thư tình ....cho thế giới ảo....!
diên vỹ 27.06.2006 20:42:36 (permalink)
Đời thường đã lắm muộn phiền, thế mà người ta lại thêm một thế giới ảo ...có phải rồi nỗi phiền nhân đôi ? Ta không biết ....chỉ biết với thế giới ảo này ta có thể viết, có thể nói lên cái điều mà trong đời thật ta chẳng thể ...

Đời thường cũng có những yêu thương, hờn giận, mong chờ ...nhung nhớ ....Thế giới ảo ..cũng không khác cho lắm ...nhưng đời thường người ta có thể tìm đến với nhau ...., còn thế giới ảo thì sao ....ừ như là ảo ảnh ...những ước mơ, những mong mỏi chỉ có thể hiện thành con chữ ...con chữ tung bay, con chữ biến hình, con chữ nhảy múa .....và rồi con chữ tan vào thế giới vô hình, một thế giới không thật ...

Thế mà có những lúc ta cũng nhớ diết da, khao khát một điều không thật từ nơi ảo ảnh ....!

Ừ, người ta viết thư tình cho người yêu ....ta viết thư tình cho thế giới ảo ....bởi vì ....người ta mong mỏi đã tan vào khung trời ảo ảnh ....ta chẳng biết người đã về đâu và đang ở tận chốn nào nữa ....

Thư viết ở đây, có lẽ cho chính mình, có lẽ cho khung trời ảo ảnh .....và nếu có linh hồn, chắc gió mây sẽ hiểu được lòng ta ...
#1
    xuan 28.06.2006 15:13:56 (permalink)
    Người ta thường bảo thế giới ảo cũng chỉ là thế giới ảo...nhưng ta vẫn tin, vẫn nhớ, và vẫn mong chờ... nhưng dù sao trên thế giới ảo ta có thể tìm một sự bình yên, không tranh đua, không phức tạp như đời thật. Ta có thể nói tất cả những gì cất giữ trong lòng, trong thế giới ảo ta sống theo cách của ta, không sợ người ta nói,...nhưng sự ân cần của tình bạn khi ta gặp khó khăn thì những người bạn ảo cũng phải bó bột...
    #2
      diên vỹ 28.06.2006 20:31:54 (permalink)
      Ừ, tin chứ, ta tin vì ta đến với thế giới ảo bằng cảm xúc thật từ đáy lòng mình. Và ta cũng tin Người.

      Với đời thật thì ta có thể so đo hoặc tìm hiểu đâu là thật đâu là giả để cuối cùng đi đến quyết định là nên tin hay không nên tin....Nhưng thế giới ảo....thì không thể.....

      Nên Người bảo yêu thì ta tin là Người đang yêu...Rồi Người bảo không muốn yêu nữa, thì ta cũng tin là thế.... Người trốn chạy, ta chỉ biết ngẩn ngơ ngồi đó thở dài...Bởi vì ta còn biết tìm Người ở đâu chứ....Mặc dù có thể biết Người đang quẩn quanh đâu đó, nhưng cánh cửa tình thân Người đã khép lại....ta gõ được hay sao?

      Cuộc sống đời thường vẫn tiếp diễn, song song theo đó, thế giới ảo của ta cũng từng trang tiếp nối....

      Ta viết nỗi lòng mình, ta nói lên niềm khao khát...mặc dù ta biết....tất cả chỉ là những con chữ....

      Thế giới ảo của ta dẫu không là tuyệt vời hạnh phúc, nhưng ít ra nó cho ta một cảm giác sống thật với niềm ao ước của mình....!

      Và ít ra , Người cũng cho ta một niềm xúc cảm.....dễ thương.
      #3
        LXMai 21.07.2006 02:28:37 (permalink)
        #4
          vấn vương 21.07.2006 08:01:35 (permalink)
          Sao có thể gọi là ảo được, khi mình dám nói thật với chính mình, ở đây mình có thể diển tả được tâm tư, ước vọng, mà đôi khi mình chẳng thể nào nói ra ở đời thường
          Tôi thương thế giới nơi đây
          Có hoa có buốm có đầy ước mơ
          #5
            diên vỹ 21.07.2006 09:09:49 (permalink)
            chợt có một chiều như chiều hôm nay, ta nghe gió , ngắm mây, lòng sầu vời vợi...

            ta nhớ, ta thương, ta khát khao mong đợi...

            nhưng tất cả đều là giấc ảo người ơi ...!
            ....
            #6
              diên vỹ 22.07.2006 10:59:45 (permalink)
              chợt lòng ta nhớ về ngày xưa quá...., những ngày xưa đi qua không bao giờ trở lại....

