CÕI LÒNG RIÊNG TA
Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 62 bài trong đề mục
chialy1904 12.09.2006 16:43:33 (permalink)
Ôi, mấy hôm nay lòng tôi nặng trĩu, nỗi buồn ập xuống, tôi cũng không hiểu tại sao và tại sao nữa…. Những gì tôi đã yêu thương, đã ấp ủ trong lòng… thì nay như có ai đó đã chà xát muối vào lòng tôi….

Lòng tôi lại càng xót xa khi nghe bài "Sóng về đâu?" của Trịnh:

Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã dưới chân người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu ?

Sóng bạc đầu và núi chìm sâu
Ta về đâu đó
Về chốn nào mây phủ chiêm bao
Cạn suối nguồn bốn bề nương dâu
Ta tìm em nơi đâu ?

Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng nằm đau
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng xô tôi ngã giữa tim người

Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng cho tôi thấy hết tim người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu ?

Giấc ngủ nào giường chiếu quạnh hiu
Trăng mờ quê cũ
Người đứng chờ gió đồng vi vu
Vạt nắng vàng nhắc lời thiên thu
Nhớ ngàn năm trôi qua

Biển sóng biển sóng đừng trôi xa
Bao năm chờ đợi sóng gần ta
Biển sóng biển sóng đừng âm u
Đừng nuôi trong ấy trái tim thù

Biển sóng … biển sóng … đừng xô

.

http://nhacso.net/Music/?keyword=S%26%23211%3BNG%20V%26%237872%3B%20%26%23272%3B%26%23194%3BU&Str=SoNG%20Ve%20daU&Cat=23
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2006 18:13:57 bởi chialy1904 >
#46
    chialy1904 13.09.2006 19:17:40 (permalink)
    EM TÔI

    Không hiểu sao mấy hôm nay lòng tôi cảm thấy không yên ổn…. Không phải tôi lo cho tôi, mà có lẽ tôi đang nghĩ nhiều về những người thân yêu của mình….Lòng tôi đang cảm thấy buồn và nặng trĩu. Tôi thương cho thằng em bé bỏng của tôi, nó là một chàng trai thông minh, tài hoa, nhạy cảm, bản lĩnh và chững chạc, song có lẽ trong tình cảm nó lại là đứa đôi khi trở nên yếu đuối, dễ bị vấp ngã….Tôi không giận nó, trăm lần không, ngàn lần không.. Tôi chỉ cảm thấy thương nó hơn bao giờ hết….Tôi là một người chị có tấm lòng bao dung… tôi hiểu cuộc đời và tình đời, cũng nhiều phức tạp, chông gai, lắm thái thế nhân tình, nhiều phần sáng nhưng cũng có nhiều góc tối, uẩn khúc chông chênh, dễ vỡ và chinh điều đó khi nghĩ đến em, đã làm tôi khổ tâm và đau lòng, đau như chính tôi đang bị trọng thương vậy.Tôi luôn mong muốn cho em của tôi vững bước trên con đường đời mà dù có lỡ vướng bụi đời thì cũng phải dũng cảm vượt qua và đừng ngoái lại hay trở về với những sai lầm ở quá khứ ….Tôi đã hiểu em tôi, tại sao em lại yêu bài hát “Khoảnh khắc” như thế. Tôi mới hiểu thế nào là khoảnh khắc của những những tình cảm, những đam mê, của những đầy vơi luyến nhớ…Tôi mới hiểu nỗi trống vắng cô đơn trong lòng em tôi trên con đường tìm kiếm một tình yêu đích thực cho mình.

    Tôi bỗng nhớ đến một câu nói: “ Quá khứ thật nhỏ bé, tương lai mới là tất cả vấn đề, đừng vì một chút sai lầm đã qua mà không đi đến chân trời mở rộng”. Tôi luôn cầu mong cho em tôi mãi vui tươi, sớm tìm được một nửa thật sự cần có trong cuộc đời của em, để sớm yên ổn trong cuộc sống,….Không phải vất vả với những tháng ngày lông bông một mình một ngựa….. Cầu cho em tôi được bình yên và hạnh phúc….
    #47
      chialy1904 15.09.2006 14:41:12 (permalink)
      MỘT NGÀY NỮA LẠI SẮP TRÔI QUA

      Một ngày nữa lại sắp trôi qua, Nhoáng 1 cái là thấy đến cuối tuần rồi.

