LỰA CHỌN
saochoihelen 31.05.2006 00:04:33 (permalink)
Nếu được chọn lựa giữa hai con đường
Em sẽ đi ngược lại
Bởi hai con đường có thể dẫn đến đau thương

Nếu được chọn lựa giữa hai hình hài
Em mong mình là đá
Bởi đá vô tri trước bia miệng người đời

Nếu được chọn lựa giữa khóc và cười
Em xin được im lặng
Vì khóc - cười... Nghĩa lý gì đâu !

Nhưng nếu cho em chọn lựa giữa hai điều :
Khổ Đau
và Hạnh Phúc
Em xin chọn cả hai
Vì tình yêu chứa những điều này.
#1
    saochoihelen 31.05.2006 00:05:53 (permalink)
    TÌM VỀ

    Sao chẳng có điều chi ngăn lại
    Bước chân ta trưa nay
    tìm về
    buồn tủi
    Như một thói quen
    Chỉ để thấy lại hàng cây cao cao
    giữ mãi bóng râm nào
    Thấy lại chiếc lá u buồn lẫn trong đám cỏ
    Hoa điệp vàng cơn gió…
    Cớ gì ta cứ chờ một người không hẹn ?
    Ôi ước chi được nghe lời “Xin lỗi anh đến muộn !”…
    Cớ gì người xa ta ?

    Tìm về
    chỉ để lặng thinh
    Thấy lại chính mình
    Còn gì ngoài chiếc ghế trống kề bên
    Vòng tay rỗng không và mắt nhìn hụt hẫng ?
    Trưa vẫn vắng
    Nắng vẫn êm
    Con chim vẫn hót một mình quanh quẩn
    Cô đơn trên tán cây già
    Nhắc nhớ
    Một thời ta lỡ dở
    Một thời ta điên…

    Ôi chỉ vì sợ quên ta tự tạo cho mình thói quen
    Thích lục lọi nỗi đau
    Thích đắm chìm vào quá khứ
    Rồi ta sẽ lại về, lại về
    dẫu cho người đã cũ
    Mải miết tìm về để thấy còn yêu !
    #2
      saochoihelen 31.05.2006 00:06:54 (permalink)
      Giao hưởng cho những nụ hôn
      Khi ấy
      Tiếng chuông sẽ thỉnh lên như sấm
      Rền vang
      Đầy vách núi
      Và cỏ cây sẽ bừng lên tiếng gọi
      Tiếng chim muông ríu rít hát ca
      Rằng
      Nụ hôn.

      Khi ấy
      Mây sẽ trôi cơn mưa ập đến
      Bồn chồn
      Tiếng chớp rạch ngang trời
      Cánh rừng già cồn cào
      Nhú bừng lên lộc nõn
      Những búp non ngỡ ngàng bối rối
      Trước làn hương bát ngát
      Môi thơm.

      Khi ấy
      Sóng biển cuồn cuộn dâng trào
      Những con tàu hú còi hối hả
      Và đàn hải âu vật vã
      Vượt qua đại dương mênh mông
      Đến tít tắp chân trời
      Hừng lên một hoàng hôn
      Nồng ấm
      Dịu dàng

      Khi ấy
      Trôi trong cõi mộng vàng
      Đẫm lệ
      Những giọt pha lê muôn màu
      Rơi trên mái phố
      Cùng chùm âm thanh đàn đá
      Rung rinh
      Ru em lời gió và thầm thì
      Làn môi

      Khi ấy
      Ngực bồi hồi
      Ngón tay đan trên bờ vai
      Run lên
      Sợi tâm hồn
      Căng vút
      Một điệu đàn huyền diệu
      Đắm say .
      #3
        saochoihelen 31.05.2006 00:07:22 (permalink)
        Em biết

