CÕI LÒNG RIÊNG TA

Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 62 bài trong đề mục
Tác giả Bài
chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
CÕI LÒNG RIÊNG TA - 09.06.2006 23:37:57
Ngày tôi bước chân đến nơi này, mọi thứ đều bỡ ngỡ & xa lạ với tôi ...Thành phố này luôn nhộn nhịp với cuộc sống sôi động từng ngày....Tôi còn nhớ như in hình ảnh của anh ngày đầu tiên gặp gỡ....cái hôm tôi đi nhận việc, tôi đã gặp anh ở tại phòng của Giám đốc, Giám đốc phân công tôi về nhận công tác tại phòng của anh, nơi đó anh đang là thủ lĩnh...Anh đón nhận tôi với ánh mắt thiện cảm, xen lẫn sự tò mò về một người mới đến.....

Tôi bắt đầu một ngày làm việc mới với bao nhiêu bỡ ngỡ và xa lạ... Anh như một người anh đã tận tình chỉ dẫn, dìu dắt tôi từng ngày, từng ngày một.....Anh thật chững chạc, có phần nghiêm nghị, nghiêm túc trong công việc...bởi thế ở trong phòng ai cũng kính nể anh....

Mới đây mà đã thấm thoát nhiều năm trôi qua, dần dà tập thể phòng và cơ quan đã trở nên thân thiết với tôi, tôi hòa nhập nhanh chóng vào môi trường mới, cuộc sống mới đó....Trong những tháng năm đó đã có biết bao nhiêu kỷ niệm thân thương gắn bó tôi với nơi này.

Tôi thật là người may mắn khi đã gặp được anh, được sự quan tâm, dìu dắt của anh ngay từ bước đầu chập chững....Anh chỉ dạy cho tôi những ứng xử trong công việc và cuộc sống hàng ngày,...nhìn bề ngoài của anh ai cũng bảo là " lạnh lùng sương gió".... Riêng tôi, tôi cảm nhận đằng sau sự lạnh lùng sương gió đó của anh, là một trái tim thật nhân hậu và giàu tình cảm...Anh luôn nhận những khó khăn, những gì thiệt thòi về mình... luôn dành cho mọi người những sự ưu ái......Tôi thấy anh quả là một người từng trải, có nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống, có bản lĩnh của một người đàn ông...

Những buổi sáng trước giờ làm việc, chúng tôi thường có thói quen tụ tập cùng nhau ở quán cóc bên vệ đường hàn huyên mọi chuyện, cùng uống cafe và tranh luận đủ thứ với nhau trước khi bước vào làm việc...Buổi chiều có khi mấy anh em rủ nhau đi ăn, rồi cùng làm việc, có lúc cùng đi karaoke, nhờ vậy tôi biết được anh hát hay và bài tủ của anh là " Con thuyền không bến" của Đặng Thế Phong....Có lần anh buồn nói với tôi rằng: cuộc đời anh giờ đây đang như "con thuyền không bến".... Anh còn là người rất yêu hoa & có thẩm mỹ về nhiều lĩnh vực.....Có những hôm trời mưa tầm tã nhưng anh vẫn đòi đưa tôi về nhà để rồi người anh ướt sũng, anh có thói quen ko bao giờ mặc áo mưa khi trời mưa...anh thích đi dưới mưa, thích ngắm cảnh sông nước một mình, thích đi bộ lang thang vài cây số...vào buổi chiều sau giờ làm việc. Con người anh sâu lắng, ít nói và sống sâu sắc nội tâm....Trong anh hình như có nỗi đau tiềm ẩn nào đó mà có lẽ chỉ có tôi mới cảm nhận được....

Hình như anh đã cho tôi có thói quen luôn có anh bên cạnh..... Bỗng dưng cảm giác trong tôi rất lạ lùng...., khi anh đi vắng, không thấy bóng dáng anh, lòng tôi cảm thấy hụt hẫng lạ kỳ....Và ngược lại ở anh cũng vậy.... Có phải chăng ông trời đã sắp đặt cho tôi và anh như thế??....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 00:07:09 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

hoahuongduong09j
  • Số bài : 425
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 05.02.2005
  • Nơi: Hành tinh khác
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 11.06.2006 12:06:25
Với các đấng nam nhi điều làm cho họ mở lòng đó chính là các bóng hồng tha thướt.Còn "bóng hồng"kia khi cảm thấy đã tìm cho mình được nửa kia rồi thì một số tiến đến theo kiểu...mưa dầm,một số khác khôn ngoan hơn điếu phạt theo hình thức...vô tình,một số ít khác nữa không có cái may mắn như vậy vì ngay từ đầu đã nhận đc lời đáp trả "I'm sory,chúng mình chỉ có thể là bạn thôi" thì cách duy nhất để khỏi xấu hổ khi "I meet you" đó là giả đò làm kẻ...dứt áo sang ngang trước.Đó là một cách lùi khôn ngoan cho tất cả chị em phụ nữ khi rơi vào tốp người thứ 3.
Sự...lùi của chị là khôn ngoan đấy chị CL à!
Có hai cô bé học trò
Xem con kiến gió đi đò lá tre
Nứa xuôi từng một đôi bè
Nắng sang bãi cát bên kia có chiều...

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 11.06.2006 12:52:37
Giờ đây chúng ta đã xa nhau thật rồi phải ko anh?...có lẽ cũng là do ông trời sắp đặt như thế ?... mỗi con người đều có một số phận khác nhau không ai giống ai... chắc có lẽ chúng ta có duyên mà ko có nợ với nhau....kể từ ngày tôi ra đi và bước theo ngã rẽ của cuộc đời...tôi biết anh vẫn âm thầm dõi trông theo từng bước đi của tôi, mừng khi thấy sự tiến bộ , trưởng thành của tôi...và buồn lo khi thấy tôi gặp những khó khăn trong cuộc sống.... Hai chúng tôi hai mảnh đời đã khác nhau.... và giờ đây mọi thứ chỉ còn là những kỷ niệm trôi về dĩ vãng... Nhưng những ấn tượng sâu sắc trong tâm hồn anh, những chỉ dạy của anh đã giúp tôi trưởng thành đến ngày hôm nay...điều tôi quý nhất ở anh là ko bao giờ anh để tình cảm lấn áp lý trí...anh luôn phân minh giữa đúng và sai....luôn sống trung thực với lòng mình... Nhưng điều làm tôi day dứt là tại sao một con người tốt như anh lại phải chịu quá nhiều đau khổ và bất hạnh...??? Cuộc đời có thiếu công bằng quá ko?...Tôi ko sao tự lý giải được...
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 11.06.2006 13:59:50
Cuộc đời có nhiều chuyện sao ta dễ quên đi..., để tìm sự thanh thản trong cuộc sống. Nhưng có khi chỉ có một chuyện cứ làm ta nhớ mãi ko nguôi. Đôi khi ta cố quên thì lại càng nhớ...Hạnh phúc là thật hay là ảo ảnh??