      " Thời gian thấm thoát thoi đưa
      Nó đi đi mãi có chờ đợi ai"

      Một tuần là những chuỗi ngày làm việc mệt mỏi từ thứ hai cho đến tận thứ 7. Chỉ còn ngày Chủ nhật có khi cũng bận nôt......Vì thế ta thèm được nghỉ ngơi, hoặc thư giãn vui chơi..
      Thôi thì nghe nhạc để tìm sự thanh thản trong tâm hôn....
      Trưa nay định ngủ một lát rồi cũng không ngủ được, lại ngồi nghe nhac Trịnh.....
      Mình lại nghe bài PHÔI PHA, lòng buồn man mac....

      http://nhacso.net/Music/Song/Nhac%2DTrinh/2006/08/05F61AB3/

      Ôm lòng đêm
      Nhìn vầng trăng mới về nhớ chân giang hồ
      Ôi phù du
      Từng tuổi xuân đã già một ngày kia đến bờ
      Đời người như gió qua

      Không còn ai
      Đường về ôi quá dài những đêm xa người
      Chén rượu cay một đời tôi uống hoài
      Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi

      Về ngồi trong những ngày
      Nhìn từng hôm nắng ngời nhìn từng khi mưa bay
      Có những ai xa đời quay về lại
      Về lại nơi cuối trời làm mây trôi

      Thôi về đi
      Đường trần đâu có gì tóc xanh mấy mùa
      Có nhiều khi từ vườn khuya bước về
      Bàn chân ai rất nhẹ tựa hồn những năm xưa


      Thả hồn theo nhac.................
      Để rồi lại tiếp tục vùi đầu vào công viêc của một ngày cuối tuần...............

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2006 14:57:12 bởi chialy1904 >
      #48
        chialy1904 21.09.2006 01:09:34 (permalink)
        Lòng ta sao cảm thấy buồn nhiều....hình như ta đang bị mất đi nhiều thứ quý giá mà trước đây ta đã có...ta cũng không biết rồi mọi chuyện sẽ ra sao....
        Hình như nỗi đau đã làm cho ta chợt tỉnh ra....ta cảm thấy chán tất cả mọi thứ....chẳng muốn nghĩ ngợi, chẳng muốn làm gì....Ôi con người và lòng người....
        #49
          chialy1904 29.09.2006 21:38:19 (permalink)
          Cuộc đời khi ngồi ôn lại, lắm lúc ta thấy nó bằng phẳng như những con đường bê tông tráng nhựa trơn tru, êm đềm như những dòng sông thơ mộng, rộng mở như chân trời xa tít mù khơi của buổi sáng ban mai…, nhưng cũng lắm lúc cuồng phong, chồng chềnh như giông bão giữa biển khơi, …Dù cho cuộc sống ở những cung bậc thăng trầm nào thì ta vẫn thấy nó như một bức tranh đẹp, có chỗ sáng, chỗ tối, chỗ đậm, nhạt…với những gam màu đủ sắc màu…như là sự phong phú vốn dĩ của cuộc sống đang hiện hữu xung quanh ta…
          Nếu cuộc đời chỉ là một gam màu, chỉ là một con đường thẳng tắp, chỉ là sự êm ái của dòng sông thơ mộng ….thì cũng dễ làm cho người ta nhàm chán, đôi khi người ta cũng dễ quên mất đi chính mình và không khẳng định được mình là ai….
          Cuộc đời càng phong ba bão táp thì càng thử thách con người và tình người….Chính trong bão giông đó ta mới biết ta là ai, ta đang đứng ở đâu? Và ta phải làm gì để vượt qua nó… sự thông minh, sự nhạy cảm, sự trải nghiệm sẽ giúp mỗi người có một cách tiếp cận và giải quyết các tình huống xảy ra khác nhau theo những cách khác nhau…
          Ai có tình yêu thương vô bờ bến, có bản lĩnh, nghị lực, có sức chịu đựng bền bỉ dẻo dai, có sự thông minh, nhạy cảm…với cuộc sống, thì người đó nhất định sẽ gặt hái được nhiều thành công hơn là những thất bại….
          #50
            chialy1904 22.10.2006 18:37:18 (permalink)
            Giá trị của tình yêu

