THUYỀN TÌNH TRÔI BIỂN BỂ DÂU...
PHÍA SAU CUỘC CHIẾN
(Thương kính tặng Mẹ VN anh hùng)
Chiến tranh đi qua đất nước lại thanh bình
Chiều gió mịn và màn đêm yên tĩnh
Cây cỏ tươi màu như ước vọng tuổi xanh.
Cả cuộc đời bên cạnh túp lều tranh
Nước mắt khô, mẹ không còn để khóc
Cùng lá trầu khô, lẻ loi rơi cô quạnh.
Nén trong lòng, pha chút nghẹn thời gian.
***
Các anh đi chưa từng về thăm mẹ
Tin cuối cùng, giấy báo tử, mẹ đau!
Ngoài chiến trường, cũng đã tự rất lâu
Súng im hơi, chỉ rừng lau tĩnh mịch.
Mang trong lòng thương tích của ngàn sau.
***
Đất nước đã đổi thay, chỉ tình người không đổi
Trong tận cùng đêm thẳm, vẫn một ước nguyện cầu.
Cả cuộc đời, mẹ xót, nhớ các anh.
H oa ban đã nở trắng rừng
Ả i biên ẩn hiện lưng chừng đèo mây
I n trời bóng nguyệt hây hây
T hả rơi đáy nước áng mây hững hờ
R a vào ai đó ngẩn ngơ
I m im chờ ngóng dáng mơ qua cầu
Ê m êm tiếng sáo vọng lâu
U tình nay đã nhuốm màu thê lương Thương tặng huynh Hải Triều
Cô lữ dừng bước nghỉ chưa
Lẻ loi như thể cơn mưa giữa trời
Nhớ ai mà dạ bồi hồi?
Hải âu bay lượn trắng trời âm u
Triều dâng con nước hững hờ
Hồn Cô lẻ nhớ tiếng thơ Hải Triều Họa chơi mấy dòng cùng cô lẻ nà
CÙNG ANH TRONG THỜI KHẮC GIAO MÙA
(Kính tặng các liệt sỹ)
Rằng anh đã muốn trở về
Bên bờ sông lắng nẻo quê xa mờ
Với miền nhung nhớ tuổi thơ
Dáng cha, bóng mẹ vẫn chờ tiếng anh.
Dẫu rằng hình khối mong manh
Dưới ba tấc đất mình anh lặng thầm,
Hoà cùng khói toả hương trầm
Là sương, là gió lặng câm chuyển mình:
Quê hương, đồng chí, ân tình
Trong anh giữ trọn trung trinh thuở nào.
Bóng cây khắc khổ vươn cao
Che anh, che cả người vào thăm anh.
Dẫu là khác cõi an lành
Sớm khuya sương lạnh phong thanh gió về
Anh nằm dưới đó cõi mê
Nén hương đồng chí ấm mềm tình thân
Cùng lời tâm tưởng ân cần
Xoá tan hơi lạnh cõi trần, cõi âm.
GIẬN
Ngửa bàn tay là chia đôi nỗi nhớ
Úp bàn tay, nỗi nhớ cũng chia hai
Biết rằng cho đến ngày mai
Dẫu hoài vẫn bận, trách ai, tại mình
Vẫn là một kiếp sinh linh
Bảo rằng ta bận, ừ thôi, kệ lòng
Để rồi vọng cõi mông lung
Em đây, ta đó riêng - chung nhớ thầm
Biết rằng em đã trách lầm
Mà thôi, vẫn để em lầm nữa thôi
Biết rằng rất sợ chia phôi
Dẫu hoài em giận, gặp tôi giận lòng.
GIẬN
Ngửa bàn tay là chia đôi nỗi nhớ
Úp bàn tay, nỗi nhớ cũng chia hai
Biết rằng cho đến ngày mai
Dẫu hoài vẫn bận, trách ai, tại mình
Vẫn là một kiếp sinh linh
Bảo rằng ta bận, ừ thôi, kệ lòng
Để rồi vọng cõi mông lung
Em đây, ta đó riêng - chung nhớ thầm
Biết rằng em đã trách lầm
Mà thôi, vẫn để em lầm nữa thôi
Biết rằng rất sợ chia phôi
Dẫu hoài em giận, gặp tôi giận lòng.
