Thơ của Trần Thái Vân sao trước giờ không thấy???
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 53 trên tổng số 53 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:33:16 (permalink)
cảm tác


Trần Thái Vân




Chừng như bên ấy sắp vào thu
Bên đây sáng sớm cũng sương mù
Lá vàng rơi nhẹ ngoài song cửa
Nghe buồn len lén tự tâm tư

Chức Nữ, Ngưu Lang giờ nơi đâu
Mưa ngâu rơi xuống đọng giọt sầu
Bâng khuâng kết tụ thành thi tứ
Mơ hạc bay về hoàng hạc lâu

Hay mơ Từ Thức nhập động tiên
Năm dài, tháng rộng chẳng ưu phiền
Thu đến nào hay cây úa lá
Ðông về chẳng biết tuyết trinh nguyên

Hạc mãi vui đùa, người mãi xa
Nửa năm tiên cảnh, một đời qua
Hồng nhan tri kỷ ngàn năm cũ
Còn đến tìm nhau để gọi là ?
#46
    tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:34:02 (permalink)
    hạ hồi



    Trần Thái Vân




    Vì khi xa em không xây thành lũy
    Nên hồn tôi vẫn cứ muốn về gần
    Vì khi gần cuộc đời không duyên ý
    Nên xa rồi lòng mai mãi bâng khuâng

    Thật lạ quá năm xưa đà lâu lắm
    Mười mấy thu mùa lá ngả sang màu
    Mà trong tôi tiếng đời còn in đậm
    Như thuở nào mình mới được gặp nhau

    Em giờ đã mấy con rồi đấy nhỉ
    Khoảng đời qua em có hạ giải hồi
    Bóng xuân thì thu phân đường thiên lý
    Tình yêu đầu em có nỡ phế ngôi\?

    Tôi còn lại những tấm hình rất bé
    Em vẫn gầy, áo trắng thuở đôi mươi
    Ðừng háy tôi như ngày xưa em nhé
    Khi nhìn em tôi bỡn cợt cười cười

    Ừ, mà nói, chúng mình giờ lớn quá
    Những mưu toan chừng đã sắp chỉnh tề
    Ðêm trù liệu đường tương lai xa lạ
    Với bình tâm, lý luận giữa thống kê

    Còn đâu nữa một thời nào tuổi nhỏ
    Em nhịn cơm mang len lén cho tôi
    Cánh thiên thần chưa bay đà bỏ ngỏ
    Trong từ tâm chiều nghiêng dáng ngậm ngùi

    Còn đâu nữa tôi mơ làm từ hải
    Giữa đại dương bơi ngược sóng cứu người
    Miếng đường ngọt em dúi tay ngần ngại
    Sợ người cười những tình ý xa xôi

    Tôi tiếc lắm giấc mơ hồng thuở nọ
    Những hẹn hò vàng chín cả tương lai
    Giờ tôi mang mộng đời thu nhỏ lại
    Cho trần ai ngắn bớt kẻo đường dài

    Ừ, thôi em, xin cũng đừng trách cứ
    Vì chúng mình cá biển lạc sông trời
    Nhớ đảo xưa buồn giăng màu lữ thứ
    Thương đường về mây trắng ngập ngừng trôi...
    #47
      tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:34:35 (permalink)
      cả đời mang một giấc mơ



      Trần Thái Vân




      Khi còn bé ta mơ thuyền viễn xứ
      Theo dòng đời trôi tận chốn xa xôi
      Ðêm tưởng tượng một nỗi niềm cô lữ
      Nghe buồn dâng như sóng tự ngàn khơi

      Ta mơ về vùng thảo nguyên bát ngát
      Tuyết đầu mùa rơi trắng xoá mênh mông
      Bên lò sưởi thả hồn theo cung nhạc
      Hơi lạnh mờ những tấm kính che song

      Ta mơ về vùng trung nguyên nào đó
      Có Mark Twain ngồi viết dưới túp lều
      Sông xa xa đôi chuyến tàu chở gỗ
      Tiếng còi vang, chiều xuống lạnh, buồn hiu

      Khi ta lớn lòng mơ về cố quốc
      Những cánh đồng cổ tích đã ngàn năm
      Ðàn độc huyền đêm đêm vang thổn thức
      Lời chinh phu nhớ chinh phụ, mưa râm

      Ta mơ rừng hoa hồi ngào ngạt nở
      Lạng sơn xa, đầu tổ quốc toả mùi
      Gió giao mùa nửa đêm về trăn trở
      Sáng mượt màu mạ mới trẩy niềm vui

      Ta mơ về vùng Hạ long xanh ngắt
      Cánh buồm nào chở hết sự yêu thương
      Nước trăm nguồn đổ về đây trong vắt
      Qua muôn nơi chỉ có một con đường

      Ta mơ về Nha trang bờ cát trắng
      Ðoạn ân tình chưa đến tuổi đôi mươi
      Thương con ốc lộn hồn nằm im vắng
      Tội dã tràng xây giấc mộng xa vời

