Em nơi phố núi rừng yên lặng
Ta vùng biển mặn sóng xôn xao
Có ai đưa em về trong chiều nay
Ðường hun hút mùa đông đầy tuyết lạnh
Có ai đưa em về trong chiều nay
Ngày trước Giánh Sinh phố phường hiu quạnh
Tự thuở mười ba em sống xa nhà
Tương lai gởi nhờ tấm lòng nhân loại
Ðường quê mình em chưa đi bao xa
Mà đường tha hương nửa vòng thế giới
Em ở đây làm tiểu thơ phố núi
Chiều hoang vu quay quắt nhớ gia đình
Mây xuống gần nhưng mây vẫn làm thinh
Cho mắt em giăng giăng màu u uẩn
Tuổi hăm ba vẫn xa lià cố quận
Phố núi vẫn buồn em vẫn bơ vơ
Lời ru mẹ giờ viết lại thành thơ
Thay tay ấm vỗ về em giấc ngủ
Em đã đi trên đường chưa lần thử
Bốn ngàn năm chỉ một chuyến lưu vong
Thế hệ đầu tiên nước mắt lưng tròng
Câu chuyện thật như câu chuyện huyền sử
Có ai đưa em trong chiều gió hú
Ðường quanh co gợi nhớ chút quê hương
Hoa tuyết bay, bay nhẹ phủ đời thường
Tôi gởi em một đời thơ đẹp nhất...