THƠ HÀN MẶC TỬ
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 35 bài trong đề mục
meocon_thongminh93 29.06.2006 23:03:10 (permalink)
Chuỗi Cười


Lá đổ rào rào ,
Trăng vàng xôn xao .
Chuỗi cười ha hả
Trên cánh đồi cao .

Gió thổi vi vu ,
Thành quách hoang vu .
Chủ nhân đi vắng ,
Tiếng gươm rừng thu .

Hứng lấy sao băng !
Hứng lấy sao băng !
Ơi chàng võ sĩ
Máu đào đương hăng !

Lá đố rào rào ,
Trăng vàng xôn xao .
Chuỗi cười ha hả ,
Trên cánh đồi cao .

Khói bỏ tần không ,
Lửa dậy trong lòng .
Ô hay tráng sĩ ,
Dừng mãi bên sông .

Lời ca Chiêm nữ
Tản với sương lam .
Lời ca thống thiết
Khóc chinh phu Chàm .

Lá đổ rào rào ,
Trăng vàng xôn xao .
Chuỗi cười ha hả
Trên cánh đồi cao .

Mầu sắc thắm kêu ,
Niềm ý như reo .
Anh hùng thiên hạ
Hiểu gì chữ "yêu" ?

Hứng lấy sao băng !
Hứng lấy sao băng !
Ơi cô sơn nữ ,
Hết gì ánh trăng ?

Lá đổ rào rào ,
Trăng vàng xôn xao .
Chuỗi cười ha hả
Trên cánh đồi cao ...



#16
    meocon_thongminh93 29.06.2006 23:03:24 (permalink)
    Chuyến Đò Ngang


    Chẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?
    Người thời như tỉnh, kẻ như say
    Trong veo làn nước soi đôi mặt
    Xa tít quê nhà trỏ một tay.
    Tâm sự mới trao, bờ đã đến
    Nỗi niềm chưa cạn, khách về ngay.
    Ba sinh duyên nợ âu là thế
    Một chuyến đò đưa nghĩa một ngày.

    #17
      meocon_thongminh93 29.06.2006 23:03:38 (permalink)
      Cô Gái Đồng Trinh

      Đêm qua trăng vướng trong cành trúc
      Cô láng giềng bên chết thiệt rồi
      Trinh tiết vẫn còn nguyên vẹn mới
      Chưa hề âu yếm ở đầu môi.

      Xác cô thơm quá thơm hơn ngọc
      Cả một mùa xuân đã hiện hình
      Thinh sắc cơ hồ lưu luyến mãi
      Chết rồi -- xiêm áo trắng như tinh.

      Có tôi đây hồn phác tôi đây
      Tôi nhập vào trong xác thịt này
      Cốt để dò xem tình ý lạ
      Trong lòng bí mật ả thơ ngây
      Biết rồi, biết rồi! Thôi biết cả
      Té ra Nàng sắp sửa yêu ta
      Bao nhiêu mơ ước trong tim ấy
      Như chực xuân về thổ lộ ra.

      #18
        meocon_thongminh93 29.06.2006 23:05:06 (permalink)
        CÔ Liêu


        Gió lùa ánh sáng vô trong bãi
        Trăng ngậm đầy sông, chảy láng lai.
        Buồm trắng phất-phơ như cuống lá
        Lòng tôi bát-ngát rộng bằng hai.

        Tôi ngồi dưới bến đợi nường Mơ,
        Tiếng rú ban đêm rạn bóng mờ,
        Tiếng rú hồn tôi xô vỡ sóng,
        Rung tầng không-khí bạt vi-lô.

        Ai đi lẳng-lặng trên làn nước,
        Với lại ai ngồi khít cạnh tôi?
        Mà sao ngậm kín thơ đầy miệng,
        Không nói không rằng nín cả hơi?

        Chao ôi! Ghê quá trong tư-tưởng,
        Một vũng cô liêu cũ vạn đời!
        Chao ôi ghê quá! Chao ghê quá!
        Cảm thấy hồn tôi ớn lạnh rồi!


