@save : Dốc tình!
Táng bần xanh che dăm hoa trắng rũ
Dòng nước buồn ê ủ cả bến quê
Ở bên nhau, ai hương khói nhang thề
Lời hẹn hò, tình chán chê chóng vánh
Sao trên trời hay là trăng lấp lánh
Dọi dung nhan rạn mảnh dưới đáy hồ
Ánh mắt nào vẫn thấy rất ngây ngô
Sầu ngọt bén, bầm trăm năm loang lỗ
Cuộc tương phùng hai ta không còn chỗ
Thôi mà anh, đừng mãi cố dỗ dành,
Nỗi nhớ ư? Quên xen lấn lằn ranh
Đừng để dạ, canh dài thao thức trắng..
Tháng bảy đi qua đón mùa thu thầm lặng
Mượn bóng Người để lắng dịu cơn đau,
Nỡ đành sao anh nỡ... nỡ đành sao?!