Hạnh phúc là gì? Chỉ hai chữ ấy thôi biết bao điều để nói...Cuộc sống con người cứ đan xen giữa hạnh phúc và đau khổ, ngọt bùi & cay đắng.....
Nhưng hình như hạnh phúc làm người ta thường dễ quên đi hơn, còn đau khổ thì như vết thương nhức nhối làm người ta nhớ đến nó nhiều hơn...có một nhà văn hào đã nói " Có đau khổ nào bằng trong đắng cay nhớ về hạnh phúc"...Vâng khi người ta ở sự tột cùng của nỗi đau thì người ta thường nhớ về kỷ niệm, người ta nuối tiếc khi hạnh phúc vuột khỏi tay mình...Và khi người ta đang sống hạnh phúc ngày hôm nay thì người ta cũng ko quên những nỗi đau đã trải qua trong cuộc sống của ngày hôm qua...tại sao ta sống mà cứ phải suy nghĩ...? Có phải tại ta đa đoan??

Có câu châm ngôn nói rằng:
" Một cuộc sống vô tư vô lự thì chỉ là tồn tại chứ ko phải là sống"... Ta vẫn sống với bao nỗi niềm ngổn ngang.... cuộc đời này ko có gì trọn vẹn cả, ta được cái này thì trời phải làm cho ta mất thư khác và ngược lại...Dù trong cuộc sống này còn lắm sự bon chen, nhỏ nhen, ích kỷ....nhưng ta vẫn tin rằng ở bên ta vẫn còn nhiều người tốt..." Khi người tốt trách ta, lòng ta buồn vô hạn. Khi kẻ xấu chửi ta, ta chỉ cười kiêu hãnh" và tôi vẫn tâm đắc mãi với một câu châm ngôn mà nó gần như là định hướng cho tôi trong suốt cuộc đời của mình đó là:
" Địa vị ư? - sẽ mất
Tiền tài ư? - sẽ hết
Hoa đẹp ư?- sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian"

Rồi tất cả cũng sẽ trở về cát bụi... điều quan trọng là ta đã sống ra sao và đã làm được gì cho người khác....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2006 14:14:36 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

diên vỹ
  • Số bài : 3604
  • Điểm thưởng : 0
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 11.06.2006 18:35:52
Vâng, cuộc sống.....có những cái mình tưởng là quan trọng nhất, tuyệt vời nhất...ngay cả bản thân mình, mình đôi lúc tưởng là trên cả mọi thứ....nhưng liệu rồi 100 hay 1 ngàn năm sau.......ai nhớ đến mình.....?

Mây khói ...ừ tất cả là mây khối ..........phải không...? Có một điều mình cảm nhận duy nhất là...sống thật lòng với bản thân, yêu tất cả những cái mà cảm giác mình mang đến....buồn thì khóc, vui thì cười...bởi gì 100 năm sau với thế gian này ...mình đã là tro bụi..mình có muốn khóc cũng chẳng thể khóc được, muốn hờn muốn giận, cũng không....

Và ngày cuối đời....liệu mọi thứ có còn quan trọng nửa không...mình ra đi..chỉ có thể mang theo phần hồn....chẳng biết sẽ về đâu..chẳng biết có một thế giới khác không?....Chẳng biết có tái sinh như người ta đã nói, hay đi về biển lửa để nhận tội.....ôi..mịt mù...thế thì....cuộc sống này...thời khắc này....những cái mình đang sở hữu là quan trọng hơn mọi thứ....phải không....?

Không biết nữa, đọc đôi dòng của bạn..có cái gì đó đồng cảm....nên viết đôi lời vào....chẳng biết để làm gì.....nhưng tại...cảm thấy muốn viết thì viết á.... :) Chúc thật vui nhé...!

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 13.06.2006 23:34:14
Cám ơn Diên Vỹ đã ghé trang NK của chialy1904 để lại đôi lời tâm sự đồng cảm....
Ngay từ hôm DV ghé thăm, chialy đã định viết tiếp rùi, nhưng hổm rày mệt mỏi quá...đầu óc trống rỗng, lớp bị đá bóng hành...hihihi, lớp thì bị công việc hành...Thôi hẹn khi nào đầu óc thư thái mình sẽ viết tiếp á...
Chúc DV luôn vui á.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

diên vỹ
  • Số bài : 3604
  • Điểm thưởng : 0
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 14.06.2006 00:09:51
Ơ, có gì đâu nè, bạn tự nhiên đi á, đọc thấy đồng cảm thì mình viết đôi hàng thế thôi :)....Khi nào bạn khoẻ và rảnh thì viết thêm nhé..dù sao cũng muốn biết...còn có sự đồng cảm nào với bạn nữa không....vì hỗm rày đã thấy hơi thích thích bạn rồi đó :) có lẽ vì sau cái việc thơ thiếu hụt 2 đứa đã đã bị một trận......hết hồn...:) Coi như là có chung 1 hoạn nạn nhỏ rồi..bạn có nghĩ thế không? Và cùng điều là thành viên của thư quán cả, nên bạn đừng khách sáo nhá :)

Chúc bạn luôn vui...!

rollingalone
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.06.2006
  • Nơi: nơi xa lạ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 14.06.2006 01:02:35
Xin chào!
Cho hòn đá "đang lăn một mình" này tham gia 1 chút nha! Mình chỉ muối tặng hai bạn 1 câu thôi, câu này mình rất thích : " Danh lợi của một người thì dễ tìm, còn người mình yêu thì khó tìm". Nếu được hãy cố gắng giữ lấy những gì mình đang có! Good luck!
Rolling alone.
"Yêu là tát cạn bản thân mình."

rollingalone
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.06.2006
  • Nơi: nơi xa lạ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 14.06.2006 01:05:54
Xin chào!
Cho hòn đá "đang lăn một mình" này tham gia tí nha! Mình chỉ muốn tặng hai bạn 1 câu thôi : " Danh lợi của một người thì dễ tìm, còn người mình yêu thì khó tìm". Hãy cố gắng giữ lấy những gì mình đang có! Good luck!
Rolling alone.
PS : Những người đa sầu đa cảm thường hay cô độc.
"Yêu là tát cạn bản thân mình."

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 14.06.2006 22:59:37


Trích đoạn: rollingalone

Xin chào!
Cho hòn đá "đang lăn một mình" này tham gia tí nha! Mình chỉ muốn tặng hai bạn 1 câu thôi : " Danh lợi của một người thì dễ tìm, còn người mình yêu thì khó tìm". Hãy cố gắng giữ lấy những gì mình đang có! Good luck!
Rolling alone.
PS : Những người đa sầu đa cảm thường hay cô độc.


