Trích đoạn: da1uhate
Vầng trăng khuyết, đêm lung linh huyền ảo
Đứng cuối trời như ngóng đợi chờ ai
Người đã đi sao dạ nhớ thương hoài
Nhìn nguyệt đó lòng đây sầu vô hạn
Buổi sơ giao hai bên chỉ là bạn
Người phím đàn kẻ trau chuốt vần thơ
Tình gõ cửa nhẹ nhàng đến chẳng ngờ
Trao thương nhớ chờ mong cùng năm tháng
Yêu thương ấy cũng dâng sầu lai láng
Bởi một người mang nỗi khổ trần ai
Chút công danh mong ước nên miệt mài
Vui bên súng quên người tình bé nhỏ
Đàn đã đứt thôi thơ đành bỏ ngõ
Chẳng viết nhiều lời đậm chữ yêu đương
Dẫu cho ai còn nói vẫn nhớ thương
Lòng đã quyết chôn tình sâu huyệt lạnh
Bến có được chọn thuyền Có bao giờ bến được chọn thuyền đâu
Trăng vẫn khuyết theo ngày ngâu dạm ngõ
Thuyền ra khơi bến lòng anh để ngỏ
Dõi theo buồm biết có về không
Thuyền cứ đi đi khắp chốn mênh mông
Cho bến nhớ chất chồng theo ngày tháng
Lúc gần nhau đan vòng tay bè bạn
Lúc xa rồi tim bám yêu thương
Bến mùa thu con nước cuộn sầu vương
Ôm, ôm lấy giấc mộng ương chưa chín
Giữa thinh không bóng thuyền đâu mà vịn
Cung đàn buông những phím trơ vơ
Thuyền cứ đi dang dở cả câu thơ
Đi, đi mãi để cập bờ hạnh phúc
Bến mùa thu lại về trong cõi thực
Có bao giờ bến được chọn thuyền đâu...
SongDuy
SD ghé chơi nhà bạn. Chúc vui nghen
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 22:27:14 bởi songduy >