Nguyễn Đăng Đa
-
Số bài
:
15
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.02.2006
|
Một bài thơ hay của Đỗ Trung Lai.
-
09.06.2006 15:13:02
Em Nếu có thể xin em đừng trở lại Hoa trong bình đã héo tự chiều qua Hãy giúp anh quên đi mãi mãi Những bông tàn trong ký ức đôi ta Đã bao lần anh âm thầm cầu chúc Em đẹp xinh, hạnh phúc đủ đầy Anh lấy đau thương làm nhung lụa Phủ lên đầu thời tuổi xanh (Phủ lên ngày tươi đẹp thơ ngây.) Giờ trở lại bây giờ em trờ lại (Giờ em lại bây giờ em mới lại) Hồn thanh xuân em phung phí lâu rồi Anh đã khác cả anh giờ cũng khác Đã có người anh đón để lên ngôi Em - nước mắt hai đứa cùng cay đắng Hai đứa cùng đã có những ngày qua Nhưng đừng để người thứ ba phải khóc Vì những bông tàn trong ký ức hai ta Đỗ Trung Lai Có một số bản dùng câu trong () thay vì câu kề trên đó. Tui không biết câu nào chính xác! Ai biết xin chỉ giáo! BÙI MINH QUỐC NHỮNG NGÀY THƯỜNG ĐÃ CHÁY LÊN * Cái ác, nếu được ý thức không phải với một thái độ ghê tởm,sẽ chỉ đẻ ra cái ác lớn hơn. DOSTOIEVSKI Không có ai Không có ai Có thể ngẩng nhìn trời Bình tâm mỗi sáng Khi những thằng đểu còn trong Đảng Không có ai Không có ai Yên nghỉ đời đời Hồ Chí Minh Trần Phú Minh Khai Mắt các người làm sao nhắm được ? Những người lính vô danh Những người mẹ vô danh Đã ngã xuống những nẻo đường dằng dặc chiến tranh Mắt các người làm sao nhắm được Xương máu các người đã nhào nên đất nước Từ dưới mồ trừng mắt nhìn lên : Ai đổ máu xương cho Đảng cầm quyền ? Khi bọn đểu còn trong Đảng Ai có thể bình tâm mỗi sáng ? Chừng nào còn một kẻ quyền uy Nghênh ngang lâu đài phía nam vi-la phía bắc Bước lên bục cao rao giảng trơn lì Về sự quên mình cho dân cho nước Đất nước thêm một lần ô nhục Chừng nào còn một kẻ quyền uy Nhấc điện thoại đổi đen thành trắng Bước lên bục cao rao giảng trơn lì Về dân chủ Đất nước thêm một lần khốn khổ Đồng chí - tiếng ấm nồng máu đỏ Sao có lúc vang lên lạnh rợn thế này ? Đồng chí – dao đã nằm ém nhẹm dưới lòng tay Mưu mô đã xong và mọi ngả đường đã giăng cạm bẫy Khí trời khí trời mỗi ngày ta thở Bị ô nhiễm bởi bao lời dối trá Phổi ta nám rồi…ta dẫu có làm sao Nhưng lũ trẻ, trời ơi, lũ trẻ Chúng lớn lên sẽ hít thở thế nào Nếu dối trá vẫn chồng lên dối trá ! Khi bịp bợm còn vung muôn trò xiếc vô hình Khi ngu dốt còn kết thành thế lực Tấm thẻ-đỏ-tim-tôi còn thét lên trong ngực Tiếng thét hãy vang xa rung chuyển thế gian này ! Ta đau sự nghiệp này Hơn hết mọi niềm đau Thưa Mẹ Đau cùng cực như đất trời vò xé Như thuở nào quằn quại Mẹ sinh con Suốt một đời bạc tóc dưới mưa bom Mẹ lầm lũi đào hầm nuôi cách mạng Con xin nói Với tất cả tấm lòng và lương tri cộng sản Mẹ chẳng phải đảng viên Nhưng mẹ có tấm thẻ-đỏ-trái-tim ròng ròng máu ứa Chính Mẹ chứ không ai Mẹ phải nắm quyền Hỏi tội những thằng thẻ đỏ tim đen ! Không biết muốn gởi thơ và nhạc vào thư viện thì làm sao? Ai biết xin chỉ giáo!!!!
|
|
Ct.Ly
-
Số bài
:
23590
-
Điểm thưởng
:
0
|
RE: Một bài thơ hay của Đỗ Trung Lai.
-
09.06.2006 15:24:30
Chào bạn Nguyễn Đăng Đa Muốn gởi thơ và nhạc vào trang thư viện Thì chỉ có MOD và Admin mới đem vào được mà thôi. Bạn cứ post vào những mục mà bạn cần đăng, các MOD sẽ vào xem lại và sẽ mang vào thư viện sau Chúc bạn luôn vui
|
|
Nguyễn Đăng Đa
-
Số bài
:
15
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.02.2006
|
RE: Một bài thơ hay của Đỗ Trung Lai.
-
09.06.2006 17:00:33
Khúc mùa thu Hồng Thanh Quang Vẫn biết ta giờ không còn trẻ nữa Sao thương ai mãi ở cung hằng Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế Không chịu nhòa khi tới tới giữa mùa trăng Tôi đã yêu như chết là hạnh phúc Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc Còn điều chi em mải miết đi tìm Tôi đã đến cùng em và tôi biết Em cũng như là mọi người thôi Nhưng chưa hết cuộc chơi tôi đã hiểu Em ám ảnh tôi suốt cả cuộc đời Ngay cả nếu âm thầm em hóa đá Bầu trời lặng yên cũng đã vỡ rồi Mêng mông quá khỏang trời này ai lấp Khi âm thanh cũng bất lực như lời Sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy Nỗi cô đơn vắng vào giữa bầu trời Người đàn bà giấu đêm vào trong tóc Em tìm gì khi thất vọng về tôi?
|
|
Nguyễn Đăng Đa
-
Số bài
:
15
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.02.2006
|
RE: Một bài thơ hay của Đỗ Trung Lai.
-
09.06.2006 17:02:58
Ghen Hồng Thanh Quang ại dương và vô số con đường... Em cách anh trăm ngàn hải lý Bốn đại dương và vô số con đường Em xa anh cả trong ý nghĩ Khi em về cùng người ấy em thương Sao anh lại bỗng dưng sực nhớ Môi cong, mũi hếch, mắt em cười? Cơn gió lạc như mang giùm hơi thở Đêm không anh, đằng đẵng em ngồi... Anh đã hứa: Em toàn quyền ứng xử Anh kiêu căng thả hổ lên rừng Cá gặp nước, tưởng mừng cho cá Thế mà anh lại rượu rót không ngừng... Trăng hỡi, chưa hết rằm trăng đã khuyết Lá đang xanh, không gió cũng xa cành Anh rất muốn em về với người hạnh phúc Sao cứ mong chuyện ấy sẽ không thành???
|
|