Chào bạn hòn đá đang lăn một mình,
Cám ơn bạn đã ghé thăm và gửi lại lời nhắn nhủ trên. Hổng biết người mình yêu khó tìm hơn hay người yêu mình khó tìm hơn hỉ...Theo mình nghĩ thời đại bây giờ tìm danh lợi đúng nghĩa cũng không hẳn dễ đâu, phải đỏ con mắt đó bạn, cũng hổng dễ đâu á ( trừ những người tìm danh lợi đi bằng 2 đầu gối...thì dễ á)... Rất cám ơn bạn cho tôi một lời khuyên... sẽ cố giữ chặt những gì mình đang có...Tôi hổng bít mình có thuộc dạng người đa sầu đa cảm ko hỉ...nhưng tôi ko bao giờ cảm thấy mình cô độc...Bên cạnh tôi rất nhiều bạn tốt..., tôi luôn cảm thấy mình hạnh phúc về điều đó....
chialy
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

rollingalone
  • Số bài : 18
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 13.06.2006
  • Nơi: nơi xa lạ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 14.06.2006 23:12:22
Chào chialy!
Người mình yêu trong câu của mình bao gồm cả người yêu mìnhngười mình yêu trong suy nghĩ của bạn đấy! Còn về vấn đề danh lợi thì có lẽ mình và bạn, mỗi người có một quan điểm khác nhau, nhưng chắc chắn không phải là danh lợi của những người đi tìm danh lợi bằng 2 đầu gối rồi!
Mình chỉ khuyên bạn cố gắng giữ lấy những gì mình đang có chứ không phải là cố giữ chặt, đừng lầm lẫn nha!
Mừng cho bạn có những người bạn tốt bên cạnh!
Hy vọng có cơ hội trao đổi với bạn nhiều hơn!

Good luck!
"Yêu là tát cạn bản thân mình."

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 17.06.2006 01:52:30
Nói chung theo chialy thì cả hai thứ đó đều khó tìm cả.... Danh lợi và tình yêu trong một giai đoạn nào đó của cuộc đời thì có lúc quan trọng như nhau, không thể so sánh được.... Chỉ có điều dù chúng ta có nỗ lực để đạt danh lợi cao bao nhiêu đi nữa, nhưng nơi dừng chân cuối cùng của chúng ta cũng vẫn là mái ấm gia đình sau này..... Chính vì lẽ đó, chúng ta cần tìm người yêu mình mà mình cũng yêu họ là lý tưởng nhất để đạt được hạnh phúc trong cuộc sống sau này. Rất cám ơn những lời gửi gắm của bạn.
Hôm nay chialy định viết tiếp... mà đã khuya quá rồi ( hơn 1giờ sáng rồi còn gì), thôi đành hẹn lại lúc khác vậy.....
chialy.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2006 02:07:40 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

Asin
  • Số bài : 1534
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.06.2003
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 17.06.2006 02:43:08
Danh lợi khó tìm, Tình yêu khó kiếm. Có cái danh thực - Danh phù kỳ thực và cái danh hão - hư danh. Vẫn biết rằng sống ở đời, đôi khi không thể tự khống chế bản thân"Thân bất vô kỷ", trong vòng xoáy nghiệt ngã của dòng đời, con người ta phải bon chen, lặn ngụp, chà đạp lên những thứ khác để tìm cho mình con đường sống. Sống là tranh đấu - là phá vỡ những mối quan hệ phức tạp bằng cách xây dựng những mối quan hệ phức tạp khác nó.

Lúc còn trẻ thơ, vô tư lự, chỉ biết ăn, ngủ học hành - ấy là ngoan ngoãn vậy. Lớn thêm chút nữa còn phải lo chuyện này chuyện nọ - giúp cha mẹ việc nhà - trông em, quét nhà rửa chén - học hành thi cử. Thêm chút nữa lại phải quản chuyện con tim - mộng về một ngôi nhà mới - sự nghiệp - công danh. Khi đã thoát li ra khỏi căn nhà bao năm sống gắn bó - ấy là lúc trưởng thành lại bon chen kiếm sống, nào cơm áo gạo tiền, nào thắt lưng buộc bụng - lúc no đói - khi buồn vui.

Có danh ắt phải có công, có công ắt phải có lộc - vậy ai mà thoát ra được cái vòng xoáy định mệnh này?. Nói vậy chẳng phải cái vòng công danh lợi lộc này bó buộc người ta mãi được, và cũng chẳng có một quy chuẩn nào cho tất cả những thứ đó. Lúc còn trẻ, ai trong mỗi chúng ta ở đây chẳng muốn mình sẽ có nhiều bạn bè tốt, công việc tốt, mức lương tốt, cuộc sống tốt - ấy là muốn có công danh lợi lộc vậy. Tuy mỗi người có một định hướng khác nhau, song cái đích đến lại hoàn toàn như nhau, tuy khởi phát mục đích giống nhau nhưng con đường và thành quả (hậu quả) lại không giống nhau - Có người thành danh (Tốt) thì được tất cả, nào quyền - thế - địa vị - tài sản, có người thì lại thân bại - danh liệt vì lầm đường lạc lối.

Chính vì vậy, dù muốn dù không cái vòng danh lợi vẫn luôn luôn chi phối đời sống con người.

Khi đã ở cái tuổi có thể nhận định được thế nào là tốt - xấu, hay - dở, con người ta mới lại suy nghẫm nhiều đến con đường mà mình đã đi qua - đã đạp lên bao nhiêu sự việc, gạt bỏ bao nhiêu suy nghĩ để đi đến đích là "Ngày hôm nay". Vậy cái được - mất dẫu là không phải lúc nào cũng dễ chịu, xong được mất là lẽ thường tình - chấp nhận và vượt qua nó mới là cái "Đích đích thực".

Chị à, dẫu bao năm đã qua, dẫu thăng trầm biến đổi - chị hãy vui lên - tự tin vào nghị lực của chính mình. Tâm sự của chị, hoài niệm của chị sẽ cùng chị tiếp bước những con đường mới.

Chúc chị vui vẻ, an lành, hạnh phúc.

 

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 19.06.2006 22:33:08
Asin ! Những lời Asin nói rất đúng…, biết là như thế, … nhưng đôi khi cũng muốn “ Ngược thời gian trở về quá khứ”..để được sống lại với kỷ niệm, để được ôn lại những buồn vui trong cuộc sống đã qua…để được nhấp lại vị ngọt ngào thủơ trước….tất cả những gì đã trải qua dù tươi đẹp hay là kết cục buồn cũng đã trôi vào dĩ vãng …Nhưng dù sao nó cũng là một phần trong cuộc sống mỗi con người…. Nó là những hành trang, những kinh nghiệm để bước tới hiện tại và tương lai, … Quá khứ - Hiện tại – tương lai của một đời người luôn hòa quyện với nhau trong một thể thống nhất không thể tách rời.
Rất cám ơn những lời trao đổi, chia sẻ, động viên, khích lệ của Asin.

