Danh lợi khó tìm, Tình yêu khó kiếm. Có cái danh thực - Danh phù kỳ thực và cái danh hão - hư danh. Vẫn biết rằng sống ở đời, đôi khi không thể tự khống chế bản thân"Thân bất vô kỷ", trong vòng xoáy nghiệt ngã của dòng đời, con người ta phải bon chen, lặn ngụp, chà đạp lên những thứ khác để tìm cho mình con đường sống. Sống là tranh đấu - là phá vỡ những mối quan hệ phức tạp bằng cách xây dựng những mối quan hệ phức tạp khác nó.
Lúc còn trẻ thơ, vô tư lự, chỉ biết ăn, ngủ học hành - ấy là ngoan ngoãn vậy. Lớn thêm chút nữa còn phải lo chuyện này chuyện nọ - giúp cha mẹ việc nhà - trông em, quét nhà rửa chén - học hành thi cử. Thêm chút nữa lại phải quản chuyện con tim - mộng về một ngôi nhà mới - sự nghiệp - công danh. Khi đã thoát li ra khỏi căn nhà bao năm sống gắn bó - ấy là lúc trưởng thành lại bon chen kiếm sống, nào cơm áo gạo tiền, nào thắt lưng buộc bụng - lúc no đói - khi buồn vui.
Có danh ắt phải có công, có công ắt phải có lộc - vậy ai mà thoát ra được cái vòng xoáy định mệnh này?. Nói vậy chẳng phải cái vòng công danh lợi lộc này bó buộc người ta mãi được, và cũng chẳng có một quy chuẩn nào cho tất cả những thứ đó. Lúc còn trẻ, ai trong mỗi chúng ta ở đây chẳng muốn mình sẽ có nhiều bạn bè tốt, công việc tốt, mức lương tốt, cuộc sống tốt - ấy là muốn có công danh lợi lộc vậy. Tuy mỗi người có một định hướng khác nhau, song cái đích đến lại hoàn toàn như nhau, tuy khởi phát mục đích giống nhau nhưng con đường và thành quả (hậu quả) lại không giống nhau - Có người thành danh (Tốt) thì được tất cả, nào quyền - thế - địa vị - tài sản, có người thì lại thân bại - danh liệt vì lầm đường lạc lối.
Chính vì vậy, dù muốn dù không cái vòng danh lợi vẫn luôn luôn chi phối đời sống con người.
Khi đã ở cái tuổi có thể nhận định được thế nào là tốt - xấu, hay - dở, con người ta mới lại suy nghẫm nhiều đến con đường mà mình đã đi qua - đã đạp lên bao nhiêu sự việc, gạt bỏ bao nhiêu suy nghĩ để đi đến đích là "Ngày hôm nay". Vậy cái được - mất dẫu là không phải lúc nào cũng dễ chịu, xong được mất là lẽ thường tình - chấp nhận và vượt qua nó mới là cái "Đích đích thực".
Chị à, dẫu bao năm đã qua, dẫu thăng trầm biến đổi - chị hãy vui lên - tự tin vào nghị lực của chính mình. Tâm sự của chị, hoài niệm của chị sẽ cùng chị tiếp bước những con đường mới.
Chúc chị vui vẻ, an lành, hạnh phúc.