Trích đoạn: Dương Thụy Anh
Vẫn yêu
Trời dạo này không nắng cũng chẳng mưa
Chỉ hanh hanh cho cảm giác khó chịu
Điều gì đó cứ khắc khoải trong lòng
Không định nghĩa nổi bởi em vẫn còn yêu
Vẫn luyến tiếc về một mùa đã cũ
Hà Nội bây giờ có gì khác không anh?
Hương hoa sữa có quanh quẩn bên mình
Trong mái tóc, hơi thở, nụ cười anh?
Có còn người nào khác sau em
Yêu khát cháy mùi hoa sữa ngày ấy
Phảng phất trong những môi hôn đầu tiên
Hay chỉ mình em đắm chìm thoáng hạnh phúc
Rồi đột ngột đau khổ đến ngàn năm
Vì yêu anh em trót lỡ vụng dại
Lỡ ngây thơ tin những bản tình ca
Mà không biết, đấy : cạm bẫy đường đời
Rằng tình yêu đâu thiếu kẻ lừa dối
Em mải mê đi tìm điều bỏ sót
Trong tận cùng ngóch ngách của trái tim
Mùa đã qua, đớn đau liệu có cũ?
Anh là Hà Nội, Hà Nội thì có anh
Em đâu đủ can đảm để tách rời
Nên dằn vặt, tê tái mãi bận lòng
Về một người mãi mãi chẳng yêu em...
30/3/2003
Dương Thụy Anh
TÌNH CA THÁNG SÁU
Trời tháng sáu, mây về giăng khắp lối
Để bài thơ ta viết chẳng gửi đi
Bởi biết đâu, chưa thành người tri kỷ
Chưa yêu thương, chỉ luyến nhớ ban đầu
Trời tháng sáu, cơn mưa chiều vội vã
Chẳng dám chao nghiêng những chiếc lá trên cành
Dưới bóng xanh em vẫn còn đứng đợi
Cơn mưa chiều thổn thức thoáng qua mau
Trời tháng sáu, trưa về tràn nắng váng
Gửi cho em chỉ một chút ấm nồng
Rồi tự hỏi: "Liệu rằng em có nhận...???"
Để trời trưa xẻ bớt bóng nắng theo.
Trời tháng sáu, đêm trăng dài sáng tỏ
Em vo tròn, ném xuống tận hồ sâu
Để anh mãi chơi vơi cùng tháng sáu
Trong khoảng trời tháng sáu - tình em.
______________________________________________________________________________________________________________
Vẫn nóng lắm TA à, gửi cho TA một bồ nóng nực nữa này