        Em biết,
        rồi một ngày điều ấy sẽ ra đi
        Những khát khao về anh không dày vò em nữa
        Em sẽ trở lại bình yên
        Như đám mây trôi ngoài ô cửa
        Hoá cơn mưa về với cội nguồn
        Nhưng,
        em sẽ bớt bông đùa và sẽ ít khóc hơn
        Thôi thao thức và bớt phần mơ mộng
        Không hát câu ca dao mê hoặc hoàng hôn xuống
        Ru thời gian à ơi đong đưa
        Và em sẽ không hoá đá giữa cơn mưa
        Chết khát trao anh những vần thơ đẫm ướt
        Vô tâm thế, làm sao anh biết được
        Tắt nắng rồi!
        Làm sao hong cho khô
        Thì cũng vậy thôi, ôi trái tim dại khờ
        Cứ thao thức những điều không định trước
        Cứ cháy khát những điều không có được
        Cứ tìm anh hư vô hư vô
        Là trăm năm cũng là chẳng bao giờ
        Anh hiểu được những lời yêu câm nín
        Chớm thu rồi, đơn côi con đường hẹn
        Chỉ em là lẻ loi, lẻ loi...
        #4
          saochoihelen 31.05.2006 00:07:50 (permalink)
          Khô khan

          Chợt một ngày em bảo anh khô khan
          Không nói nổi lời dù một lời của gió
          Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
          Không êm đềm hay lơi lả như trăng

          Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
          Em nói đúng , buồn thay , em nói đúng
          Gã đàn ông trong anh lại vụng
          Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ

          Nhưng lẽ nào em chẳng nhận thấy ư ?
          Anh không nói , vậy mà anh đã nói
          Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
          Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già

          Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra ?
          Giữa cái khô khan có chút gì bối rối ?
          Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
          Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời

          Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi
          Khi anh đã về với mình rất thật
          Khi anh thấy tận trong anh - sâu nhất
          Ánh mắt em nhìn trách móc , suy tư

          Em vẫn còn thao thức đấy ư ?
          Vằng vặc thế vậy mà trăng vẫn khuyết
          Anh sẽ nói , và mong em sẽ biết
          Có những lời gửi đến chỉ mình em .
          #5
            saochoihelen 31.05.2006 00:08:22 (permalink)
            Ai đã ngang qua em mùa thu con gái vụng dại
            Như chiếc lá vàng sượt qua bàn tay nông nổi đi trên phố
            Bàn tay gầy
            chẳng thể nào nắm giữ nối hạnh phúc lớn lao
            Bàn tay
            Đã để tuột mất một bàn tay khác
            Ai đã thành quá khứ
            Nhức nhối để rồi lãng quên...

            Ai vừa đến mùa thu một sớm mơn man gió
            Em giơ bàn tay mỏng mảnh giữa không gian mênh mang
            Những ngón tay hứng ánh nắng mai dịu dàng
            Ai là hiện tai
            gắn bó để thành tương lai
            để rồi mãi mãi
            Không thể nào lãng quên!

            Ai là tình yêu rất thực trong đời
            Khi nước mắt mang theo đi niềm hoài mong ảo ảnh
            Là ấm áp là hơi thở làm cháy lên vùng ngực rộn ràng khao khát nắng
            Khi ấy
            Mái tóc sẽ không xoã lấp lên khuân mặt nào giả dối
            Bóng đêm sẽ ko phủ kín ánh mắt nào giả dối
            Ai sẽ rút cạn em
            Chiếc hôn dài ướt đẫm trượt lên miền cảm xúc ngủ quên
            Sớm mai
            ánh nắng lại dịu dàng lọt qua những kẽ tay rơi vào trong đôi mắt nở hoa

            #6
              saochoihelen 31.05.2006 00:09:09 (permalink)
              Anh ám sát em khi một chiều lơ đãng
              Lời tỏ tình - bằng miệng, nghĩ lại quá nôn nao

              Triền miên một cuộc tình vô thức
              Em bán đi mái tóc xanh khờ khạo
              Em bán đi trong vắt cả riếng cười
              Em bán - anh mua
              Mua bằng những giả vờ đắm say
              Để quá khứ đục ngầu

              Khi chia tay
              Em biết mình tội nghiệp
              Thần thờ ngồi vuốt lại mái tóc
              Thấy cụt lủn
              Trống vắng
              Em đã buộc cả đời mình vào anh
              Chỉ một chiều lơ đãng
              Rồi một ngày,một người con gái khác
              Cũng bán...và anh mua
              Say đắm giả vờ
              Khát khao nông nổi
              Khi biết rằng, tất cả, chỉ là tội lỗi
              Thì anh lại đã quá xa...
              #7
                saochoihelen 31.05.2006 00:09:34 (permalink)
                Sao phải đợi khi thu về anh nhỉ ?
                Để bắt đầu nói chuyện chia tay nhau
                Sao phải chờ gõ nốt dấu chấm câu
                Anh mới nhấn nút send cho dòng message ?