            Tình yêu là gì? Liệu có một mối tình vĩnh cửu trong cuộc đời này? Tại sao chúng ta cứ đi kiếm tìm một nửa đời mình trong vũ trụ bao la này?, phải chăng tình yêu là sự rung động trong trái tim của mỗi người trước sự cảm nhận, cảm xúc về những cái đẹp, cái thánh thiện...của con người hiện tại một cách đầy đủ nhất trong cuộc sống?

            Trong cuộc sống xung quanh chúng ta, đã từng có hàng triệu triệu những lời có cánh đẹp đẽ, diệu kỳ về tình yêu. Đã có hàng ngàn cách mà người ta định nghĩa về tình yêu. Đã có vô số những biểu tượng về tình yêu qua nhiều tác phẩm nghệ thuật (đặc biệt là văn học, sân khấu, điện ảnh) của các thời đại. Nhưng dường như người ta không tìm thấy mẫu số chung cho lời định nghĩa: "Thế nào là một tình yêu đẹp?", "Thế nào là người tình lý tưởng?". Ngay cả với mỗi người, khi ở mỗi lứa tuổi khác nhau, thì cảm nhận và cung bậc của tình yêu cũng sẽ khác nhau. Cuộc đời này, một lúc nào đó thì ai cũng phải bước vào ngưỡng cửa của lâu đài bí ẩn, đầy ngọt ngào và cả đắng chát - TÌNH YÊU.

            Vâng ,Tình yêu – ta cảm nhận nó lung linh như giọt sương mai…, rực rỡ như rừng hoa đẹp dưới ánh sáng mặt trời…, nồng nàn như hương hoa sữa…, trong sáng như pha lê…, vì thế lắm lúc nó đưa ta bay bổng, thăng hoa…nhưng đôi khi nếu không biết vun đắp, nuôi dưỡng tình yêu thì chúng cũng rất dễ làm ta lạc lối, chìm xuống đáy vực, tan vỡ TY khi bị tổn thương.

            Tình yêu luôn thiên biến vạn hóa, nó như những nấc thang của một tòa lâu đài. Chúng ta có thể bước được hết những nấc thang đó không?, đó là tùy thuộc vào mỗi người. Nhưng tình yêu phải có sự kết hợp hài hòa giữa hai người, có những điểm cơ bản tương đồng, phải là sự rung động từ hai trái tim tha thiết và mãnh liệt, phải là sự hiểu biết, nhạy cảm, am tường, cảm thông, chia sẻ…, nhưng cũng phải có những đặc thù riêng biệt khác nhau để bổ sung cho nhau làm phong phú cuộc sống. Khi yêu người ta luôn vươn lên để sống tốt hơn, đẹp hơn, để vun đắp và xây dựng tình yêu càng càng bền vững hơn. Đó là giá trị đích thực của TY.

            Nhưng tình yêu là tòa lâu đài mà ở đó có nhiều con đường đi đến, và cũng nhiều ngõ ngách để đi ra….nếu ta không biết luôn nuôi dưỡng, hâm nóng tình yêu, không cùng nhau biết chịu đựng hy sinh vì người mình yêu….thì có ngày tình yêu sẽ đi vào một ngõ ngách nào đó lúc nào không hay. Vì cuộc sống vốn dĩ là phức tạp, những mong muốn, nhu cầu của con người luôn luôn ngày càng cao, luôn luôn thay đổi, đòi hỏi tình yêu cũng phải mau chóng thích ứng với những điều kiện thực tế của cuộc sống….

