Tuổi buồn !
giang tay muốn cả, sao chẳng thấy
chỉ thấy em về
trong chiêm bao....
Vết tích Cuộc đời là những giấc chiêm bao Mà đôi khi ác mộng hoà mơ đẹp Tuổi buồn nào để vòng tay vội khép Hụt hẫng đời chiếc bóng hư hao,, Thuơng vết tích rúng lòng than thở Khóc bốn mùa cách trở chia ly Từ hạ buồn biền biệt áo trắng đi Xác hoa đỏ tử kì vương thấm đất, Cuộc đời là những chuyến xe đổ lật Tháng năm che hư ảo trên đầu Phía sau lưng mặt trời cuối mặt Tháng ba bơ vơ ngơ ngẩn con đường... Hình như là vừa thoáng một làn hương Để em duyên dáng trong tà áo rộng Đêm nay thơ muốn tung mình cuồng vọng. Để lãng quên đời...ngoệch trắng thiết không....
Ngồi với riêng ta Riêng ta ngồi với tuổi buồn, Con đường đầy nắng gió vờn cây nghiêng, Xác xao một cánh chim chuyền, Tạo chi những nỗi ưu phiền cho nhau?! ** *** Riêng ta ngồi với trời cao, Vầng trăng còn đó thu sao xa vời, Con đường về níu bóng tôi, Bóng người biền biệt tình trôi giữa dòng, ** *** Riêng ta ngồi với hư không, Đếm buồn loang lỗ rối bồng tơ đan, Con đường giờ vẫn thênh thang, Mà sao bóng nhỏ đổ quàng quỵ xiêu, ** *** Riêng ta ngồi với hoang liêu, Nghe yêu thương thở gập xiêu linh hồn, Con đường giờ hóa đường trơn, Làm đôi chân trượt bước trên dỗi hờn.. ** *** Riêng ta ngồi với cô đơn.. Trăng tàn xóm nhỏ giòn cơn mưa rào, Để người chạnh nhớ về nhau, Riêng ta ôm nỗi khát khao nửa mùa! Băng Nguyệt
Đã đưa vào Trang Thơ
4-6-'08 14:15:00
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2011 23:06:51 bởi Nguyên Đỗ >
Vườn quà
Ghé thăm nơi gọi vườn quà,
Làm cho mình nhớ cành hoa năm nào...
Tuổi bưồn nên cứ hư hao...
Vui chưa trọn hết nên đau cứ hoài...
Mình có ý này, sao mình ko làm một tuyển tập thơ của VNthuquan, chọn một số bài thơ hay rồi đưa ra diễn đàn cho mọi người bình chọn, sau đó sẽ chấm và xuất bản, mình nghĩ cũng ko khó lắm đâu. Mọi người thấy sao?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2009 18:35:28 bởi CuuLong >
Bn mến chào anh CL, chắc anh chưa biết bn nhưng bn thì cũng có biết về anh, chắc winh Mars có trả lời cho anh về việc xuất bản này rồi phải không nè?
Chúc anh và gia đình an vui mạnh khoẻ.
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
T háng dài năm rộng cứ đi wa
U uất tình sầu trong tim ta
Ô m mối tình say chưa dám ngỏ
I m lìm mộng thắm vụt bay xa
B uồn ơi sao cứ theo ta mãi
U ớc mơ có thắm một ngày mai
Ô i đời cay đắng sầu muôn lối
N quợc dòng wa' khứ đó --thiên thai! [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/upfiles/135/A3C13CA0DB484DE2AA003050C7AF43CF.jpg[/image]
Mong manh Vẫn không tránh được tuổi buồn Để rồi chịu cảnh cô đơn đợi chờ Thời gian tàn phá xác xơ Chông chênh đứng giữa đôi bờ tình yêu Một đời buồn chán cô liêu Âm thầm chờ gió cho diều bay cao Nỗi lòng nay ước mai ao Vòng tay ai chặt dìu vào cõi mơ Bắc cầu con chữ vần thơ Mong manh người có bao giờ bước qua... kimrbl
Bn cảm ơn anh Kim vẫn hay ghé treo thơ vào nhà bn nè.. chúc anh vui và sáng tác đều nha, hôm trước nghe anh có tìm bn để họp mặt cafe cùng mọi ng mà khi bn bít dc thì đã trể cả tháng ròi hihi, còn nhiều dịp khác mà anh hén . BL = berlin???
Mong manh
Vẫn không tránh được tuổi buồn
Để rồi chịu cảnh cô đơn đợi chờ
Thời gian tàn phá xác xơ
Chông chênh đứng giữa đôi bờ tình yêu
Một đời buồn chán cô liêu
Âm thầm chờ gió cho diều bay cao
Nỗi lòng nay ước mai ao
Vòng tay ai chặt dìu vào cõi mơ
Bắc cầu con chữ vần thơ
Mong manh người có bao giờ bước qua...
kimrbl
HIỂU
Cuộc đời này..vốn mong manh
Cho nên hữu cảnh cũng thành buồn sinh
Sống bằng thức ảnh tâm linh
Để hoài hương đó giữ gìn cho nhau.