                Em cứ ngỡ yêu là không nói tiếc
                Là không đổi thay, là mãi mãi cơ mà!
                Là yêu em
                Từ khi anh còn trẻ hoá ông già
                Như tình yêu nàng cathorin của chàng hethclift

                Giá có thể thản nhiên, nói quên là quên hết
                Em gõ mặt cười vào cửa sổ reply
                Chẳng còn nghĩa gì chuyện ai đúng, ai sai
                Em chỉ trách một điều thôi, duy nhất
                Em đã yêu mùa thu và vô tình quên mất
                Lá sẽ thay màu lá lúc mùa sang ...
                #8
                  saochoihelen 31.05.2006 00:10:25 (permalink)
                  Quệt ngang khoé mắt
                  Em cảm nhận nỗi đau thấm qua cánh tay xanh
                  Gầy nhẳng nhơ
                  Hao mòn suy tư

                  Rất lạ lùng
                  Bởi vì em không khóc
                  Nhường lòng cho những phút lặng im ngẫm mỉa chính mình
                  Cuộc đời dài rộng quá
                  Em thì mới đo bằng một cánh tay ngờ vực
                  Chưa chạm tới hạnh phúc
                  Nhưng cũng hiểu thế nào Tình Yêu

                  Tình yêu !
                  Sẽ thật đáng sợ nếu chỉ là thói quen,
                  Em đã nghe một ai nói về điều đó
                  Quen ánh mắt , nụ cười, làn môi
                  Quen đắm đuối bên nhau bên nhau giữa một thời lửa cháy
                  Quen cả giận hờn
                  Quen cả nỗi đau
                  Rồi cũng quen...khi ánh nhìn nhạt nhẽo
                  Tỉ mẩn xếp lại em bình thản treo trước lòng cùng hai chữ đổi thay

                  #9
                    saochoihelen 31.05.2006 00:10:58 (permalink)
                    Thòng lọng

                    Chỉ là một vòng tròn
                    Hắt lên tường mỗi đêm mờ nhạt nhoà nước mắt
                    Thòng lọng
                    Em thắt vào
                    để đấy...

                    Em vẫn đi qua cuộc đời mình bình thản
                    Mỗi cuộc vui hất vào mặt em thêm lớp phấn giả tạo
                    Cả vết son cười cợt...
                    Dìu em đi qua.

                    Có thể vì thế nên em sợ bóng đêm
                    Căn phòng ăm ắp kỉ niệm
                    Chiếc thòng lọng xoay chậm rãi
                    Bốn bức tường như in vòng khiếp đảm
                    Cả tiếng khóc tỉ tê...
                    Cả nỗi khát khao quằn quại...
                    Đêm...
                    Em là người đàn bà cô độc
                    Cứ trừng mắt nhìn lên chiếc thòng lọng hình số không bẽ bàng
                    Lại thấy lòng hoang mang
                    Tột cùng bế tắc.

                    Với tay lên
                    Em vỡ oà tiếng cười bạc bẽo
                    Mai mỉa chính mình
                    Không muốn sống
                    Không tự tin để chết
                    Lại một đêm rã rời
                    Chiếc thòng lọng em thắt vào,
                    để đấy...
                    Như bóng ma ám ảnh
                    Em. Người đàn bà lạ lùng mang cuộc đời lạ lùng
                    Tất cả đều lạ lùng...
                    Từ khi anh đánh vỡ giọt nước mắt trong veo

                    Quá khứ đã đi qua
                    Và tương lai - biết đâu sẽ không tới (?)
                    Chỉ còn hiện tại em cùng thòng lọng trong đêm ứa nghẹn giọt nước mắt đục ngầu nhìn nhau cười kiệt quệ

                    Chỉ là một vòng tròn
                    Hắt lên tường mỗi đêm mệt mỏi cả suy tư...

                    #10
                      Chuyển nhanh đến:

                      Thống kê hiện tại

                      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                      Kiểu:
                      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9