            Tình yêu, vẫn luôn là điều mà không có ai có thể định nghĩa một cách đầy đủ được, vì nó vẫn như là một ẩn số mà các chàng trai, những cô gái cứ mải miết kiếm tìm, tìm được rồi có khi lại vuột mất khỏi tầm tay, có khi kiếm tìm suốt cả đời mà cũng chưa có được. Tình yêu là hai từ nghe tưởng như giản đơn, nhưng hết sức khó lý giải , không có một mẫu số chung, không có một lời giải chung, không ai giống ai, mỗi người bằng một con đường riêng để đến tòa lâu đài của TY, và cũng có thể đi ra khỏi tòa lâu đài với những ngõ ngách khác nhau…

            Cuộc đời này không có điều gì là trọn vẹn, là hoàn hảo, là mỹ mãn cả, nhất là trong tình yêu ( Tôi đang nói về tình yêu đích thực, chứ không bàn về những thứ lộn xộn được mệnh danh là tình yêu nhưng không phải là TY)
            Tình yêu là quy luật của tự nhiên do tạo hóa sinh ra, mang đến cho con người. Cuộc sống của con người không thể thiếu tình yêu. Dù thế nào đi chăng nữa thì tôi vẫn thấy tình yêu là một điều gì đó thiêng liêng mà con người luôn phải tranh đấu để đạt được, giá trị của nó là vô giá!!!
            __________________
            #51
              chialy1904 25.10.2006 11:31:54 (permalink)
              Thu Hát Cho Người

              Sáng tác: Vũ Đức Sao Biển
              Thể hiện Quang Dũng
              Album Hoa Có Vàng Nơi Ấy
              Thể loại Nhạc nhẹ
              Hãng phát hành Viết Tân Studio


              http://nhacso.net/Music/Song/Nhac%2D...5/10/05F5F030/

              Giòng sông nào đưa người tình đi biền biệt.
              Mùa thu nào đưa người về thăm bến xưa.
              Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ.
              Về đồi sim, ta nhớ người vô bờ.

              Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó,
              Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư.
              Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió.
              Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ.

              Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương,
              Trong mênh mông chiều sương
              Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín
              Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi.

              Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người.
              Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi.
              Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi.
              Nhạc hoài mong, ta hát vì xa người.
              Thu hát cho người, Thu hát cho người, người yêu...ơi !



              Dòng sông năm xưa anh và em cùng các bạn lênh đênh trên những con thuyền để qua bên kia con sông cùng nhau, giờ đây đã vắng bóng em....Hôm nay anh trở lại bến xưa vào đúng tháng mười - mùa thu, anh đứng nhìn dòng nước trôi hững hờ, những cánh hạc bay, bay vút vào khoảng không trung xa xôi, nhìn xa xa những đồi sim ẩn hiện mà lòng nhớ em vô bờ:

              "Giòng sông nào đưa người tình đi biền biệt.
              Mùa thu nào đưa người về thăm bến xưa.
              Hoàng hạc bay, bay mãi bỏ trời mơ.
              Về đồi sim, ta nhớ người vô bờ. "


              Những kỷ niệm của đôi ta một thời hiện lên trong ký ức của anh, tình yêu mặn nồng, những nụ hôn anh trao em đắm đuối một thời ta yêu nhau còn ẩn hiện đâu đây...Anh yêu em hơn cả bản thân mình, để rồi...định mệnh đã đẩy em ra xa anh...anh chỉ còn biết đứng đây một mình với một nỗi đau sâu thẳm, khóc cho tình mình sao trái ngang, làm anh vĩnh viễn mất em, và giờ đây ngóng đợi em với cõi lòng tan nát, lệ ướt hoen mi...

              "Ta vẫn chờ em dưới gốc sim già đó,
              Để hái dâng người một đóa đẫm tương tư.
              Đêm nguyệt cầm ta gọi em trong gió.
              Sáng linh lan hồn ta khóc bao giờ.

              Ta vẫn chờ em trên bao la đồi nương,
              Trong mênh mông chiều sương
              Giữa thu vàng, bên đồi sim trái chín
              Một mình ta ngồi khóc tuổi thơ rơi."