@save: Tại anh má lúm còn buồn
Giận anh em giận đã lâu
Lòng anh cũng biết mà sao hững hờ,
Mặc em giậm lúa bơ vơ
Đồng xa trời nắng hồ cơ càng hờn,
Lúa nghiêng theo ngọn gió vờn
Cau trầu khô héo hết trơn anh à,
Trời thương cho nét mặn mà,
Dẫu rằng hôm sớm ruộng và đồng sâu
Chiều về (cũng) chưa thấy anh đâu
Sao không sang để dỗ nhau thôi hờn?
Đồng tiền má lúm cô đơn
Biết người nơi đó còn thương hay là....? 10.09.2010
@save: BÂNG KHUÂNG-TÌNH CỦA LÍNH
Bao nhiêu thư viết rồi chưa gửi được
Biết hậu phương em thao thức mong tin,
Cảm thông mà, vì khói lửa chiến chinh
Anh đâu muốn mắt em xinh rướm lệ,
Áo dài ơi, bao điều anh muốn kể
Nơi anh qua, nơi anh đến thế nào,
Dẫu gian nan ngày nắng gió đêm dông bão
Vẫn đậm bóng quê trong nỗi nhớ xôn xao,
Em chăm học, mai anh về sẽ thưởng
Bụi đường xa theo màu áo quân hành
Nhánh hoa rừng sẽ nói hộ lòng anh,
Gửi đến em nơi đô thành hoa lệ ,
Lính mà em hành trang chỉ thế
Ánh trăng cao và thư để gửi em. 10.09.2010
@save: Gửi chút tình riêng
Kỷ niệm nơi đô thành
Hôm nào ta sánh vai
Giờ em buồn vương vấn
Ta cũng rấm rứt hoài
Nhớ mong nhau là thế
Cớ sao cứ chia hai,
Má hồng thương quá thể,
Tình anh trao đến ai
Cố đợi chờ em nhé
Toàn vẹn một ngày mai
Hàn huyên ta sẽ kể
Thương nhớ sưốt đêm dài. 10.09.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 11:38:03 bởi BĂNG NGUYỆT >
@save/ Ai biết vì sao ...
Trái tim không có nơi để chạm
Chỉ lắng yên cảm nhận thôi em
Đất trời ngày ngày yêu nhau thêm
Sao hai ta lại xa xa mồn một,
Biển mặn quá sao vẫn nuôi tươi tốt
Những sinh vật diệu kỳ trong đó có ..
hai ta
Ngọt ngào thế sao không đủ đi qua,
Cái tôi chúng mình quả là quá lớn .
Mơn mơn
Gờn gợn
một miền biển anh.
13.09.2010
@save: Phận người
Giăng mình qua phố
Che ánh mặt trời
Sinh không đúng chỗ
Thương quá đứa tôi,
Hơ mình trên lửa
Cho khô khổ đau
Lệ càng ràn rụa
Sầu chất núi cao
Hoá mình thành nước
Hoà vào mưa rào
Trôi qua mấy lượt
Chưa về biển sâu.
Nghiền nát linh hồn
Rải tan trên đất
Cỏ như tăng chất
Xanh thêm đám buồn.
13.09.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2010 04:02:00 bởi BĂNG NGUYỆT >
@save: EM ĐI BỎ LẠI DÒNG SÔNG
Em đi ..bỏ phía dòng sông,
Sót vài giọt nắng và đồng lúa xanh
Nhãn không ra trái trên cành
Quýt trơ nhẵn lá, chanh còi cọc thân
Những dãy hoa cúc ngoài sân
Cũng u rũ lắm, tần ngần ngó theo
Sinh ra ở chốn quê nghèo
Đuổi hoài chẳng đặng đành theo nó rời
Xa quê không thấy mặt trời,
Bóng đen trùm phủ cuộc đời vô cư
Phù sa có ngọt giống như
Ca dao mẹ kể thuở từ nào xưa,
Đục ngầu giữa cái nắng trưa
Đốt cháy bao phận người vừa..ra đi. 15.09.2010
@save: TỰA CỬA LẦU MÂY
Đứng bên lầu mây nhìn cánh gió
Chim chiều tản lạc hết về đâu,
Sa di trầm mặc nghe nhịp thở
Adi Đà Phật thức nguyện cầu,
Mong bình yên đến tri hạnh túc
Chúc sức an khang hữu cầu toàn
Liên hoa hồng đoá môn thường trực
Lầu mây đề bút lại ví von.. 15.09.2010
Ngợp thở
Ta đào hố sâu lên
Rồi nhốt nhau vào đó
Từ tóc xanh đến thuở
Bạc đầu chắc gì quên?
