Lời cảm ơn của phố Gió muốn anh phải trách thế nào đây
Khi tự mình ôm lấy cả trời ảo tưởng
Trách em ư? Con phố nào có sướng
Mỗi chiều tà gắng gượng bước hoàng hôn
Thật cõi lòng con phố muốn cảm ơn
Vì cơn gió không vờn cho phố hoảng
Nỗi buồn ư? Phố nhận về rất đáng
Để tiếng lòng chuệnh choạng mình phố thôi
Phố có buồn nhưng nước mắt không rơi
Như giăng mãi giọt sương khơi ngọt lắm
Chất chồng đi những buồn đau chỉ nặng
Để ngọt ngào sâu lắng tựu tim phong
Gió hãy cười hãy thoả sức thong dong
Cho con phố được ngọt lòng mỗi buổi
Dù chỉ là một cái nhìn đắm đuối
Phố chẳng hờn chẳng tiếc nuối gì đâu
Hãy để một mình phố đau
Mưa thấm đất hay mưa mau cũng thế
Gió cứ trải hồn dọc muôn trùng sóng bể
Ở nơi này con phố sẽ vui hơn
Quá khứ đâu chỉ toàn hương thơm
Anh biết chứ những bồn chồn day dứt
Như anh sống với một điều rất thực
Ngộ nhận rồi nghe thổn thức con tim
Dẫu thế nào phố cũng thắp niềm tin
Dù đau lắm chẳng thể ghìm lòng được
Như thu đến rồi đi không quay bước
Và một lần anh được là chính anh!
SongDuy
Sang xuân mai trắng lại đào hồng
Oi mùa nắng hạ phượng chùm bông
Nàng thu e ấp trong hương sữa
Gửi một nhành lan đã lập đông