              Thời gian thấm thoát đã hơn mười năm trôi qua, cuộc đời xô đẩy mỗi người một thân phận, nhưng ngày những ngày biệt ly làm anh luôn khắc khoải nhớ đến em, nhớ tình yêu của chúng mình đã khắc sâu vào trái tim anh, để đến hôm nay khi trở lại bến xưa anh vẫn hoài mong, hoài thương và muốn hát cho em nghe bản tình ca bất tận của đôi ta...

              "Thời gian nào trôi bềnh bồng trên phận người.
              Biệt ly nào không muộn phiền trên dấu môi.
              Màu vàng lên, biêng biếc ánh chiều rơi.
              Nhạc hoài mong, ta hát vì xa người.

              Thu hát cho người, Thu hát cho người, người yêu...ơi !"


              Có những cuộc tình luôn đi theo cùng chúng ta theo suốt tháng năm, cám ơn cuộc đời đã mang em đến cho anh, để đến giờ dù xa em mà anh vẫn không thể nào quên, xin tặng em một bài ca " Thu hát cho người" em nhé!!...
              #52
                chialy1904 30.10.2006 20:33:35 (permalink)
                Cuộc đời, lắm lúc như ta đang bước đi trên con đường ghập ghềnh sỏi đá trong những mớ bòng bong hỗn độn của những thực, hư, mộng tưởng, những vòng xoáy của thế thái..., mà lắm lúc ta không hiểu nổi, không lý giải được... và có lúc cũng không hiểu nổi chính bản thân...Nhiều lúc phải tự vệ, phải tranh đấu...., nhưng lắm lúc thấy mình chỉ như một con én không làm nổi mùa xuân, đành buông xuôi, im lặng trong cái gọi là chấp nhận thực tại, nhưng đó ko phải là bản chất của mình. Cuộc sống ko phải lúc nào chân lý cũng thuộc về kẻ đúng, vô cùng phức tạp..., nhất là trong một xã hội như hiện nay, khi đúng sai, thật giả bị lẫn lộn, nhiều giá trị của cuộc sống bị đảo ngược .....Hình như dần dần mình đang khác với mình trước đây, trong cái gọi là thích ứng và chấp nhận thực tại....
                Cuộc đời là cả chuỗi sự trải qua, rồi lại chiêm nghiệm những được - mất, những hạnh phúc - khổ đau, những khát khao - thất vọng, những yêu thương - căm ghét, những giá trị thực - ảo...Lắm lúc ta chỉ muốn hét lên cho thấu trời đất...nhưng lắm lúc ta lại chỉ muốn thu mình vào trong nỗi buồn âm u, tê tái...........
                #53
                  langtoi 31.10.2006 08:34:57 (permalink)
                  Sống trong xã hội thì cuộc đời của một con người là vô cùng nhỏ bé, sống trong một thời đại mà dường như giá trị cảu cuộc đời được tính theo thang điểm của tài chính, chịu sự sai khiến của đồng tiền thì cuộc đời của mỗi chúng ta càng biến thành nhỏ bé hơn chỉ như hạt cát giữa sa mạc không tên. Nếu chúng ta không biết cách ứng xử thì bị cho rằng không cấp tiến, nếu chúng ta theo sự chi phối chúng ta sẽ rơi vào một vòng xoáy không có đường trở ra. Cơn lốc đó làm cho chúng ta không thể làm chủ bản thân mình. Chúng ta sẽ bị cuốn theo và một ngày nào đó chúng ta sẽ bị băng hoại đạo đức, sống và chết vì một mục đích: đó là đồng tiền. Đồng tiền nõ chẳng có lỗi gì cả chính chúng ta làm cho nó trở thành như thế. Hãy nhận thức đúng con đường của chúng ta...
                  #54
                    chialy1904 31.10.2006 18:36:43 (permalink)
                    Chào bạn langtoi,
                    Cám ơn bạn đã ghé thăm trang nhatky của chialy.
                    Vấn đề bạn nêu, thật ra tùy theo quan niệm của từng người trong cuộc sống thôi bạn à. Có người xem đồng tiền chỉ là phương tiện để phục vụ cuộc sống, nhưng có người lại xem đồng tiền là mục đích của cuộc sống. Vì thế có người tuy nghèo một chút nhưng không có nghĩa là họ không hạnh phúc và ngược lại, có người ngồi trên đống tiền nhưng lại không cảm thấy hạnh phúc....
