thơ - men nồng
diên vỹ 17.06.2006 05:27:29 (permalink)
men nồng

tác giả: Hoa Huyền
diễn đọc: diên vỹ





MEN NỒNG

Em có thật
như mùa xuân
Bất chợt gặp
Men nồng say và hương ngây ngất
Không thể quên
Trong lòng anh chứa chất
Suối nguồn thơ
dào dạt tuôn trào

Tay không dài
để với tận trăng sao
Chân trụ vững giữa đất trời gió lộng
Một trái tim khát khao cháy bỏng
Một tâm hồn mơ mộng với thi ca

Tuổi mùa thu
tóc lá vẫn xanh nhòa
Gặp mùa em
dậy tình say đắm
Biển một thời mênh mông ào ạt sóng
Mãi yêu bờ ru cát trắng ngàn năm.

HH-Một người lính biển yêu thơ.

#1
    HOA HUYỀN 22.06.2006 14:51:17 (permalink)
    Bất ngờ quá DV ơi! HH thật sự bất ngờ và cảm động lắm lắm, cảm ơn bạn rất nhiều, nghe hay tuyệt vời.
    HH.
    #2
      HOA HUYỀN 22.09.2007 13:41:52 (permalink)
       CẢM XÚC KHÔNG TÊN
      Thơ : Hoahuyen
      NS : Duy Khanh diễn ngâm
       

      Hay thơ trăng mới xuống trần
      Thơ hòa với rượu đôi vần mời trăng
      Lỡ làng nỗi hẹn trăm năm
      Thôi thì uống cả vầng trăng cho tròn
                                                                         
      Ngày xưa ngắm ánh trăng non
      Nửa đau mình nhận, mỏi mòn ta mang
      Ngắm trăng, trăng vỡ, tình tan
      Hương phai, phấn nhạt, lửa tàn, hồn tê
                                                                    
      Say nghiêng quên cả lối về
      Bọt bèo tan biến ê chề ánh trăng
      Say cho gió lộng mưa giăng
      Say cho bến cách sông ngăn một thời

      Long lanh vời vợi người ơi!
      Trăng hòa với rượu đầy vơi chưa chừa
      Men nồng rối rắm tình xưa
      Thôi thì uống cạn cho vừa lòng nhau

      Ngất ngây say ánh trăng sầu
      Tình sau ta ở, tình đầu người quên?
      Uống cho hết nợ vơi duyên
      Lịm trong vô vọng nhớ, quên đôi bờ...

      Say cho bay bổng hồn thơ
      Say cho câu chữ ngẩn ngơ ý lời
      Mai sau cuối đất cùng trời
      Trăng ơi! người ngắm rã rời vì trăng !

       
                                                                    



      <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2007 14:04:44 bởi HOA HUYỀN >
      #3
        HOA HUYỀN 27.09.2007 14:00:12 (permalink)
        Thư thái mà chơi 

          

        Thể thơ: Song thất lục bát



        Ta thây kệ xoay vần tạo hoá

        Mặc cho đời bóng ngả về tây

        Da mồi tóc nhuốm màu mây

        Nhân sinh thấm thoắt vơi đầy trăm năm


        Ta rút ruột như tằm nhả kén

        Ý từng câu nấc nghẹn lời thơ

        Dềnh lên như sóng xô bờ

        Nỗi niềm tâm sự ngẩn ngơ cõi lòng



        Kiếp phù thế long đong khốn khổ

        Cúc Đình Quang khó lộ thần cơ

        Tâm hồn ta vẫn mộng mơ

        Ung dung thư thái cuộc cờ... ngàn năm


        <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2007 14:12:04 bởi HOA HUYỀN >
        #4
          HOA HUYỀN 27.09.2007 14:08:46 (permalink)
          Duyên trời




          Khác quê không phải bạn đồng liêu
          Định mệnh cho ta một dáng kiều
          Mới đó nay đà con mấy mặt
          Gái, trai đủ cả rạng mày... kiêu
          Bờ môi nồng ấm say sóng mắt
          Quyến rũ đời anh cạn xác chiều
          Bướm cũng hờn ghen, say sắc đẹp
          Hoàng hôn ngả bóng, nắng nghiêng xiêu

          Ngoại năm mươi lẻ rồi em nhỉ ?
          Hai mấy xuân nồng đốm trắng tiêu
          Gắn với đời em... anh lượm phúc
          Nghĩa tình chồng vợ đắm say yêu
          Có lẽ duyên trời se số phận
          Em là tất cả một đời yêu
          Bên nhau như thể tình nhân ngãi
          Chăm bẵm đời anh, cạn cuối chiều
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2007 14:10:01 bởi HOA HUYỀN >
          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9