Biển lòng ta Biển vẫn thế vẫn một mình một bóng
Vẫn ngàn năm dâng sóng nhớ cồn cào
Đàn hải âu lượn gió ngự trên cao
Đôi mắt ấy có ai vào lần nữa
Để từng đêm trăng biển lòng chia nửa
Mảnh khuyết hờn cứa rát những cụm mây
Rơi vào thẳm sâu những giọt sương quắt quay
Nghe hương muối chưa được đầy nhịp thở
Để màu xanh tan trong chiều lộng gió
Những cánh buồm lấp ló tận xa khơi
Biển mùa thu hiu hắt chẳng thành lời
Chỉ có sóng dâng sầu chơi vơi quá
Mùa thu thôi nghe như ngày lạnh giá
Có lẽ nào biển động vá tình côi
Vá được không khi ánh mắt chia đôi
Tay cứng ngắc và làn môi bạc phếch
Biển vẫn thế đắm mình trong ngờ ngệch
Bóng trăng lòng chênh chếch với ngàn năm
Ngày chia ly đôi mắt nhuộm căm căm
Giờ vẫn thế vẫn nằm đơn lẻ bóng...
SongDuy