                    Với mình thì luôn cô gắng lao động để kiếm sống bằng chinh sức lực của mình. Đó là niềm vui, niềm hạnh phúc....Tiền là phương tiện giúp ta thực hiện những mơ ước, mục đích mà chung ta đặt ra và hướng đến trong cuộc sống. Cuộc sống còn rất nhiều thứ khác còn quý hơn tiền, đó là tình cảm của con người với con người...tiền có thể kiếm ra được, nhưng nếu một khi lòng tin mất, tình cảm mất thì rất khó lấy lại.... Quan niệm của mình là như thế...Nói chung bàn về vấn đề này thi rất nhiều điều để nói...ở đây mình có vài điều trao đổi cùng bạn như thế thôi. Chắc là bạn cũng hiểu mình phần nào rồi phải không?
                    #55
                      langtoi 31.10.2006 19:25:13 (permalink)
                      Kiếm tiền nhiều khi cũng chính là mục tiêu, là khát vọng và thậm chí là thú vui của con người. Nhưng đồng tiền có hai mặt của nó: một mặt nó đêm lại sự giàu có, sung túc, đem lại được cả niềm vui và nỗi buồn cho con người nhưng mặt khác nó lại có thể chi phối con người, làm bản năng trong mỗi người trỗi dậy. Vấn đề là chúng ta suy nghĩ về nó như thế nào và chỉ chấp nhận nó tới nhường nào. Chỉ có làm việc mới có tiền, nhưng vì đồng tiền một số người đã có thể làm những chuyện mà chúng ta không thể tưopửng tượng được và cũng không chấp nhận được. Hạnh phúc ư? Thế nào là hạnh phúc, cái đó chỉ chính bản thân chúng ta biết được đối với mình thế nào là hạnh phúc. Tình cảm thì luôn là một sợi chỉ đỏ xuyên suốt cuộc đời mỗi người. Không có tình cảm, không biết chăm sóc, bồi dưỡng tình cảm thì con người ta sẽ rất khó sống. Chúng ta có thể mất đi một vài biểu hiện của tình cảm nhưung mất tất cả thì....
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2006 13:04:12 bởi langtoi >
                      #56
                        chialy1904 01.11.2006 00:14:39 (permalink)
                        Rất cám ơn những trao đổi về suy nghĩ và quan niệm của bạn về vấn đề mà bạn đưa ra. Quả thật là trong cuộc sống hiện nay cũng đã có không ít người như thế...Biết được điều đó để chúng ta tránh những gì cần tránh và làm những gì cần làm...và vì thế mà tôi luôn tâm đắc với câu mà tôi đã lấy làm chữ ký cho mình:
                        " Địa vị ư? - sẽ mất
                        Tiền tài ư? - sẽ hết
                        Hoa đẹp ư? - sẽ tàn
                        Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian"
                        #57
                          langtoi 03.11.2006 18:41:04 (permalink)
                          Ôi cuộc đời sao nhiều cám dỗ! Nó phủ xuống đời người biết bao nhiêu cảm xúc. Lúc tràn ngập yêu thương, tràn trề hạnh phúc. Lúc quạnh quẽ cô đơn, lúc nhớ, lúc thương, lúc hy vọng. Chúng đan xen hoà quện vào nhau khi cuồn cuộn dậy sóng, lúc phẳng lặng êm đềm. Và thế là dòng đời vẫn chảy mãi chỉ có chình con người tự thay đổi hoặc phải thay đổi cảm xúc để cảm thấy dễ chịu hơn, phù hợp với hoàn cảnh hơn. Biết làm sao, vì khi sinh ra số phận đã an bài mỗi người một cuộc sống. Cho dù bạn có tin hay không, có chấp nhận điều đó hay không, tất cả đều vô nghĩa vì tất cả, tất cả đã được lập trình rồi. Muồn sống êm đềm ta cần phải biết chấp nhận thực tế, đè nén thương đau chờ thời cơ, khoảnh khắc cho riêng ta đến....
                          #58
                            chialy1904 08.11.2006 22:28:07 (permalink)


