở một nơi nào đó trong tâm hồn
          Những điều ngỡ đã ngủ yên
          Bỗng cựa mình thức dậy
          Cánh ngọc lan vương vãi trên sân
          Cũng làm em nhớ lại
          Ngày xưa… Ngày xưa… Mình yêu nhau…

          Nắng buổi chiều hờn dỗi trốn đi đâu
          Giấu biệt hơi ấm một thời từng cảm nhận
          Rồi nắng cũng tắt thôi
          Có gì mà trách hận
          Nắng làm sao giữ nổi bóng người !

          Nợ nần gì gió khéo trêu ngươi
          Đi qua bao nẻo đường
          Mà cứ trả mãi về em tiếng cười anh dạo ấy
          Mỏi chân rồi gió ơi người có thấy
          Hạnh phúc xa hoa một cách đau lòng ?

          Liệu bây giờ anh còn nhớ gì không
          Có thóang nghĩ về em có sống cùng kỷ niệm ?
          Tình yêu vốn buồn như là định mệnh
          Định mệnh buộc chúng mình xa nhau…

          Chờ đợi quá lâu
          Tách café nguội ngắt !
          Thôi về thôi, nắng đã tắt thật rồi…
          #5
            saochoihelen 30.05.2006 23:57:31 (permalink)
            CÓ CHIỀU XƯA YÊU ANH...Ta trở lại những chiều lang thang ngày tháng cũ
            Ngang cánh đồng
            nghe gió hoang vu…

            Có chiều xưa qua đây ta rơi mất tên mình
            để mãi mãi chẳng còn thơ dạI nữa
            Anh nhớ gì không
            màu hoa vông cháy lửa
            Lửa cháy lồng ngực ta một thuở xuân thì !

            Có chiều xưa qua đây rơi mất nụ cười
            Mắt cũng khô trước trời nổi gió
            Ta gởi lời yêu đầu tiên xuống cỏ
            Cỏ oằn mình mưa nắng phôi phai…

            Có chiều xưa qua đây rơi mất khúc chia tay
            rồi vĩnh viễn ta hóa thành dĩ vãng
            Anh giữ gì không
            hay chỉ riêng ta thầm lặng ?
            Có chiều xưa… sương khói mất rồi !...

            #6
              saochoihelen 30.05.2006 23:58:29 (permalink)
              Dự cảm không ngờ
              Đâu rồi cái cười nửa miệng ?
              Đâu rồi ánh nhìn của lửa ?
              Bó Salem cắm trong bình xơ xác
              Những sợi tóc còn vương lại nằm ủ rũ cuối ngày
              Hình dung một cuộc tình phờ phạc

              Đã yêu như điên bằng dự cảm không ngờ
              Rồi khoảnh khắc vội rời xa - bất chợt
              Ở một nơi mặt trời phủ phục dưới chân mùa đông
              Bất chợt mưa. Mưa từ đâu chẳng biết !

              Tự bẫy nhau bằng những phù du của bề mặt ngôn từ Có thật là lẽ tự nhiên ?
              Đã nhún vai rồi
              Lại nhíu mày, nhăn mặt !
              Nước mắt đổ quánh trên bàn như sáp nến...

              Đâu đó tiếng chuông nhà thờ ngân lên
              Đâu đó phố núi châm đèn
              Huyễn hoặc nhau về một ngày bình thản

              Cố không lý giải điều gì
              Biết thế nào là ngắn ngủi và đầy đủ?
              Bó Salem trên bàn tím lạnh
              Phố lặng lờ mưa bay...

              Quán tình nhân
              Người giờ chẳng còn ở đó
              Mình ta đau bởi dự cảm không ngờ.
              #7
                saochoihelen 31.05.2006 00:00:04 (permalink)
                CHO NĂM THÁNG QUA ĐI...
                Em trở ngược về xóa mọi vết dấu từ anh
                Những nẻo đường đi qua cây khô gầy rũ lá
                Em đang chạy trốn hay đang trú vào kỷ niệm
                Mà cứ tìm, rồi đau ?