      Ta mơ đến cuối chân trời tổ quốc
      Sóng Cà mau xô bởi sóng Bạch đằng
      Bài vọng cổ mang linh hồn non nước
      Khúc hát chèo dệt lại một vầng trăng

      Nhớ một thuở mơ ngồi nghe hợp tấu
      Beethoven, Mozart rất xa vời
      Giờ khôn lớn ta mơ về tiết tấu
      Của đàn tranh, tiếng sáo, khúc hò ơi

      Khi còn bé ta mơ thuyền viễn xứ
      Mơ phiêu bồng như những chuyện đời xưa
      Giờ khôn lớn ta thương đời cô lữ
      Nhớ quê nhà như hạn nhớ chiều mưa
      #48
        tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:36:12 (permalink)
        lên đường


        Trần Thái Vân



        Những cuộc hành trình dài
        Bắt đầu bằng một bước thật nhỏ
        Như hôm nay con đi nhà trẻ
        Nhập cuộc vào đời bằng tất cả vô tư
        Dầu chẳng phải mùa thu
        Mà trong ba cõi lòng mát lạnh
        Dầu không tiếng chim lanh lảnh
        Ba chợt bồi hồi thương những vết chân chim

        Ðà nẵng năm xưa im lìm
        Cũng như buổi sáng hôm nay con ạ
        Trong tay bà nội
        Ba cũng đi đến trường
        Ba cũng nhìn bà vấn vương
        Và vỡ giọng khóc ròng không muốn rời
        nửa bước
        Ngày hôm đó lòng ba chỉ ao ước
        Ðược về nhà chơi cây súng nước cũ mèm Ở
        Cây súng nước màu xanh
        Bây giờ kỷ niệm vẫn xanh xanh một
        màu thơ ấu
        Có những yêu dấu
        Muôn đời không phai nhạt, con ơi

        Sáng hôm nay con nói nói, cười cười
        Một chút nữa sẽ tập tành làm bạn
        Trong thế giới huyền vạn
        Của tuổi thơ
        Con có những ông Rogers
        Những Poncahontas dễ thương, thánh thiện
        Những cái máy biết nói chuyện
        Có lẽ con sẽ ít buồn hơn ba thuở ấy
        Hai thế hệ cách xa nhau vậy
        Nhưng tình cảm chẳng bao là đổi thay
        Mùa thu nào lại chẳng có mây?
        Có cha mẹ nào không thương con đâu nhỉ ?


        Những con đường thiên lý
        Bắt đầu bằng một bước nhỏ nhoi
        Như hôm nay con đã bước rồi
        Như năm xưa ba đã bước
        Và hai mấy năm sau một người sẽ bước
        Cuộc đăng trình vô hạn định không ngơi
        Cười đi con hoa nở trên môi...

        #49
          tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:37:01 (permalink)
          liên tưởng


          Trần Thái Vân



          1.

          Khi nghĩ về cánh rừng
          Tôi nhớ thân phận cây
          Khi nghĩ về cánh rừng
          Tôi nhớ lá thay ngày

          Vỏ cây già loang lở
          Nhựa khô đọng vết dầu
          Rễ cắm vào vạm vỡ
          Ðất u bắp thịt nâu

          Cây ngã khi trời bão
          Tuổi lớn nhiều vòng khuyên
          Một đời không chao đảo
          Cũng có lúc chung quyên

          2.

          Khi nghĩ về cánh rừng
          Tôi nhớ về mẹ tôi
          Khi nghĩ về cánh rừng
          Thương trời đất thôi nôi

          Mẹ chạy loạn sông nam
          Tản cư về sông bắc
          Mùa lá đỏ cuối năm
          Mắt mẹ buồn trong vắt

          Ðường nối đời u tịch
          Suối lặng lờ nổi trôi
          Chiều trường sơn mờ mịt
          Nhớ biển mẹ u hoài

          Rễ tranh thay muối trắng
          Ta tề bến ngăn đôi
          Như nhánh sông thầm lặng
          Phân chia hai dòng đời

          3.

          Khi nghĩ về cánh rừng
          Tôi nhớ một người thương
          Khi nghĩ về cánh rừng
          Lưu luyến lửa hoang đường

          Rừng xanh ngày tuổi nhỏ
          Có em lạc bước đời
          Về thiên đường khốn khó
          Kinh tế mới xa xôi

          Tôi trần gian ở lại
          Tháng mười mưa nhạt nhoà
          Nhớ em buồn ngây dại
          Mưa lòng tôi chan hoà

          Giờ xa rồi năm tháng
          Người thân còn những ai
          Chúng mình không cùng nạn
          Mà chung tiếng thở dài

          4.

