BẢN THẢO
TRUYỆN NGẮN SỐ (2)
Tác giả : ĐÀO NGỌC HÒA ANH MÃI YÊU EM
Vừa Mới Bấm Chuơng Gọi Cửa, Đã Có Tiếng Anh Hùng Vọng Ra:
- Thảo Đấy Hả ?
- Vâng, Thảo Đây;
- Đẩy Cửa Vào Đi…
Tiếng kẹt cửa vang lên khô khốc, Thảo dắt xe vào sân, Hùng đã tươi cười hỏi:
- Đi chuyến mấy giờ ?
- Chuyến 18 giờ Hùng ạ!
- Thế thì còn sớm chán, vào đây đã, làm cốc bia trước khi lên đường cho suôn sẻ …
- Sao Không có đồ đạc gì lỉnh kỉnh đem theo à ? Nét mặt Hùng hấp háy tinh quái hỏi Thảo.
- Không, Thảo đi thật gọn mà, quần áo thì mặc trên người, tiền trong túi và cái cặp "tâm hồn" thế thôi! vừa nói Thảo vừa chỉ vào cái cặp nhỏ trong cĩ cuốn sổ ghi chép bản thảo những bài thơ, một tập ảnh, một cuốn "Bán Nguyệt Hồ Trăng" và nói với Hùng: Thảo đang hồi hộp quá, chẳng biết Hiếu sẽ đĩn Thảo thế nào? " Yên tâm đi Hiếu đã phát tín hiệu đồng ý cho Thảo ra, nghĩa là Hiếu đã rất muốn gặp Thảo rồi - Yêu thì chưa biết đến mức độ nào, nhưng mong mỏi được gặp thì đã rõ; Hùng chỉ sợ Thảo khơng đáp lại nổi tấm lịng của Hiếu thơi" " Ừ cĩ lẽ vậy, anh Hùng ạ! Thảo vừa nhận được tin nhắn cuả Hiếu nĩi rằng Hiếu sẽ ra tận sân bay đĩn bằng xe ơtơ màu trắng biển số 8215215 nữa đấy - Thú thật nhận được tin này và tin " Hiếu đã đặt phịng cho hai đưá chúng mình rồi ở 218……" thảo xúc động lắm - Thường đàn ơng nước mắt ít khi chảy ra ngồi vậy mà Thảo cứ ngân ngấn lệ…
Khóc vì sung sướng , đúng không? Hùng căn vặn; "Đúng vậy, anh Hùng a! Từ hôm nhận được tin Hiếu về nước - sau đó nhờ một người bạn học ở Hải Phòng cho số điện thọai nối thông được liên lạc với Hiếu, lúc đầu chỉ là vài tin nhắn thăm hỏi, sau là vài lá thư xã giao, những bức ảnh chúp chung với bạn bè… Tình cảm cứ lớn dần theo ngày tháng, những ngày gần đây lớn theo từng giờ… bao nhiêu kỷ niệm về một thời thơ ấu lần lượt cứ hiện về đầy ăm ắp. Đặc biệt từ sau cái ngày 11.3 vào lúc 11h17' Thảo nhận được tin thật ngắn "T OI! H DA…" không có dấu nhưng lại là câu mà suốt 30 năm nay Thảo luôn mong đợi Hiếu thốt lên lới. Lúc mới nhận tin trời đất như chao đảo, Thảo phải đọc đi đọc lại không biết đến bao nhiêu lần, bán tín, bán nghi không biết thực hư ra sao - Thế là Thảo muốn ra ngoài đó vì hai lý do: Gặp Hiếu để kiểm chứng xem có thật Hiếu yêu mình không? Còn nếu không chỉ là bạn tốt cũng chẳng sao lâu ngày gặp nhau sẽ có biết bao nhiêu là chuyện…
-Thế thì Thảo phải ra là đúng lắm rồi, Hùng hy vọng Thảo đạt được cả hai mục đích vì giữa Thảo và Hiếu, theo Hùng có cả hai vừa đầy ắp tình bạn và nếu có cả tình yêu nữa thì mối tình này sẽ thăng hoa bất ngờ thú vị lắm đấy. Cảm ơn Hùng đã động viên và cho Thảo thêm nghị lực, quyết tâm, nhưng Thảo phân vân vì cảm thấy có lỗi với bà xã quá; " Đừng suy nghĩ quá nhiều làm gì cho tổn thọ" Hùng như đi guốc trong bụng Thảo nói ngay: "Tớ đã biết cậu từ ngày chúng mình còn ở chiến trường, cùng về học sĩ quan 300 - Rồi ra trường Thảo lấy vợ thế nào tớ đều biết rất rõ, nói để Thảo yên tâm: Thứ nhất con tim không có mắt, tình yêu không có tội tình gì, nó rung lên khi "nó" bắt gặp tâm hồn đồng điệu, đúng tần số yêu; Thứ nhì đàn ông đa số thằng nào chẳng tham, có lúc ngòai vợ… Thứ ba Thảo là người có thể " không tài tử giai nhân lắm" nhưng rất có duyên - cái miệng dẻo, có học, hiểu biết khá sâu rộng… đến Hùng nhiều lúc còn mê nữa là đàn bà, con gái…
( ĐANG CÒN VIẾT TIẾP )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2006 14:45:17 bởi HOA HUYỀN >