                Trả lại anh bản romance ngày nào giấu trong mắt nhau
                Người đã cũ, phím tơ chùng hoang phế
                Và nước mắt là điều không thể…

                Ừ thì đồi vẫn gió và hoa
                Lông ngỗng trắng một thời con gái
                Biết ai người ngốc dại !
                Tình yêu…

                Trả lại anh đóa ngọc lan từ trong nỗi nhớ nhau
                Bồ câu thôi dẫn đường
                Hương bay nẻo khác !
                Em đã gánh nỗi nhớ qua bao điều bất trắc
                Chiều nay bất chợt ngại ngần…

                Dốc đồi xưa còn in vết chân trần
                Một thời romance, anh của em, và khóc cười, và gió
                Xin tất cả vẹn nguyên cùng ngủ yên với cỏ
                Cho năm tháng qua đi bình thường, bình thường…
                #8
                  saochoihelen 31.05.2006 00:00:57 (permalink)
                  GIỚI HẠN
                  Em sẽ khóc giọt nước mắt cuối cùng nơi tình yêu ấy… - - - - - -

                  Em gắng hoàn thành bức vẽ và gửi cho anh
                  Trước ngày giã biệt
                  Bức vẽ về giấc mơ em
                  Mang sắc xám - hồng
                  Hỗn độn những vui - buồn, được - mất

                  Em học cách nhìn vào sự thật
                  Nhìn vào hạnh phúc của anh…
                  Tình yêu đầu của anh…
                  Và đổ vỡ

                  Em kiệt sức giữa trùng dương rộng lớn ấy
                  Lay lắt như rong rêu
                  Lờ lững tháng ngày
                  Lờ lững giấc mơ muôn đời không có được

                  Khi những mảnh vỡ thủy tinh cứa nát giới hạn cuối cùng
                  Chợt thấy mình rơi hẫng vào vực thẳm
                  Chới với…

                  Cách nào tìm thấy bình yên ?

                  #9
                    saochoihelen 31.05.2006 00:01:56 (permalink)
                    Sinh nhât TY
                    365 ngày em sống trong hoa hồng và gai sắc
                    365 ngày không anh – có anh…

                    Xin cảm ơn trái đất đã xoay những vòng tròn hoàn hảo cho mình gặp nhau
                    cảm ơn những trận mưa rút ngắn khoảng cách trái tim người
                    cảm ơn những đớn đau
                    và hạnh phúc môi cười
                    những tháng ngày không anh – có anh…

                    Em đã viết những dòng thơ đầy bất trắc
                    đầy rẫy dự cảm không hay
                    Ôi những cuộc chia ly
                    người ở phía xa sau hay gần ngay trước mặt ?
                    ám ảnh ta như một vết thương ngầm…

                    Anh
                    Xin đừng nói thêm bất cứ một lời gì
                    Hãy để yên em trong vòng tay
                    ngoan như giấc ngủ
                    Những sớm mai nào sẽ đến và đi trong đời
                    không anh?
                    có anh?
                    lại là ngày tháng cũ?
                    hạnh phúc xa vời như giấc chiêm bao…

                    "Em đã hát và em sẽ khóc
                    bởi yêu thương
                    cay đắng
                    muộn màng
                    Em đã khóc rồi em sẽ khác
                    Tương lai...
                    ai biết trước điều gì ! …"

                    Em không hiểu vì sao khi yêu nhau
                    người ta cứ phải làm khổ nhau bằng những lời dao cắt !?

                    Chẳng thể nào điên hơn thế đâu anh
                    Nhưng em cũng không mong tình yêu này dừng lại
                    Dù biết trước những gì tồn tại
                    ở phía cuối cơn say...

                    365 ngày em sống trong hoa hồng và gai sắc
                    Ôi giọng nói người
                    Nghìn trùng mà như vẫn quanh đây…

                    Sinh nhật tình yêu
                    em ngồi viết những câu thơ lê thê
                    dài hơn tất cả những cơn mưa từng đi qua cuộc tình này
                    và khóc…
                    #10
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9