NHỮNG BÀI THƠ TÌNH BẤT TỬ
Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
Hải Triều Tiên Sinh 13.06.2006 09:28:36 (permalink)
CỐC NƯỚC XẺ ĐÔI
(Thảo Nguyên)

Xẻ đôi cốc nước cho Anh
Chiều nay quán vắng bỗng thành xa xưa ...
Đành rằng cay đắng có thừa
Làm sao kể được cho vừa giọt đau
Làm sao nữa quãng đời sau
Chòng chành thế, biết tìm đâu bến bờ
Cô đơn quá, hóa hững hờ
Mới hay cốc nước bây giờ đã hai
Xẻ đôi cay đắng cho ai
Hôm nay vui đấy - ngày mai có đầy ?
#16
    Hải Triều Tiên Sinh 13.06.2006 09:37:49 (permalink)
    "Ngửa bàn tay, là chia đôi nỗi nhớ
    Úp bàn tay, nỗi nhớ vẫn chia hai..."
    Sẻ chia, ở cõi đời này thường làm cho người ta hạnh phúc, nhưng sự sẻ chia của Thảo Nguyên lúc này dường như lại khiến cho người ta rưng rưng giọt lệ. Nó quặn thắt nỗi lòng của 2 kẻ chia xa, không biết "anh" khi ngồi đó một mình (hoặc cũng có thể vui vầy cùng kẻ khác) liệu có nhớ tới ngày đã cùng chia xớt cả niềm vui, nỗi nhớ cùng "em".

    Đành rằng cay đắng có thừa
    Làm sao kể được cho vừa giọt đau

    Cõi người, luôn là sự phân tranh giữa thừa và thiếu, lúc này đây "cay đắng" trong em lan toả cả thế gian, nhưng em vẫn chỉ vò võ một mình, đành cam chịu, bởi nếu kể ra, hoà điệu cùng kẻ khác, nỗi đau âm ỉ trong em chỉ bùng cháy mãnh liệt hơn mà thôi...
    Chao ôi, buồn.
    #17
      Hoàng Hoa 13.06.2006 11:01:16 (permalink)
      CHIỀU
      Hoàng Hoa


      Bâng khuâng
      tìm lại trong Chiều
      Tầm Xuân
      và cả dáng chiều mộng mơ
      Kinh thành
      hoa dại ngẩn ngơ
      Phượng bay vàng lá...
      Chiều,
      ngơ ngẩn Chiều!

      Vương sầu
      lầu gác
      xanh rêu
      Ngọ Môn trầm mặc
      bao điều trước sau
      Thời gian
      dẫu có phai màu
      Hồn xưa
      còn mãi
      ngàn sau... vọng về

      Thoáng Chiều
      đậm giọt cà phê
      Thoáng chiều
      dòng nhạc
      gợi về cố nhân...
      Chiều nay
      Chiều...
      lỡ dỡ vần
      Vắng người nối hộ, mấy vần thơ... bay!

      Xa xăm người hỡi, có hay
      Chiều nay
      Chiều
      gió lắt lay nỗi niềm
      Mộng chiều,
      Chiều
      mộng êm đềm
      Nắng chiều
      thềm nhỏ
      đọng mềm chút tơ

      Tơ chiều
      nắng đổ... bơ vơ
      Tầm Xuân biếc
      chết
      chừ bơ vơ giàn
      Người về Chiều
      cũng ngỡ ngàng
      Chiều
      rơi
      chút nắng
      Chiều
      tràn chút duyên

      Người ơi
      tri kỷ mấy miền
      Chiều
      nơi cố quận
      Chiều nghiêng đỉnh buồn
      Một mình
      buông gót giày đơn
      Cố nhân
      ơi hỡi
      về không?
      Chiều
      chờ!!...

      Quán cà phê Chiều - Huế,
      ________________________________________________
      Mấy dòng lục bát trập trùng cho kỷ niệm và cố nhân!
      Gửi lại với Hải Triều làm kỷ niệm!

      Mến,
      Hoàng Hoa
      #18
        Hải Triều Tiên Sinh 13.06.2006 11:35:29 (permalink)
        Trời hỡi trời. HH có tin rằng CP đã thuộc bài thơ này của HH rồi không? Vì sao ư? Vì "trập trùng cho kỷ niệm và cố nhân". Bài thơ này của HH đẹp lắm. (đẹp và hay khác nhau nhiều nhiều) cái hay hãy để CP từ từ cảm nhận và phúc đáp sau nha. Nhưng CP ấn tượng nhất ở 2 điểm thể hiện(tính đến thời điểm này) Hình tượng "tơ chiều", và hình ảnh "buông gót giày đơn". Ừm. HH dệt nắng đẹp và đều, như núi Ngự Bình phản chiếu xuống dòng Hương Giang vậy.
        Trần Đăng Khoa có câu thơ rất đẹp: "...Tiếng rơi rất khẽ như là rơi nghiêng", một chiếc lá rơi đầy hình tượng vậy đấy. Lẩn khuất ở tận cùng của bức lụa "tơ chiều" là bóng dáng giai nhân đang "buông gót giày đơn", cái tình ý sâu xa ấy liệu mấy người đồng cảm.
        Cám ơn HH về một điểm nhấn mới trong thông điệp của tình yêu, và nữa đó còn là cách thể hiện tình yêu của 1 bài thơ tình.
        Chúc vui, và sáng tác thật nhiều nhé bạn.
        #19
          Hải Triều Tiên Sinh 13.06.2006 13:16:49 (permalink)
          http://203.162.1.208/amthanh1/tiengviet/amnhac1/Cakhuctrutinh/trangc.html