Chialy xin chia sẻ thêm một vài suy nghĩ của mình về danh lợi & tình yêu:

Nói chung danh lợi và tình yêu là cái mà nhiều người mơ ước & theo đuổi để đạt được cao nhất trong cuộc sống của mình, mơ ước đó cũng chính đáng thôi. Thành công đến với mỗi người ngoài năng lực, nghị lực, nỗ lực của bản thân, cũng còn tùy thuộc vào “ Thiên thời, địa lợi, nhân hòa” …
Trên con đường chúng ta đang đi, mỗi người đều có mục đích để mà vươn tới…ai cũng mong sao mình phấn đấu để đạt được cả danh lợi và tình yêu….. Chỉ có điều chúng ta cần biết điểm dừng, biết bằng lòng với những gì mà chúng ta đang có…
Có những lúc, khi mà chúng ta đang đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết của số phận những con người…, nhất là khi bước chân vào bệnh viện…. thì chialy lại bỗng nhận thấy tất cả mọi thứ ( danh lợi hay tình yêu) giờ đây chỉ là phù du trong bể mênh mông của vũ trụ, và trong cuộc đời ngắn ngủi của số phận con người…Điều cuối cùng mà chialy nhận ra: của cải lớn nhất của đời người chính là sức khỏe của mình.
Có một câu chuyện cổ kể rằng: có một người ham mê của cải hơn mạng sống, anh ta lạc vào một núi vàng... Lúc đầu anh ta cảm thấy sung sướng tột cùng vì lấy được nhiều vàng bạc châu báu, nhưng rồi sau đó anh ta bi lạc trong núi vàng và bỏ xác lại tại đó….
Có thể nói rằng, điều cuối cùng của con người chính là sức khỏe - cái quý báu nhất, và cũng là của cải lớn nhất của đời người. Nếu ta không hiểu được điều này thì bất kể danh lợi gì, ham muốn gì,... cũng đều trở nên vô nghĩa…

Chialy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2006 23:12:40 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

diên vỹ
  • Số bài : 3604
  • Điểm thưởng : 0
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 19.06.2006 22:49:21
Uh , dv đồng ý với Chialy á....:) hihihi

Khi con người mình không có cái này, thì mình ham muốn cái khác...đó là bản chất tự nhiên....người ta cũng gọi là tham...nhưng thiệt ra cũng chẳng tham gì mấy, tại tò mò, tại.....v.v..thôi, chỉ tham là khi mình không biết kiềm chế lòng mình lại...., hoặc vượt quá nhân nghĩa của đời mà đoạt những thứ thuộc không của mình....đó thì là tham, nhưng còn nếu...dùng sức của mình mà vương tới..., dùng cái hiểu biết của mình mà đạt nguyện vọng thì....cái đó là một điều hay thôi...

Và dv cũng nghĩ như bạn vậy á Chialy,..sức khoẻ là quan trọng nhất...., những ngày nằm bịnh mới thèm được đi đứng khoẻ mạnh như ngày không bịnh vô cùng..., và một khi mình kiệt sức, mệt mỏi, chán nản...thì tình yêu của người bên cạnh là niềm an ủi nhất á...chứ tiền bạc, địa vị không an ủi được mình đâu...

Còn những kỷ niệm đẹp thì tại sao lại không nhớ tới chứ...., phải nhớ , và nhớ mãi....Những tình yêu đi qua, những phút giây thương mến, có thể nó sẽ mang đến cho cuộc sống hiện tại của mình một nụ cười khi nhớ lại..., nó cũng như những bình hoa trang trí cho căn phòng mình rực rỡ hẳn lên...nên...kỷ niệm...là cái mà dv không thể bỏ lại sau lưng của mình được....

Con người ai không trải qua những đau thương, vì nếu không cuộc đời sẽ nhàm chán đi mất...mình phải biết khóc, để quí những nụ cười, phải cảm cái bất hạnh để hiểu thế nào là hạnh phúc....cho nên hễ có một điều gì đó không như ý xảy ra, dv luôn cố gắng coi đó là một thử thách, một bài học...của cuộc đời....Buồn thì vẫn buồn, khổ thì vẫn than, nhưng không có nghĩa là trách đời, trách người hay....lùi bước....sống...mình vẫn sống đó chứ...! Và dv luôn không tin bất hạnh sẽ có hoài....., ít ra...những ngày giông bão nhất thì khi qua bầu trời rồi sẽ rất đẹp....

Đôi dòng cho bạn nhé Chialy..:)
Chúc bạn luôn vui!

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 20.06.2006 23:19:34
Mẹ yêu quý!!
Nghe bài hát “Lòng mẹ” của Y Vân, lòng con không khỏi bùi ngùi xúc động, bên tai con vẫn văng vẳng bài hát với lời hát thiết tha, ngọt ngào...Từng ca từ của lời ca đã rót vào tâm hồn con, giờ đây càng làm cho con nghĩ đến mẹ nhiều hơn và con càng thấy yêu thương mẹ hơn bao giờ hết….Xin cho con được chép lời bài hát này để tặng người mẹ tuyệt vời nhất trên đời của con. Bài ca đã ngợi ca về tấm lòng của những bà mẹ, trong đó có người mẹ yêu dấu của con. Mẹ là vầng thái dương soi đời con vững bước…Tất cả những ngôn từ đẹp nhất con xin dành cho mẹ…. Lúc này đây con chưa thể viết được gì nữa, con cầu mong mọi điều tốt đẹp sẽ đến với mẹ, con đang rất lo lắng cho mẹ, con yêu mẹ nhiều lắm….



::: Y Vân :::
"Lòng Mẹ
I.
Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào,
Tình Mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào,
Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào.
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu.

Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu.
Tình Mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ.
Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ.
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ.

Thương con thao thức bao đêm trường,
Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao.
Thương con khuya sớm bao tháng ngày.
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.

Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền.
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền.
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm.
Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên.

II.
Lòng Mẹ chan chứa trên bao xóm làng gần xa.
Tình Mẹ dâng tới trăng ngàn đứng lặng để nghe,
Lời ru xao xuyến núi đồi suối rừng rặng tre.
Sóng ven Thái Bình im lìm khi tiếng Mẹ ru.

Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thơ.
Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời ca.
Mẹ hiền sớm tối khuyên nhủ bao lời mặn mà.
Khắc ghi bên lòng con trẻ muôn bước đường xa.

Thương con Mẹ hát câu êm đềm,
Ru lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm.
Bao năm nước mắt như suối nguồn.
Chảy vào tim con mái tóc trót đành đẫm sương.

Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu.
Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu.
Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầu.
Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu."
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2006 00:14:33 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 22.06.2006 00:08:19
Ba mẹ là thần tượng của tôi trong cuộc sống.... Một người cha mẫu mực, hết lòng yêu thương các con. Một người mẹ bản lĩnh, nghị lực, chịu thương chịu khó, tảo tần, nét đẹp dịu dàng, thùy mị, đoan trang, giọng nói nhỏ nhẹ, êm ái, hết lòng thương yêu chăm chút cho các con .... Ba mẹ là tấm gương sáng để chúng tôi noi theo....tôi quả thật là một người con may mắn hạnh phúc khi đã được sống trong một gia đình có cha mẹ hạnh phúc, hòa thuận, thương yêu nhau hết mực...

Bao nhiêu kỷ niệm êm đềm của một gia đình hạnh phúc cứ hiện về trong ký ức của tôi...

