Trích đoạn: cdq
CQD cũng "lọ mọ" vào đây và thấy mọi người có hỏi có đáp và cũng có buồn có vui nữa. CDQ cũng có mấy "câu hỏi mọn" xin được hỏi mọi người vậy.
1. Tại sao người ta buồn hay vui?
2. Khi buồn hay vui thì người ta có suy nghĩ tới người vui buồn khác không?
3. Người ta có nghĩ rằng khi VUI người ta MẤT gì và khi BUỒN người ta ĐƯỢC gì không?
4. Khi mình vui thì bao nhiêu nhiêu người cùng vui? Và khi buồn thì bao nhiêu nhiêu người cùng buồn?
5. Niềm vui của mình làm bao nhiêu người buồn? Và bao nhiêu người vui với cái buồn của mình?
Chúc mọi người nghĩ được cái mình đã nghĩ.[sm=rinh.gif]
1. Người ta buồn hay vui :Đó là trạng thái tâm lý bình thường của con người.
Buồn: Khi người ta cảm thấy đơn côi,hay mất những người thân thuộc, những gì đã gắn bó với ta trong một thời gian dài, những thành quả mà ta đạt được bằng công sức của mình >>>lúc đó sẽ buồn.
Vui: khi mình làm được việc gì đó có ích, mình đạt được thành quả nào đó trong cuộc sống,
hoặc niềm vui đó do người khác đem lại, mình sống lạc quan và không suy nghĩ nhiều.
2. Khi vui người ta không nghĩ gì hết và khi buồn người ta nghĩ tại sao người khác lại vui.
3.Khi vui người ta cũng không mất gì hết : Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ đó nghen. Còn khi buồn mình sẽ biết được giá trị của cuộc sống và mình yêu quý bản thân mình được bao nhiêu %.
4.Khi vui thì nhiều người sẽ cùng vui còn khi buồn thì chỉ có những người thân mình cùng buồn.
5.Niềm vui của mình có khi là niềm vui của mọi người, có khi nó là nỗi buồn của một người nào đó hay của nhiều người :
Nếu là niềm vui chiến thắng thì đó sẽ là nỗi buồn của người thất bại, nếu là niềm vui đôi lứa thì đó là nỗi buồn của người đang thầm thương trộm nhớ bạn.
Mình làm cho bao nhiêu người buồn thì có bấy nhiêu người vui với nỗi buồn của mình ngoại trừ những người có lòng vị tha.