                            Trích đoạn: langtoi

                            Ôi cuộc đời sao nhiều cám dỗ! Nó phủ xuống đời người biết bao nhiêu cảm xúc. Lúc tràn ngập yêu thương, tràn trề hạnh phúc. Lúc quạnh quẽ cô đơn, lúc nhớ, lúc thương, lúc hy vọng. Chúng đan xen hoà quện vào nhau khi cuồn cuộn dậy sóng, lúc phẳng lặng êm đềm. Và thế là dòng đời vẫn chảy mãi chỉ có chình con người tự thay đổi hoặc phải thay đổi cảm xúc để cảm thấy dễ chịu hơn, phù hợp với hoàn cảnh hơn. Biết làm sao, vì khi sinh ra số phận đã an bài mỗi người một cuộc sống. Cho dù bạn có tin hay không, có chấp nhận điều đó hay không, tất cả đều vô nghĩa vì tất cả, tất cả đã được lập trình rồi. Muồn sống êm đềm ta cần phải biết chấp nhận thực tế, đè nén thương đau chờ thời cơ, khoảnh khắc cho riêng ta đến....


                            Chào langtoi,
                            Hổm nay mình bận quá, thấy bạn vào chơi mà chưa rảnh để reply, hôm nay tranh thủ nè...Cám ơn nhiều lắm hén.
                            Rất chia sẻ những suy nghĩ của bạn...Biết là mỗi người cũng có số phận riêng...Nhưng đôi khi ta cứ cố gắng hết sức mình...biết đâu số phận cũng mỉm cười với ta, ta sẽ thấy cuộc đời này không đến nỗi vô nghĩa và cuộc sống sẽ có thêm nhiều thi vị mới mà chưa hẳn theo một trình tự của những mặc định đã lập trình sẵn...
                            Sống là tranh đấu không ngừng để tồn tại và phát triển....Ai có nghị lực, có sức chịu đựng bền bỉ dẻo dai, có ý chí và mục đích tốt đẹp.... thì sẽ gặt hái được nhiều thành công trên đường đời...
                            Chúc bạn sẽ đạt được nhiều điều mà bạn mơ ước....
                            #59
                              chialy1904 10.11.2006 22:53:25 (permalink)
                              Lòng buồn chẳng làm nổi thơ, chắng viết được gì cho ra hồn...
                              Lắm lúc ta ko hiểu nổi lòng của ta nữa...Buồn, rồi vu vơ viết...chẳng biết viết gì nữa..., ta đang cần một sự an ủi dù chỉ một lời thôi...ta đã đọc thơ của em...mà cũng chẳng vơi đi nỗi buồn...Ta cũng ko muốn làm em bận lòng, mà sao ta lại làm lây lan nỗi buồn cho em nhỉ?...Có lẽ ta nên ôm ấp và chịu đựng một mình thì hay hơn...Giờ ta trở về đây, vắng bóng nhiều bạn cũ...lòng ta lại cảm thấy trống trải lạ...Suy nghĩ nhiều sSức khỏe lại có vấn đề...
                              Ta lại nhờ đến bài viết của Trịnh, thôi thì chiêm nghiệm và tìm mình ở trong bài viết đó vậy...


                              "Nỗi lòng của tên tuyệt vọng


                              Tiếng nói thầm kín của một người nhiều khi suốt cuộc đời không thể nào bày tỏ. Có khi bày tỏ được thì cũng là những tiếng nói dở dang. Có người giấu bặt. Tôi chưa hề quên cái hiệu lệnh muôn đời: "Cái ta đáng ghét". Tuy nhiên trong cuộc sống thường nhật nơi đây, ngoài những ngày hét la to đầy nộ khí, vẫn có những giây phút lui về muốn thở than. Phải chăng thở than cũng là niềm bí ẩn của con người.

                              Mỗi đời sống ẩn giấu một định mệnh. Có những định mệnh đời đời là cây kiếm sắc. Một đôi lần trong giấc mơ tôi, bừng lên những ánh thép đó. Nhưng tôi biết rõ rằng tôi chỉ là một loài chim nhỏ hót chơi trên đầu những ngọn lau. Không ai muốn mình là kẻ tuyệt vọng. Nhưng tôi tự nguyện làm tên tuyệt vọng. Bởi nhiều khi sớm mai tôi thức dậy không thấy được hoa quả khai sinh trong trái tim người.

