.
quote:
Trích đoạn: nguyenthoai
.
Đất đá tự tình
Ai bảo đá ngây ngô
Ai bảo đất dại khờ
Đôi lần đá vỡ
Đôi lần đất khô
Nguyên Thoại.
.
THẤT TÌNH
Em mềm như thớ đất quê hương
Ấm thơm quyện mãi ta vương lời thề
Tràn qua cõi thức, cõi mê
Đất đà hoá đá xanh rêu thủa nào
NT, đất và đá đẹp lắm, nhưng lúc này lại như vậy đấy, Thương sao.
Buồn quá bác hỉ !!! đôi lúc cứ ưa ở hẳn Thơ vui là vì vậy... về đây lòng cứ chao mãi...
Gởi bác bài thơ mà NT cứ lập đi lập lại chữ "ở đây"...
Cho ba về lại với rừng Vì lỡ yêu một mảnh rừng
Nên về phố bỗng rưng rưng
Ở đây có em có Mẹ
Sao lòng ta cứ bâng khuâng
Vì lỡ yêu một mảnh vườn
Nên về phố cứ lương ương
Ở đây có đàn con dại
Sao lòng ta lại vấn vương
Ta yêu cuộc đời của ta
Yêu mưa yêu nắng chan hòa
Ở đây sao chiều rộn quá
Nên trăng quên ghé sân nhà
Thôi thôi ta đành tạm xa
Cỏ cây thôn xóm hiền hòa
Thương ơi con đường đất đỏ
Trăng về thắp những tình ca
Lỡ hứa với đàn con dại
Nên ta về lại phố phường
Ở đây con là hoa trái
Cho đời rộn rã yêu thương
Một sớm mai nào thức dậy
Nghe chim về gọi cuối vườn
Này ơi chim sâu nhỏ bé
Mang rừng về phố phải không ?
( … một mai khi con khôn lớn
Cho ba về lại với rừng … )
Nguyên Thoại.
.