Tình Tự Riêng Tôi
Trúc Như 31.05.2006 01:58:21 (permalink)
0
DUYÊN!

Duyên từ đâu đưa tới
Cho Kim Trọng gặp Kiều
Và Chức Nữ gặp Ngưu
Đôi đôi cùng sánh bước
Thề hẹn núi với sông
Xây tổ ấm uyên ương
Sống lâu đến bạc đầu
Ai ngờ đâu duyên số
Đưa đẫy phãi xa nhau
Đời người như thế đó
Thay đỗi đỗi hoài hoài
Duyên Trọng không hợp Kiều
Và Chức Nữ xa Ngưu
Đấy củng là duyên số
Duyên âu cũng là duyên
Đâu phải nợ bao giờ
Sông xâu có khi cạn
Núi cao có khi mòn
Há chi là người chứ!!!
------------------------------------------------------------------------------------


-CHƠI VƠI-


Gói chặt đôi tay giá buốt
Ôm cõi lòng băng đá suốt canh thâu
Tí tách từng giọt mưa ngâu
Chãy trôi cát bụi biễn dâu trong đời
Vẵng lên tiếng nhạc chơi vơi
Hoà theo gió bảo rơi rơi trong lòng
Trời này đâu phãi trời đông
Sao nghe buốt giá cả trong lẫn ngoài
Cầu xin ai đó đoái hoài
Gỡi trao hơi ấm tặng người mình thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2006 02:02:01 bởi Trúc Như >
#1
    Trúc Như 04.06.2006 10:54:23 (permalink)
    0
    Thêng thang đây một chiếc bàn,
    Mình ai một bóng vội vàng ôn thi
    Xì xào, xột xạt, li-ti
    Tiếng khua của viết đễ ghi từng dòng .
    Hỡi ôi! Sao nó lòng vòng
    Sao mà khó hiểu nó lòng không vô
    Óc này nay đã cứng khô
    Không như trước nửa, ôi thôi thiệt buồn .

    Dõi mắt trông một cánh chuồn,
    Nó vừa mới đậu, chừ luồn nơi đâu ?
    Trông hoài trông mãi hơi lâu
    Nên đôi trán nhỏ phãi chau đôi mày .
    Thôi mày hãy ráng ôn bài
    Đừng như cánh nhỏ cứ hoài đi rong
    Đường dài mỏi cánh té dông
    Không ai tiếc kẻ cứ trong đi hoài .

    Dù rằng một kẻ một loài
    Nhưng mang số phận kiếp dài lênh đênh
    Kẻ, loài như thế trỡ nên
    Bạn thân phiêu lãng mải quên đường về .
    Ước rằng có kẻ bên lề
    Chừng khuyên một tiếng là về lại ngay
    Cho bàn cho tập lung lay
    Cho cây viết nhỏ lại quay vòng vòng .

    Tập này tôi viết mấy dòng
    Gởi cho ai đó nổi lòng của tôi .

    #2
      Trúc Như 04.06.2006 10:55:14 (permalink)
      0
      Đời buồn một mảnh trăng tan
      Hoài đêm ánh ngọc lụn tàn gió thu
      Tuổi đời là mảnh phù du
      Hạ tàn đông đến xuân thu bốn mùa
      Nhẹ buồn bước mãi trời thu
      Mong tìm mong kiếm mảnh phu phương nào
      Nhẹ dìm nổi nhớ trăng sao
      Chôn đi tất cả lao đao trong đời
      Để rồi một giấc ra khơi
      Hoài năm vẩn mộng vẩn mơ nổi niềm .
      #3
        Trúc Như 04.06.2006 10:56:26 (permalink)
        0
        Một mình chiếc bóng đơn côi
        Mang đôi gót nặng cố lôi đôi hài
        Bây giờ có phãi canh hai ?
        Sao nghe cô quạnh ô thay lạ thường
        Bồng bềnh mây nước du dương
        Như trêu tim nhỏ cho vương lệ sầu
        Một mình mang một chiếc sầu
        Quãy trên vai lạnh cho sầu dâng thêm
        Bây giờ không phải là đêm
        Nhưng sao u mịch con tim triểu buồn
        Nhịp nhàng lá rớt bên hiên
        Bao nhiêu chiếc lá, bấy nhiêu là sầu
        Một mình sầu đã bao lâu
        Đâu ai biết hỡi ai đâu một mình
        Bây chừ một bóng với hình
        Cố đi tiếp tục hành trình dỡ dang .



        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9