Xa xôi ai cầm... Ngửa bàn tay chờ đợi
Úp bàn tay buông xuôi
Tình đi thì đã đi rồi
Trách người người vắng trách đời đời xa
Không lẽ giờ trách ta
Ta làm chi nên tội
Em – Ta bối rối bồi hồi
Riêng – chung ta nhặt xa xôi ai cầm
Lầm !!! ừ thôi đành lầm
Câm !!! ừ cũng đành câm
Mưa ơi răng cứ lầm thầm
Thôi mưa đi nhé kẻo lầm chiếu chăn
Nguyên Thoại
Em ghé sang thăm xin được đôi lời học hỏi...
Đang tập làm thơ... nên có chi bác chịu khó chỉ bảo giúp... em sẽ hối lộ bác rượu ngon...
TA LÀM HOẠ SĨ
Vẽ một bức chân dung
Bóng hình em yêu dấu
Im! Thật khẽ, thật lâu
Với than, bút, bột màu.
Khung gỗ đã nát nhàu
Mà em đâu hiển hiện
Mắt em thành sóng biển
Xô đổ giá vẽ hờn.
Cọ xoè ra nghiêng ngả
Màu pha sao rệu rã?
Sắc hồng cứ hoá xanh
Bờ môi em thật lạnh.
Bóng em dần xa thẳm
Em về phía trăng rằm
Cọ ngước nhìn sâu lắng
Màu khô khốc buồn lăn.
Bởi em đã trong tim
Từ sâu thẳm im lìm
Bỗng oà lên tức tưởi
Từ ngạt ngào hoa bưởi
Em toả ngát hương tình
Tay cọ mãi rung rinh
Tấm vải toan vẫn trắng. Chào Nguyên Thoại, ai lại nói vậy chớ, vào đây tôi hoạ cho một bức nào.
Trích đoạn: Cún con yêu mèo con
TA LÀM HOẠ SĨ
Vẽ một bức chân dung
Bóng hình em yêu dấu
Im! Thật khẽ, thật lâu
Với than, bút, bột màu.
Khung gỗ đã nát nhàu
Mà em đâu hiển hiện
Mắt em thành sóng biển
Xô đổ giá vẽ hờn.
Cọ xoè ra nghiêng ngả
Màu pha sao rệu rã?
Sắc hồng cứ hoá xanh
Bờ môi em thật lạnh.
Bóng em dần xa thẳm
Em về phía trăng rằm
Cọ ngước nhìn sâu lắng
Màu khô khốc buồn lăn.
Bởi em đã trong tim
Từ sâu thẳm im lìm
Bỗng oà lên tức tưởi
Từ ngạt ngào hoa bưởi
Em toả ngát hương tình
Tay cọ mãi rung rinh
Tấm vải toan vẫn trắng.
Chào Nguyên Thoại, ai lại nói vậy chớ, vào đây tôi hoạ cho một bức nào.
Nếu em là họa sĩ
Nếu em là họa sĩ
Em sẽ vẽ biển khơi
Chân em bước thảnh thơi
Đường chân trời trắng xóa
Vẽ nỗi sầu của đá
In vệt màu thời gian
Cọ vẽ quẹt một hàng
Nhìn như là đá khóc
Em vẽ màu cơ cực
Trên tay gầy mẹ yêu
Tóc mẹ đã bạc nhiều
Màu huyền giờ xuyết điểm
Mùa thu anh đã hẹn
Em đổ nhiều màu xanh
Vẽ một thoáng mát lành
Đường Tình Nhân rợp mát
Khuôn màu giờ đã nhạt
Lấy gì vẽ tình yêu?
Lấy gì vẽ những chiều
Mình với mình chung bước?
Khuôn mặt anh thân thuộc
In đậm vào lòng em
Chẳng cần điểm tô thêm
Hình dung thôi cũng đủ
Em sẽ là họa sĩ
Vẽ mọi vật em nhìn
Chỉ có một trái tim
Để dành....cho anh vẽ... NTT
Tặng huynh bài này....