          Một bài hát thật hay, tình yêu, tình quê thấm đẫm hồn người. Lò Ngân Sủn là người dân tộc Thái, âm hưởng của lời thơ được hồn nhạc thổi vào nghe say đắm, rạo rực lòng người. Chất hoang sơ của núi rừng không còn làm cho người ta e ngại, tất cả đều muốn tận mắt khám phá. Tình yêu của đôi trai gái hoà nhịp vào vũ điệu của núi rừng, tạo nên một khoảng không khoáng đạt, tất cả những điều ấp ủ đã được thổ lộ cùng men say của những cánh rừng, của chồi non cỏ biếc...
          Bạn sẽ say hơn nếu được nghe lời thơ này bằng sự giao thoa, cộng hưởng của nhạc sỹ Trần Chung. Hãy nghe dù chỉ một lần, bạn chắc sẽ còn muốn play lại......
          _______________________________________________________________________________________________________________

          CHIỀU BIÊN GIỚI
          (Lò Ngân Sún)

          Chiều biên giới em ơi
          Có nơi nào xanh hơn
          Như chồi non cỏ biếc
          Như rừng cây của lá như tình yêu đôi ta

          Chiều biên giới em ơi
          Có nơi nào cao hơn
          Như đầu sông đầu suối
          Như đầu mây đầu gió như trời quê biên cương

          Em ơi có nơi nào đẹp hơn chiều biên giới
          Khi mùa hoa đào nở ,
          Khi mùa sở ra cây
          Lúa lượn bậc thang mây
          Mù tỏa ngát hương bay
          Chiều biên giới em ơi !
          Nhớ bao điều thân thương
          Đôi ta cùng chiến hào ,
          Tình yêu đẹp tiếng hát
          Giữa đất trời quê ta

          Giữa nông trường lộng gió ,
          Tình gắn bó,
          Nghe cuộc đời say nồng
          Như trời rộng mênh mông
          Ánh chiều tà bâng khuâng
          Một lời hát đang dâng

          Chiều biên giới em ơi
          Nhớ bao điều thân thương
          Đôi ta cùng chung chiến hào ,
          Tình yêu đẹp tiếng hát giữa đất trời quê ta
          #20
            Hải Triều Tiên Sinh 13.06.2006 13:55:10 (permalink)
            Với ta, thơ không lạ, điều lạ là người làm thơ, đặc biệt là thơ tình. "Sẽ một mình thôi" của Hồng Thanh Quang là ở đó. Cái trơ trọi của hồn người đối diện với khoảng trời bao la trước mặt, người không vững vàng sẽ chếp ngộp bởi cái hố sâu vô bờ ấy. Thời gian càng trôi mau, cái sắc lạnh của sự cô đơn sẽ nhấn chìm tất cả. Một bài thơ không có hồi ức, chỉ có hiện tại, người đọc chẳng biết nhân vật trữ tình đang vui hay đang buồn. Một mình thì buồn thật, nhưng Sẽ một mình thì lại là chuyện khác. Xin giới thiệu 1 bài thơ có thể nói là lạ, theo cảm nhận của tôi, đây là một tình yêu đang bắt đầu chợt hiện, rất mong manh, như làn khói thoảng, hy vọng sẽ thấy bờ.
            ______________________________________________________________________________________________________________

            SẼ MỘT MÌNH THÔI
            (Hồng Thanh Quang)

            Một mình sẽ một mình thôi
            Chơi vơi lẻ cánh chim trời tháng giêng
            Xuân nào đã sắp về bên
            Gió nào vi vút thổi miền nhớ nhung

            Với nhau xuống bể lên rừng
            Hôm nay như thể chưa từng biết nhau
            Hững hờ sắc tựa dao cau
            Không đâm mà cứ làm đau buốt lời