Tôi hình như được thừa hưởng những tố chất của mẹ tôi nhiều hơn....
Ba mẹ ơi, con gái bé bỏng ngày nào của ba mẹ giờ đã lớn khôn...Trong cuộc sống, con luôn nghe lời ba mẹ và cho đến giờ phút này, chắc có lẽ ba mẹ đã hài lòng về con...
Tôi cũng không thể tưởng tượng nổi tôi sẽ bị shock như thế nào khi cha mẹ tôi một ngày nào đó sẽ rời xa chúng tôi... theo quy luật của " Sinh- lão - Bệnh - Tử"... Đó chắc chắn sẽ là ngày đau khổ nhất trong cuộc đời của tôi...Tôi cầu mong cho ngày ấy đừng đến... Để tôi vẫn được sống trong vòng tay thương yêu của ba mẹ như thuở nào....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2006 10:36:46 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

Mộc Hoa Lê
  • Số bài : 695
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2006
  • Nơi: Huyền_cơ_của_vô_cực
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 22.06.2006 00:26:31
Tỷ yêu quý ơi!

Tỷ làm muội nhớ tới lời nhân vật chính trong "Papilon - giang hồ tung cánh" rằng, dù ở tuổi nào, khi mất cha mẹ, người ta vẫn mồ côi.



" Môi son hé nở cánh đào tân
" Ngọc trắng hai hàng nhả ánh xuân
" Ðầu lưỡi đinh hương đường kiếm sắc
" Rắp tâm chém cổ kẻ gian thần. "

Ct.Ly

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 22.06.2006 00:27:52


Trích đoạn: diên vỹ

Uh , dv đồng ý với Chialy á....:) hihihi

Khi con người mình không có cái này, thì mình ham muốn cái khác...đó là bản chất tự nhiên....người ta cũng gọi là tham...nhưng thiệt ra cũng chẳng tham gì mấy, tại tò mò, tại.....v.v..thôi, chỉ tham là khi mình không biết kiềm chế lòng mình lại...., hoặc vượt quá nhân nghĩa của đời mà đoạt những thứ thuộc không của mình....đó thì là tham, nhưng còn nếu...dùng sức của mình mà vương tới..., dùng cái hiểu biết của mình mà đạt nguyện vọng thì....cái đó là một điều hay thôi...

Và dv cũng nghĩ như bạn vậy á Chialy,..sức khoẻ là quan trọng nhất...., những ngày nằm bịnh mới thèm được đi đứng khoẻ mạnh như ngày không bịnh vô cùng..., và một khi mình kiệt sức, mệt mỏi, chán nản...thì tình yêu của người bên cạnh là niềm an ủi nhất á...chứ tiền bạc, địa vị không an ủi được mình đâu...

Còn những kỷ niệm đẹp thì tại sao lại không nhớ tới chứ...., phải nhớ , và nhớ mãi....Những tình yêu đi qua, những phút giây thương mến, có thể nó sẽ mang đến cho cuộc sống hiện tại của mình một nụ cười khi nhớ lại..., nó cũng như những bình hoa trang trí cho căn phòng mình rực rỡ hẳn lên...nên...kỷ niệm...là cái mà dv không thể bỏ lại sau lưng của mình được....

Con người ai không trải qua những đau thương, vì nếu không cuộc đời sẽ nhàm chán đi mất...mình phải biết khóc, để quí những nụ cười, phải cảm cái bất hạnh để hiểu thế nào là hạnh phúc....cho nên hễ có một điều gì đó không như ý xảy ra, dv luôn cố gắng coi đó là một thử thách, một bài học...của cuộc đời....Buồn thì vẫn buồn, khổ thì vẫn than, nhưng không có nghĩa là trách đời, trách người hay....lùi bước....sống...mình vẫn sống đó chứ...! Và dv luôn không tin bất hạnh sẽ có hoài....., ít ra...những ngày giông bão nhất thì khi qua bầu trời rồi sẽ rất đẹp....

Đôi dòng cho bạn nhé Chialy..:)
Chúc bạn luôn vui!


Mình hoàn toàn đồng ý và đồng cảm với những chia sẻ của DV...cám ơn đôi dòng của bạn đã tâm tình... Mong sẽ được chia sẻ tiếp cùng bạn nhá....
chialy.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 22.06.2006 00:38:23


Trích đoạn: Ct.Ly

Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Cha mẹ già, thì cũng một ngày nào đó sẽ theo định luật của tạo hóa, cũng sẽ rời xa ta mà thôi, cho nên
Làm con chữ hiếu làm đầu
Thờ cha kính mẹ,




Tỷ yêu quý ơi!

Tỷ làm muội nhớ tới lời nhân vật chính trong "Papilon - giang hồ tung cánh" rằng, dù ở tuổi nào, khi mất cha mẹ, người ta vẫn mồ côi.



Cám ơn tỷ Ct.ly và muội MHL đã chia sẻ về công ơn và tình mẹ cha với chialy. Chúc tỷ và muội luôn vui và hạnh phúc trong cuộc sống nhé.
chialy

Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 22.06.2006 01:27:48

Trích đoạn: Ct.Ly

Cho nên sao phải đợi đến lúc cha mẹ mất, mình mới ngồi thương tiếc, mà khg phải làm sao cho tròn đạo làm con , trả hiếu công sanh dưỡng của Cha mẹ lúc còn bên ta

Như Ct.Ly, Mẹ mất đã hơn 25 năm rồi
Cha mới mất chưa đầy 7 tháng, nhưng lòng vẫn nhớ mãi cha mình, và đôi khi thấy hối hận, sao khg biết được ngày này, cố gắng làm cho cha mình vui lòng hơn
Sanh, Tử ai biết được mà ngờ, một ngày làm cho cha giận là Ct.Ly thấy hối hận lắm,

Cho nên Chialy sẽ khg ân hận, nếu ChiaLy đã làm cái gì đó cho Cha Mẹ vui lòng, đó cũng là một cách trả hiếu cho song thân vậy


Vâng, chialy nghĩ... những gì cha mẹ đã hy sinh cho con cái... chắc có lẽ chẳng bao giờ con cái có thể trả hết được...đó là những suy nghĩ và cảm nhận của chialy.... Dù có làm cho cha mẹ vui lòng, thì chialy cũng cảm thấy chưa đủ những gì mà mình mong muốn...., vì thế chialy đã viết lên để chia sẻ một chút những suy tư của bản thân trong nhatkyonline mà thui...

Chialy xin được chia buồn với tỷ Ct.ly nhé, dù lời chia buồn này có hơi muộn màng, nhờ qua những dòng tâm sự của tỷ mà chialy mới biết được.
Vậy là tỷ Ct.ly đã trải qua những giây phút đớn đau đó 2 lần trong cuộc đời rồi...chắc có lẽ giờ đây tỷ thấm thía hơn ai hết...