              ....nhớ...!
              #7
                diên vỹ 03.08.2006 10:07:49 (permalink)
                Có những giây phút nào đó....tự dưng lòng....vui vui lạ...nhìn mây, ngắm người...ta thèm quá một ước mơ....! Đôi mắt ấy vẫn bình yên chứ hở...hay.....lòng người đang khao khát....mong chờ....! Ta cười nói...như là con trẻ...để giấu mình trong thế giới hồn nhiên...nhưng ta biết....cuộc đời dâu bể....có lắm điều......ta chẳng thể....

                Có những lúc ta thở dài.....lặng lẽ...người và người...có khác lắm không? Sao mơ ước tầm tay xa quá....đường đi về....ta cứ sợ...viễn vong....!

                Nếu có một ngày...mọi điều mong thành sự thật...ta vui không...? Hay vẫn khao khát ở lòng....? Niềm mơ ước có phải là những vì sao không tên tuổi....nên người đời cứ tìm mãi....đúng không?

                Có những điều trong đời bình dị...rất nhỏ nhoi...nhưng đủ khiến...lòng vui...! Bình thường quá tâm hồn ta....khờ khạo....! Mơ ước hoài những cái bình dị.....người ơi...!
                #8
                  diên vỹ 26.08.2006 08:00:36 (permalink)
                  thời gian cứ lặng lẽ trôi...,mơ yêu về đâu rồi hở...ta - người...sao xa lạ quá thôi...?
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2006 08:12:48 bởi diên vỹ >
                  #9
                    diên vỹ 05.09.2006 01:07:18 (permalink)
                    Có những tâm tình nói mãi không ra, viết hoài không hết...

                    Người ạ...! Về đâu rồi hở...? Thế giới đang đảo điên, người đời đang nghiêng ngửa...Còn ta...ta vẫn khờ khạo lang thang tìm....mà rồi chẳng biết tìm chi...Nhớ mà không biết cái nhớ từ đâu đến, thương mà không biết thương sẽ về đâu...

                    Lẳng lặng người đến, lẳng lặng người đi....Ta chỉ biết thở dài...có trách là trách cái tâm hồn quá nhạy cảm của ta...

                    Người ạ....! Năm tháng của đời rồi sẽ trôi mãi tận đâu? Ta - Người chắc vẫn là người lạ...

                    Ừ! Ta lại gặp người ...! Con nắng ngoài kia vẫn mặc tình nhảy nhót ...Mây lang thang về cuối chân trời . Gió bên hiên nhà hiu hiu thổi ....! Như người ....vẫn lẳng lặng không lời ...!

                    Còn ta ...ta chỉ biết thở dài ....! Nói gì đây ? Bởi lời nói nào rồi cũng thành vô nghĩa ....! Những yêu thương của đời như khói mỏng manh ...! Yêu cho lắm ân tình cũng là cát bụi ....

                    Ừ thì ..người cứ lẳng lặng đến, lẳng lặng đi ...chỉ còn xáo trộn lòng ta ở lại ....Nắng bên đời có bao giờ biết ngại ...mưa vẫn về dù con phố ...không mong ...!
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2006 01:08:57 bởi diên vỹ >
                    #10
                      diên vỹ 12.11.2006 22:04:00 (permalink)
                      Người ạ !

                      Cuộc sống bận rộn quá phải không? Ta đôi lúc thèm tìm về quá khứ, thèm mơ lại chuyện ngày qua....Nhưng dòng đời cứ trôi, trôi mãi...và người hình như đã rất xa !

                      Người có biết không, những lúc sau giờ học mệt mỏi, ta mở màng ảnh lên, định tìm một cái gì đó đọc, viết cho khuây khoả..., nhưng lục tìm mãi trong trí...vẫn không có cái cớ gì để viết....nên...ta buồn..!

                      Cái buồn ngày xưa bằng nước mắt, bằng nỗi lo âu..., còn cái buồn ngày nay là sự trống trải người ạ !

                      Ta trở lại những đường link ngày xưa để tìm, hy vọng đâu đó sẽ thấy người, sẽ đọc được đôi lời của người ..., nhưng vô vọng ...! Hình như người đã không còn quanh quẩn đâu đó như ngày xưa nữa ...Mà không, người còn chứ .., nhưng cái đồng cảm mà người dành riêng cho ta đã phai dần ...!

                      Lại một bài thơ người viết !

                      Ta đọc, ta ngẫm, ta suy !

                      Không biết là do người không là người của ngày xưa, hay là do ta với đời thường bận rộn, nên tâm trí đã khác hay sao á ..., mà ta chẳng thể cảm nhận được những cái mà ngày xưa ta hay cảm nhận ..!

                      Người còn nhớ mùa đông nọ chứ ?

                      Ngày ấy tuyết rơi ..! Nhìn tuyết mà ta cảm ..., ta viết ...! Và ở đâu đó, người cũng viết ..!

                      Chợt nhiên ta nghe trong lòng mình ấm áp, dù ngoài trời tuyết đang rơi ...! Và người đâu biết chính giây phút đó ..ta đã yêu ...!

                      Tình yêu đôi khi nó đến một cách nhẹ nhàng êm ái ...! Tình yêu trong tâm hồn không cần thiết phải có những cái đổi trao mà đời thật người ta thường bảo ....như ta yêu người, yêu bằng con chữ, nhớ bằng con chữ ....! Để mãi mãi những mùa đông trôi qua, ta lại nghe lòng mình ấm ...ấm khi nhớ đến có một mùa đông .....ta đã yêu ..!

                      Sáng nay, nhìn ra khung cửa sổ, cái khí lạnh bên ngoài và hơi ấm từ máy sưởi trong nhà chạm nhau tạo thành một lớp mờ trên khung cửa sổ ...Ta nhìn, ta ngắm ..., và ta ...chợt nhớ người !

                      Chợt ta tự hỏi ...:

                      Giá như ngày ấy mình yêu thật thì sao hở người ?

                      Tình của mình cũng sẽ tan vỡ như bao cuộc tình khác .., và cái nhớ về người trong ta ở mỗi mùa đông sẽ hoá thành những nỗi đau mất mát ...có phải không ?

                      Ừ, sáng nay, ta nhớ người quá ...! Ở đâu đó người đã thức dậy chưa ? Vẫn còn ôm chiếc đàn ghi ta để nghiêu ngao hát ?

                      Chúc người một buổi sáng bình yên ...!

                      #11
                        diên vỹ 08.12.2006 03:13:03 (permalink)
                        Người ạ ...!

                        Mùa học chỉ còn đôi ngày nữa là chấm dứt...Rảnh, ta lại lang thang, lại tìm...và tìm...!

                        Nhưng rồi người biết không, ta lại chẳng tìm được gì cả....! đến nỗi một câu thơ ta ghép cũng chẳng thành lời..., chợt ta nhớ đến người...!

                        Lâu quá rồi phải không, những mơ yêu tan theo ngày tháng..., những ảo vọng cũng hoá thành trống rỗng..., cũng như có những ngày ta chỉ mở máy lên để đó..., chiếc máy bây giờ ngoài việc để ta làm bài hay thỉnh thoảng viết vu vơ thì ta chẳng còn biết để làm gì.., tại bởi có làm gì rồi cũng thấy vô nghĩa..., vô nghĩa quá...!

                        Ta đi tìm đọc những câu chuyện, ừ..lại những câu chuyện với những tình yêu dễ thương, còn người? Cuộc sống sao rồi hở...? Lẳng lặng trôi hay ồn ào huyên náo...?

                        Có một lần...ta bảo...muốn người suốt đời là một huyền bí xa xôi.., để ta cứ mặc sức hình dung....Ừ thì ngay trong phút này, ta đang hình dung đây người ạ..!

                        Không biết bây giờ người đang ở tận trên mây như những lần người nói, hay đang ở một thành phố xa xôi nào...?

                        Mùa đông bên ta lạnh... Mùa đông bên người có lạnh không? Biển vẫn bình yên mỗi ngày chứ hở...? Người vẫn mỗi chiều ra thăm biển....phải không?

                        Một năm nữa lại trôi qua...., và..ta với người vẫn còn rất lạ...mà hình như lạ hơn bao giờ hết, phải không?

                        Người biết không, ta chẳng thể nào học đàn được, cho tới tận ngày hôm nay ta vẫn cứ đi sai nhịp hoài...Có lần người bảo ta phải yêu ông thầy thì mới học được...cho nên hễ mỗi khi tự trách mình sao tệ quá thì ta lại nhớ đến câu người nói...Chợt ta tự cười bản thân mình...Khờ quá phải không?

                        Mùa đông, trời lạnh quá, nên bên khung cửa sổ chú bồ câu không đến nghe ta đàn như mọi lần nữa người ạ...! Chợt ta thoáng chút buồn buồn...! Sao trời phải đông để cho chú bồ câu không đến...? Và..cũng như ta, sao ta ngày xưa cho phép người làm một huyền bí xa xôi....? Ta lại khờ dại quá...phải không?

                        Xong lớp học, bước ra ngoài, từng cơn gió lạnh quất vào da thịt , nhưng ta cảm thấy chẳng thèm đi nhanh nữa..., ta mặc gió lạnh, mặc cho trái tim mình rung lên .... Từng bước chậm ta cuối đầu đi mà chẳng biết có khi nào ngẩn mặt lên thì chợt trông thấy người không?..Nghĩ đến đó, ta lại phì cười...! Khùng quá ! Có gặp rồi sẽ nhận ra sao?...Ta điên thật , phải không?

                        Có những phút như bây giờ, chợt ta nhớ người đến lạ...! Chợt thèm được một câu thăm hỏi, hay một dòng thơ dễ mến của người...!

                        Huyền bí ạ...! Người lại về đâu rồi hở...?

                        Ta chúc người một năm mới thật vui...! Nhưng không biết năm nay lại có nàng áo đỏ nào đến với người như một bài thơ người từng viết vào một năm mới của ngày xưa không?



                        #12
                          diên vỹ 11.12.2006 23:35:34 (permalink)
                          Người ạ ..!

                          Sáng nay đi tìm vần thơ của người , lại những câu dí dỏm, nửa đùa nửa thật...

                          Lại một hình bóng của ai thoáng qua dòng thơ người...? Ừ thì là hình bóng ai cũng được, miễn sao cho người một cảm hứng viết và để ta có gì đó để đọc...!

                          Người vui?

                          Ừ có lẽ...!

                          Còn đôi tuần nữa thôi là Giáng Sinh rồi người ạ...! Sống ở cái xứ này đã lâu đến thế mà Giánh Sinh với ta lại không có một chút cảm giác gì cả...Mà không có chứ, thích chí khi được nghỉ ở nhà thì đúng hơn...! Ngày xưa ta còn xí xọn hay hí hoáy gởi những tấm thiệp giáng sinh đi khắp nơi ..., bây giờ thì không á...!

                          Đôi lúc không biết cái gì khiến ta thấy vui, cái gì khiến ta thấy háo hức...! Hay...ta đã thật sự quá lớn rồi người hở...?

                          Năm cũ lại qua, năm mới...lại đến...! Mong sao người siêng viết , để cho ta có cái gì đó mà tìm..., mà cảm..., dầu những gì người viết đều cho thiên hạ.., mà sao ta vẫn cứ thèm đọc...., đọc để biết được tâm trạng của người...Và cũng chỉ để biết người vẫn còn quanh quẩn ở thế giới ảo này...!

                          Giáng Sinh đến, ta chúc người ...mà không...ta chỉ chúc người có phân nửa niềm vui thôi..., còn phân nửa kia cứ rơi đâu đó, để tâm hồn người cứ loanh quanh kiếm tìm..., và cũng để...những vần thơ rơi mãi..rơi mãi...!
                          #13
                            dangthanhhang 15.01.2007 00:26:17 (permalink)
                            Chợt băn khoăn, là ta viết cho ngươi, thế giới ảo; hay viết cho người đây, một khuôn mặt tồn tại trong thực tại ảo ấy. Ngay cả khi bồng bềnh trong không gian của cõi ảo, ta vẫn nhủ thầm rằng tất cả chỉ như một áng mây nổi, thế mà không ngăn nổi tim mình chậm một nhịp vì một thứ tình cảm vu vơ với người. Ta biết gọi thứ cảm xúc ấy là gì đây, và rồi liệu đó cũng chỉ là thứ ảo ảnh mà tim ta tự dựng nên. Ảo ư, có gì ảo đâu cơ chứ, đã gặp mặt, đã chuyện trò, và choáng váng mất nhau trong thế giới ảo, khi tất cả thoắt biến thành sự thật. Thì thôi mất nhau, khi ảo đã không còn, cách ngăn xoá đi để người vĩnh viễn biến mất. Giá mà... Khe khẽ nhủ thầm ta đã có duyên cùng nhau, một chút, để giữa ảo ảnh đã nhận ra nhau, nhận ra gương mặt ảo của nhau, để bắt đầu trong ảo và kết thúc trong thật. Ừ thôi thanh thản bước qua, chỉ tim ta không nghe lời rằng tất cả chỉ là ảo mà thôi!
                            #14
                              Chuyển nhanh đến:

                              Thống kê hiện tại

                              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                              Kiểu:
                              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9