            Một mình sẽ một mình thôi
            Bao câu chữ cũ hát chơi một mình
            Hồng hoa đỏ cõi vô tình
            Trái tim vỡ vụn như bình pha lê.
            #21
              lyenson 19.06.2006 19:46:09 (permalink)
              Thấy thread này của HT có cái slogan hoành tráng quá ! mình tham gia ké một bài ( chính xác là 1 khổ, vì chỉ nhớ được nhiêu đó...)
              Thiên sinh nhan mỹ ngọc,
              Địa phú hảo nhân tâm.
              gương mặt em như thể ánh trăng rằm,
              thường soi bóng...lúc nhìn em,anh thầm ước...
              Người trên tiên,trời cho đâu chung bước !
              Lưu Nguyễn xưa, sách sử trước còn ghi...
              " Người ơi ! gặp gở nhau chi,
              trăm năm hỏi có duyên gì hay không? "
              ( vô danh )
              có một chuyện kỹ niệm gắn với khổ thơ này, làm tôi nhớ mãi dù đã lâu lắm rồi...đó là năm lớp 10 cô giáo dạy Văn ra yêu cầu viết 1 câu có vận dụng điển tích hoặc ca dao tục ngử ; mình đưa khổ thơ này nộp và lụm 8 điểm ngọt xớt ! ( cô mình cho điểm mắc lắm, 8 là maximum rồi đó )
              #22
                bochet 21.06.2006 10:21:46 (permalink)
                TRƯỜNG TƯƠNG TƯ
                (Hàn Mặc Tử)
                Hiểu gì không ý nghĩa của trời thơ
                Của hương hoa trong trăng lờn lợt bảy
                Của lời câm muôn vì sao áy náy
                Hiểu gì không em hỡi! hiểu gì không?
                Anh ngâm nga để mở rộng cửa lòng
                Cho trăng xuân tràn trề say chới với
                Cho nắng hường vấn vương muôn ngàn sợi;
                -Cho em buồn, trời đất ứa sương khuya,
                Để em buồn, để em nghiệm cho ra
                Cái gì kết lại mới thành tinh tú?
                Và uyên ương bởi đâu không đoàn tụ?
                Và tình yêu sao lại dở dang chi?
                Và vì đâu, gió gọi giật lởi đi?
                - Lời đi qua một chiều trong kẽ lá
                Một làn hương mới nửa lừng sa ngã
                Anh nếm rồi ý vị của làn mơ.

                Lệ Kiều ơi ! Em còn giữ ý thơ
                Trong đôi mắt mùa thu trong leo lẻo,
                Ở xa xôi lặng nhìn anh khô kéo.
                Bên kia trời, hãy chụp cả hồn anh.
                Hãy van lơn ở dưới chân Bàn Thành,
                Cho yêu ma muôn năm vùng trở dậy,
                Náo không gian cho lửa lòng bùng cháy,
                Và để cho kinh động đến người tiên,
                Đang say sưa trong thế giới ảo huyền
                Đang trửng giỡn ở trên sông Ngân Biếc ...

                Anh rõ trước sẽ có ngày cách biệt,
                Ngó như gần, song vẫn thiệt xa khơi!
                Lau mắt đi đừng cho lệ đầy vơi.
                Hãy mường tượng một người thơ đang sống
                Trong im lìm lẻ loi trong dãy động.
                -Cũng hình như, em hỡi ! động Huyền Không
                Mà đêm nghe tiếng khóc ở đáy lòng,
                Ở trong phổi, trong tim, trong hồn nữa.

                Em có nghĩ ra một chiều vàng úa,
                Lá trên cành héo hắt, gió ngừng ru:
                "Một khối tình nức nở giữa âm u,
                Một hồn đau rã lần theo hương khói,
                Một bài thơ cháy tan trong nắng dọi,
                Một lời run hoi hóp giữa không trung,
                Cả niềm yêu, ý nhớ, cả một vùng,
                Hoá thành vũng máu đào trong ác lặn"

                Đấy là tất cả người anh tiêu tán
                Cùng trăng sao bàng bạc xứ Say Mơ,
                Cùng tình em tha thiết như văn thơ,
                Ràng rịt mãi cho đến ngày tận thế
                #23
                  Hải Triều Tiên Sinh 18.07.2006 14:55:33 (permalink)
                  Tiếng khóc kẻ đến sau

                  Người ta viết nhiều thơ cho kẻ đến trước em
                  Những trách than về cuộc tình đã lỡ
                  Sao không ai viết cho em _Dù chỉ bài thơ dở
                  Nỗi niềm kẻ đến sau.....

                  Anh gọi người ấy là " EM GÁI" từ lâu
                  Nhưng sao cái nhìn anh vẫn cứ tha thiết thế?
                  Sao người ấy lại tìm anh mỗi khi hoen mi lệ?
                  Sao người ấy lại hờn...khi ta bước song đôi?

                  Anh bảo thời gian phủ kỷ niệm phai phôi
                  Em tin lắm.
                  (...nhưng sao....anh vẫn nhớ )
                  Phút bên em , anh dường như bỡ ngỡ....
                  Nụ hôn đầu anh lạ lẫm....
                  (Có phải vì em chẳng phải Người Ta...???)

                  Anh đào mồ chôn cho quá khứ đã qua
                  Nhưng sao vẫn ghé thăm những con đường ngày trước
                  Em giữ cho mình khoảng yên bình mỗi khi ta chung bước
                  Nhưng bão trong lòng cứ vò xé tim em

                  Người ấy lại trở về , bên anh , thật dịu êm
                  Mình lìa tay nhau đi anh....vì lòng em nhức buốt
                  " EM GÁI " của anh sẽ cùng anh đi tiếp
                  Con đường ngày trước đã cùng đi....

                  Em sẽ chẳng còn là gì
                  Và người đáng thương là em chứ không phải là Người ấy.....

                  NTT
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2006 15:28:11 bởi Hải Triều >
                  #24
                    Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 16 đến 24 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9