RE: Phù Đăng Nguyên Ơi!
-
06.10.2006 15:17:32
Chào Sen Hạ, rất lý thú với loạt những câu hỏi mà bạn đặt ra cho Huyền Nguyên. Mỗi người có cách trả lời khác nhau, vậy Asin mạo muội trả lời bạn nhé, dù rằng mọi câu trả lời đều không có ý nghĩa cho mỗi câu hỏi.
1
ở một chốn
không lãnh thổ
không biên giới
không định tuyến
làm sao
bắt một nhịp cầu?
Có cần thiết không? để làm gì? Bắc cầu cho ai? Cầu là gì? Nối liền cái gì? Bản thân câu hỏi đã chứa đựng câu trả lời.
2.
thể hiện ra sao
những niềm thật
của nhìn nhận,
nhưng không mặc nhận?
Niềm thật là gì? Niềm thật của mặc nhận có là mặc nhận? Mặc nhận cái gì, ra sao?
Câu hỏi đã tự trả lời câu hỏi.
3.
cớ nào
đời sống chỉ toàn là dấu " ? "
khi tâm hồn
chỉ mỗi dấu " ! "?
Tâm hồn mỗi dấu "!" ? Đời sống toàn là dấu "?", Hỏi gì, hỏi ai, hỏi để làm gì khi mặc nhiên là mặc nhiên.
4.
ngôn từ nào
nơi chốn ấy của riêng mình?
Ngôn từ là vay mượn hữu hình?, là nguỵ biện thể tính?, là khoác áo cho gió?, là lấy ô che cho mưa?
Nơi chốn là định danh? vậy cái chốn riêng mình không phải là nơi đây, ngay lúc này, là hôm nay sao ?
5.
bao nhiêu -
giá phải trả
cho trọn vẹn của đêm?
Bao nhiêu? Cái gì bao nhiêu? Giá phải trả cho trọn vẹn một đêm là giá gì? Anh trả cái gì thì là trả cái đó, nguyên thức là là là mà.
6.
đã nghe hết
nốt-nhạc đời của tri giao?
Nghe rồi, nghe nữa, vĩnh viễn nghe cái cuộn xoáy vòng tâm thức, lôi cuốn cả phù du hư ảo vào viễn tượng thinh không? Còn không?
7.
khoảng trống nào giữa nhịp thở
và thơ?
Là khoảng lặng khi thơ đi vào hai lỗ mũi, đi ra hai lỗ mũi, là tịch nhiên bất động?
8.
bao giờ biết
bây giờ,
là quá khứ?
Bây giờ, quá khứ, chỉ là cái mà tự thân thể tượng đã thể tượng ra. Với ta dù là mười vạn tám ngàn năm về trước cũng chỉ gói gọn trong Hôm nay, Nơi đây, và Ngay lúc này.
9.
cần bao lâu
để bắt một sát-na?
Trong một sát na, ta bắt được sát na vậy ?
10.
thấy,
nghe chưa
miên vọng của lòng khuya?
Trong cái tịch nhiên bất động khi vòng thái cực trở thành lưỡng nghi, lưỡng nghi hoá tam tài, tam tài sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái ...và đúng nó quay trở lại thành một vòng chu thiên...cái sát na ấy ta nghe, ta nhìn, ta sờ mó, ta nhào nặn..
11.
làm sao nhớ những điều phải quên
để quên những điều phải nhớ?
Ta chẳng cần biết nhớ, cũng chẳng thiết quên, chỉ có trong lạnh căm của thể xác, của cháy bỏng tâm linh thì nhớ và quên hoà nhập thành Vô Niệm, tất cả khởi phát từ vô niệm.. "Làm sao rót đầy chén hư không?"
12.
e.
e?
when " és " "e" cummings?
Mọi tư tưởng và ngôn ngữ đều sẽ chết, chỉ có ngôn ngữ và tư tưởng không phải là ngôn ngữ và tư tưởng sẽ sống?.
13.
thử nghiệm, mới?
thử.nghiệm mới?
thử?mới nghiệm?
thử?
nghiệm?
mới?
Mọi thử nghiệm đều thất bại, chỉ có thật sự đắm chìm trong bi thương tột độ, thống hận tột cùng mới nghiệm ra?
14.
tiết tấu nào của thinh lặng?
bát độ nào của thời gian?
Thinh lặng là dấu nặng, là mắt rồng, là mắt của những nghệ sỹ điên lang thang trong viễn tượng hoang tàn. Thời gian vô tượng hình, tượng thể, bất biến,. Lấy gì để đo, chỉ có thể cảm trong cô liêu nhất mực và tĩnh lặng tột cùng
15.
có gì giữa cảm và nhận?
bao xa,
khoảng cách giữa lý và tình?
Trong sát na của tịch nhiên bất động, suất tính để hoá thành một rực rỡ của một vũ trụ khác, còn cảm và nhận? còn khoảng cách? còn lý? còn tình?