THUYỀN TÌNH TRÔI BIỂN BỂ DÂU...
LUÂN HỒI
Bóng tan giữa nẻo sương mù
Biết đưa tiễn kiếp phù du lạnh lùng
Em huơ tay đến tận cùng
Chạm đâu cũng thấy niềm chung của người
Ngỡ vừa nghe tiếng em cười
Đã rưng rưng nén nhang rơi cửa lòng
Chẳng còn cái nợ hồng nhan
Phấn hương thả nổi đa đoan buộc chìm
Vớt lên từ đáy nỗi niềm
Mới hay cay đắng ta dìm thật sâu
Một mình thầm một mình đau
Vẫn lo thân dại bể dâu nẻo đời
Đôi bờ sóng cuộn luân hồi
Mỗi phương một gió quẩn trời chiếc thân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2006 14:34:21 bởi Cún con yêu mèo con >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: