Sắc màu tình yêu    
  Vẽ lại tình yêu bằng cây bút màu nào 
  Màu thời gian có màu gì em nhỉ? 
  Màu của nhớ thương nào ai vẽ được 
  Màu của nỗi buồn, màu của tiếc nuối xưa    
  Vẽ lại tình yêu trên giấy trắng như mây 
  Em thuở ấy vô tư còn tôi thì ngốc nghếch 
  Chắc chắn là buổi đầu mình gặp 
  Toàn màu trắng, màu của áo em tôi    
  Rồi đến màu của đôi mắt tôi thương 
  Màu mái tóc, dài và đen lắm 
  Mái tóc ấy, trói đời tôi rất chặt 
  Xa thế nào, chỉ nhớ bím tóc em...    
  Tình yêu pha chút màu của nhớ mong 
  Màu hy vọng có phải là màu tím? 
  Hay màu vàng của ánh trăng đêm ấy 
  Trăng rớt xuống cầu, trăng trong cả mắt em    
  Và bắt đầu, màu của yêu thương 
  Tôi đã biết thế nào, Yêu và Nhớ 
  Nhưng phượng bừng lên màu của ngọn lửa 
  Đỏ cháy lòng tôi, mùa hạ đến mất rồi    
  Màu của tình yêu, màu xám đơn côi 
  Em không nghe thấy lời tôi mãi gọi 
  Em rụt rè, em bắt đầu chạy trốn 
  Bỏ lại tôi, xám ngắt của nỗi buồn    
  Màu tiếp theo, màu của thời lãng quên 
  Em cố tình quên, em chẳng còn nhung nhớ 
  Cả những lo âu, và bao trăn trở 
  Dìm lòng mình, cho khỏi bật tiếng "Yêu anh"    
  ...Sau mỗi cơn mưa trời lại biếc xanh 
  Tôi trở lại tôi, một màu ủ rũ 
  Nếu em biết tôi buồn..chắc em chẳng nhớ 
  Mà lửa tình yêu vẫn thiêu đốt trong tôi    
  Màu của thời gian...màu của những phai phôi 
  Tôi vẽ thêm những nét màu riêng biệt 
  Màu không em, những đêm buồn mải miết 
  Kiếm tìm lại mình, trong nỗi nhớ...chơi vơi