CÕI LÒNG RIÊNG TA
chialy1904 09.06.2006 23:37:57 (permalink)
Ngày tôi bước chân đến nơi này, mọi thứ đều bỡ ngỡ & xa lạ với tôi ...Thành phố này luôn nhộn nhịp với cuộc sống sôi động từng ngày....Tôi còn nhớ như in hình ảnh của anh ngày đầu tiên gặp gỡ....cái hôm tôi đi nhận việc, tôi đã gặp anh ở tại phòng của Giám đốc, Giám đốc phân công tôi về nhận công tác tại phòng của anh, nơi đó anh đang là thủ lĩnh...Anh đón nhận tôi với ánh mắt thiện cảm, xen lẫn sự tò mò về một người mới đến.....

Tôi bắt đầu một ngày làm việc mới với bao nhiêu bỡ ngỡ và xa lạ... Anh như một người anh đã tận tình chỉ dẫn, dìu dắt tôi từng ngày, từng ngày một.....Anh thật chững chạc, có phần nghiêm nghị, nghiêm túc trong công việc...bởi thế ở trong phòng ai cũng kính nể anh....

Mới đây mà đã thấm thoát nhiều năm trôi qua, dần dà tập thể phòng và cơ quan đã trở nên thân thiết với tôi, tôi hòa nhập nhanh chóng vào môi trường mới, cuộc sống mới đó....Trong những tháng năm đó đã có biết bao nhiêu kỷ niệm thân thương gắn bó tôi với nơi này.

Tôi thật là người may mắn khi đã gặp được anh, được sự quan tâm, dìu dắt của anh ngay từ bước đầu chập chững....Anh chỉ dạy cho tôi những ứng xử trong công việc và cuộc sống hàng ngày,...nhìn bề ngoài của anh ai cũng bảo là " lạnh lùng sương gió".... Riêng tôi, tôi cảm nhận đằng sau sự lạnh lùng sương gió đó của anh, là một trái tim thật nhân hậu và giàu tình cảm...Anh luôn nhận những khó khăn, những gì thiệt thòi về mình... luôn dành cho mọi người những sự ưu ái......Tôi thấy anh quả là một người từng trải, có nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống, có bản lĩnh của một người đàn ông...

Những buổi sáng trước giờ làm việc, chúng tôi thường có thói quen tụ tập cùng nhau ở quán cóc bên vệ đường hàn huyên mọi chuyện, cùng uống cafe và tranh luận đủ thứ với nhau trước khi bước vào làm việc...Buổi chiều có khi mấy anh em rủ nhau đi ăn, rồi cùng làm việc, có lúc cùng đi karaoke, nhờ vậy tôi biết được anh hát hay và bài tủ của anh là " Con thuyền không bến" của Đặng Thế Phong....Có lần anh buồn nói với tôi rằng: cuộc đời anh giờ đây đang như "con thuyền không bến".... Anh còn là người rất yêu hoa & có thẩm mỹ về nhiều lĩnh vực.....Có những hôm trời mưa tầm tã nhưng anh vẫn đòi đưa tôi về nhà để rồi người anh ướt sũng, anh có thói quen ko bao giờ mặc áo mưa khi trời mưa...anh thích đi dưới mưa, thích ngắm cảnh sông nước một mình, thích đi bộ lang thang vài cây số...vào buổi chiều sau giờ làm việc. Con người anh sâu lắng, ít nói và sống sâu sắc nội tâm....Trong anh hình như có nỗi đau tiềm ẩn nào đó mà có lẽ chỉ có tôi mới cảm nhận được....

Hình như anh đã cho tôi có thói quen luôn có anh bên cạnh..... Bỗng dưng cảm giác trong tôi rất lạ lùng...., khi anh đi vắng, không thấy bóng dáng anh, lòng tôi cảm thấy hụt hẫng lạ kỳ....Và ngược lại ở anh cũng vậy.... Có phải chăng ông trời đã sắp đặt cho tôi và anh như thế??....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 00:07:09 bởi chialy1904 >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9