          Khi nghĩ về cánh rừng
          Tôi nhớ đời bố tôi
          Khi nghĩ về cánh rừng
          Mơ tàn cây xa xôi

          Bố một đời phiêu bạt
          Ðêm ăn nắm xôi lào
          Nhớ chén cơm mộc mạc
          Thương đồng chiêm xanh xao

          Bố hiền như nắm đất
          Sống giữa đời đảo điên
          Vinh quang không góp nhặt
          Tủi nhục chẳng ưu phiền

          Rồi lá bay về cội
          Rồi con nước về nguồn
          Hồng ân tha tử tội
          Cát bụi cuộc vô thường

          5.

          Khi nghĩ về cánh rừng
          Tôi nhớ thân phận cây
          Khi nghĩ về cánh rừng
          Ðời người như thân cây

          Và tôi một nhánh cây...
          #50
            tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:38:20 (permalink)
            nguyên thủy 3


            Trần Thái Vân




            Ta thả hồn mơ về bến cũ
            Một con thuyền in bóng ngàn xưa
            Ðêm trắng buông, gió nguồn ấp ủ
            Liễu trên bờ rủ bóng đong đưa

            Dòng sông từ bao giờ chọn lối?
            Khúc uốn cong, xuôi thẳng, ngược về
            Nước đục, trong, nhẹ nhàng, chảy vội
            Qua núi, đồi, vào tận bến mê

            Tâm tư lắng thêm nhiều huyền hoặc
            Tiếng ai hò vọng lại giữa khuya
            Giọng bổng, trầm, đột nhiên ngưng bặt
            Như người đi, kẻ ở, chia lìa

            Hay tiếng hát ngàn năm còn đọng
            Bến sông này rộn trống ngũ liên
            Chàng ra đi một ngày gió lộng
            Thiếp nhìn theo năm tháng ưu phiền

            Bài ca cũ, người đi nước mắt
            Lời hịch truyền không đủ nguôi ngoai
            Chinh phu, chinh phụ lòng hiu hắt
            Chờ ngàn năm, thành đá, chờ hoài

            Sông chẳng nhớ người xưa đâu nhỉ
            Người thì thương con nước xuôi khơi
            Chỉ một nguồn chảy thành trăm nhánh
            Ði muôn nơi vẫn nhớ một trời

            Con sóng nhỏ không là biển cả
            Lúc vào bờ vỗ nhẹ bâng quơ
            Tiếng ếch nhái hoảng hồn vội vã
            Nhảy đi, rồi im lặng như tờ

            Dòng sông đêm một màu bàng bạc
            Sữa thiên nhiên cây đón nghiêng mình
            Dòng ký ức mỏi mòn phai nhạt
            Chẳng nhớ ta, ta kẻ vô tình

            Thôi thế, ta đứng ngoài ghềnh đá
            Chờ sao băng, đêm vỡ nhạt nhoè
            Gió hiu quạnh nghe lòng rời rã
            Bay chập chùng đôm đốm xanh loe

            Xanh giấc mộng, xanh xao ngày tháng
            Tháng ngày đi, niềm nhớ chẳng rời
            Nhớ nhung như lời ca đứt quãng
            Trong đêm trầm tiếng hát, đò trôi

            Trôi nữa đi trên dòng cổ tích
            Không Hương giang, dẫu chẳng Thu bồn
            Trôi trong tâm qua bờ u tịch
            Về ruộng tằm vui hát ngàn năm

            Những niềm vui hình như rất nhỏ
            Mẹ mỉm cười một nụ thiên thu
            Lời nhẹ im xôn xao tiếng lá
            Mặt hiền từ bụt bỗng thành dư

            Mẹ là nàng từ trong ánh mắt
            Hiện ra con trong mắt xa vời
            Trên mặt con một người mẹ trẻ
            Thế hệ trôi theo nhánh sông đời

            Bến sông xanh có người đứng đợi
            Mặt hao gầy tự nhận làm cha
            Sau ánh mắt thăng trầm xa vợi
            Ðứa bé mừng vỡ giọng oa oa

            Những âm thanh dường như không dứt
            Nước lao xao tan loãng đêm trường
            Bình minh lên một màu trắng đục
            Lục bình trôi về ngõ đại dương

            Và ngược dòng con thuyền cũ kỹ
            Buồm dăng theo kiến thức bao đời
            Dẫu không là cánh chim thiên lý
            Cũng mang về niềm nhớ nguồn khơi

            Thôi ta trở lại thời hoang dã
            Vui với vần thơ hát giữa trời
            Tâm tư này gởi theo chiếc lá
            Hãy bay về một chốn xa xôi...
            #51
              tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:41:54 (permalink)
              Mình chỉ sưu tầm được chừng này thôi, ai có nữa thì cho mình đọc ké với, ok!
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2006 10:01:25 bởi tieuphuong_loihai >
              #52
                tieuphuong_loihai 27.07.2006 10:01:21 (permalink)
                Admin ơi, những bài này có đưa vào TV dược không?
                #53
                  Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 53 trên tổng số 53 bài trong đề mục
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9