Rất cám ơn tỷ Ct.ly đã chia sẻ với chialy về công ơn & tình mẹ cha....để những ai đang còn mẹ cha hãy biết nâng niu quý trọng những giây phút đang ở bên cha mẹ...Hãy luôn là những người con hiếu thảo, để đến khi cha mẹ không còn trên cõi đời này nữa thì chúng ta không có điều gì phải ân hận cả...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2006 10:46:21 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 23.06.2006 00:02:26
Tình cờ soạn lại thư từ, hình ảnh của bạn bè, người thân gửi cho tôi trước đây…Tôi đã bắt gặp và đọc lại một tấm thiệp có in những đóa hồng chúc mừng nhân ngày sinh nhật của tôi ….Kèm theo tấm thiệp là một bài viết trích trên một tờ báo, cùng vài dòng chữ ghi bên cạnh.
Vâng ngày sinh nhật năm nào đã chợt hiện lên trong ký ức của tôi….Một buổi sáng sớm, đúng ngày sinh nhật của tôi, trong nhiều hoa và quà của bạn bè gửi tới….có một món quà tương đối đặc biệt, đó là lẵng hoa hồng đỏ thẫm rực rỡ, cùng một gói quà nhỏ nhắn xinh xinh gửi đến…Gần 18h, khi xong việc tôi mới mở quà và thiệp ra,… không hiểu sao tôi đã bật khóc, khóc như chưa từng được khóc…. khi những dòng chữ cứ từ từ dần hiện ra trước mắt tôi:

“KHÁT VỌNG

Tôi không biết tại sao mình lại yêu bài hát này đến thế, Có lẽ vì trong tim mỗi con người luôn có sẵn những đam mê và nỗi khát khao hạnh phúc. Không phải Xuân Quỳnh đã từng viết: Nỗi khát vọng tình yêu (luôn) bồi hồi trong ngực trẻ đấy sao!
Bài hát được thể hiện bằng một giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng với những ca từ mượt mà và tha thiết quá đỗi.Tình yêu của người con gái mới nồng nàn và say đắm làm sao! Tưởng chừng như có thể nghe rõ nhịp đập nồng nhiệt của con tim đang yêu tha thiết.

Em đã gửi cho anh
Cả con tim dào dạt


Nhưng để đáp lại tình yêu say đắm ấy anh chỉ trả cho em nỗi buồn đau tan nát. Nghe như có một điều gì đó hụt hẫng, chơi vơi... Bởi vì tình yêu em nồng nàn, trái tim em dào dạt thế, nên nỗi buồn đau mới đến tột cùng.
Và tôi cứ lặng người đi nghe Thanh lam hát, nghe từng lời ca tê tái cả tâm hồn:

Em muốn ôm cả đất
Em muốn ôm cả trời
Mà sao anh ơi
Không ôm nổi trái tim một con người.”


Bên cạnh bài này là những dòng chữ của anh:

“ Anh cầu xin Phật Bà Quan Âm luôn phù hộ Em, và chị...( đã mất) luôn ở bên em...”

Vâng, những gì anh đã nhắn gửi cho em.... lúc ấy em vừa cảm thấy hạnh phúc, vừa đau nhói tim mình...Nhất là khi đọc những dòng chữ trên, em cảm nhận đó là tâm trạng của anh, như đang hờn trách em khi “không ôm nổi trái tim một con người” .. . Em biết là ngày đó anh đã buồn nhiều lắm.... Em hiểu cả ý nghĩa món quà của anh khi anh đã gửi tặng em là lẵng hoa hồng, một....mặt Phật Bà Quan Âm và một đĩa CD Hạ Trắng của Trịnh Công Sơn do saxophone Trần Mạnh Tuấn biểu diễn. Em hiểu tất cả những điều đó như một lời nhắn nhủ ý nhị của anh dành cho em....Lúc nào anh cũng nhẹ nhàng, sâu lắng và chan chứa tình thương yêu như thế...
Vâng, được yêu thương và thương yêu lại đó cũng là hạnh phúc của con người trong cuộc sống, tuy hạnh phúc đó có dài, hay ngắn. ...Những ký ức đó làm sao tôi quên,...vừa hạnh phúc, chen lẫn đớn đau...

Xin chép và gửi tặng link bài hát " Khát vọng" của nhạc sĩ Thuận Yến, tới người một thời đã thương yêu tôi....


KHÁT VỌNG

Nhạc : Thuận Yến
Thơ : Đoàn Thị Lam Luyến


Gởi tình yêu vào đất
Được hoa trái đầy cành
Gởi lên trời cao rộng
Sẽ được ngọn sao xanh

Em trao cả cho anh
Một tình yêu nồng cháy
Như một cánh buồm xinh
Hiến mình ra biển rộng

Em đã gởi cho anh
Cả con tim dào dạt
Anh lại trả cho em
Nỗi buồn đau tan nát

Em muốn ôm cả đất
Em muốn ôm cả trời
Mà sao anh ơi, mà sao anh ơi
Không ôm nổi trái tim một con người


http://nhacso.net/Music/Song/Tru%2DTinh/2005/10/05F5F23B/
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2006 23:07:30 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 26.06.2006 23:30:35
Hôm nay bỗng dưng tôi cảm thấy lòng mình buồn vô hạn...ôi lòng người và tình người....tôi chẳng biết mình phải nói gì nữa. Đôi khi, ko phải lúc nào lòng tốt của mình cũng được người ta hỉểu, thông cảm và chia sẻ...thậm chí ngay đối với người thân của mình...Tôi biết nói gì đây... Chỉ cảm thấy buồn cho bản thân mình thôi...
Đã lâu rồi tôi cố trốn chạy với nỗi buồn..tôi ko dám nghĩ điều gì ko vui, vì điều đó có hại cho sức khỏe của tôi...bác sĩ bảo thế...tôi đã cố gắng vượt qua nỗi buồn, gạt bỏ mọi ưu tư phiền muộn trong cuộc sống, để giữ cho tâm hồn mình được thanh thản...Nhưng đôi khi, những việc nó đến ngoài dự đoán....Nhưng thôi, tôi cũng chẳng muốn buồn làm gì nữa, miễn sao tôi đã làm đúng với lương tâm của mình..., tôi đã sống hết lòng với mọi người,...tôi hy sinh cho mọi người một cách âm thầm lặng lẽ, mà ko đòi hỏi điều gì cho bản thân mình...Cả cuộc đời tôi, tôi đã và từng sống như thế!!!....Sớm hay muộn gì rồi mọi người sẽ phải hiểu thôi, mà nếu có ko hiểu thì cũng ko sao cả...Bởi tôi đã tập cho mình một cuộc sống đơn giản hóa mọi việc....tôi có lẽ sống của cuộc đời mình và tôi có thể làm tất cả, chịu đựng tất cả mọi khó khăn, thử thách vì lẽ sống ấy...
Tôi vẫn phải cố gạt qua, mỉm cười với cuộc sống, và cuộc sống đã từng mỉm cười với tôi... Nỗi buồn hãy coi như cơn gió thoảng qua.... và nghị lực đã vực tôi tiếp tục tiến bước...
Những lúc buồn một mình, tôi lại nhớ đến bài hát "Có đôi khi" do Hồng Nhung hát:
"Ôi có đôi khi thèm như gió đi hoang
Sống kiếp lang thang, dạo chơi khắp núi rừng
Rũ lá rơi vàng, về thăm biển mênh mông
Vượt ngọn sóng dâng tràn
Ta là gió trên ngàn.

Ôi phải chi ta là con suối sông kia
Sống kiếp giang hồ, dạo chơi hết bến bờ
Để có tiếng chim và em mãi ngây thơ
Ta đâu biết mong chờ
Ta thôi hết vật vờ.

Ôi có đôi khi thèm như lúc tuổi thơ
Sáng sáng tung tăng, đùa vui hát vang lừng
Chẳng biết suy tư đời kia vấn vương gì
Rồi chiều tới mơ màng
Đợi chờ sáng tưng bừng .

