Những phút lãng đãng
noidancobayve 20.06.2006 15:36:24 (permalink)
TẢN MẠN NÉT


Lang thang trên net cũng như lang thang theo những con phố của lòng mình... Ghé sạp báo đọc những tin tức sôi động cập nhật. Ngồi xuống một góc forum ngắm muôn hình vạn vẻ của giọt mưa, của hàng cây đổ lá, những vệt gợn hay bước đi của làn gió trên mặt hồ, nỗi mê say, niềm trống trải, tự sự, hờn ghen, yêu thương, đau đớn,...

Trước cuộc sống nhiều giả dối bon chen, con người trong trạng thái vật chất da thịt thường làm đau nhau bằng thái độ nghi ngờ, phòng thủ, nhưng hành động tranh giành đấu đá, và cả những âm mưu, những cạm bẫy ngọt ngào. Những người đồng nghiệp, những người hàng xóm, thậm chí anh chị em,... những người bạn thân gặp lại nhau với cách nói chuyện đầy đè dặt, đề phòng. Những lúc đau tình phụ hay thành bại lợi danh... Khi ấy ta tìm đến net như một phương thuốc thoa lên mảnh hồn non nớt tổn thương, hay một cách níu kéo chính mình, gọi là tay mình níu chân mình để gìn giữ tâm hồn mình...

Câu nói ra mà giật lòng thảng thốt! Khắc nghiệt đến thế sao? Chua chát đến thế sao?

Lang thang net như một cách xoa dịu lòng mình, để tâm hồn tìm được lối về với trạng thái tĩnh lặng như mặt hồ soi bóng lá. Để có thể trở thành một cô gái nhỏ ngoan hiền, xinh đẹp mặn mà, ăn nói duyên dáng, hay là một chàng lãng tử hào hoa, buông lời thương yêu nhẹ tựa làn gió thoảng. Bỗng dưng trở thành kẻ siêu trần tâm hồn thoát tục, đau những nỗi đau cao cả, tay với đươc ngọn gió mảnh trăng, nỗi thở than được nâng niu trân trọng bởi những tâm hồn ảo ảnh... Tình thi ca lãng đãng giăng mờ, lạ lùng, ấm áp...

Liệu ai biết được ta, một kẻ đeo mặt nạ ngôn từ. Khuôn mặt tâm hồn không méo mó mà thánh thiện với nét u sầu trong trẻo, bao la...

Nhưng cũng liệu có kẻ nào như ta, lang thang bao hàng quán rộn ràng, nơi lời đưa đón mời gọi dễ dàng, lại thấy mình càng lẻ loi cô độc hơn?


#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9