Cuộc đời khi ngồi ôn lại, lắm lúc ta thấy nó bằng phẳng như những con đường bê tông tráng nhựa trơn tru, êm đềm như những dòng sông thơ mộng, rộng mở như chân trời xa tít mù khơi của buổi sáng ban mai…, nhưng cũng lắm lúc cuồng phong, chồng chềnh như giông bão giữa biển khơi, …Dù cho cuộc sống ở những cung bậc thăng trầm nào thì ta vẫn thấy nó như một bức tranh đẹp, có chỗ sáng, chỗ tối, chỗ đậm, nhạt…với những gam màu đủ sắc màu…như là sự phong phú vốn dĩ của cuộc sống đang hiện hữu xung quanh ta…
Nếu cuộc đời chỉ là một gam màu, chỉ là một con đường thẳng tắp, chỉ là sự êm ái của dòng sông thơ mộng ….thì cũng dễ làm cho người ta nhàm chán, đôi khi người ta cũng dễ quên mất đi chính mình và không khẳng định được mình là ai….
Cuộc đời càng phong ba bão táp thì càng thử thách con người và tình người….Chính trong bão giông đó ta mới biết ta là ai, ta đang đứng ở đâu? Và ta phải làm gì để vượt qua nó… sự thông minh, sự nhạy cảm, sự trải nghiệm sẽ giúp mỗi người có một cách tiếp cận và giải quyết các tình huống xảy ra khác nhau theo những cách khác nhau…
Ai có tình yêu thương vô bờ bến, có bản lĩnh, nghị lực, có sức chịu đựng bền bỉ dẻo dai, có sự thông minh, nhạy cảm…với cuộc sống, thì người đó nhất định sẽ gặt hái được nhiều thành công hơn là những thất bại….