Ôi có đôi khi nằm nghe những cơn mưa
Muốn sống cô đơn cùng chăn ấm trong phòng
Chỉ thấy mái hiên và ta đứng co ro
Buồn nhả khói lên trời
Lòng nhịp rối tơi bời .

Ôi có đôi khi thèm như những con chim
Cứ hót líu lo rồi tung cánh lên trời
Đến đến đảo hoang, tìm nơi vắng bóng người
Rồi cười nói một mình
Và lặng khóc một mình ."

Bài hát làm tâm hồn tôi lắng đọng, suy tư về cuộc đời của con người...Có những lúc cũng cần ngồi một mình, buồn một mình...để hiểu mọi người xung quanh và hiểu chính mình hơn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2006 11:54:09 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 28.06.2006 17:50:52
Khoảng 2 năm trở lại đây, ko hiểu sao mình bắt đầu có cảm giác chán chán với những công việc mà mình ko mấy thích thú…Khi sống trong những ý tưởng năng động thì mình lại muốn thay đổi nó, dù biết rằng sẽ nhiều khó khăn chờ đón… Nhưng có lúc mình lại muốn an phận với hiện tại…” đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt”. Hình như mình bắt đầu cảm thấy mỏi mệt…nhiều lúc lười suy nghĩ, chẳng thiết gì nữa cả…Có lúc chẳng hiểu nổi mình nữa. Chắc có lẽ mình bị stress rồi chăng? Nên bộ não bão hòa?? Dạo trước mình sống năng động, hừng hực lửa sống…. Còn giờ hình như cuộc sống trầm lặng hơn, thu mình lại hơn….Biết làm sao hơn…Trước đây, khi cầm bút là mình có thể viết một mach vài chục trang…Còn bây giờ khả năng đó hình như bị chựng lại…. Nhiều lúc ko biết phải viết gì nữa…Hình như đến lúc mọi suy nghĩ hội tụ ở não bộ mà ko nói và viết thành lời được nữa…Thôi thì nhớ đến đâu viết đến đó, thích gì viết nấy, viết những buồn vui trong cuộc sống đã qua để miễn sao lòng mình cảm thấy nhẹ nhõm hơn và có thể chia sẻ với mọi người về cuộc sống muôn màu muôn vẻ trong cuộc đời của mỗi chúng ta,…để có những niềm vui nho nhỏ mà bước tiếp trên con đường chúng ta đang đi...
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 29.06.2006 18:11:37
Tôi rất thích những triết lý sống và yêu…. thể hiện trong ca từ ở những bài hát của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn,... cũng như trong những bài viết dưới dạng tự sự của chính TCS.
Hình như tôi đã bắt gặp một sự đồng cảm sâu sắc ở những điều ông đã nghĩ và viết lên bằng nhạc hay bằng lời ca, lời văn…Đây cũng là triết lý của ông về tình yêu mà tôi cảm thấy rất tâm đắc:



"Cuộc sống không thể thiếu tình yêu

Trịnh Công Sơn

Người ta nói trên trái đất không có gì ở ngoài qui luật cả. Nhưng tình yêu hình như cũng có lúc là một ngoại lệ. Tình yêu có thể nâng bổng con người nhưng cũng lắm lúc nhấn chìm kẻ háo hức. Tôi không tin những người quá lạc quan khi nói về tình yêu bằng thể khẳng định. Người ta có thể tin rằng mình được yêu và cũng có thể hiểu nhầm mình không được yêu.
Tôi không thể nói về một vấn đề mà chính bản thân mình cũng chưa hiểu hết. Chưa hiểu hết là nói theo kiểu đại ngôn chứ thật sự là hoàn toàn không thể hiểu. Nếu có người nào đó thách thức tôi một trò chơi nghịch ngợm thì tôi sẽ mang tình yêu ra mà đánh đố. Tôi e, không ai dám tự xưng mình am tường hết nội dung phong phú và quá phức tạp của tình yêu.
Có người yêu thì hạnh phúc; có người yêu thì đau khổ. Nhưng dù đau khổ hay hạnh phúc thì con người vẫn muốn yêu. Tình yêu vì thế mà tồn tại. Con người không thể sống mà không yêu. Hàng nghìn năm nay con người đã sống và đã yêu - yêu thật lòng chứ không phải giả. Thế mà đã có không biết bao nhiêu là tình yêu giả. Cái giả mà rất thật trong đời. Sự giả trá đó lúc biết được thì làm khổ lòng nhau biết bao nhiêu mà kể. Người giả, người thật nhìn nhau lúc bấy giờ ngỡ ngàng không biết thế nào nói được. Người thật thì nằm bệnh, người giả thì nói, cười huyên thuyên. Ðời sống vốn không bất công. Người giả trong tình yêu thế nào cũng thiệt. Người thật thế nào cũng được đền bù.
Tình yêu thời nào cũng có. Nhưng có tình yêu kết thúc bi thảm đến độ có khi con người không dám yêu. Yêu mà khổ quá thì yêu làm gì. Có người đã nói như vậy.
Tôi đã có dịp đứng trên hai mặt của tình yêu và dù sao chăng nữa, tôi vẫn muốn giữ lại trong lòng một ý nghĩa bền vững: "Cuộc sống không thể thiếu tình yêu"."
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

diên vỹ
  • Số bài : 3604
  • Điểm thưởng : 0
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 29.06.2006 21:49:33
ừ, dù tình yêu của người giả hay thật...thì nếu gặp một rung động mình cũng sẽ yêu....bởi vì....với mình đó là mục đích duy nhất ở đời này...sống....để yêu...đơn giản thế thôi...

yêu theo con tim, yêu theo cảm xúc....những cái sầu, khổ rồi cũng qua, chỉ còn lại những kỷ niệm đẹp mà khi nhớ đến mình phải mĩm cười và bật chữ "giá như"...ừ giá như có lại tình yêu đó, mình sẽ yêu nhiều hơn, mạnh hơn...sâu hơn.....để khi không còn có nhau thì kỷ niệm được khắc đậm hơn...

tình yêu khi còn trẻ thì nó mơ mơ màng màng, dễ đến dễ đi....nhưng khi tuổi đời chất chồng, và có lẽ vì đau khổ buồn vui đã niếm đủ, nên..tình yêu của tuổi này không dồn dập, không háo hức nữa, mà nó lặng thầm...nó êm ái...có khi yêu chỉ để yêu mà không có mục đích gì riêng khác nữa...

với cuộc đời này, mình chẳng mong gì cả ngoài cảm giác yêu và được yêu........thế thôi..!

người có thể yêu mình bằng một thứ tình gian dối...nhưng mình không mong tình yêu của mình đối với người là dối gian....có đôi lúc những xúc cảm về trong mơ...., nhưng mong với đời thật...mình không làm người đau lòng.....hy vọng thế...!