Đàn treo yên trên vách
Nhện bám lá mục rên
Giở thời gian bắt mạch,
Chết hết rồi..ngông nghênh. 15.09.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2010 02:51:48 bởi BĂNG NGUYỆT >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/0AF2158EAB05422BB79EA9B94FB25327.jpg[/image]
@save: KHÚC BUỒN RIÊNG Bao lần chạy trốn cái buồn riêng Hồn đã nhận sâu chốn lâm tuyền Lưu vong thân xác còn lưu lạc Nên giờ chưa đặng sự bình yên, Muốn nương theo bước chân Bồ Tát Về chốn liên hoa ngắm trăng hồng Nhìn mây bãng lãng xuôi vô thức Gia tử trông mong cứ nặng lòng. Kiếp nao mình lỡ gieo oan nghiệp Phút này phải chịu nén buồn riêng Đời rồi như nước luân lưu tiếp Đi làm sao giáp hết vô biên...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 23:55:42 bởi BĂNG NGUYỆT >
GIÃI NỖI LÒNG...
Ta ngắm nỗi buồn Em trên mắt?
Có cho chia sớt được chút nào?
Trên môi ta thấy dường như mĩm?
Nụ cười mong đợi, được cho nhau?
Nhân dung một thuở nào, còn đó!
Hiện hữu vẫn là, thấy đảo chao?
Ta làm cánh bướm, gần lại tỏ.
Em hỡi! Cho ta yêu Em nào!
Em đến công viên, ngồi hiu hắt!
Ta làm cánh gió, cận mơn hôn,
Sao để thời gian trôi đi mất?
Buồn riêng ta được, giúp dấu chôn?
Cho mang đính ước mùa xuân đến,
Bóng hình ta nhập trước vô tim.
Tàu rời ga, vẫn còn ta kịp bước
Ta dành cho Em góc nhỏ thiên đường.
Hoang vắng, không còn bao kín cho vương.
Gởi gấm phần quà, chất chứa yêu thương.
(xin sữa đổi, chờ xóa)
Hoang vắng, không còn vương bao kín!
Cơn gió nào sang, nguyện ước thầm
Khoé mắt xoay đời cho thắm mịn.
Vành môi e ấp đón hôn thăm.
nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2010 06:06:09 bởi Nguyên Hoang >
CHO TA MƠ...
(Dành riêng cho N tê.tê H)
Ta, hôm nay
2 ngàn 10 tháng 9,
kỷ niệm, nhớ một cuộc tình?
không phai!
Từ lâu làm thơ,
bây giờ,
là họa sĩ?
Thơ có nhũn, bút không cùn!
ta được vẽ một chân dung.
Quện mực đầy bút,
phác họa trong tim, một bóng hình.
Nầy, nụ hồng
Nghe tiếng cười vang vọng lại,
ta nhớ mãi.
Như tiếng ngân thủy tinh ,va chạm
rượu cạn đáy cốc, chúc duyên may.
Ta mở cửa phòng triển lãm
người vào xem tranh
hãy nhớ,
Phải đứng một bước, sau Anh.
nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2010 07:44:46 bởi Nguyên Hoang >
Thoáng như sương .
Muốn đi hết tận cùng buồn
Muốn nằm chết giữa đoạn đường tình xưa
Hỏi trần gian hết nợ chưa?
Để ta rũ hết đời thừa ra đi .
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT
Thoáng như sương .
Muốn đi hết tận cùng buồn
Muốn nằm chết giữa đoạn đường tình xưa
Hỏi trần gian hết nợ chưa?
Để ta rũ hết đời thừa ra đi .
ĐỪNG BUỒN EM NHÉ! Em ơi,dứt bỏ nỗi buồn
Cho lòng thanh thản,thân luôn an nhàn
Là người ở chốn trần gian
Gặp cơn bão tố bền gan chống chèo
Vượt qua những bước gieo neo
"Mấy sông cũng lội,mấy đèo cũng qua" *
Trầm luân trong cõi ta bà
"Tu là cỗi phúc,tình là dây oan"**
PHẠM VĂN NANG
* Trích trong ca dao
**Trích trong truyện Kiều của Nguyễn Du
Cảm ơn anh TN nhiều lắm...
VIỆC ĐÃ RỒI. Giã nỗi buồn ra phân trắng đen Giữ cái yêu thương đã nát bèn Trông rồi chỉ mong ai hạnh phúc Nghĩa lý gì đâu cớ sự ghen. Em không thể học làm Tô Thị Khi khách nhân tình kia đã quên Dù rằng có xa ngàn thiên lý Đôi lần kỹ niệm vẫn gọi tên. Nhưng chỉ để là...buồn lên men Đời không gian dối tình không thẹn Thu đi qua rồi thu lại đến Giở nỗi buồn kia xem...trắng đen? KHÔNG TỪ... Tiếng chuông chánh điện đánh thức chưa Tâm còn trong bóng tối thiên thừa Nhìn mưa càng rối niềm tâm sự Lá trên cành cứ mãi đung đưa Còn sống là vay cái nghiệp đời Trả hoài trả mãi vẫn không vơi Tâm sự trải đầy lên giấy trắng Minh mẫn trời ơi...cũng khổ thôi, Nhớ cái duyên tình trăm năm trước Từng hồi kinh chẳng vãn nguyện rồi Đành van Phật Tổ mong cầu đó An Người thăm thẳm chốn xa xôi. 22.9.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2010 16:12:24 bởi BĂNG NGUYỆT >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: