Bốn bài thơ của Stafford, William
meocon_thongminh93 29.06.2006 09:46:00 (permalink)
1:Một đêm nghe đài trễ


Nghe này—đây là một đài xa vắng
còn sống sót trong vũ trụ bao la.
Tôi ở lại đây để đưa bạn thông điệp
viết riêng cho bạn để chỉ dẫn hay an ủi,
nhưng giờ đây thế giới của tôi chẳng còn tôi khao khát
sự bộc lộ trong trắng như tất cả không gian
quanh tôi: tôi muốn nói cái gì là...

Nhớ không?—chúng ta từng học cái cách dửng dưng,
chờ trong cuộc bầu hay buổi họp và rồi
đứng về bên thắng, một lãnh tụ
trường tồn, một tổng thống tại vị?
Nhưng có người trong chúng ta ngay hồi đó đã biết tốt hơn
là hãy thua nếu đó là đường mà phe chúng ta chọn
sẽ đi, trong sự thật, đến kết cục.

Nó là vầy, sự thật là: nó đang nhìn ra trong khi mọi việc
tiếp diễn; ở trong nơi chốn của chính bạn,
giữa đôi tai bạn; và bất cứ ai
bạn gặp cũng sẽ được gặp bạn
đầy đủ. Khi bạn nghe thấy bất cứ tin gì
bạn phải ghi nhận niềm vui hay nỗi đau
tuỳ ở chốn mà bạn đang thực sự sống.

Giờ tôi đang rời xa, với tham vọng này đây:
đọc với ánh sáng đầy ắp của tôi,
viết trên một máy chữ thuỷ tinh trong suốt,
nghe bằng lòng thông cảm,
nói như một đứa bé.



#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9