Mùa thu buồn
Mùa thu buồn hương sữa có vêu vao
Cho mắt nhớ lạc vào làn gió thổi
Thoắt cái không về trên lối
Bàn tay hôm nào nổi những khúc quanh
Mùa thu buồn heo may có mong manh
Cho mái tóc bây giờ lạnh lắm
Nước hồ trong đưa lên vị mặn
Có phải lòng đăm đắm mùa xa
Mùa thu buồn cuốn lấy bước chân qua
Hương sữa vêu vao heo may nhòa tiếng gọi
Để lại dấu chân trong mắt tình còm cõi
Mùa thu buồn...
thu vẫn cứ buồn...
trôi...
SD
Tiếp lời nhé Song Duy Với em...mùa Thu
Mùa thu về tất cả bỗng xa xôi
Khi mắt em cả bầu trời tím biếc
Chờ mong chi !...cánh thiên di biền biệt
Phía trời xa mây khắc khoải tìm nhau
Cơn may buồn không biết đi về đâu
Cho làn tóc dỗi hờn không buồn rối
Cỏ hoa rồi phai mầu rất vội
Tìm về nơi đất mẹ... Mùa Thu!
Thu trở về năm tháng hóa lời ru
Nỗi nhớ về em... đôi mắt nào không ngủ ?
Thu gieo mầm nỗi buồn thiếu phụ
Đêm tròng trành... không dấu nổi ưu tư Vũ Anh Vũ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2006 21:05:08 bởi kelangdu >
.
Nếu em là họa sĩ
Nếu em là họa sĩ
Em sẽ vẽ biển khơi
Chân em bước thảnh thơi
Đường chân trời trắng xóa
Vẽ nỗi sầu của đá
In vệt màu thời gian
Cọ vẽ quẹt một hàng
Nhìn như là đá khóc
Em vẽ màu cơ cực
Trên tay gầy mẹ yêu
Tóc mẹ đã bạc nhiều
Màu huyền giờ xuyết điểm
Mùa thu anh đã hẹn
Em đổ nhiều màu xanh
Vẽ một thoáng mát lành
Đường Tình Nhân rợp mát
Khuôn màu giờ đã nhạt
Lấy gì vẽ tình yêu?
Lấy gì vẽ những chiều
Mình với mình chung bước?
Khuôn mặt anh thân thuộc
In đậm vào lòng em
Chẳng cần điểm tô thêm
Hình dung thôi cũng đủ
Em sẽ là họa sĩ
Vẽ mọi vật em nhìn
Chỉ có một trái tim
Để dành....cho anh vẽ...
NTT
Pha màu chân bước... Thôi thì anh nói khẽ
Trái tim quá gập ghềnh
Chòng chành giữa mông mênh
Làm răng anh vẽ được
Ơi người em thuở trước
Ờ em người mai sau
Cọ anh chả phối màu
Mà lung linh chi lạ
Vẽ tình yêu em hả
Chỉ cần một màu thôi
Mượn chiếc lá đang rơi
Anh pha màu chân bước
Những mùa thu năm trước
Chừng đã phai lắm rồi
Có một chút bồi hồi
Trong mầm xanh của lá
Mắt Mẹ giờ như đã
Mỏi mí với thời gian
Anh níu kéo vội vàng
Màu yêu thương còn đọng
Ôi đất trời lồng lộng
Màu tiếp nối cùng màu
Nhưng anh biết tìm đâu
Màu tàn phai của đá
Ơi biển đời nghiệt ngã
Xám xịt cả mây xanh
Đen đúa cả trong lành
Làm răng anh dám vẽ
Thôi thì thôi em nhé
Cọ anh cũng mất rồi
Chờ tháng bảy mưa rơi
Vẽ đời lên ô cửa …
Nguyên Thoại
.
Trích đoạn: nguyenthoai
Pha màu chân bước...