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 30.06.2006 14:42:30
Tôi lại cảm thấy thấm thía những tự sự của TCS về tình yêu, về cuộc sống, về những được và mất trong cuộc đời của mỗi con người....Có lúc ta tưởng ta có tất cả, mà có lúc ta thấy mọi thứ ko có gì nữa trong phần số ngắn ngủi của đời người:

"Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên"

Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ được người mình yêu… Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã dự cảm trước số mệnh của mình như vậy trong những dòng ông viết dưới đây.

Tôi đã mơ thấy chuyến đi của mình

Trịnh Công Sơn

Càng sống nhiều người ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm này hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước. Một buổi sáng cách đây 4 năm, lúc tôi đang ngồi uống rượu với bạn, mẹ tôi bảo: “Má đi chơi một chút nghe!”. Thế rồi một giờ sau tôi được điện thọai báo tin mẹ tôi đã mất tại nhà một người bạn.

Nhạc sĩ Xuân Hồng cũng đã từ biệt chúng tôi như thế. Không kịp nói một lời, không kịp đưa tay vẫy chào bạn bè, vẫy chào cuộc sống. Thế kỷ 21 thế mà cũng khó đến được dù chỉ còn mấy năm.

Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì có người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.

Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.

Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng một bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung…

Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ được đời người. Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ được người mình yêu…"
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 01.07.2006 20:26:52
"Ai đó" ơi,
Có những lúc mình cũng có tâm trạng như "ai đó", cảm thấy buồn và chán...vô cùng...nên mình rất hiểu.... và nhiều lúc cho đến bây giờ cũng ko biết tại sao mình vượt qua được nó để lấy quân bình trong cuộc sống...nhưng có lẽ những lúc đó mình cứ hay suy nghĩ tự an ủi mình thế này: "Ngó lên thì mình thua nhiều người, nhưng ngó xuống chắc có lẽ mình cũng vẫn còn may mắn hơn nhiều người khác...", nhiều người còn khổ hơn mình nữa... Nghĩ đến đó tự nhiên thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn, và mình đã vượt qua được những nỗi buồn, chán lúc nào ko hay....

Xin gửi những tự sự của TCS qua bài viết dưới đây để chia sẻ với ai đó những nỗi buồn...Hy vọng "ai đó" sẽ vui nhé! Mỉm cười đi nào...

"Đêm Giao Thừa 1993

1.1.1993

Tôi có bao nhiêu tuổi thì tôi cũng có bấy nhiêu đêm giao thừa. Có Tết tây và Tết ta. Tờ lịch cuối cùng bóc ra và tự dưng thấy trơ trọi một nỗi buồn vu vơ. Nỗi buồn đó thuộc về lịch tây. Chờ thêm mấy mươi ngày nữa thì lại thêm một nỗi buồn ta. Nỗi buồn của một người thấy mùa xuân thuộc về kẻ khác. Nỗi buồn của kẻ không dám thốt lên hai tiếng tương lai..

Có những đêm nằm không ngủ được. Nghĩ đến tương lai thuộc về người khác mà lòng cứ rầu rầu. Vì sao phải vậy. Quy luật tự nhiên là cái quái gì vậy mà làm não nề những cõi lòng ham sống, thèm yêu cuộc đời. Yêu đời và cứ muốn tồn tại mãi đâu phải là một cái tội. Nếu là tội lỗi thì xưng tội, sám hối với ai.

Cuộc đời sắm ra cái sự yêu thương nhức nhối này làm tình làm tội biết bao nhiêu thân phận con người. Yêu cuộc đời và muốn ở lại mãi mãi. Vì sao không cho ở lại. Trái đất quá chật và vì vậy phải có kẻ ở người đi. Buồn lắm mà không thể than phiền với ai cả.

Ðêm giao thừa dù tây dù ta tôi vẫn luôn luôn một mình một cõi. Số phận vẫn thường hay hậu hĩ với kẻ này mà lại bạc đãi kẻ kia. Có rất nhiều bạn bè thân hữu chứng nhân cứ thấy mỗi lần vào dịp lễ là tôi lại một mình một cõi. Ðành vậy biết làm sao - Người ta có thể vui chơi, đàn đúm, quây quần một đời nhưng vẫn cứ lạc loài lẻ loi một chốc. Một chốc mà là tất cả. Cái sát na nhỏ bé của thời gian đôi khi cũng quy định cả đời người. Một người mẹ bỏ đi. Một người tình bỏ đi cũng nằm trong cái sát na đó.

Ðừng than thân trách phận. Ðời không có lỗi với ai, chỉ có ta có lỗi với đời. Ðêm giao thừa không có người yêu thì buồn lắm nhưng cũng không vì thế mà chết được. Những lễ lạc đi qua đời người mà thiếu vắng hồng nhan thì vẫn có thể vui nhưng là một niềm vui không trọn. Như một khúc hát dở dang. Symphonie inacheveé. Một mùa thu không có lá vàng. Một mùa hè không có nắng. Một đêm đông không giá rét.

Ðêm giao thừa ngồi một mình và hát :

"Ðừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông..."


Ðừng tuyệt vọng vì cuộc đời hồn nhiên đôn hậu vẫn luôn luôn cho ta những ngày vui khác. Những ngày vui của đời thì thênh thang vô tận. Hết cuộc tuyệt vọng này đến một cuộc tuyệt vọng khác biết đâu cũng là một niềm vui. Một niềm vui dù không có thật thì cũng đủ an ủi trong phút chốc.

Cuộc sống là một niềm an ủi vô bờ. Cuộc sống chỉ cho ta mà không cần lấy bớt đi. Cuộc sống cho ta tất cả và mỉm cười khi thấy ta dại dột. Con người sinh ra vốn bất toàn và để làm những điều lầm lỗi. Nó đẹp vì bất toàn. Nó đáng yêu vì nó luôn luôn lầm lỗi. Vậy thì cứ yêu mà đừng tuyệt vọng. Hết cuộc tình này sẽ có một cuộc tình khác. Không có ai lang chạ. Không có ai phản bội ai. Có thứ tình này có thứ tình nọ. Có tội lỗi và có thiên thần. Ðừng khen chê, bôi bác, thẩm định. Ðược yêu hay bị từ chối cũng là số phận của đời. Mà đời thì rộng quá không yêu được chốn này thì yêu nơi khác. Còn yêu thì còn sống. Còn được yêu thì còn sống dài lâu.

Không bao giờ có điều gì tuyệt đối. Và như thế phải có một đêm giao thừa nào đó phải có người yêu. Có những đêm không phải giao thừa mà vẫn có người yêu. Những đêm như thế ta cứ xem như là đêm giao thừa vậy.

Trịnh Công Sơn



Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

mafiana
  • Số bài : 652
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 28.06.2006
RE: CÕI LÒNG RIÊNG TA - 01.07.2006 21:40:37
Hic! Nhiều người cũng cho tui là một "gã galăng", biết chiều chị em vậy mà đời tui chỉ toàn gap những bất hạnh trong tình trường..... Ước gì tui được làm giám đốc, được tuyển một cô đồng nghiệp xinh đẹp nhỉ???

Đời là bể khổ, tình là dây oan!! Adi đà phật. boong boong.... keeng keeng....
Đời khinh ta ta cũng sổ giọng khinh đời.

Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 62 bài trong đề mục