                              Tôi lại biết thêm rằng, dù là người chiến thắng hay chiến bại, suốt cuộc đời cũng không thể vui chơi. Hạnh phúc đã ngủ yên trong những ngăn kéo của quên lãng.

                              Tôi không bao giờ nhầm lẫn về sự khổ đau và hạnh phúc. Nhưng tôi thường rơi vào cơn hôn mê trước giấc ngủ. Ở biên giới đó tôi hoảng hốt thấy mình lơ lửng giữa sự sống và cái chết. Những giây phút như thế vồ chụp lấy tôi mỗi đêm. Khi quanh tôi, mọi người đã yên ngủ. Và tôi đau đớn nhận ra rằng, có lẽ cuộc đời đã cho ta lắm ngày bất hạnh.

                              Mỗi ngày sống tới, mỗi ngày tôi thấy đời sống nhỏ nhắn thêm. Ðời sống thật sự không tiềm ẩn điều gì mới lạ. Có lẽ vì thế, vì sự quen mặt mỗi lúc mỗi gần gũi, thắm thiết hơn, nên tôi càng thấy yêu mến cuộc đời. Như đứa con ngoan không tuyệt tình nổi với rẫy sắn nương khoai, nơi có bà mẹ suốt đời mắt không sáng nổi một ngày trẩy hội.

                              Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọn g và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa kẻ chiến thắng vừa kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa đến những đấu trường.

                              Tôi đang bắt đầu những ngày học tập mới. Tôi là đứa bé. Tôi là người bạn. Ðôi khi tôi là người tình. Chúng tôi cùng học vẽ lại chân dung của nhân loạị Vẽ lại con tim khối óc. Trên những trang giấy trắng tinh khôi chúng tôi không bao giờ còn thấy bóng dáng của những đường kiếm mưu đồ, những vết dao khắc nghiệt. Chúng tôi vẽ những đất đai, trên đó đời sống không còn bạo lực.

                              Như thế, với cuộc đời, tôi đã ôm một nỗi cuồng si bất tận. Mỗi đêm, tôi nhìn trời đất để học về lòng bao dung. Nhìn đường đi của kiến để biết về sự nhẫn nhục. Sông vẫn chảy đời sông. Suối vẫn trôi đời suối. Ðời người cũng để sống và hãy thả trôi đi những tị hiềm.

                              Chúng ta đã đấu tranh. Ðang đấu tranh. Và có thể còn đấu tranh lâu dài. Nhưng tranh đấu để giành lại quyền sống, để làm người, chứ không để trở thành anh hùng hay làm người vĩ đại. Cõi nguồn từ khước tước hiệu đó.

                              Chúng ta đã đấu tranh như một người trẻ tuổi và đã sống mệt mỏi như một kẻ già nua. Tôi đang muốn quên đi những trang triết lý, những luận điệu phỉnh phờ. Ở đó có hai con đường. Một con đường dẫn ta về ca tụng sự vinh quang của đời sống. Con đường còn lại dẫn về sự băng hoại.

                              Nhân loại, mỗi ngày, đang cố bày biện những tiệm tạp hóa mới. Ðóng thêm nhiều kệ hàng. Người ta bán đủ loại: đói kém, chết chóc, thù hận, nô lệ, vong thân...

                              Những đấng tối cao, có lẽ đã ngủ quên cùng với chân lý.

                              Tôi đã mỏi dần với lòng tin. Chỉ còn lại niềm tin sau cùng. Tin vào niềm tuyệt vọng. Có nghĩa là tin vào chính mình. Tin vào cuộc đời vốn không thể khác.

                              Và như thế, tôi đang yêu thương cuộc đời bằng nỗi lòng của tên tuyệt vọng.

                              Trịnh Công Sơn"

                              #60
                                Thay đổi trang: << < 45 > | Trang 4 của 5 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 62 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9