        #19
          meocon_thongminh93 29.06.2006 23:05:20 (permalink)
          Cửa Sổ Đêm Khuya


          Hoa cười nguyệt rọi cửa lồng gương
          Lạ cảnh buồn thêm nỗi vấn vương
          Tha thướt liễu in hồ gợn bóng
          Hững hờ mai thoảng gió đưa hương
          Xa người nhớ cảnh tình lai láng
          Vắng bạn ngâm thơ rượu bẽ bàng
          Qua lại yến ngàn dâu ủ lá
          Hòa đàn sẵn có dế bên tường.


          #20
            meocon_thongminh93 29.06.2006 23:05:41 (permalink)
            Cuối Thu

            Lụa trời ai dệt với ai căng,
            Ai thả chim bay đến Quảng Hàn,
            Và ai gánh máu đi trên tuyết,
            Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.

            Mây vẽ hằng hà sa số lệ,
            Là nguồn ly biệt giữa cô đơn.
            Sao không tô điểm nên sương khói,
            Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.

            Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,
            Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ.
            Cây gì mảnh khảnh run cầm cập,
            Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.

            Thu héo nấc thành những tiếng khô.
            Một vì sao lạ mọc phương mô?
            Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?
            Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?

            #21
              meocon_thongminh93 29.06.2006 23:06:45 (permalink)
              Cưới Xuân, Cưới Vợ


              ..............................

              Lá nại -- đông tơ gió đãi chiều
              Bướm vườn hạnh áo xinh đem trẻ
              Nhà quan nao cốt cách ra vẻ
              Xuân vô ra không biết bao nhiêu
              Pháo nhân duyên nổ đã hơi nhiều
              Trầu lịch sự têm mời hai họ
              Đường trai thẹn nên không dám ngó
              Nói chi Nường là gái đông lân
              Buồng không xa xiêm áo sượng sần
              Ông mai mới cười như ngô nở
              Người ta cưới cả xuân cả vợ
              Nên ân tình nổi máu trên môi
              Còn em sao chưa biết hổ ngươi
              Để mai mốt anh đi lễ hỏi.
              Còn em nữa, lòng chưa biết nói
              Đôi mắt còn nguyên vẹn mùa thơ
              Đứng không xa, sao ngó hững hờ
              Anh sốt ruột muốn kêu: Em, quá.

              #22
                meocon_thongminh93 29.06.2006 23:06:59 (permalink)
                Đà-lạt Trăng Mờ


                Đây phút thiêng-liêng đã khởi đầu.
                Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ!
                Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt
                Như đón từ xa một ý thơ.

                Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
                Để nghe dưới đáy nưới hò reo,
                Để nghe tơ liễu rung trong gió,
                Và để xem trời giải nghĩa yêu.

                Hàng thông lấp-loáng đứng trong im
                Cành lá in như đã lặng chìm.
                Hư-thực làm sao phân-biệt được!
                Sông Ngân-Hà nổi giữa màn đêm.

                Cả trời say nhuộm một màu trăng,
                Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
                Không một tiếng gì nghe động-chạm,
                Dẫu là tiếng vỡ của sao băng...
                #23
                  meocon_thongminh93 29.06.2006 23:07:20 (permalink)
                  Đàn Ngọc


                  Điệu Hàm Chương mai hoa còn rớt ngọc,
                  Xiêm nghê nàng ven vén để hương lay,
                  Nốc đi cho làn phấn điểm màu say,
                  Cho rung động toàn thân người rớm khóc.

                  Rồi muôn xuân đã nư chiều thổn thức,
                  Đều run lên như thể tấm hồn mơ.
                  Ai gieo chi thương tiếc giữa đường tơ,
                  Cho lỡ dở vang lên từng tiếng nấc!

                  Nguồn sáng láng lờ đi trong sự thật,
                  Trong ảo huyền và trong cả mê ly.
                  Ai nỡ nào cắt nghĩa tới hàng mi:
                  Là ứ lại, là trào ra nước mắt.

                  Bằng trăm tiếng vẽ ra trăm màu sắc,
                  Với đôi tay này trút hết đê mê.
                  Dạ lan hương bừng nở cánh e dè,
                  Trong khúc nhạc rên đều hơi gió rớt.

                  Đàn ngọc đã rít lên chiều nả nớt,
                  Tôi kêu rêu van khóc lạy nàng thôi!
                  Hãy uống đi cốc rượu ngấm đầy hơi,
                  Chan chứa vị nồng say đêm hợp cẩn.

                  Nàng! Lạy nàng! hãy nghe tôi cầu khẩn:
                  Hãy khoan tay cầm lại trí tương tư,
                  Đang chờn vờn trong nguồn sáng ngất ngư,
                  Đang lướt mướt ở trong màu hoa lệ.

                  Trên cung bực hãm mau niềm ngọc kể,
                  Với lòng run ngưng hết cả thanh âm,
                  Cho lửng lơ chới với điệu phong cầm,
                  Cho tôi bớt bồi hồi trong một phút.
                  #24
                    meocon_thongminh93 29.06.2006 23:08:12 (permalink)
                    Đàn Nguyệt

                    Hỏi chơ mấy tuổi? Đáp mười lăm
                    Non nước từng phen nổi tiếng tăm
                    Bạc mạng đàn chơi đau nửa kiếp
                    Đồng tâm tơ buộcc chặt quanh năm
                    Chường mình trước án trông đầy đặn
                    Nép mặt trông hoa nói thỉ thầm
                    Mười khúc đoạn trường say chửa tỉnh
                    Thuyền ai thấp thỏm muốn ôm cầm.
                    #25
                      meocon_thongminh93 29.06.2006 23:08:27 (permalink)
                      Đây Thôn Vĩ Dạ


                      Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
                      Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
                      Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
                      Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

                      Gió theo lối gió, mây đường mây,
                      Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...
                      Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,
                      Có chở trăng về kịp tối nay?

                      Mơ khách đường xa, khách đường xa
                      Áo em trắng quá nhìn không ra...
                      Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
                      Ai biết tình ai có đậm đà?
                      #26
                        meocon_thongminh93 29.06.2006 23:08:40 (permalink)
                        Đêm Không Ngủ


                        Non sông bốn mặt mơ màng
                        Thức chỉ mình ta dạ chẳng an.
                        Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối
                        Gió thu lọt cửa cọ mài chăn.
                        Khóc giùm thân thế hoa rơi lệ
                        Buồn giúp công danh dế dạo đàn.
                        Trỗi dậy nôm na vài điệu cũ
                        Năm canh tâm sự vẫn chưa tàn.


                        #27
                          meocon_thongminh93 29.06.2006 23:09:01 (permalink)
                          Đời Phiêu Lãng


                          * Gởi một gái quê làng tôi.

                          Mây trắng ngang trời bay vẩn vơ
                          Đời anh lưu lạc tự bao giờ
                          Đi đi... đi mãi nơi vô định
                          Tìm cái phi thường cái ước mơ.
                          Ở chốn xa xôi em có hay
                          Nắng mưa đã trải biết bao ngày
                          Nụ cười ý vị như mai mỉa
                          Mỉa cái nhân tình lúc đổi thay.
                          Trên đời gió bụi, anh lang thang
                          Bụng đói như cào lạnh khớp răng
                          Không có nhà ai cho nghỉ bước
                          Vì anh là kẻ chẳng giàu sang
                          Ban đêm anh ngủ túp lều tranh
                          Chỗ tạm dừng chân khách bộ hành
                          Đến sáng hôm sau anh cất bước
                          Ra đi với cái mộng chưa thành.
                          #28
                            meocon_thongminh93 29.06.2006 23:09:17 (permalink)
                            Đôi Ta


                            .........................
                            Mà anh hay em trong tim đều rạn
                            Đều chôn sâu hình ảnh một người mơ
                            Bây giờ đây quấn quít hiện bây giờ
                            Chỉ biết có đôi ta là đang sống
                            Đang cho nhau ngọt ngào và đang mộng
                            Cố làm lơ không biết đến thời gian
                            Đến bông hoa tàn tạ với trăng ngàn
                            Đến những tình duyên chung quanh thất vọng
                            Nhiều hành tinh tan đi vì đã lỏng
                            Ôi muôn năm! Giấc mộng đã đời chưa ?
                            Lúc ấy sóng triều rên rỉ chưa bưa
                            Cứ nhắm mắt, cứ yêu nhau như chết
                            Cứ sảng sốt, tê mê và rũ liệt
                            Đừng nghe chi âm hưởng địa cầu đang
                            Vỡ toang ra từng mảnh, cả không gian
                            Cả thời gian, từ tạo thiên lập địa
                            Đều trộn trạo, điều hòa và xí xóa
                            Thành hư không như tình ái đôi ta .
                            Trong im lìm, lẻ loi trong dãy động,
                            Cũng hình như, em hỡi, động Huyền Không
                            Mà đêm nghe tiếng khóc ở đáy lòng,
                            Ở trong phổi, trong tim, trong hồn nữa .
                            Em cố nghĩ ra một chiều vàng úa,
                            Lá trên cành cành héo hắt, gió ngừng ru:
                            "Một mối tình nức nở giữa âm u,
                            Một hồn đau rã lần theo hương khói,
                            Một bài thơ cháy tan trong nắng rọi,
                            Một lời run hoi hóp giữa không trung,
                            Cả niềm yêu, ý thơ, cả một vùng,
                            Hóa thành vũng máu đào trong ác lặn",
                            Đấy là tất cả người anh tiêu tán,
                            Cùng trăng sao bàng bạc xứ Say Mơ
                            Cùng tình em tha thiết như văn thơ
                            Ràng rịt mãi cho đến ngày tận thế.

                            #29
                              meocon_thongminh93 29.06.2006 23:11:37 (permalink)
                              Đừng Cho Lòng Bay Xa


                              Thượng thanh khí tiết ra nguồn sinh khí
                              Xa xôi trăng mọc nước Huyền Vi,
                              Đây Miên Trường, đây Vĩnh Cửu, tề phi!
                              Cao cao vượt với hai hàng bóng vía .
                              Trời nhật nguyệt cầu vồng bắt tứ phía,
                              Ôi Hoàng Hoa, hồn phách đến nơi đây .
                              Hương ân tình cho kết lại thành dây,
                              Mong manh như lời nhớ thương hàng triệu
                              Đàn cung bậc gió dồn lên âm điệu,
                              Sững lòng chưa ? Say chấp cả thanh bai .
                              Sang chơi thôi, sang chơi thôi! mà ai,
                              Thu đây rồi, bước lên cầu Ô Thước
                              Sao! Vàng sao rơi đầy nơi sóng nước,
                              Đừng ngả tay mà hứng máu trời sa .
                              Thôi kéo về đừng cho lòng bay xa ...
                              Thu vươn này, thu vươn ra như ý ...
                              Mau rất mau trong muôn hoa kiều mỵ,
                              Mùa rất trai và ánh sáng rất cao .
                              Đừng nói buồn mà không khí nao nao,
                              Để chơi vơi này bông trăng lá gió,
                              Để phiêu phiêu này tờ thơ vàng võ,
                              Để dầm dề hạt lệ đôi ta .
                              Tầng thượng tầng lâu đài ngọc đơm ra .
                              Khói nhạt nhạt xen vô màu xanh biếc.
                              Đẩy đưa dài hơi ngào ngạt trầm mơ .
                              Thinh không tan như bào ảnh hư vô,
                              Giải Ngân Hà biến theo cầu Ô Thước.
                              Và ước ao nhớ nhung lần lượt
                              Đắm im lìm trong mường tượng buồn thiu .

                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 35 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9