Thôi thì anh nói khẽ
Trái tim quá gập ghềnh
Chòng chành giữa mông mênh
Làm răng anh vẽ được
Ơi người em thuở trước
Ờ em người mai sau
Cọ anh chả phối màu
Mà lung linh chi lạ
Vẽ tình yêu em hả
Chỉ cần một màu thôi
Mượn chiếc lá đang rơi
Anh pha màu chân bước
Những mùa thu năm trước
Chừng đã phai lắm rồi
Có một chút bồi hồi
Trong mầm xanh của lá
Mắt Mẹ giờ như đã
Mỏi mí với thời gian
Anh níu kéo vội vàng
Màu yêu thương còn đọng
Ôi đất trời lồng lộng
Màu tiếp nối cùng màu
Nhưng anh biết tìm đâu
Màu tàn phai của đá
Ơi biển đời nghiệt ngã
Xám xịt cả mây xanh
Đen đúa cả trong lành
Làm răng anh dám vẽ
Thôi thì thôi em nhé
Cọ anh cũng mất rồi
Chờ tháng bảy mưa rơi
Vẽ đời lên ô cửa …
Nguyên Thoại
.
huynh mần bài hay hay ghê. Đúng là càng ngày càng nhiều nhân tài....cảm ơn bác ghé nhà vợ chồng em
SD tiếp lời Kelangdu nè
Lá thư gửi mùa thu
Anh gửi mùa Thu một phong thư
Sữa anh đưa về làm mực
Những yêu thương đong đầy nét bút
Trăng khuyết như hôm nào anh lấy làm tem
Người đưa thư? Anh muốn người ấy là em
Nhưng gọi mãi chỉ là một miền sương trắng
Gió ngập ngừng trong nỗi lòng cô quạnh
Đôi mắt thâm quầng...
nhức nhối phong thư...
Mùa thu sẽ không nhận được ư?
Ừ có thể, điều ấy là có thể
Thời gian trôi
phong thư vẫn nồng nàn như thế
Hoa sữa lạc mùa
còn anh nhớ thu... SD
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2006 13:51:48 bởi songduy >
Trích đoạn: songduy
Mùa thu buồn
Mùa thu buồn hương sữa có vêu vao
Cho mắt nhớ lạc vào làn gió thổi
Thoắt cái không về trên lối
Bàn tay hôm nào nổi những khúc quanh
Mùa thu buồn heo may có mong manh
Cho mái tóc bây giờ lạnh lắm
Nước hồ trong đưa lên vị mặn
Có phải lòng đăm đắm mùa xa
Mùa thu buồn cuốn lấy bước chân qua
Hương sữa vêu vao heo may nhòa tiếng gọi
Để lại dấu chân trong mắt tình còm cõi
Mùa thu buồn...
thu vẫn cứ buồn...
trôi...
SD
EM VÀ THU
Ôm cả vào lòng, trời thu và ánh mắt em yêu
Heo may hun hút, mà nồng nàn hơi ấm
Nụ hôn ngọt ngào, Em – Thiên sứ của trời thu
Làn gió lay, hay là tiếng hát ru
Câu ca ngọt lành mà ta từng nghiêng ngả
Cuốn trôi làn hương sữa ta qua
Thu chẳng còn buồn vì có cả em – ta
Hạnh phúc tràn trề bởi những điều rất thật
Kệ tiếng chân qua
Kệ lá rơi mà không hề yên ả
Kệ cả cõi lòng đang ngun ngút trào dâng
Nụ hôn chín mọng của lá vàng mấy độ
Xoay nghiêng trong gió heo may
Mùa thu cũng đang cùng em – ta say mãi. _________________________
Chào Song Duy nha, mùa thu đẹp thật, nhưng cũng buồn, song có những lúc, thu lại là kẻ đồng loã vậy.
SAY
Ha ha ha,
Ta say
Say cái quái quỷ gì thế này?
Chịu.
Không biết nữa,
Rượu ư?
Không có ly nào.
Tình ư?
Đã đổ dốc không phanh.
Say nhanh
Mà lâu tỉnh.
Tất cả cứ lung linh.
Hay là ta say ta?
Điên đảo cả.
Đúng rồi
Thời gian trôi
Ta say.
Trái đất quay
Tim ta quay.
Tất cả nhoà - tất cả
Vất vả
Thảnh thơi
Trống rỗng
Say khi chẳng biết lý do say
Là say
Ôi quay quay
Quay.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: